Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 882: Từ Khuyết Giả Gái

Giờ khắc này, Khương Hồng Nhan cùng Husky đều đang nhìn Từ Khuyết, trong lòng tràn đầy hiếu kỳ.
Bọn họ đều rõ ràng, thực lực Từ Khuyết rất yêu nghiệt, nhưng tên này vừa bế quan một tháng lại học được chiêu mới, chẳng lẽ là pháp quyết gì đáng sợ hơn?
Nghĩ đến điểm này, Khương Hồng Nhan và Husky càng cảm thấy hiếu kỳ.
Vèo!
Lúc này, trên người Từ Khuyết đột nhiên hiện lên một tia sáng trắng, óng ánh chói mắt.
Nhưng bạch quang tới cũng nhanh, đi càng nhanh hơn.
Trong nháy mắt, khi bạch quang biến mất, thế nhưng... Từ Khuyết đã không thấy đâu nữa.
Thay vào đó là một nữ tử vóc người nóng bỏng, mặc áo đỏ lớn mật, trong tay còn cầm một cây quạt giấy.
Biến hóa bất ngờ khiến không khí bốn phía trong nháy mắt có chút cứng lại.
- Móa nó!
Đột nhiên, Husky phản ứng lại, bị dọa sợ hết hồn, kinh hãi kêu thành tiếng.
Khương Hồng Nhan sững sờ tại chỗ, vẻ mặt luôn bình tĩnh như nước giờ khắc này lại tỏ vẻ kinh ngạc.
Làm sao cũng không nghĩ tới, Từ Khuyết nói chiêu mới, lại chính là biến thành nữ tử dụ người như thế.
Tên tiểu tử này muốn làm gì?
- CMN, tiểu tử ngươi bệnh thần kinh à? Bế quan tu luyện một tháng, ngươi lại tu luyện ra kiểu lẳng lơ này?
Husky há hốc mồm nói.
Nhưng trên thực tế, lúc này Từ Khuyết còn há hốc mồm kinh ngạc hơn.
Hắn ngây ngốc nhìn thân thể của mình, trong đầu đã có chút không kịp chuyển động.
Thẻ biến thân để mình biến hóa, dĩ nhiên lại biến thành một nhân vật trò chơi đã từng phổ biến một thời Mai Shiranui.
Đậu xanh!
Đây là cái gì?
Ta đường đường là bức thánh, dáng vẻ anh tư thần võ, thế mà lại để ta giả gái?
Ding, nhân vật biến hóa là Mai Shiranui, hiệu quả ngẫu nhiên sinh là: Khiến người xa lạ sinh ra hảo cảm.
Lúc này, tiếng hệ thống chậm rãi vang lên trong đầu hắn.
Khóe miệng Từ Khuyết co rút, vội vàng nói với hệ thống:
- Đây là thẻ biến thân cái quỷ gì, bệnh thần kinh à, ta không cần mặt mũi à? Còn Mai Shiranui, ngươi có giỏi thì biến thật cho ta, xem ta có thảo khóc hay không... Phi không đúng, mau mau giúp ta xoa hiệu quả này đi, mặt mũi của ta sắp mất hết rồi!
Ding, thẻ biến thân ngẫu nhiên thuộc về đạo cụ, một khi sử dụng thì không thể xoa đi, sau hai canh giờ sẽ tự động kết thúc, xin kí chủ an tâm sử dụng!
Hệ thống đáp lại nói.
Sắc mặt Từ Khuyết tối sầm lại.
Không thể hủy đi? An tâm sử dụng?
An tâm cái rắm ấy!
Mẹ nó, hiện tại đúng là lật thuyền trong mương, thật sự phải giả nữ trang hai canh giờ.
- Tiểu tử, ngươi như thế này là chuẩn bị làm gì?
Lúc này, Khương Hồng Nhan nhìn về phía Từ Khuyết, cười mà không phải cười hỏi.
- Ây... Ta đây là mưu lược, đúng đúng đúng, chính là một mưu lược cơ trí, mê hoặc kẻ địch, điệu hổ ly sơn, giương đông kích tây, chờ một lúc các ngươi sẽ biết.
Trên mặt Từ Khuyết nở ra nụ cười cứng ngắc.
Đây đại khái chính là uy nghiêm mà một bức thánh phải thường xuyên duy trì.
Trên mặt cười hì hì, nhưng trong lòng lại chửi thầm!
Dù bị hãm hại thành nữ giả trang, ta vẫn phải là kiên cường chống đỡ, dù sao cũng cần mặt mũi.
- Tiểu tử, ngươi thực sự là càng ngày càng khủng bố, bản thần tôn đã nhìn không thấu được ngươi rồi.
Lúc này, Husky tràn đầy sợ hãi nói, cảm thấy Từ Khuyết càng ngày càng biến thái, thủ đoạn gì cũng chơi được.
- Đừng làm nhảm nữa, mau mau theo ta đi qua!
Từ Khuyết trực tiếp đè lại đầu chó của Husky, chân dài phóng đi... ai, đi ra một đầu rừng rậm khác, chính là phương hướng lãnh địa Thiên Nhân tộc.
Khương Hồng Nhan nhìn ra Từ Khuyết đang quẫn bách, dù hắn vẫn mạnh miệng liều chết, nhưng chung quy vẫn không thoát khỏi ánh mắt của Khương Hồng Nhan.
Nhìn theo bóng lưng Từ Khuyết, nàng không nhịn được cười, lén lút che miệng nở nụ cười.
Dù sao đây là tình cảnh rất hiếm thấy, quen tên tiểu tử này lâu như vậy, bình thường toàn thấy dáng vẻ như ông cụ non của hắn, nhưng ngày hôm nay hắn có vẻ quẫn bách này đúng là lần thứ nhất nhìn thấy.
...
Cuối cùng, đoàn người đã đến biên giới rừng rậm.
Nơi này bỗng nhiên bị chắn bởi một tấm bình phong vô hình, căn bản nhìn không thấy sờ không được, nhưng vừa tiến lên liền bị một luồng sức cản mạnh mẽ đẩy về, dù cho dùng pháp quyết công kích cũng không có chút hiệu quả nào.
Từ Khuyết thử mấy lần, sau đó trực tiếp thu tay lại.
Thứ nhất là vì hắn không thể trong thời gian ngắn đánh vỡ phong ấn này, thứ hai là vì phong ấn đang kịch liệt yếu đi, sắp biến mất, hắn không cần thiết lãng phí chân nguyên.
Đương nhiên, mấu chốt nhất là vì trang phục vấn đề, Mai Shiranui mặc cũng như không mặc, căn bản không có không gian để triển khai được.
Ầm!
Lúc này, trong đám mây đột nhiên vang lên một tiếng ầm thật lớn, giống như sấm sét nổ vang giữa trời quang.
Từ Khuyết ngẩng đầu nhìn lại, trên bầu trời giống như bị xé rách một vết thương, một tầng ánh sáng lờ mờ đang nhanh chóng lan tràn ra bốn phía.
- Phong ấn giải trừ rồi.
Khóe miệng Từ Khuyết nhất thời giương lên, thu hồi quạt giấy trong tay, cười tủm tỉm nhìn về phía trước.
- Gào, bản thần tôn quyết định sẽ làm một con sói cô độc trầm mặc.
Husky bắt đầu căng thẳng, trực tiếp tỏ vẻ rùa rụt cổ đến phía sau Từ Khuyết, như muốn vùi đầu vào trong đất.
Khương Hồng Nhan vẫn lạnh nhạt như cũ, ung dung khoan thai, khí chất quân lâm thiên hạ, hoàn toàn không hợp với mảnh sâm lâm âm u này, nhưng vẫn đủ để áp đảo tất cả vẻ đẹp trên thế gian.
Ầm!
Không lâu sau, phong ấn trên không trung đã yếu hẳn, tấm bình phong vô hình trước mặt mấy người giống như trang giấy bị hỏa diễm đốt cháy, đột nhiên lóe lên rồi lập tức biến mất vô ảnh.
Sau một khắc, cảnh tượng trước mắt sinh ra biến hóa.
Phía sau vẫn là rừng rậm, nhưng phía trước lại xuất hiện từng nhà đá to nhỏ, đặt toàn bộ trên đỉnh núi, giống như một thành thị nhỏ có phong cách kiến trúc đặc biệt.
Nhưng ở biên giới thành thị lại có một đội ngũ khí thế mạnh mẽ, chính là đám người Thiên Nhân tộc đang đằng đằng sát khí chạy tới.
Người cầm đầu chính là ba lão giả râu tóc bạc phơ, khí tức Đại Thừa kỳ đỉnh phong giống như che kín bầu trời, bao trùm tứ phương.
Đằng sau ba người có hơn một trăm cường giả Độ Kiếp kỳ Thiên Nhân tộc, có nữ có nam, có già có trẻ, trên mặt đều lộ vẻ tức giận.
Vèo!
Chỉ trong chớp mắt, đội ngũ Thiên Nhân tộc đã đến bên ngoài rừng rậm, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Từ Khuyết và Khương Hồng Nhan.
Nhưng lúc này, thẻ biến thân của Từ Khuyết tựa hồ đã đưa đến tác dụng then chốt.
Đám người kia đang đằng đằng sát khí chạy lại đây, người nào cũng muốn dùng một chưởng vỗ chết Từ Khuyết cùng Khương Hồng Nhan còn có Husky, nhưng chạy tới trước mặt Từ Khuyết, sắc mặt đám người kia đột nhiên từ từ hoà hoãn lại.
Thẻ biến thân có một hiệu quả tác dụng khác, chính là đối mặt với người xa lạ, có thể khiến đối phương tăng cường độ thiện cảm.
Từ Khuyết không biết độ thiện cảm này cụ thể có thể đạt tới trình độ nào, nhưng dựa vào tình huống trước mắt này xem, dường như có hiệu quả rất tốt.
Ba lão giả Đại Thừa kỳ đỉnh phong, sắc mặt tuy vẫn lạnh lẽo như trước, nhưng cũng không còn dáng vẻ hùng hổ doạ người đối với mấy người Từ Khuyết.
Phía sau đám Thiên Nhân tộc kia, nam tử đều thất thần nhìn Từ Khuyết cùng Khương Hồng Nhan, nữ cũng ngơ ngác nhìn các nàng, bị sắc đẹp cùng khí chất của hai người chế phục.
Chỉ là lúc này, nội tâm Từ Khuyết quả thực muốn nôn.
Nếu đổi thành thân xác nam nhi bị người khác ngây ngốc nhìn như vậy, hắn khẳng định sẽ vui vẻ đến cực điểm.
Nhưng hiện tại này là thân thể nữ tử, thật sự là không chịu nổi. Thẻ biến thân chết tiệt!
- Hừ, chỉ còn hai tên Nhân tộc sao?
Lúc này, một lão giả Đại Thừa kỳ đỉnh phong Thiên Nhân tộc lạnh giọng nói.
Tuy rằng không còn sát ý, nhưng thái độ vẫn không phải rất tốt.
Dù sao họ cũng là Thiên Nhân tộc, trời sinh tự kiêu, những chủng tộc khác căn bản không lọt vào mắt bọn họ, dù cho độ thiện cảm cao đến đâu, sợ rằng cũng khó có thể thay đổi quan niệm của bọn họ.
- Các ngươi là người phương nào, Tạc Thiên Bang Từ Khuyết đâu? Bảo hắn lăn ra đây!
Ông lão mở miệng lần nữa, ánh mắt nhìn chằm chằm Từ Khuyết.
Từ Khuyết lúc này liền cầm lấy quạt giấy che miệng, phong tình vạn chủng nở nụ cười:
- Ma quỷ, đáng ghét... phi phi, không đúng! Hồi bẩm tiền bối, tiểu nữ tử chính là Mai Shiranui, bên cạnh chính là muội muội ta, Mai Fukase.
Bạn cần đăng nhập để bình luận