Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1196: Địa Bàn Của Ta Ta Làm Chủ

- Tìm ta trút giận? Ha ha, muốn chết!
Sở Ngạo thấy Từ Khuyết vọt về phía y, trên mặt tràn đầy vẻ trêu tức cùng xem thường.
Dù y biết thực lực của mỗi người trong Tạc Thiên Bang đều không đơn giản, nhưng y đường đường là cường giả Địa Tiên cảnh đỉnh phong, lại căn cứ khí thế hiện tại của Từ Khuyết, y cảm thấy không cần thiết phải kiêng kỵ gì.
Dù Lục Nhâm Địa Bàn của y bị Từ Khuyết cướp đi, nhưng Lục Nhâm Địa Bàn là một hạ phẩm Tiên Khí đặc thù, không phải người nào lấy được cũng có thể lập tức sử dụng, vì thế lúc này y hoàn toàn không có gì phải lo sợ.
Nhưng rất nhanh nụ cười trên mặt Sở Ngạo đã cứng đờ.
Chỉ nghe "Xèo" một tiếng, trong tay Từ Khuyết cầm một thanh kiếm sắc, toả ra sát khí mạnh mẽ, bao phủ toàn trường.
- Tiên Khí hình kiếm?
Sở Ngạo nhất thời hai mắt trừng lớn, vẻ mặt đột nhiên nghiêm nghị.
Một tu sĩ Nhân Tiên cảnh trung kỳ, cộng thêm một kiện Tiên Khí hình kiếm, vậy tổng hợp thực lực sẽ không thể khinh thường.
- Hừ, có Tiên Khí lợi kiếm thì đã sao, ta không tin ngươi còn có thể lật trời, ở đây, ta chính là trời!
Khóe miệng Sở Ngạo khẽ nhếch lên một nụ cười lạnh lẽo.
Nhưng chỉ trong nháy mắt, một tiếng "Oanh" mang theo khí nóng vang lên, dưới chân Từ Khuyết đột nhiên xuất hiện một đôi Phong Hỏa Luân, chuyển động với tốc độ cao, cả người hóa thành một tàn ảnh, lập tức biến mất trong tầm mắt mọi người.
- Lại có thêm một kiện Tiên Khí? Hơn nữa là Tiên Khí phi hành!
Tất cả mọi người đồng loạt thay đổi sắc mặt.
Phương thức chiến đấu dường như rất quen thuộc, lúc trước người Tạc Thiên Bang tranh hai mươi vị trí trên Bán Bảng, ở trên đài tỷ thí không chỉ một lần xuất hiện phương thức này.
Chỉ là khi đó người điều động hai Tiên Khí chỉ là Bán Tiên cảnh, hiện nay lại là một vị Nhân Tiên cảnh trung kỳ.
- Kháo!
Sở Ngạo thoáng ngây người, khóe miệng mới cong lên đã biến thành co giật, lập tức mắng một tiếng, thân hình nhanh chóng lùi lại.
Từ Khuyết tuy rằng đã biến mất khỏi tầm mắt của bọn họ, nhưng tiếng phong hỏa lôi bạo bên tai bọn họ vẫn đang kéo dài, nổ vang không ngừng, đằng đằng sát khí.
- Đồ hỗn trướng, mau trả Lục Nhâm Địa Bàn cho ta, ta có thể tha cho ngươi một mạng!
Sở Ngạo vừa lùi lại, vừa hét lớn.
Trong lòng y vô cùng kiêng kỵ, đã cảm giác được khí tức nguy hiểm, thực sự không muốn đánh một trận với Từ Khuyết.
Đương nhiên, nếu Từ Khuyết thật sự trả Lục Nhâm Địa Bàn lại cho y, y nhất định sẽ khởi động Lục Nhâm Địa Bàn, dạy Từ Khuyết cách làm người.
Nhưng mà đồ vật đã đến tay Từ Khuyết, từ trước đến này chưa bao giờ có tiền lệ giao ra.
Đáp lại Sở Ngạo chỉ có tiếng vang của Phong Hỏa Luân chuyển động trên không trung, tiếng nổ chấn động đến mức khiến màng tai tất cả mọi người đều đau đớn.
Hiện tại Từ Khuyết đã không giống dĩ vãng, tu vi không chỉ đột phá tới Nhân Tiên cảnh trung kỳ, Tiên Nguyên trong cơ thể còn cực kỳ tinh khiết, dù không nhờ bất luận ngoại lực gì, chỉ dựa vào thực lực, hắn đã đủ để so với rất nhiều thiên tài Nhân Tiên cảnh hậu kỳ.
Với thực lực như vậy, lại cộng thêm cả Phong Hỏa Luân cùng lợi kiếm có Kiếm Linh phụ linh, hoàn toàn có thể phát huy uy lực của hai Tiên Khí này đến mức tận cùng, tổ hợp này kết hợp lại sẽ tạo lên lực sát thương khủng bố dị thường.
"Xèo!"
Lúc này, ánh kiếm đột nhiên không hề điềm báo trước xuất hiện trước mặt Sở Ngạo.
- A!
Sở Ngạo vẫn đang lui lại phía sau, bị ánh kiếm này dọa sợ hết hồn, y hét lớn một tiếng, tăng nhanh tốc độ, điên cuồng lui về phía sau, cố gắng né tránh công kích của ánh kiếm.
Híttt!
Mọi người ở đây đồng thời hít vào một ngụm khí lạnh, không ai có thể nhìn rõ Từ Khuyết đang ở đâu, ra tay như thế nào.
Nhưng mấy ánh kiếm này, đã khiến sắc mặt tất cả cường giả Địa Tiên cảnh ở đây ngưng lại, trong lòng vô cùng kiêng kỵ, tưởng tượng nếu là bọn họ đối mặt với những ánh kiếm này, có lẽ bọn họ đã đầu rơi xuống đất từ lâu.
Cũng may là Sở Ngạo là tồn tại Địa Tiên cảnh đỉnh phong, thực lực đủ mạnh mẽ, trong tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc đã đột phá được cực hạn, tránh được một kiếp, nhưng trên mặt vẫn bị một ánh kiếm cuối cùng vẽ ra một vết thương, máu tươi chảy ra.
- Thiếu niên thật mạnh mẽ.
Một cường giả Địa Tiên cảnh của Lập Thiên Thư Viện không khỏi thán phục.
Bọn họ không có bất kỳ chút thù hận nào với TạcThiên Bang, cũng chưa từng thấy Tạc Thiên Bang ra tay giết người, tất cả đều chỉ nghe đồn, đa số mọi người đều cảm thấy có chút khoa trương, nhưng hiện tại tận mắt nhìn thấy tình cảnh này, bọn họ mới chấn động không ngừng.
- Tên tiểu tử này. . . xem ra vẫn có chút thực lực, nhưng thật sự có thể giết chết Sở Ngạo?
Tần Tố Tố cũng vô cùng ngạc nhiên tự lẩm bẩm một câu, gò má có chút ửng hồng.
Nàng vốn chỉ muốn khiến Từ Khuyết mất mặt một chút, nhưng không nghĩ tới tên này lại yêu nghiệt như thế, có tới hai kiện Tiên Khí, vừa ra tay đã khiến Sở Ngạo bị thương.
- E là đánh không lại, tuy Lục Nhâm Địa Bàn rất cường đại, nhưng vẫn luôn do Mạc Thiên Cơ nắm giữ, nếu Sở Ngạo triển khai thủ đoạn chân chính, vị đạo hữu thuộc Tạc Thiên Bang kia e là sẽ gặp nguy hiểm.
Lúc này, một cường giả Địa Tiên cảnh Lập Thiên Thư Viện ngưng trọng nói.
Những người còn lại đều im lặng, không hề phản bác.
Thanh danh Sở Ngạo ở bên ngoài, hầu như không có ai không biết, ngoại trừ y là đệ tử thân truyền của Mạc Thiên Cơ, còn bởi vì y học được từ Mạc Thiên Cơ vô số thần số học, không chỉ có thể tính toán, còn có thể vung thạch thành trận, vây giết kẻ địch.
Vung thạch thành trận không giống với trận pháp chi đạo, trận pháp chi đạo cần trận bàn, Linh Thạch hoặc trận kỳ để bố trí, mà vung thạch thành trận là một loại thay đổi địa thế, mượn sức mạnh tự nhiên.
Chỉ cần mấy khối đá nhỏ, liền có thể trong nháy mắt thay đổi địa hình, tạo ra một địa phương hung hiểm, uy lực vô cùng.
- Đồ hỗn trướng, dám đả thương ta, ngày hôm nay ta sẽ khiến ngươi chết không toàn thây!
Gần như cùng lúc đó, Sở Ngạo đã ổn định lại thân hình, từ bị động áp bức đi ra, vẻ mặt tức giận, cánh tay vung lên, trong nháy mắt hút lấy mấy khối đá nhỏ, rót Tiên Nguyên vào.
Sau đó y vung tay lên, mấy khối đá trong nháy mắt hóa thành lưu quang, giống như sao băng, bắn nhanh ra bốn phương tám hướng.
"Hưu hưu hưu!"
Mấy khối đá bắn ra, đồng thời Sở Ngạo cũng nhanh chóng bấm niệm thủ ấn, mười ngón như dẫn ra thiên địa đạo uẩn, từng đạo khí lưu vờn quanh.
- Nguy rồi, y bắt đầu bày trận, mau ngăn cản y!
Lúc này, Tần Tố Tố cũng nhanh chóng phản ứng lại, hô lên với những cường giả Địa Tiên cảnh của Lập Thiên Thư Viện.
Nhưng không đợi những cường giả Địa Tiên cảnh của Lập Thiên Thư Viện ra tay, chỉ thấy phong hỏa lôi bạo trên không trung hơi ngưng lại, bóng người Từ Khuyết giẫm Phong Hỏa Luân lập tức hiện ra, lòng bàn tay hướng ra phía ngoài, lớn tiếng quát:
- Trở về!
Vèo! Vèo! Vèo!
Nhất thời, trong phạm vi mấy dặm, những khối đá nhỏ trong đó có cả mấy viên bị Sở Ngạo ném ra, tất cả đều bị Từ Khuyết hút trở về.
Sở Ngạo chỉ lát nữa là đánh xong thủ ấn, lại bị Từ Khuyết dùng một chiêu này cắt đứt, khí lưu do mười ngón ngưng tụ ra, tiêu tan tại chỗ, hóa thành một nguồn sức mạnh đánh vào trong cơ thể y.
"Phốc!"
Trong khoảnh khắc, Sở Ngạo há mồm phun ra một ngụm máu tươi, tỏ vẻ ngơ ngác nhìn về phía Từ Khuyết, hoảng sợ nói:
- Làm sao có khả năng? Ngươi. . . ngươi có thể phá thuật vung thạch thành trận của sư phụ ta?
Tất cả mọi người có mặt ở đó cũng dại ra, hoàn toàn không nghĩ tới Từ Khuyết còn có chiêu này, chỉ đơn giản như vậy đã phá tan sát chiêu của Sở Ngạo rồi.
- Hắc hắc, ngươi cho rằng ngươi đánh ra mấy khối đá vụn là có thể lên trời? Xin lỗi, ta tuyên bố, từ giờ khắc này, trong phạm vi năm mươi dặm này, tất cả đều là địa bàn của Tạc Thiên Bang ta! Địa bàn của ta, ta làm chủ!
Khóe miệng Từ Khuyết khẽ cong lên một ý cười, con ngươi lạnh mang lóe lên, lòng bàn tay bỗng nhiên vung về phía trước một cái.
Ầm ầm!
Mặt đất bốn phía đột nhiên vang lên một tiếng động thật lớn, sau đó mặt đất trong phạm vi năm mươi dặm phóng ra huy mang óng ánh, một luồng sát lục chi khí mạnh mẽ tràn ngập toàn trường.
Tất cả mọi người nhất thời đều biến sắc:
- Khốn. . . Khốn Sát Trận? Hắn bày Khốn Sát Trận ở đây từ lúc nào?
- Không ổn!
Đám cường giả Địa Tiên cảnh của Đỉnh Thiên Thư Viện và Chiêm gia dường như nghĩ tới điều gì, trong lòng chấn động, vội vàng phóng ra bốn phía, muốn trốn khỏi nơi đây.
Không nghi ngờ chút nào, bọn họ nhớ tới chuyện ở phân đà Khí Tông.
Tình cảnh này quá giống lời đồn đại, cùng là Khốn Sát Trận, cùng là một thân một mình, nhưng trong chớp mắt tàn sát mấy chục cường giả Địa Tiên cảnh cùng với vô số Nhân Tiên cảnh ở phân đà Khí Tông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận