Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 811: Người Bỉ Ổi Sẽ Vô Địch

Thiên quân vạn mã đang chém giết lẫn nhau, đạp khắp chiến trường.
Bên trong loạn chiến, mấy trăm tên Thiên Thú cự nhân liều mạng cướp nhẫn trữ vật Từ Khuyết làm "Rơi".
- Tuyệt đối đừng xem đồ vật bên trong!
Từ Khuyết lớn tiếng hò hét.
Nhưng mà hắn càng như vậy, Thiên Thú cự nhân lại càng vui sướng, cảm thấy vô cùng hả giận.
Hai ngày nay bọn nó đã bị chọc tức muốn nổi khùng, sớm hận không thể xé nát Từ Khuyết, bây giờ có thể kiếm được một chút tiện nghi của hắn, ai cũng sẽ vui vẻ làm.
- Chư vị, chúng ta đồng thời mở nhẫn trữ vật ra, cướp đi bảo vật bên trong, tức chết tên tiểu tử nhân loại kia!
Một tên Thiên Thú cự nhân cười to, vung tay hô to, giống như đã đánh thắng một hồi.
- Được!
Mấy trăm tên Thiên Thú cự nhân cướp được nhẫn trữ vật còn lại dồn dập mừng rỡ đáp.
Tiếp đó, vô số đạo thần hồn đột nhiên phóng ra, dâng tới nhẫn trữ vật trên tay bọn họ.
Ngay sau đó...
"Ầm ầm!"
Chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, vô số đạo hỏa diễm óng ánh từ trong nhẫn trữ vật bốc lên, gây ra một đợt nổ tung to lớn, sóng khí nóng rực bao phủ khắp nơi.
Tiếp đó, từng vật màu vàng không rõ bị nổ tung lên trời cao, lại hình thành từng đường pa-ra-bôn rơi xuống từ trên không, hóa thành từng điểm nhỏ màu vàng giống như mưa rào dày đặc, tí tí tách tách rơi lên trên người hàng ngàn hàng vạn tên Thiên Thú cự nhân.
Trong chốc lát, một luồng mùi hôi thối vô tiền khoáng hậu tràn ngập hơn nửa mảnh chiến trường.
Tình cảnh trong nháy mắt bất động, không khí giống như đọng lại.
Mọi người trong khoảng thời gian ngắn đều sửng sốt, bất kể là tu sĩ Nhân tộc đang nhìn tình cảnh này chăm chú, hay là Thiên Thú Nhân tộc đang chém giết, tất cả đều tập thể trợn mắt ngoác mồm.
Chuyện này... đây là cái gì?
Cái cảm giác này, loại mùi này, tại sao đột nhiên lại cảm thấy sởn cả tóc gáy vậy?
Một tên Thiên Thú cự nhân sững sờ nhìn vật màu vàng sền sệt có mùi trên tay kia, chầm chậm đưa về trên miệng, nhẹ nhàng liếm một cái.
Sau đó gã trợn to con mắt, cả người run rẩy.
- Aaaaa! ! !
Một tiếng rít chói tai từ trong miệng tên Thiên Thú cự nhân kia truyền ra, vang vọng toàn bộ chiến trường.
- Là phân!
- Đây là phân!
Tên Thiên Thú cự nhân kia điên cuồng kêu to, ở trên chiến trường chạy như điên.
Lại nhìn về phía Từ Khuyết, con hàng này không biết lúc nào đã sớm lùi ra xa ngàn dặm bên ngoài, đang cười bỉ ổi nhìn về bên này.
- CMN!
Tất cả Thiên Thú cự nhân lúc này rốt cục phản ứng lại, trở nên động dung, triệt để nổi giận, suýt nữa tức điên tại chỗ.
Kể cả tu sĩ Nhân tộc ở đây đều tỏ vẻ ngơ ngác.
Chẳng ai nghĩ tới Từ Khuyết lại chơi ra chiêu số ác tâm như vậy.
Đem phân giấu trong nhẫn trữ vật, còn làm cho nó nổ tung, hoàn mỹ nổ đám phân kia thành từng mảnh vụn rơi vào trên người vô số Thiên Thú cự nhân.
CMN còn có vương pháp, còn có thiên lý hay không?
Hỏi thế gian, cmn ai sẽ lấy phân giội người?
- Thế nào? Vẫn là phương pháp phối chế ban đầu, vẫn là mùi vị ban đầu chứ? Ôi ôi ôi, đều tức rồi sao? Đến đây, đến đánh ta đi.
Từ Khuyết đứng trên không trung bưng mũi, lộ ra nụ cười bỉ ổi giễu cợt nói.
Tất cả Thiên Thú cự nhân bị giội phân đều nổi khùng tại chỗ, bốc lên lửa giận.
- Giết hắn!
- Sĩ khả sát bất khả nhục, hắn phá hoại quy củ, chúng ta không thể nhịn được nữa!
- Nhất định phải ném hắn vào bên trong hố phân!
Rất nhiều Thiên Thú cự nhân gào thét, điên cuồng nhằm về phía Từ Khuyết.
Từ Khuyết lúc này mới hài lòng gật gật đầu, đối mặt với thiên quân vạn mã xông lại, hắn cực kỳ hờ hững, tay nắm thành quyền, trong miệng đọc thầm ba chữ:
- Bức - Vương - Quyền!
Ầm!
Cùng với một tiếng vang trầm trên hư không, Từ Khuyết đấm ra một quyền.
Không trung trong nháy mắt ngưng tụ một cái quyền ảnh màu vàng khổng lồ, mang theo khí thế bàng bạc cùng vô thượng đạo uẩn, trực tiếp đập ầm ầm xuống.
Ầm ầm!
Trong giây lát, tảng lớn Thiên Thú cự nhân trong trận hình trực tiếp bị nổ ra một cái lỗ hổng, vô số Thiên Thú cự nhân hóa thành mưa máu, tan thành mây khói.
Nhưng mà chuyện này cũng không thể doạ dẫm được đám Thiên Thú cự nhân đã điên cuồng, bọn họ vẫn gào thét như trước, vẫn đang phẫn nộ rít gào xông lên, định dùng chiến thuật biển người xé xác Từ Khuyết.
Từ Khuyết nhẹ như mây gió, trực tiếp đứng tại chỗ, không ngừng ra quyền.
- Tuyệt thế Bức Vương Quyền!
- Nổ tung Bức Vương Quyền!
- Vô địch Bức Vương Quyền!
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Từng đạo thanh âm nổ tung khủng bố vang lên ở trên chiến trường, một tên liên tiếp một tên Thiên Thú cự nhân không ngừng biến thành tro bụi.
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết trang bức thành công, khen thưởng 13 nghìn điểm trang bức!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết thăng cấp thành công, cảnh giới hiện tại là Luyện Hư kỳ tầng chín!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết thăng cấp thành công, cảnh giới hiện tại là Luyện Hư kỳ tầng mười!
Ding, kí chủ đã tiến vào Luyện Hư kỳ đỉnh phong, trước khi độ Thiên Kiếp, kinh nghiệm thu hoạch được sẽ tự động dự trữ.
Âm thanh thông báo của hệ thống liên tiếp vang lên.
- Phù!
Từ Khuyết thở phào nhẹ nhõm, ròng rã ba ngày, cuối cùng thành công thăng cấp rồi.
Luyện Hư kỳ đỉnh phong, chỉ cần vượt qua Thiên Kiếp liền có thể bước vào Hợp Thể kỳ.
Nhưng trước khi độ kiếp hắn còn phải dung hợp lại với Đạo Thân, giúp thực lực của mình tăng vọt về chất.
Đến lúc hắn bước vào Hợp Thể kỳ, thực lực sẽ tương đối khủng bố.
- Ha ha ha, không có cuộc vui nào không tàn, các vị, ta lại phải rời đi rồi.
Từ Khuyết nhìn về phía đám Thiên Thú cự nhân còn đang không ngừng nhằm về phía mình, lên tiếng nói.
Nhìn tình cảnh thiên quân vạn mã đang phẫn nộ vọt tới, làm cho hắn có chút không muốn.
Dù sao đều là kinh nghiệm đó.
Chỉ tiếc đạo uẩn đã không đủ, không có cách nào chống đỡ cho hắn tiếp tục chiến đấu nữa
Đương nhiên, bây giờ hắn đã bước vào Luyện Hư kỳ đỉnh phong, dùng những pháp quyết khác cũng có thể cùng Hợp Thể kỳ chiến một trận, thế nhưng một chiêu Bức Vương Quyền có thể diệt mấy chục hơn trăm người, những pháp quyết khác e rằng phải vài chiêu mới có thể đánh chết mấy người.
Vì thế hiệu suất quá chậm, Từ Khuyết căn bản không muốn kiên trì hao tổn nữa.
- Haizz, cáo từ!
Từ Khuyết hướng đám Thiên Thú cự nhân kia chắp tay, xoay người liền bay về nơi đóng quân ở tiền tuyến.
Nhưng vào lúc này, đám Thiên Thú cự nhân kia sao có thể buông tha cho hắn, bọn họ sớm đã bị hắn làm tức điên, hận không thể xé nát hắn, vẫn điên cuồng truy đuổi theo.
Từ Khuyết vừa bay vừa khoát tay nói:
- Chư vị đừng đưa tiễn nữa, đưa người ngàn dặm, cuối cùng cũng phải từ biệt thôi.
"Hống!"
Thiên Thú cự nhân trong nháy mắt gào thét lên.
Đưa tiễn cm ngươi!
CMN ai đi đưa tiễn ngươi? Ngươi có gan trở lại đánh một trận!
Vô số Thiên Thú cự nhân tiếp tục truy đuổi, lại còn tăng nhanh tốc độ.
Khóe miệng đông đảo tu sĩ Nhân tộc bên này mạnh mẽ co giật, trong lòng không còn gì để nói.
Cái tên này quá kỳ hoa, thế gian tại sao lại có thể có kẻ vô sỉ như vậy chứ?
- Người như thế này, theo lý mà nói khẳng định là tiếng xấu lan xa, tại sao trước đây chưa từng nghe nói tới hắn nhỉ?
Có người tỏ vẻ ngờ vực.
- Chỉ sợ là dùng tên giả rồi, Nhưng Huyền Chân đại lục hình như cũng không có ai vô sỉ như vậy, quả thật là người bỉ ổi thì vô địch mà!
Có người lắc đầu cảm khái.
Ầm ầm! Ầm ầm!
Lúc này vô số Thiên Thú cự nhân vẫn đang truy đuổi không bỏ, lao nhanh truy sát Từ Khuyết, khí thế càng ngày càng cao.
- Ai nha, thật sự đừng đưa tiễn nữa. Các ngươi không nỡ lòng để ta đi sao, ta cũng không nỡ bỏ các ngươi. Các ngươi đó, chính là quá nhiệt tình, đến đến đến, tái chiến 300 hiệp.
Từ Khuyết nói xong, đúng là ngừng lại, xoay người lại nắm lên nắm đấm.
Rầm!
Lập tức, Thiên Thú cự nhân đang nỗ lực truy đuổi bị dọ sợ hết hồn, không tự chủ được ngừng lại.
- Khà khà khà, lừa các ngươi thôi! Đám ngu ngốc!
Từ Khuyết nở nụ cười bỉ ổi bấm ra Thần Hành Độn Tẩu Phù, trực tiếp biến mất không còn tăm hơi.
Trong nháy mắt, tình cảnh vắng lặng trong mấy hơi thở, sau đó lập tức bạo phát từng tiếng từng tiếng rít gào tan nát cõi lòng.
Đám Thiên Thú cự nhân kia thật sự tức tới hộc máu.
...
Xa xa, trên tường một toà thành ở tiền tuyến của Nhân tộc.
Trung niên tướng soái Tần Vệ đang bình tĩnh nhìn tình cảnh trên chiến trường, ánh mắt lập tức quét về phía vài tên thanh niên trẻ bên cạnh, trầm giọng nói:
- Các ngươi nói hắn từ chối gia nhập Thần Tử Doanh, còn đập nát lệnh bài Thần Tử Doanh ư?
- Hồi bẩm tướng soái, người này quả thực là gan to bằng trời, không coi ai ra gì, xin để chúng ta ra tay giáo huấn hắn một phen.
Một tên nam tử mặc áo đỏ chắp tay thi lễ, xin chỉ thị.
Thêm vào nam tử mặc áo xanh bên cạnh y cùng với nam tử che mặt, chính là ba người đêm qua bị Từ Khuyết chọc tức bỏ đi kia.
Con ngươi của Tần Vệ hơi híp lại, nhàn nhạt lắc đầu:
- Lấy thực lực của các ngươi sợ rằng còn không phải là đối thủ của hắn. Thôi, đêm nay bản soái tự mình cùng các ngươi đi một lần, người này nhất định phải gia nhập vào Thần Tử Doanh, làm việc cho ta!
Nói xong, nơi sâu xa trong con ngươi ông ta hiện lên một đạo ánh sáng quỷ dị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận