Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1479: Đây Là Loại Thao Tác Gì

Ầm!
Theo âm thanh thông báo của hệ thống đột nhiên vang lên.
Ở dưới một tiếng phá không, Từ Khuyết cảm giác thân thể bị một nguồn sức mạnh thúc đẩy, cả người bỗng nhiên hướng về phía trước lao đi, dưới chân bước ra vũ bộ huyền diệu trên không trung, giống như hoành hành ở trong hư không, thân hình quỷ mị không gì sánh được, lơ lửng không cố định, tự động sử dụng tới tiên quyết mới mà hệ thống mới vừa dung hợp ra.
- Đậu phộng, đây là trực tiếp bị hệ thống thao túng tự động chiến đấu?
Từ Khuyết ngạc nhiên.
- Hừ, giả thần giả quỷ!
Con ngươi của Lý Huyền Kỳ hơi híp lại, hừ lạnh một tiếng, một lần nữa lấy ra thanh kiếm màu trắng kia, trước mặt chém về phía Từ Khuyết.
Xoạt!
Trong nháy mắt ánh kiếm xé rách không khí, xuyên qua hư không, nhất sinh nhị, nhị sinh tam, diễn hóa ra ánh kiếm lít nha lít nhít, tạo thành một mảnh kiếm trận, thẳng thắn khóa chặt Từ Khuyết.
- Không ổn, lùi lại!
Lúc này Từ Khuyết cả kinh, muốn tránh mảnh kiếm trận này.
Nhưng ngay sau đó, hắn liền phát hiện ra chuyện không đúng, mình có chút không khống chế được sức mạnh của tấm giáp kim loại này, thân thể vẫn còn đang xông về phía trước.
- Đậu phộng, hệ thống, ngươi đây là thiếu thông minh, chiêu này không thể đón đỡ được!
Từ Khuyết lập tức hướng hệ thống hô to.
Thanh kiếm màu trắng này trước đây biến ảo ra ánh kiếm mạnh mẽ đến đâu, hắn đã từng thấy qua, nếu như mình bị chém trúng, không phải sẽ bị trọng thương hay sao, huống hồ bây giờ đang phải đối mặt chính là một mảnh kiếm trận lớn như vậy, căn bản không thể cứng rắn chống đỡ.
Ding, cơ chế trả thù đã tính toán tới tất cả kết quả chiến đấu, trận này có thể phá, không cần tránh lui!
Trong đầu, vang lên tiếng đáp lại của hệ thống.
Trận này có thể phá?
Từ Khuyết ngẩn ra, còn chưa kịp phản ứng, Tử Kim Bức Vương Côn trong tay mình bỗng nhiên chấn động.
"Loảng xoảng! Loảng xoảng! Loảng xoảng!"
Liên tiếp mấy tiếng kim loại dày nặng lắp ráp vang lên, kim loại bao bên ngoài Tử Kim Bức Vương Côn, diễn sinh ra từng khối từng khối kim loại hình dạng khác nhau, giống như xếp khối gỗ, sau khi phân tán lại một lần nữa tổ hợp, tất cả đều dâng tới một đầu khác của Tử Kim côn, nhanh chóng biến hình, hóa thành một cái ô lớn bằng kim loại, kéo lấy thân thể Từ Khuyết, nhanh chóng nhằm phía mảnh kiếm trận này.
- Oaaaa!
Hai khuôn mặt của Husky và Đoạn Cửu Đức hầu như dán chặt lại với nhau, tại chỗ kinh hãi kêu thành tiếng:
- Thật mạnh!
Mọi người ở đây cũng trừng lớn hai con mắt, lộ ra vẻ kinh hãi, khó có thể tin.
- Thượng phẩm Tiên Khí này, lại có thể biến hình?
- Từ gậy đã biến thành ô, làm sao có khả năng? Hắn làm như thế nào được?
- Trời ơi, việc này cũng quá quỷ dị đi!
- Thế nhưng dựa vào một cái thượng phẩm Tiên Khí, thật sự có thể phá được Tiên Quyết của Tiên Vương hay sao?
- Phí lời, khẳng định là không phá được, Tiên Khí của tổ tiên Lý Huyền Kỳ cũng là thượng phẩm!
Rất nhiều đệ tử của Thiên Cung Thư Viện nghị luận.
Từ Khuyết cũng tỏ vẻ kinh ngạc cùng ngơ ngác, làm sao cũng không nghĩ tới, lần này hệ thống lại ra sức như vậy.
Chưa nói tới hiệu quả uy lực mà những kim loại này mang đến sẽ ra sao, bằng vào này một thanh Tử Kim Bức Vương Côn, lắp ráp biến thành Tử Kim Bức Vương Tán này, liền đặc biệt chói mắt, quá chói mắt!
- Ha ha ha, Lý Huyền Kỳ, con gà rù nhà ngươi, chỉ là kiếm trận, cũng dám chặn ta?
Từ Khuyết giương giọng cười to, nếu hệ thống đã nói là có thể phá kiếm trận này, hắn cũng trực tiếp không thèm đến xỉa, sinh tử coi nhẹ, không phục liền đánh!
Xông!
Từ Khuyết để hệ thống tùy ý khống chế thân thể của hắn, cái ô kim loại trong tay trực diện kiếm trận, mặt ô chống ra một nửa, hiện lên hình dáng một mũi khoan, kim loại trên mặt ô ở dưới ánh mặt trời chiếu sáng, óng ánh loá mắt.
Ầm ầm!
Bên trong một tiếng vang thật lớn, chiếc ô kim loại chính diện xông tới mảnh ánh kiếm này.
Tất cả ánh kiếm tạo thành kiếm trận, trong chốc lát đổ nát, tan rã thành từng mảng từng mảng, mảnh vỡ óng ánh, tiêu tan ở trên không trung.
Thanh kiếm màu trắng cấp bậc thượng phẩm Tiên Khí trong nháy mắt cũng ảm đạm phai màu, từ trên không trung rơi xuống.
"Loảng xoảng!"
Đột nhiên, chỗ đầu nhọn của ô kim loại trong tay Từ Khuyết, thoát ra một sợi dây kim loại, đầu dây còn mang theo một cái móc kim loại, bỗng nhiên móc lấy thanh kiếm màu trắng này vào bên trong, trực tiếp đoạt lấy.
Ding, thu về một thanh lợi kiếm thượng phẩm Tiên Khí, chúc mừng ký chủ thu được một triệu điểm luyện khí tinh hoa.
Gần như cùng lúc đó, âm thanh thông báo của hệ thống vang lên.
Toàn bộ thao tác nước chảy mây trôi, không chút nào dây dưa dài dòng, từ lúc hệ thống cướp giật thanh kiếm màu trắng, đến lúc trực tiếp thu về thành luyện khí tinh hoa, làm liền một mạch.
Trong phút chốc. . .
Lý Huyền Kỳ há hốc mồm rồi.
Hai vị Tiên Vương của Thánh Tông ngây người rồi.
Tất cả mọi người ở đây đều chấn kinh rồi.
Cây gậy biến thành ô cũng thôi đi, lại còn có thể vung câu?
Hơn nữa một lần vung câu này, trực tiếp câu đi thượng phẩm Tiên Khí của một vị Tiên Vương?
- Chuyện này. . . làm sao có khả năng?
- Trên Tiên Khí này có dấu ấn thần thức của tổ tiên Lý Huyền Kỳ, làm sao có khả năng bị cướp đi dễ dàng như vậy?
Rất nhiều người kinh hãi hô lên.
Nhưng mà, Từ Khuyết vào giờ phút này cũng lộ ra vẻ ngơ ngác.
Đó chính là một cái thượng phẩm Tiên Khí hàng thật giá thật, liền trực tiếp bị hệ thống thu hồi rồi?
Một triệu điểm luyện khí tinh hoa?
CMN ta cho ngươi hai triệu điểm, ngươi đưa Tiên Khí cho ta có được hay không?
- Mẹ kiếp, hệ thống, tên gian thương nhà ngươi, quá bại gia, phun thượng phẩm Tiên Khí ra!
Lúc này Từ Khuyết hướng hệ thống hô to, chính hắn cũng mới chỉ có một thanh thượng phẩm Tiên Khí, bây giờ lại mò đến một thanh mới, còn chưa kịp xem thêm vài lần, liền thẳng thắn bị thu về, tim quả thực là đang chảy máu!
Tiếc quá!
Ding, cơ chế trả thù lấy "trả thù" làm chủ, xin ký chủ không cần để ý những món lợi cực nhỏ này.
Hệ thống lạnh lùng đáp lại.
Trong nháy mắt Từ Khuyết lại bối rối.
Quả nhiên! Các cụ nói cấm có sai!
Hệ thống này bây giờ càng lên cấp càng láo lếu, trước đây nhiều lắm chỉ là thuận tiện gian thương, bây giờ không chỉ có gian thương, CMN còn không biết xấu hổ như thế!
Cũng không biết là học từ ai, tức chết bản bức thánh rồi!
- Vô sỉ, tên súc sinh kia, mau trả Tiên Khí của bản tọa lại!
Lúc này, Lý Huyền Kỳ tỏ vẻ tức giận rống to, tức giận đến run cả người.
Y cũng không nghĩ tới, Tiên Khí của mình liền một đi không trở lại như thế, dấu ấn thần thức hoàn toàn không cảm ứng được, thật giống như Tiên Khí đã hoàn toàn biến mất rồi.
Ầm!
Đại chưởng của Lý Huyền Kỳ vung lên, hư không bỗng dưng ngưng tụ ra một bàn tay lớn, đánh về hướng Từ Khuyết.
- Trả? Ha ha, trả ngươi con chim, trên người ngươi còn có bao nhiêu thanh thượng phẩm Tiên Khí, mau mau lấy ra hết đi.
Từ Khuyết cười gằn, Tử Kim Bức Vương Tán trong tay chủ động hướng về phía trên đẩy một cái, mặt ô toàn bộ mở ra, nhanh chóng xoay tròn.
Ầm!
Lại là một tiếng vang thật lớn, chưởng lớn do Lý Huyền Kỳ ngưng tụ ra, trong nháy mắt bị ô kim loại cao tốc xoay tròn nghiền nát.
"Loảng xoảng!"
Tiếp đó, khối kim loại trên Tử Kim Bức Vương Tán lại một lần nữa biến ảo, giống như xếp gỗ, một khối tiếp một khối cấp tốc tổ hợp biến hình, mạnh mẽ đem cải tạo thân ô thành một cây phương kích, mũi kích bị một luồng khí đen quấn quanh, chính là sát khí bàng bạc ẩn chứa bên trong Tử Kim Bức Vương Côn.
Vèo!
Thân hình Từ Khuyết cũng chưa từng dừng lại qua, giáp kim loại trên người hắn trong toàn bộ hành trình đều thao túng thân thể hắn, dưới chân đạp lên tấm màn hư không quỷ dị, lao về phía trước, ở tại chỗ không ngừng lưu lại từng đạo từng đạo tàn ảnh.
Ở giây phút Tử Kim Bức Vương Tán hóa thành Tử Kim Bức Vương Kích, Từ Khuyết cũng vừa hay xuất hiện ở trước người Lý Huyền Kỳ, khóe miệng hơi nhếch lên, phương kích trong tay bay thẳng đến lồng ngực Lý Huyền Kỳ.
- Hừ, muốn chết!
Lý Huyền Kỳ hừ lạnh một tiếng, nhẹ như mây gió lùi lại phía sau, hời hợt tránh ra một đòn này của Từ Khuyết.
Nhưng mà, trên mặt Từ Khuyết lại lộ ra một vệt ý cười trêu tức.
Tuy rằng giáp kim loại của hệ thống thao túng hắn, nhưng tất cả Tiên Quyết triển khai ra, đều là Tiên Quyết mới lúc trước hắn tối ưu hóa dung hợp ra.
Ở giây phút Lý Huyền Kỳ lùi lại, hai điểm sáng kích cỡ tương đương hạt gạo, từ lâu đã chờ đợi ở phía sau Lý Huyền Kỳ.
Lúc Lý Huyền Kỳ lùi về phía sau, hai điểm sáng kia đột nhiên tỏa ra ánh sáng, trong nháy mắt biến ảo thành hai đạo Kỳ Lân Hỏa Diễm, hai màu đen trắng, một âm một dương, bước chậm trong hư không, trong nháy mắt nhằm phía lưng Lý Huyền Kỳ.
- Cái gì?
Trong lòng Lý Huyền Kỳ sinh ra ý nghĩ, mặt biến sắc, kinh hãi thay đổi phương vị, nỗ lực né tránh hai đạo Kỳ Lân Hỏa Diễm phía sau.
Nội tâm y chấn động không gì sánh nổi, hai cỗ hỏa diễm này, lại khiến y có một loại bất an mãnh liệt, thậm chí tê cả da đầu.
Vì thế, trực giác báo cho y biết, ngàn vạn lần không thể nhiễm hai sợi hỏa diễm này.
- Không tốt, vẫn đã chậm một chút.
Từ Khuyết thấy Lý Huyền Kỳ gần như sắp thoát khỏi phạm vi ảnh hưởng của Kỳ Lân hỏa diễm, không khỏi hơi nhướng mày, thầm nói một tiếng tiếc hận.
Loảng xoảng!
Nhưng vào lúc này, phương kích trong tay hắn một lần nữa chấn động, phát sinh tiếng kim loại dày nặng lắp ráp.
Khối kim loại một lần nữa diễn hóa thành dịch kim loại, giống như một dòng sông, biến mất ở trong hư không, nhưng trong nháy mắt lại đang chảy qua phía sau Lý Huyền Kỳ, cấp tốc ngưng tụ thành một mũi kích.
Xoạt!
Chỉ trong nháy mắt, toàn bộ đầu kích từ sau lưng Lý Huyền Kỳ xuyên qua, từ trước ngực lao ra, mang theo một đám máu lớn, cấp tốc trở lại đỉnh Tử Kim Bức Vương Côn trong tay Từ Khuyết, phương kích lại hợp lại làm một.
Toàn trường rơi vào vắng lặng một cách chết chóc.
Sắc mặt của Lý Huyền Kỳ trắng bệch, ngơ ngác nhìn lỗ máu nơi bị xuyên qua trên ngực mình.
Mặt của hai vị Tiên Vương của Thánh Tông cũng lộ ra vẻ hoảng sợ, khó có thể tin.
Đông đảo đệ tử của Thiên Cung Thư Viện ở đây, kể cả bọn Khương Hồng Nhan cùng Tử Hà tiên tử, cũng đều kinh ngạc.
Trong đầu của tất cả mọi người chỉ còn lại một ý nghĩ: đây là loạt thao tác gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận