Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 802: Nam Nhân Phải Chủ Động

Huyền Chân đại lục.
Phân giới chiến trường giữa Nhân tộc cùng Thiên Thú Nhân tộc trải rộng khắp mấy vạn dặm.
Song phương phát sinh giao chiến, cơ bản đều là chém giết ở bên trong khu vực này, trên mặt đất lưu lại máu tươi và hài cốt chưa kịp thu dọn, mùi máu tanh ngập trời.
Từ Khuyết điều khiển siêu máy bay Quinjet, mang theo Khương Hồng Nhan bay ngang bầu trời.
Bọn họ bay ba ngày ba đêm, thuận lợi rời khỏi lãnh địa của Thiên Thú Nhân tộc, vẫn chưa xúc động bất kỳ cấm chế nào.
Lúc này nhìn chiến trường phía dưới là một mảnh xương trắng, Từ Khuyết không khỏi lắc lắc đầu.
Nơi có người, nhất định sẽ có đấu tranh.
Từ cuộc chiến giữa tông môn, rồi tới cuộc chiến giữa các địa vực, cuối cùng còn có cuộc chiến giữa các chủng tộc, mãi mãi không có hồi kết.
Ngũ Hành Sơn như vậy, tứ đại châu như vậy, Huyền Chân đại lục cũng như vậy.
- Chẳng mấy chốc sẽ đến lãnh địa tiền tuyến của Nhân tộc, chúng ta cần phải cải trang trước một chút.
Khương Hồng Nhan mắt nhìn phía trước, nhẹ giọng nói với Từ Khuyết.
Từ Khuyết gật đầu, lấy thân phận của Khương Hồng Nhan, ở Huyền Chân đại lục khẳng định có không ít tướng lĩnh nhận ra nàng, nếu như lấy bộ mặt thật xuất hiện ở trước mặt bọn họ, nhất định sẽ kinh động tới cha nàng.
Vèo!
Không chần chờ chút nào, Từ Khuyết lấy ra một tấm mặt nạ da người mới, làm ra dung nhan mới.
Khương Hồng Nhan cười nhạt, tiếp nhận mặt nạ da người nói:
- Ngươi luôn có những vật ly kỳ cổ quái, nhưng lại vô cùng thực dụng.
- Đó là đương nhiên, Tạc Thiên Bang chúng ta gì mà không có, dù cho ngươi muốn ngôi sao trên trời, ta cũng có thể hái xuống cho ngươi.
Từ Khuyết cười ha hả nói.
Khương Hồng Nhan hé miệng nở nụ cười, mang lên mặt nạ da người, gò má trong nháy mắt phát sinh biến hóa, tuy rằng không kinh diễm bằng dung mạo nguyên bản của nàng, nhưng loại khí chất thanh nhã đoan trang kia vẫn không thể lấn át được.
- Ồ, tiểu cô nương quả thực là trời sinh quyến rũ, đã thay đổi dung mạo vẫn khuynh quốc khuynh thành như vậy.
Từ Khuyết lập tức cười nói.
Khương Hồng Nhan cũng cười nhạt một tiếng, lắc lắc đầu:
- Trước tiên nói chính sự đi, chuyện phải đối mặt sau này rất nguy hiểm.
Nhắc tới điểm ấy, Từ Khuyết cũng không khỏi thu lại ý cười.
Hắn lần này theo Khương Hồng Nhan đến Huyền Chân đại lục, trọng điểm vẫn là vì cướp đoạt Thành Đạo Thụ, ngăn cản cha Khương Hồng Nhan luyện hóa Thành Đạo Quả.
Dù sao bên trong cái cây kia có tồn tại một tia hồn phách của Khương Hồng Nhan, nhất định phải đoạt lại.
Chỉ có điều thực lực của cha Khương Hồng Nhan quá mức mạnh mẽ, Đại Thừa kỳ đỉnh phong, cách Tiên cảnh trong truyền thuyết chỉ có một bước nhỉ, quả thật rất khủng bố.
Cho dù hiện tại Từ Khuyết dùng hết toàn lực, lúc gặp phải ông ta cũng chỉ có nước co chân chạy.
- Ngươi chuẩn bị làm như thế nào?
Từ Khuyết mở miệng hỏi.
Hắn vẫn chưa quá quen thuộc với hoàn cảnh ở Huyền Chân đại lục, huống hồ theo tình hình hiện nay mà nói, thực lực của Khương Hồng Nhan cũng không yếu hơn hắn, vì thế vẫn phải nghe kế hoạch của Khương Hồng Nhan trước một chút, mình mới có thể cân nhắc kẻ địch sắp phải đối mặt đến cùng mạnh mẽ đến đâu.
Khương Hồng Nhan bình tĩnh nhìn Từ Khuyết, sau khi im lặng một lúc, mới nhẹ giọng mở miệng nói:
- Từ tiền tuyến đến Đế Cung đại khái cần ba mươi ngày, ta sẽ đưa vị trí Đế Cung cùng với lệnh bài thông hành cho ngươi, đến lúc đó ta đến dẫn y đi, sau khi ngươi cướp Thành Đạo Thụ, lập tức rút đi, sau đó tìm cơ hội hội hợp với ta.
- Cái kế hoạch này không thể thực hiện.
Từ Khuyết lắc lắc đầu.
- Chúng ta đổi lại một chút, do ta đến dẫn người kia đi, ngươi phụ trách đi đào Thành Đạo Thụ, đừng quên, ta còn có Thần Hành Độn Tẩu Phù, có thể chạy trốn bất cứ lúc nào.
- Không thể, lấy tác phong của người kia chắc chắn sẽ không tự mình ra tay với ngươi, hơn nữa cường giả dưới tay y vô số, không thiếu Đại Thừa kỳ, chỉ có ta ra tay y mới tự mình xuất thủ.
Khương Hồng Nhan nghiêm túc nói.
Nhưng mà Từ Khuyết vẫn lắc đầu.
Lúc như thế này, hắn nhất định sẽ không cho phép một mình Khương Hồng Nhan đi mạo hiểm, dù sao đối thủ chính là Đại Thừa kỳ đỉnh phong.
Vạn nhất Khương Hồng Nhan có bất trắc gì, mình lấy được mười cây Thành Đạo Thụ thì có ích lợi gì đây?
Quay đầu lại đã mất đi Khương Hồng Nhan, chỉ đổi lấy một tia hồn phách?
Bất luận là nhìn như thế nào, cái kế hoạch này đều vô cùng củ chuối
- Quên đi, vẫn là đi một bước nhìn một bước, về lãnh địa Nhân tộc trước, sau đó lại xem tình huống. Như thế nào?
Từ Khuyết mở miệng hỏi.
Khương Hồng Nhan trầm ngâm một lúc, gật đầu nở nụ cười:
- Được.
Cuối cùng sau năm ngày, hai người thuận lợi đến tiền tuyến lãnh địa của Nhân tộc.
Từ Khuyết và Khương Hồng Nhan đều khôi phục diện mạo Nhân tộc, đồng thời còn dịch dung một phen, thuận lợi vòng qua nơi đóng quân ở tiền tuyến, đã đi tới một tòa cổ thành cách biên cảnh gần nhất.
Quy mô của cổ thành tương tự với thành trì bên trong tứ đại châu, khác biết chính là trình độ tu sĩ nơi này đều mạnh hơn bất kỳ toàn cổ thành nào ở tứ đại châu.
Từ Khuyết mới vừa vào thành, liền nhìn thấy những binh sĩ thủ thành kia, mỗi một người chí ít đều là tồn tại Luyện Hư kỳ đỉnh phong, nếu như đặt ở tứ đại châu, sớm đã bị các đại tông môn tôn lên làm Thánh Tử Thánh Nữ.
Mà tu sĩ đi lại trong thành long xà hỗn tạp, khắp nơi có thể thấy được tu sĩ cùng yêu thú hóa thành hình người đang đi lại.
Trong đó không thiếu tu sĩ Anh Biến kỳ, Luyện Hư kỳ cùng với Hợp Thể kỳ, thậm chí số lượng cường giả Độ Kiếp kỳ cũng không ít, chỉ có cường giả Đại Thừa kỳ mới thực sự hiếm thấy, cả tòa cổ thành đều chưa từng nhìn thấy một người.
- Tòa thành cổ này ở gần biên cảnh, có chút hỗn loạn, tận lực biết điều một chút, sáng sớm ngày mai chúng ta lên Truyền Tống Trận rời đi, chạy tới Đế Cung.
Khương Hồng Nhan nhẹ giọng mở miệng dặn Từ Khuyết, chỉ lo hắn lại dằn vặt ra sai lầm.
Lông mày của Từ Khuyết nhíu lại, cười nói:
- Yên tâm đi, ta là người luôn biết điều. Đúng rồi, Hồng Nhan, ta thấy tu sĩ trong thành nhiều như vậy, sợ rằng phòng khách sạn cũng chất kín hết rồi, nếu không đêm nay chúng ta ở cùng một gian phòng đi, để cho người khác lang thang đầu đường xó chợ cũng không tốt lắm.
Khương Hồng Nhan nghe thế, bước chân hơi dừng lại một chút, đôi mắt đẹp nhìn về phía Từ Khuyết, nàng cứ lẳng lặng nhìn như vậy, không nói một lời.
Nhưng Từ Khuyết bây giờ đã sớm tu luyện da mặt đến cảnh giới vô địch, cũng thẳng thắn trừng hai mắt, đối diện cùng Khương Hồng Nhan, ra vẻ quang minh lẫm liệt.
Cuối cùng Khương Hồng Nhan cười nhạt một tiếng, khẽ lắc đầu nói:
- Đi nhanh đi, chậm một chút nữa, sợ là chúng ta mới phải lang thang đầu đường xó chợ đấy.
Ồ?
Vậy là đồng ý rồi sao?
Con ngươi của Từ Khuyết lúc này sáng ngời, hưng phấn đi theo.
Không lâu lắm, hai người thuận lợi tìm tới một gian khách sạn, hỏi dò xong, nhưng được báo cũng không hề thiếu phòng.
Từ Khuyết lúc này lấy ra mấy khối Linh Thạch vỗ lên bàn, lớn tiếng nói:
- Cho chúng ta một gian phòng tốt nhất là được, mùa xuân đã đến, gian phòng còn lại nhất định phải để cho đồng chí khác có nhu cầu.
Khương Hồng Nhan đứng ở một bên, trên mặt mang theo ý cười nhạt, vẫn chưa nói thêm cái gì.
Sau đó dưới sự dẫn dắt của tiểu nhị, hai người đi lên lầu.
"Kẹt kẹt!"
Vừa đóng cửa lại, Từ Khuyết lập tức linh hoạt nhảy lên giường, bày ra một tư thế đẹp mắt, vỗ vỗ ván giường, cười híp mắt nhìn Khương Hồng Nhan nói:
- Hồng Nhan, sắc trời không còn sớm, nhanh đi ngủ thôi.
Khương Hồng Nhan cười nhạt:
- Ta tu đi tu luyện đây.
Nói xong, nàng khoanh chân ngồi xuống bồ đoàn trong sương phòng, đôi mắt đẹp nhắm lại, tiến vào trạng thái tu luyện.
Khóe miệng của Từ Khuyết lập tức co giật.
Trên thực tế người tu đạo xác thực không cần ngủ, chỉ cần tu luyện là đủ để khôi phục tinh thần và thể lực được, hiệu quả còn tốt hơn cả việc đi ngủ.
Nhưng Từ Khuyết không cam lòng!
Thật vất vả mới cùng Khương Hồng Nhan ở cùng một chỗ, cơ hội hiếm có như thế!
Hơn nữa căn cứ theo định lý thứ ba của Tạc Thiên Bang, nam nữ cùng chung một phòng, nếu như không làm chút chuyện gì đó, vậy có khác gì cá ướp muối đâu?
Không được, làm người không thể kém cỏi như thế. Nam nhân phải chủ động một chút.
Nghĩ tới đây, Từ Khuyết lúc này từ trên giường ngồi dậy, hỏi:
- Hồng Nhan, bật hack không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận