Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 464: Sự Tình Nam Nhân Đều Hiểu

Trong tẩm cung trống trải, bầu không khí trở nên quỷ dị, tình cảnh một lần nữa trầm tĩnh.
Từ Khuyết đứng tại chỗ, mắt to trừng mắt nhỏ, trái tim nhỏ rầm rầm nhảy lên.
Dù cho hắn từng ở trên Tháp Linh Vực thấy toàn thân Nữ Đế, nhưng hôm nay chỉ nhìn thấy qua đôi vai đẹp lộ ra một chút da thịt trắng như tuyết, suýt chút nữa liền phun máu mũi.
Nhưng mà, Nữ Đế lại rất hờ hững, tựa hồ cũng không biết bờ vai của chính mình đối với Từ Khuyết có bao nhiêu lực trùng kích, chỉ là cổ áo vừa nới ra, từ trên cổ lấy xuống một cái dây chuyền lam ngọc.
Toàn thân dây chuyền lấy dây thừng nhỏ màu bạc bện thành, mỗi một sợi bạc, đều có ẩn chứa sức mạnh thần bí, lộ ra từng trận khí tức cổ lão, mà ngọc thạch màu xanh lam bên trong, óng ánh trong sáng, thả dưới ánh mặt trời, trực tiếp óng ánh rực rỡ, thậm chí còn có một tia mùi thơm ngát nhàn nhạt, thấm ruột thấm gan.
- Tiểu tử, thiên kiếp của ngươi sắp tới, dây chuyền này đeo ở trên người, bất kể là đối với lúc ngươi độ kiếp hay là tu luyện sau này, đều sẽ có trợ giúp.
Nữ Đế vung tay nhỏ lên, dây chuyền trong nháy mắt bay lên không, chậm rãi bay về phía Từ Khuyết.
Đồng thời, nàng cũng thay đổi vẻ mặt, khôi phục vẻ đoan trang trang nhã.
Từ Khuyết ngốc ở tại chỗ, quần đều sắp cởi, ngươi lại cho ta xem cái này?
Chuyện này... Đây quá là bắt nạt người! Ta tuy rằng thành thật hàm hậu, nhưng không có nghĩa là ta dễ ức hiếp, không được, phải nhìn nhiều thêm vài lần.
Lúc này Từ Khuyết mở to hai mắt, lấp lánh có thần nhìn kỹ... khuôn mặt Nữ Đế.
Vai chỉ nhìn thấy một nửa, vậy mặt cũng nhất định phải xem, không thể bị lỗ vốn được.
- Tiểu tử?
Lúc này, Nữ Đế lại mở miệng, tựa hồ nhận ra được vẻ mặt của Từ Khuyết không đúng, thoáng nghi hoặc nhìn lại.
- Ah chuyện gì?
Từ Khuyết đàng hoàng trịnh trọng ngồi, nhìn chằm chằm không chớp mắt nói.
Nữ Đế nghi ngờ, vẫn chưa phát giác:
- Ngươi làm sao thế? Trên mặt ta có vết bẩn à?
Từ Khuyết:
- Không phải, ngươi chớ xía vào việc của ta, ta đang luyện nhắm mắt thiền.
Nữ Đế lập tức không nhịn được cười:
- Xưa nay chỉ nghe đã nói ngậm miệng thiền, từ đâu mà có nhắm mắt thiền? Huống hồ mắt ngươi còn trợn lớn như vậy, làm sao ngộ ra thiền ý?
Mặt của Từ Khuyết không biến sắc nói:
- Ta đây là cảnh giới tối cao bên trong nhắm mắt thiền.
Mở mắt nói lời bịa đặt!
Nửa câu nói sau này, Từ Khuyết khẳng định sẽ không nói ra.
Nữ Đế cũng bị vẻ mặt này của hắn chọc cho dở khóc dở cười, lắc đầu nói:
- Tên tiểu tử ngươi, cả ngày cổ cổ quái quái, được rồi, mau đem dây chuyền thu lại cẩn thận đi, sau này sẽ có trợ giúp việc tu luyện của ngươi.
- Ồ!
Lúc này Từ Khuyết mới lấy lại tinh thần, phát hiện sợi dây chuyền kia đã trôi nổi ở trước mặt hắn, liền đưa tay lấy xuống.
Kết quả dây chuyền vừa mới rơi vào trong lòng bàn tay, liền cảm giác được trên khối lam ngọc này truyền đến một ít ấm áp, đồng thời còn toả ra mùi thơm ngát thấm cả vào lòng người.
Đậu phộng, nhiệt độ cộng với mùi thơm cơ thể?
Lấy ánh mắt lịch duyệt của tài xế già như Từ Khuyết, lúc này liền đoán được nhiệt độ cùng mùi thơm ngát kia làm sao có, suýt chút nữa lại kích động muốn phun máu mũi.
Nếu là mỹ nữ bình thường, hắn còn không đến mức kích động như thế.
Nhưng người trước mắt là Nữ Đế nha, thiên cổ nữ thần, nữ nhân mà thần tiên mới có thể có, có một không hai.
Mà bây giờ khối dây chuyền trong tay này, là cùng vị trí kia của Nữ Đế thiếp thân làm bạn đó.
- Tiểu tử, tại sao lại có bộ dáng hồn vía lên mây thế? Đang lo lắng thiên kiếp sao?
Nữ Đế thấy vẻ mặt quái dị của Từ Khuyết, không khỏi quan tâm hỏi, nàng vẫn chưa suy nghĩ hướng về phương diện khác.
Từ Khuyết vội bỏ ra nụ cười, đáp:
- Aha, không có gì không có gì, thiên kiếp mà thôi, không có gì đáng lo lắng. Ta chính là muốn hỏi một chút, ngươi còn thiếu dây chuyền không? Ta tặng ngươi.
- Dây chuyền ta còn có, ngươi không cần tặng ta.
Nữ Đế cười nhạt nói.
Tuy rằng nàng sống không ít năm tháng, nhưng một số loại tri thức khẳng định sẽ không uyên bác bằng loại tài xế già như Từ Khuyết, càng không nghe được đùa giỡn trong lời nói của Từ Khuyết, cho rằng Từ Khuyết là muốn quà đáp lễ dây chuyền của nàng.
- Đáng tiếc a đáng tiếc.
Từ Khuyết lập tức tỏ vẻ tiếc nuối.
Nữ Đế hé miệng nở nụ cười:
- Xem ra ngươi cũng không sốt sắng, như vậy liền được rồi, thiên kiếp sắp tới, tâm tư nhất định phải bình tĩnh, không thể nhát gan hoặc lo lắng.
Từ Khuyết thì lại rất không tự nhiên bắt chéo hai chân, che giấu lúng túng của bộ vị nào đó, giả vờ giả vịt quan sát dây chuyền trong tay:
- Tiểu cô nương, dây chuyền này là pháp khí hộ thân sao? Ồ, thứ này... lại là bát tinh pháp khí?
Đột nhiên, sắc mặt hắn thay đổi một trận.
Dây chuyền này lại là pháp khí cấp bậc bát tinh!
Dựa theo hắn biết, ở bên trong ngũ quốc, pháp khí cấp bát tinh có thể đếm được trên đầu ngón tay, thậm chí bên trong Hỏa Nguyên Quốc đều không bỏ ra nổi một cái pháp khí cấp bát tinh, liền ngay cả một cái bát tinh pháp khí duy nhất trên người Từ Khuyết, cũng là từ Husky kia một nửa lừa gạt một nửa cướp đến, lấy ra đều đủ để làm cho nhiều tu sĩ đỏ mắt.
Nhưng bây giờ, Nữ Đế biết được hắn muốn độ kiếp, lại ra tay hào phóng, trực tiếp đem dây chuyền bát tinh thiếp thân đeo ra, tặng cho Từ Khuyết.
- Tiểu cô nương, dây chuyền này ngươi mau thu hồi đi, ta độ kiếp mà thôi, chưa cần dùng tới pháp khí cao cấp như vậy.
Từ Khuyết thật có chút không tiện nhận lấy sợi dây chuyền này.
Dù sao thiên kiếp này hắn quả thật là có biện pháp vượt qua, không cần dùng tới bát tinh pháp khí để chống đỡ, hơn nữa bát tinh pháp khí đối với người khác mà nói vô cùng quý giá, nhưng ở trong mắt Từ Khuyết nắm giữ hệ thống Trang Bức, lại không đáng kể chút nào.
Đồng thời hắn cũng có thể thấy, dây chuyền này đối với Nữ Đế rất quan trọng, dù sao cũng là bát tinh pháp khí, hơn nữa khả năng còn có ý nghĩa đặc thù khác, bằng không sẽ không luôn thiếp thân đeo.
- Nhận lấy đi.
Nữ Đế khẽ mỉm cười, khuynh quốc khuynh thành, xoay người hướng bàn bên cạnh đi đến.
Từ Khuyết yên lặng, không thể làm gì khác hơn là gật đầu nhận lấy, sau đó tiếp tục bắt chéo hai chân, ngồi ở tại chỗ bất động.
Nữ Đế đã bắt đầu pha trà, đôi mắt đẹp nhẹ giương, nhìn về phía Từ Khuyết:
- Đến uống chén trà đi.
- Không uống.
Từ Khuyết không tự nhiên kẹp chân lại, ánh mắt dời về phía nơi đó.
Không có cách nào nha, chỉ tự trách mình quá trẻ tuổi khí huyết quá mạnh mẽ, tiểu huynh đệ quá kích động, không kẹp hai chân lại liền lúng túng, đây là chuyện mà nam nhân đều hiểu.
Nữ Đế càng cảm thấy Từ Khuyết quái lạ, đổ ra một chén trà:
- Uống một chén chứ?
Từ Khuyết lắc lắc đầu:
- Ngươi uống trước đi.
Nữ Đế buồn cười nói:
- Làm sao? Sợ ta hạ độc sao?
Từ Khuyết lần thứ hai lắc đầu:
- Không phải!
Nàng hiếu kỳ nói:
- Vậy sao không uống?
Con ngươi của Từ Khuyết đảo một vòng, nghiêm túc nói:
- Không thể uống nha, chờ một lúc còn phải lái xe.
- Hả?
Nữ Đế lập tức ngẩn ra.
Chữ lái xe này, làm cho nàng lập tức nhớ tới tình cảnh lúc trước ở Hỏa Nguyên Quốc, Từ Khuyết dạy nàng lái máy xúc.
Nhưng vào lúc này nàng cũng không nghĩ ra, uống trà cùng lái xe đến cùng có quan hệ gì?
Nhưng chuyện không nghĩ ra, nàng cũng sẽ không suy nghĩ nhiều nữa, ngoài việc cảm thấy Từ Khuyết ngày hôm nay có chút quái lạ, thì cũng chẳng có vấn đề gì khác.
Im lặng một hồi, Nữ Đế giơ lên chén trà, hơi nhấp một ngụm, vừa nhìn về phía Từ Khuyết hỏi:
- Tiểu tử, thiên kiếp của ngươi lúc nào đến?
Từ Khuyết lại kẹp chặt chân, đếm đầu ngón tay một chút:
- Tính toán thời gian, chắc hẳn là ngày mai sẽ đến.
- Ah, ngày mai ngươi hãy đến Tế Thiên Đài độ kiếp đi, nơi đó có trận pháp bảo hộ, có thể suy yếu uy lực của thiên kiếp, là bảo địa độ kiếp rất tốt. Ngươi đã vượt qua Tứ Cửu Thiên Kiếp, mà uy lực của Ngũ Cửu Thiên Kiếp lần này sẽ khá lớn, nhưng ngươi không cần sốt sắng quá, đến lúc đó ta sẽ ở dưới Tế Thiên Đài nhìn, nếu như có chuyện ngoài ý muốn, ta sẽ bảo đảm ngươi không bị làm sao.
Nữ Đế gật gù, trịnh trọng nói.
Từ Khuyết vừa nghe thấy thế, lập tức cau mày.
Suy yếu uy lực của thiên kiếp? Chuyện này không thể được nha, thiên kiếp nếu như bị suy yếu, còn dùng Minh Vương Trấn Ngục Thể đến rèn luyện thân thể như thế nào? Còn làm sao tiếp tục tu luyện Hầu Tái Lôi?
Không được không được, chuyển sang nơi khác đi.
Lúc này, hắn nhìn về phía Nữ Đế hỏi:
- Đã có bảo địa độ kiếp tốt nhất, vậy khẳng định cũng có nơi độ kiếp nguy hiểm nhất? Là ở đâu?
Nữ Đế vẫn chưa suy nghĩ nhiều, cười nhạt đáp:
- Nơi độ kiếp nguy hiểm nhất, không thể nghi ngờ chính là Hoàng Lăng. Nơi đó mai táng các đời hoàng đế, đều là cường giả, thêm vào là vị trí long mạch, khí tức sẽ dẫn đến thiên kiếp trở nên càng thêm kinh khủng.
Từ Khuyết nghe xong, lập tức mừng lớn, vỗ đùi nói:
- Quá tốt rồi, ngày mai đi Hoàng Lăng độ kiếp!
Bạn cần đăng nhập để bình luận