Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 771: Là Phu Nhân Của Ngươi Động Thủ Trước

Cái gì?
Hắn... hắn lại chủ động yêu cầu đi tới Thương Lan Bang?
Nhận vụ làm ăn này?
Mọi người ở đây vừa nghe thấy thế, trong nháy mắt há hốc mồm cả ra.
Kể cả đám người Thương Lan Bang cũng có chút ngây người.
Thời buổi này còn có người ngu như vậy sao?
Cái tên ngốc như thế này làm sao lấy được tạo hóa? Chẳng lẽ là người ngốc có phúc của người ngốc trong truyền thuyết?
- Ha ha ha, được! Đạo hữu quả thực rất biết điều, theo chúng ta đi đi, bang chủ và bang chủ phu nhân của chúng ta đúng lúc đang ở gần đây.
Thanh niên lúc này cười to, sống nhiều năm như vậy, y chưa bao giờ gặp phải chuyện cướp đoạt thuận lợi như thế.
- Ồ, bang chủ của các ngươi còn có phu nhân?
Từ Khuyết lúc này cả kinh, tiếp đó thở dài, tỏ vẻ hâm mộ nói:
- Thật hâm mộ bang chủ của các ngươi, đúng rồi, xin hỏi bang chủ phu nhân của các ngươi có đẹp không?
- Bang chủ phu nhân của chúng ta đương nhiên là quốc sắc thiên hương, khuynh quốc khuynh thành.
Thanh niên lúc này cười nói, cũng thuận thế nịnh nọt bang chủ phu nhân của mình.
Mà mọi người ở đây nghe đến đây liền hiểu cả ra.
Nói đến nửa ngày, thì ra cái tên này không biết danh tiếng của Thương Lan Bang.
Chẳng trách lại dễ bị lừa đến vật, haiz, đều là tuổi nhỏ không hiểu chuyện a.
- Quốc sắc thiên hương? Khuynh quốc khuynh thành? Quá tốt rồi, nhanh, lập tức dẫn ta đi gặp bang chủ và bang chủ phu nhân của các ngươi, cuộc làm ăn này ta nhất định làm!
Từ Khuyết vui vẻ nói, còn cực kỳ nhiệt tình chủ động đi lên kề vai sát cánh với tên thanh niên kia, giống như bạn tốt nhiều năm không gặp.
Hành động này làm cho đám người Thương Lan Bang có chút không quen.
Làm ăn cướp nhiều năm như vậy, giết người đoạt bảo chuyện gì chưa từng làm?
Nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa từng gặp qua người chủ động như thế.
Chẳng lẽ cái tên này là thật sự khờ khạo? Hắn nói tới truyền thừa và Tiên Khí, sẽ không phải cũng là giả chứ?
Lập tức, mấy người nhìn lẫn nhau một chút, tất cả đều nghi ngờ.
Vèo!
Lúc này, vài đạo ánh sáng từ cách đó không xa lướt tới, rơi xuống mặt đất, lại xuất hiện mười mấy bóng người.
Mọi người nghe thấy động tĩnh đều nhìn tới, sau đó lập tức biến sắc.
Đám người Thương Lan Bang cũng xoay người, chợt lộ vẻ kính nể, cùng nhau hô lên:
- Tham kiến bang chủ! Tham kiến phu nhân!
Rất rõ ràng, một nam một nữ Anh Biến kỳ bên trong mười mấy bóng người chính là bang chủ Thương Phong cùng với bang chủ phu nhân Mạc Lan của Thương Lan Bang.
Thương Phong người cũng như tên, nhìn qua có chút tang thương, cằm giữ lại một chòm râu tua tủa, ánh mắt dọa người, hiển nhiên là một nhân vật tàn nhẫn.
Mạc Lan thì lại xinh đẹp mê người, thân mặc váy lụa màu đen, lại lộ ra hai cái chân dài trắng nõn, hai mảng trắng noãn trên ngực lúc ẩn lúc hiện, làm cho không ít người không nhịn được nuốt một ngụm nước miếng.
- Bang chủ, thuộc hạ có chuyện quan trọng muốn báo.
Lúc này, thanh niên của Thương Lan Bang kia đã chủ động tiến ra đón, truyền âm cho Thương Phong và Mạc Lan.
Vừa truyên âm, ánh mắt của ba người cũng thỉnh thoảng nhìn về phía Từ Khuyết.
Từ Khuyết cũng lộ ra ý cười, rất nhiệt tình vẫy tay ra hiệu với bọn họ.
Mọi người đều không biết nói gì, tên ngốc này... bị người bán đi còn giúp người vỗ tay.
Không lâu lắm, lúc thanh niên kia kết thúc truyền âm, Thương Phong cùng Mạc Lan đều nhìn về phía Từ Khuyết, đi đến chỗ hắn đang đứng.
Đôi mắt đẹp của Mạc Lan tràn ngập sự trêu chọc và dụ dỗ đánh giá Từ Khuyết, cố ý mắt đối mắt với hắn.
Từ Khuyết liền chủ động cất bước tiến ra đón, trực tiếp cầm thật chặt bàn tay của bang chủ Thương Phong, tỏ vẻ kích động nói:
- Thương bang chủ, quá tốt rồi, rốt cục cũng tìm được ngươi rồi!
- Ồ? ngươi biết ta?
Thương Phong hơi bất ngờ, cau mày hỏi.
Nguyên bản y muốn tới đây trực tiếp ngả bài với Từ Khuyết, bất kể có tạo hóa hay không, y đều sẽ cướp đi.
Dù sao ở trong mắt y, chỉ là một tên tu sĩ Kim Đan kỳ, căn bản không đáng nhắc tới.
Nhưng Từ Khuyết đột nhiên nhiệt tình chào đón như vậy, y cũng không biết là Từ Khuyết muốn làm gì.
- Quả thực không dám giấu giếm, Thương bang chủ, từ lúc nhìn thấy phu nhân của ngươi, người bạn như ngươi ta nhất định phải kết giao rồi!
Từ Khuyết chính khí mười phần nói.
- Nguyên lai là như...
Thương Phong tùy ý gật đầu, nhưng mới nói được một nửa, mặt đột nhiên biến sắc, mắt lộ ra ánh sáng lạnh lẽo, mạnh mẽ trừng mắt về phía Từ Khuyết:
- Ngươi nói cái gì?
Mọi người ở đây đều ngậm miệng, vô cùng ngạc nhiên.
Câu nói mới vừa rồi kia của Từ Khuyết, lúc vừa nghe thì không cảm thấy cái gì, nhưng hơi hơi suy nghĩ một hồi liền cảm thấy rất không đúng.
Cái gì gọi là từ lúc mới nhìn thấy phu nhân ngươi, người bạn như ngươi ta nhất định phải kết giao?
Đậu phộng, đây không phải là ngay ở trước mặt người ta nói cho người ta biết ngươi đang mơ ước phu nhân của y hay sao?
Mặc dù danh tiếng của phu nhân người ta xác thực không tốt lắm, nhưng cũng không thể ở ngay trước mặt người ta nói như thế chứ?
- Ha ha, người trẻ tuổi, ngươi có biết cái gì gọi là họa là từ miệng mà ra không?
Lúc này, Mạc Lan cũng cười tủm tỉm nhìn về phía Từ Khuyết.
Đang lúc nói chuyện, nàng còn cố ý lè lưỡi, nhẹ nhàng liếm cặp môi thơm của mình một cái, đôi mắt đẹp quyến rũ giống như cố ý muốn dụ dỗ Từ Khuyết.
- Phu nhân, lời này của ngươi không đúng rồi, chết dưới hoa mẫu đơn cũng thành quỷ cũng phong lưu! Phu nhân tuy rằng còn không sánh được với hoa mẫu đơn, nhưng vinh quang buổi sáng vẫn không thành vấn đề.
Từ Khuyết cười nói.
Lời này vừa nói ra, mặt của hai vợ chồng Thương Phong và Mạc Lan lập tức biến sắc, đằng đằng sát khí.
Mọi người ở đây cũng há hốc mồm, khó có thể tin.
Chẳng ai nghĩ tới Từ Khuyết lại dám trêu chọc cường giả Anh Biến kỳ như vậy, chuyện này có khác gì tự tìm đường chết đâu.
- Hey hey hey, ta nói sai sao? Phu nhân đừng nóng giận, nếu như ngươi không thích vinh quang buổi sáng, cúc hoa cũng được mà.
Từ Khuyết lập tức giải thích.
Nhưng lời này nói ra, Mạc Lan đã tức giận đến mức tái nhợt.
"Vèo" một tiếng, trong nháy mắt nàng đã hóa thành bóng mờ, năm ngón tay nắm chặt, pháp quyết dâng tới, một chiêu chưởng pháp đáng sợ trong nháy mắt đập về phía Từ Khuyết.
Mọi người vừa thấy tình hình này liền hít vào một ngụm khí lạnh.
Cường giả Anh Biến kỳ tự mình ra tay, quả nhiên là phi phàm.
Một chưởng này ngoại trừ loại cường giả Anh Biến kỳ như Thương Phong ra, tất cả mọi người ở đây không ai tránh được.
Nhưng mà Từ Khuyết lại hời hợt lùi một bước về phía sau, đối mặt với một chưởng này, mặt hắn tươi cười giang hai tay ra.
Ầm!
Bên trong một tiếng vang trầm thấp, cả người Mạc Lan đánh về phía Từ Khuyết, trực tiếp ngã vào trong lồng ngực của hắn, vừa lúc bị hắn vững vàng ôm lấy.
- Cái... cái gì?
Trong nháy mắt, đầu của Mạc Lan trống rỗng, há hốc mồm.
Toàn trường vắng lặng một mảnh.
Tất cả mọi người đều ngơ ngác, khó có thể tin, căn bản không thấy rõ vừa nãy đến cùng đã xảy ra chuyện gì, chỉ trong một cái chớp mắt đã nhìn thấy Mạc Lan ngã vào trong lồng ngực Từ Khuyết.
- Phu nhân, đừng sốt ruột như thế, đây là lần thứ nhất của người ta, còn chưa chuẩn bị xong đâu.
Lúc này Từ Khuyết cười hì hì nói, đồng thời cũng đang giở trò.
Khóe miệng của tất cả mọi người ở đây lập tức co giật, suýt nữa phun ra một ngụm máu.
Ngươi còn nói là lần đầu?
Thủ pháp thành thạo như vậy, tuyệt đối là đã thực hành qua vô số lần rồi!
- Ngươi muốn chết!
Lúc này, Thương Phong rốt cục ngồi không yên, chợt quát một tiếng rồi vọt thẳng lên.
Đời này thứ mà y không thể chịu được nhất, chính là loại phóng đãng này của phu nhân mình.
Nhưng quan hệ giữa bọn họ cũng không phải rất hài hòa, vì thế hai người bình thường đều là ai làm việc người đó, hai bên đều mở một con mắt nhắm một con mắt, nhưng nói cho cùng chuyện này y không nhịn được, dù gì đi nữa y vẫn là trượng phu.
Hiện nay ở dưới con mắt của tất cả mọi người, phu nhân của mình lại nằm ở trong lồng ngực của một tên mặt trắng, điều này bảo y làm sao chịu đựng được?
- A! Thương bang chủ, ngươi muốn làm gì? Đừng a! Nói ra chắc ngươi không tin, nhưng mà phu nhân của ngươi động thủ trước, là do nàng chủ động, mắc mớ gì đến ta?
Từ Khuyết la lớn, nâng Mạc Lan lên rồi chạy đi.
Mọi người trong nháy mắt trợn mắt ngoác mồm, tỏ vẻ ngơ ngác.
Còn có loại chuyện này sao?
Một Kim Đan kỳ giành gái với Anh Biến kỳ?
- Chết đi cho ta!
Thương Phong tức giận đến mức cả người run lên, tuôn ra uy thế bàng bạc, trong nháy kích sát về phía Từ Khuyết.
- A! Đừng như vậy mà, nhìn thoáng một chút, cổ nhân có nói: Muốn sinh hoạt thú vị, liền đội nón xanh ở trên đầu!
Từ Khuyết cười híp mắt nói, chân đạp các loại bộ pháp huyền diệu, vác theo Mạc Lan du đấu với Thương Phong.
Thương Phong liên tiếp đánh ra mấy sát chiêu đáng sợ, kết quả đều bị Từ Khuyết hời hợt né qua.
Lúc này, mọi người bắt đầu ý thức được chuyện không đúng.
Liền ngay cả Thương Phong cũng bắt đầu tỉnh táo lại, sắc mặt ngưng trọng, chăm chú nhíu mày.
- Phu quân, nhanh cứu ta, người này có vấn đề, tuyệt đối không phải là Kim Đan kỳ!
Lúc này, Mạc Lan bị Từ Khuyết vác trên vai trên chạy, rốt cục tỉnh táo lại, nàng la lớn.
Nàng khiếp sợ phát hiện, chân nguyên của mình không hiểu ra sao bị phong cấm lại, lúc này cho dù muốn giết Từ Khuyết cũng không có chút biện pháp nào.
- Ồ, lẽ nào ta bại lộ rồi sao?
Từ Khuyết lúc này mới ngừng lại, nhìn ánh mắt khiếp sợ của mọi người, tò mò hỏi.
Thương Phong lúc này cất bước đi tới phía trước, trầm giọng hỏi:
- Ngươi rốt cục là ai?
- Ta là ai?
Từ Khuyết nở nụ cười, hai tay vung một cái, trực tiếp ném Mạc Lan trên vai ra ngoài, lập tức sửa sang kiểu tóc một chút, góc 45 độ ngửa mặt nhìn lên bầu trời, cười nhạt nói:
- Tại hạ Tạc Thiên Bang Từ Khuyết!
Bạn cần đăng nhập để bình luận