Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 550: Lâu Phân 369

CMN! Lão giả này cũng biết trang bức đấy!
Từ Khuyết nhìn theo lão giả chớp mắt đã đi xa, không khỏi oán thầm một câu.
Nhưng mà sau khi hắn oán thầm, ánh mắt không đúng lắm nên lão giả như cảm giác được cái gì, bỗng nhiên từ cuối con đường lại quay người, nhìn chằm chằm vào Từ Khuyết.
Từ Khuyết lập tức ôn hòa nhã nhặn nở nụ cười, gật đầu với lão giả tính chào hỏi.
Dù sao nhân gia là cao thủ Luyện Hư kỳ, có lẽ là Luyện Hư kỳ tầng sáu, bảy, dù sao cũng vô cùng mạnh, vẫn không nên đắc tội thì hơn, bằng không sẽ không gặp được Nữ Đế mà phải chạy, rất vô vị.
Nhưng lão giả kia giống như muốn đối mắt với Từ, nhìn chăm chú vào Từ Khuyết một lúc lâu, cung trang nữ tử bên cạnh cũng nhận thấy không đúng, nàng thoáng sững sờ đứng ở này, không dám mang Từ Khuyết đi.
Từ Khuyết lại thấy rất buồn bực, hắn không phải lại vô duyên vô cớ chọc người chứ? Bản bức vương không làm gì mà, muốn gây sự đúng không?
- Cái kia... gọi là gì nhỉ, à, Vân lão, ngươi nhìn gì vậy?
Lúc này, Từ Khuyết dùng khẩu âm Đông Bắc hỏi.
Cung trang nữ tử lập tức biến sắc, vội vàng nói:
- Công tử, không nên ăn nói linh tinh.
Trên mặt lão giả không có chút cảm xúc, vẫn như trước nhìn chằm chằm Từ Khuyết, suy tư chốc lát rồi lắc đầu bảo:
- Tiểu hữu, sát khí trên người ngươi quá nặng.
Nói xong, lão lại chậm rãi xoay người rời đi, không để ý tới chuyện bất kính của Từ Khuyết.
Sát khí quá nặng?
Từ Khuyết sửng sốt một chút, lời này trước đây hắn cũng nghe Nữ Đế từng nói qua, còn nói sát khí quá nặng sẽ ảnh hưởng tới con đường sau này, khuyên hắn không nên tùy tiện giết người.
Chỉ là Từ Khuyết cũng không để trong lòng, dù sao chỉ có mình hắn mới biết, hắn thăng cấp dựa vào chuyện giết người, so với tu luyện còn nhanh hơn.
Nhưng hiện tại lão giả này không hiểu vì sao lại nói ra câu này, Từ Khuyết có chút mơ hồ, ý gì đây?
ông tử, mời đi theo ta.
Lúc này, cung trang nữ tử mở miệng, ánh mắt có chút quái lạ nhìn Từ Khuyết.
Nàng rất rõ ràng, nguyên nhân có sát khí quá nặng, đều là vì giết chóc quá nhiều, bị lây nhiễm máu tươi và tính mạng sinh linh quá nhiều, trong lòng cung trang nữ tử có chút ngơ ngác.
Nàng thực sự không nghĩ tới, thiếu niên tuấn lãng trước mắt nhìn có vẻ ôn hòa này lại là một tên giết người điên cuồng.
- Cô nương, ngươi đừng nghe lão giả kia nói bậy nói bạ. Tại hạ là là người đọc sách, làm sao có khả năng có sát khí nặng đây? Ta đoán ông ta là muốn nói ta quá đẹp trai đó.
Từ Khuyết mỉm cười giải thích.
Vẻ mặt cung trang nữ tử cứng đờ, chỉ khẽ cười gượng, nhắc nhở:
- Công tử, không nên bất kính với Vân lão. Vân lão chỉ là lâu chủ Minh Nguyệt Lâu chúng ta, càng là Trưởng lão của Kính Hoa Thủy Nguyệt phái.
- Ngươi xem ta thay đổi một chút, có thể sẽ soái hơn hay không? Ví dụ như nơi này uốn xoăn gợn sống hoặc là nhuộm màu khói gì đó.
Nhưng Từ Khuyết cũng không để ý tới cung trang nữ tử, ngược lại cầm lấy mấy ngọn tóc trên trán, hỏi nàng nên thay đổi như thế nào.
Cung trang nữ tử sửng sốt tại chỗ.
Thay đổi? Uốn xoăn cuộn sóng, màu khói, là cái gì thế?
Nàng thực sự bị làm cho không hiểu được, vội vàng thu lại tâm tư, mỉm cười nói:
- Híc, công tử, ời đi theo ta, giao nộp năm khối cực phẩm Linh Thạch là có thể lĩnh thẻ bài thân phận.
- Đậu xanh, còn phải giao tiền à? Quá đắt đi, các ngươi là hắc điếm à? Có giấy phép kinh doanh không?
Từ Khuyết lập tức trừng mắt lên.
Cung trang nữ tử tiếp tục há hốc mồm, năm khối cực phẩm Linh Thạch, chuyện này đối với cường giả Anh Biến kỳ mà nói, căn bản không đáng nhắc tới, đây là lần đầu tiên nàng nghe có người nói giá này quá đắt, hỏi có phải là hắc điếm... thật là muốn chết, thế gian tại sao có thể có loại thiên tài như thế này?
- Được rồi được rồi, ta không thích xem vẻ mặt này của ngươi, không phải năm khối cực phẩm Linh Thạch thôi sao, cũng không phải cho không nổi, ầy, cầm, không cần trả lại, cho ngươi làm tiền boa luôn.
Lúc này, Từ Khuyết khoát tay áo một cái, móc ra năm khối phẩm Linh Thạch, bên trong còn có thêm một khối Hạ phẩm Linh Thạch, đưa cho cung trang nữ tử.
Hắn tỏ vẻ hào khí, giống như đám nhà giàu hò hét.
Cung trang nữ tử thấy thế, suýt chút nữa thì ngất đi.
Chỉ một khối Hạ phẩm Linh Thạch, nói cái gì không cần trả lại, còn tưởng là tiền boa?
Trời ạ, tên này cũng quá không biết xấu hổ rồi.
- Đa... Đa tạ công tử.
Cung trang nữ tử cố gắng tươi cười nói, cũng không muốn từ chối Từ Khuyết, nàng sợ tiếp tục trò chuyện với Từ Khuyết, sẽ phải thổ huyết.
Rất nhanh, cung trang nữ tử đã dẫn Từ Khuyết tới cửa Minh Nguyệt Lâu, lấy ra một lệnh bài hình tròn bằng gỗ, đưa cho Từ Khuyết.
- Công tử, ngươi rót thần hồn vào trong này, nó liền có thể trở thành thẻ bài thân phận của ngươi, dựa vào thẻ bài thân phận này, sau này ngươi có thể tùy ý ra vào bất cứ khu vực nào ở Minh Nguyệt Lâu, cũng có một gian phòng nhỏ, bất cứ lúc nào có thể hưởng thụ món ăn.
- Lâu? Minh Nguyệt Lâu các ngươi còn phân khu vực?
Từ Khuyết nhận lấy mộc bài, cau mày nói.
- À, Minh Nguyệt Lâu tổng cộng có mười tám lầu, dưới lầu chín là lâu, là khu vực tụ tập của nhóm Anh Biến Kỳ, sáu lâu trên là thiên lâu, là khu vực tụ tập của Thánh Tử Thánh Nữ Luyện Hư kỳ, ba lầu trên cùng là Trích Tinh lâu, là khu vực của những lão tiền bối Hợp Thể kỳ...
Cung trang nữ tử giải thích.
Dựa theo lời nàng nói, Từ Khuyết đã hiểu rõ quy cách ở Minh Nguyệt Lâu.
Cơ bản chỉ là phân chia người làm ba bảy loại, ba tầng cao nhất chính là địa bàn của lão quái Hợp Thể kỳ, nhưng cơ bản đều trống không, rất ít khi có lão quái Hợp Thể kỳ xuất hiện ở đây.
Mà sáu tầng dưới gọi là thiên lâu, là địa phương của Thánh Tử Thánh Nữ Luyện Hư kỳ, bình thường cũng rất ít người.
Chỉ có chín tầng lâu ở phía dưới này, chính là địa bàn của đám Anh Biến kỳ, người tương đối nhiều, cũng khá là náo nhiệt.
Từ Khuyết không thích kiểu phân cấp này, nhưng đây là địa bàn người ta, hơn nữa hắn có chính sự phải làm, nên lười nói thêm cái gì, mở miệng hỏi:
- Nơi này lớn như vậy, nếu như ta muốn tìm bằng hữu, lại không biết nàng ở phòng nào thì nên làm gì?
- Công tử có thể tìm chúng ta truyền lời, nếu vị bằng hữu kia bằng lòng gặp ngươi, chúng ta liền có thể báo vị trí phòng nhỏ của nàng cho ngươi. Nhưng...
Cung trang nữ tử hơi chần chờ.
- Nhưng làm sao?
- Công tử cần ghi nhớ, bên trong Minh Nguyệt Lâu cấm chiến đấu, người vi phạm đều sẽ bị tiêu diệt!
- Ngất, ta giống người yêu thích đánh nhau sao?
Từ Khuyết không khỏi trợn tròn mắt.
Hoá ra ngươi ta lo mình giết người bên trong Minh Nguyệt Lâu, bản bức vương không phải chỉ có sát khí hơi nặng một chút sao? Có cần cảnh giác ta như thế hay không, các ngươi đây là kỳ thị, là đối xử không công bằng!
Cung trang nữ tử khẽ mỉm cười, không nói gì, trong lòng vô cùng khẳng định hô một tiếng, ngươi chỉ là loại người như vậy!
- Quên đi, vẫn là chính sự quan trọng, hôm nào ta lại ghẹo khóc ngươi.
Từ Khuyết làm bộ hung ác trừng cung trang nữ tử một thoáng, chợt nói ra:
- Ngươi nhanh giúp ta hỏi một chút, Khương Hồng Nhan ở đâu, hãy nói với nàng anh chàng đẹp trai ngây thơ của Tạc Thiên Bang đến rồi.
Anh chàng đẹp trai ngây thơ của Tạc Thiên Bang?
Phốc!
Cung trang nữ tử không nhịn được cười phun ra ngoài.
Nàng rất bất đắc dĩ, căn bản không nghĩ tới Từ Khuyết lại đột nhiên nói những lời này, quả thực là không kịp chuẩn bị, người không biết xấu hổ khiến người ta khó có thể tin.
Nhưng sau một khắc, khi nàng phản ứng lại Từ Khuyết muốn tìm Khương Hồng Nhan, lập tức lại ngây người.
- Công tử, ngươi... ngươi nói, muốn tìm Khương Hồng Nhan?
Cung trang nữ tử vô cùng ngạc nhiên.
- Đúng vậy! Tìm nàng, ta rất quen thuộc với nàng.
Từ Khuyết gật đầu nói.
- Vâng... là Khương gia Khương Hồng Nhan cô nương sao?
Cung trang nữ tử rất là kinh ngạc, khó có thể tin tưởng được.
- Phải!
- Công tử, ngươi chắc chắn chứ?
- Ta chắc chắn! Sao ngươi lại nhiều lời như vậy chứ, có tin ta thảo khóc hay không... phi không đúng, có tin ta nâng tay nhỏ thân thiết nện ngực ngươi hay không?
Từ Khuyết giơ nắm đấm lên trước ngực nàng uy hiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận