Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 587: Hãm Hại Khiến Bọn Họ Khóc

Cạch!
Khi tiếng hô của Từ Khuyết vang lên, tất cả mọi người đều trợn mắt ngoác mồm.
Đùa gì thế?
Sách hướng dẫn sử dụng?
Hơn nữa còn ngàn vạn cực phẩm Linh Thạch?
Chuyện này... đây không phải là nói muốn bẫy người sao?
Nghĩ tới đây, sắc mặt mọi người đều trở nên quái dị, ánh mắt nhìn về phía Từ Khuyết, đều tràn ngập đồng tình.
Tiểu tử này đang đùa với lửa, đã kiếm được năm triệu Linh Thạch từ ba đại gia tộc còn không vừa lòng, lại muốn thêm ngàn vạn.
Lòng tham không đáy, có mấy người chính vì như thế mà chết vì no.
Mà Liễu Tĩnh Ngưng cũng há hốc mồm, nàng cũng không nghĩ tới, Từ Khuyếtbiết chơi như vậy, thủ đoạn âm hiểm như thế cũng nghĩ ra được, chỉ bán đồ vật, nhưng không nói cho đối phương cách sử dụng.
Mấy lão giả Khương gia và Cung gia bên kia, suýt chút nữa tức điên lên, vẻ mặt tràn ngập tức giận.
Thiên tính vạn tính, lại quên đòi tiểu tử kia cách sử dụng của thần vật.
Bọn họ cũng không nghĩ tới, Từ Khuyết lại có thể giở trò ở khía cạnh này, chỉ bán đồ vật, nhưng không nói cho bọn họ cách sử dụng.
Khương gia lão giả không tin tà ma qủy quái, lập tức giơ "Máy chụp x quang" lên, sau mấy lần xem xét, đột nhiên ấn xuống chốt mở.
"Lạch cạch!"
Máy chụp x quang lập tức hiện lên tia sáng màu đỏ.
- Hả? Xong rồi?
Đám lão giả nhất thời vui vẻ, tựa hồ không nghĩ tới vật này lại đơn giản như vậy.
Nhưng sau một khắc, ý cười trên mặt mấy người lập tức liền cứng lại.
Bởi vì vật này đúng là thả ra tia sáng màu đỏ, nhưng cũng chỉ có ánh sáng, không có cái khác.
- Ồ, được rồi à? Vậy sách hướng dẫn sử dụng này xem ra không bán được rồi.
Từ Khuyết cười to nói, trong lòng đã vui đến phát điên.
Một đám ngu đần, còn tưởng rằng lấy được đồ này là thật sự có thể nhìn thấu khối đá.
Phải biết là máy chụp x quang này, khắp thiên hạ cũng chỉ có hắn mới có thể sử dụng, bởi vì hình ảnh sau khi tia x quét, là hiện lên bên trong giao diện hệ thống, người ngoài căn bản không nhìn thấy được.
Nói cách khác, hiện tại ba đại gia tộc này bỏ ra năm triệu cực phẩm Linh Thạch để mua một vật có thể tỏa ánh sáng ra, một chút công dụng cũng không có.
- Tiểu hữu, ngươi làm như vậy có chút không hợp quy củ rồi? Mọi người đều biết, chúng ta đã mua vật này, nên ngươi cũng có nghĩa vụ nói cho chúng ta cách sử dụng chứ.
Sắc mặt Khương gia lão giả cực kỳ âm trầm, cắn răng nói, bọn họ vẫn không dám thật sự trở mặt với Từ Khuyết.
Bởi vì hiện tại ba nhà bọn họ căn bản không bỏ ra nổi ngàn vạn cực phẩm Linh Thạch nữa.
Nếu như là số lượng nhỏ, bọn họ tuyệt đối sẽ không chút do dự lấy ra, ngược lại đợi Từ Khuyết vừa rời đi, bọn họ sẽ lập tức đuổi theo, giết chết Từ Khuyết rồi đoạt lại Linh Thạch.
Nhưng hiện tại cần ngàn vạn cực phẩm Linh Thạch, trong thời gian ngắn, bọn họ không thể tập hợp ra đủ.
- Tiểu tử, ngươi nên thu tay lại, tiếp tục náo loạn, sẽ đã xảy ra chuyện không thể ngăn cản.
Lúc này, Liễu Tĩnh Ngưng bước tới bên cạnh Từ Khuyết, truyền âm nhắc nhở.
Trong không khí quỷ dị này, nàng đương nhiên đoán được tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.
Nếu như Từ Khuyết thật sự kiên trì muốn lấy ngàn vạn cực phẩm Linh Thạch, nàng tin tưởng đám người Khương gia cùng Cung gia, tuyệt đối sẽ bị chọc giận, sẽ liên thủ tiêu diệt Từ Khuyết tại chỗ.
Husky vốn còn đang dằn vặt chiếc máy cát sét, lúc này cũng cảm giác được khí tức nguy hiểm, vội vàng bò dậy, thúc giục:
- Tiểu tử, ngươi đừng gây chuyện lớn quá, mau nói cho bọn họ phương pháp sử dụng, sau đó ngươi lấy phù lục ra, chúng ta mau mau rời đi thôi
Nói xong lờày nó lại cảm thấy như vậy có vẻ mình quá nhát gan, liền vội vàng bổ sung:
- Bản thần tôn đang có chuyện quan trọng, cho nên mới sốt ruột rời đi.
Từ Khuyết rất quen thuộc với mạch não của Husky, không thèm để ý đến nó, ánh mắt nhìn vhía lão giả Khương gia, cười nhạt nói:
- Tiền bối nói có lý, nếu đã bán đồ vật, đúng là nên nói cho các ngươi phương pháp sử dụng, này, sách hướng dẫn ở đây, các ngươi cầm đi.
Nói rồi hắn thật sự lấy ra một quyển sách hướng dẫn sử dụng, ném cho lão giả Khương gia.
Khương gia lão giả lập tức vung tay lên, bắt được quyển hướng dẫn, sau đó mở ra, nhìn vào bên trong sắc mặt ngay lập tức đã đen lại.
Cả quyển sách đều là màu trắng, căn bản không có một chữ nào.
- Tiền bối đừng vội, nghe ta giải thích, các ngươi cũng biết vật ấy không phải tầm thường, vì thế phương pháp sử dụng khẳng định không thể quang minh chính đại viết ở bên trong như thế, vì thế ta đdùng thủ đoạn đặc thù xử lý qua, quyển sách này phải đặt dưới ánh mặt trời, mới có thể hiển ra chữ.
Từ Khuyết cười híp mắt giải thích.
Nhưng thực tế là quyển sách này thực sự là giả, hắn chỉ là lấy ra lừa mọi người.
Đám lão giả của ba đại gia tộc vừa nghe lời này, cũng nhíu mày.
Hiện tại đã là buổi tối, ánh mặt trời ở đâu ra, bọn họ căn bản không thể kiểm tra lời Từ Khuyết nói có phải là thật hay không, chỉ có thể chờ hừng đông ngày mai mới có thể biết được.
- Tiểu hữu, đã như vậy, vậy mời ngươi tạm thời đừng đi đâu, dù sao chúng ta còn chưa dùng qua vật ấy, ngày mai nếu có chỗ không hiểu, còn phải thỉnh giáo ngươi một, hai.
Khương gia lão giả mở miệng nói, dùng cớ này ạn chế tự do Từ Khuyết.
- Chuyện này không thể được, con người ta vốn không thể ngồi yên một chỗ, phải ngao du khắp chốn.
Từ Khuyết cười nói.
Khương gia lão giả cũng nở nụ cười:
- Tiểu hữu yên tâm, chỉ cần không rời khỏi thành, ngươi đều có thể tùy ý đi dạo.
Từ Khuyết lắc lắc đầu:
- Các ngươi không có tư cách làm như thế, sách hướng dẫn sử dụng cũng giao cho các ngươi, sử dụng như thế nào bên trong đều nói rõ ràng, ta không có nghĩa vụ phải tận tay dạy các ngươi.
Nói đến đây, hắn nhìn sắc trời tối đen một chút, cười nhạt nói: - Được rồi, cứ như vậy đi, ta còn có việc, cần phải đi trước một bước, những người đang ngồi ở đây có người nào muốn đánh cướp cứ đến, Tạc Thiên Bang ta tình nguyện phụng bồi.
Nói xong, hắn trực tiếp vung vạt áo một cái, tiêu sái xoay người đi về lối vào.
Mọi người nghe được lời này của hắn, mí mắt nhất thời nhảy một cái.
Hay cho tên tiểu tử nhà ngươi, biết rõ ở đây có nhiều người đánh chủ ý, hắn còn dám vạch trần, còn nói tiếp tới cùng.
Hắn lấy tự tin từ đâu?
Chẳng lẽ hắn thật sự có bối cảnh hoặc thủ đoạn phi phàm?
Rất nhiều cường giả vốn đã quyết định muốn ném đá giấu tay, hiện tại đều có chút chần chờ lên.
Nhưng lão giả Khương gia cùng Cung gia lại không bị lời nói của Từ Khuyết ảnh hưởng, hai người nhìn nhau tiếp sau, lập tức ngầm hiểu ý nhau.
Bọn họ không thể cứ thả Từ Khuyết đi như vậy, trước khi kiểm tra xong độ thật giả của sách hướng dẫn, bọn họ sẽ không giết Từ Khuyết, nhưng phải bắt hắn lại.
- Chư vị, đại hội cược đá sẽ tiếp tục tiến hành, nhưng lão hủ muốn đem thần vật này về trong tộc, liền cáo từ trước một bước vậy.
Lão giả Khương gia mở miệng trước chắp tay với mọi người rồi nói.
Dù sao cũng là một trong những chủ nhà, bề ngoài ông ta cần phải thể hiện được đạo đãi khách.
Nhưng mọi người ở đây căn bản không còn tâm tư tiếp tục tham gia, ai cũng biết Từ Khuyết có thể nhìn thấu tảng đá, nói cách khác, đống cổ thạch sớm có chứa chí bảo sớm đã bị Từ Khuyết chọn xong, còn lại có lẽ tất cả đều là phế thạch, ai còn đồng ý lãng phí Linh Thạch để mua nữa.
Lúc này, mấy lão giả Cung gia và Bạch gia cũng đồng thời đứng dậy, chắp tay nói:
- Chư vị, chúng ta cũng cáo từ trước một bước, thần vật kia không phải vật tầm thường, chúng ta sẽ cùng Khương lão hộ tống về.
Mọi người ở đây không nhịn được trợn tròn mắt.
Mọi người đều đã lăn lộn ở Tu Tiên Giới nhiều năm, đã sớm hiểu biết rõ lẫn nhau.
Với địa vị ba gia tộc này, căn bản không phải lo có người dám chặn đường cướp thần vật, bởi vì làm thế thì cái được không đủ bù cái mất, kẻ ngu mới làm thế.
Nhưng hiện tại Cung gia cùng Bạch gia lại nói muốn hộ tống Khương gia, người tinh tường đã sớm nhìn ra, ba đại gia tộc này là không yên lòng bản sách hướng dẫn sử dụng này là thật, hơn nữa cũng không nỡ lòng bỏ ra năm triệu Cực phẩm Linh Thạch, muốn đoạt lại.
Nhìn mấy cường giả rời đi, đám cường giả dự định muốn ném đá giấu tay với Từ Khuyết, lại vội vàng ngừng lại, sau khi trầm ngâm một lát, cuối cùng cũng từ bỏ ý định, không theo sau nữa.
Bọn họ hiểu rõ, nếu như lão giả ba đại gia tộc ra tay, căn bản sẽ không tới phiên bọn họ cướp Từ Khuyết, hơn nữa vì bảo mật, có khả năng ngay cả những người theo sau bọn họ đều sẽ bị diệt khẩu, dù sao việc này liên quan đến danh dự của ba đại gia tộc.
- Hừ, này ba gia tộc này cũng thật vô sỉ!
Phong Vô Đạo nhìn người ba đại gia tộc rời đi, cuối cùng không nhịn được lắc đầu mắng một câu.
Ông ta đoán được người ba đại gia tộc muốn làm cái gì, vì thế hiện tại cho dù ông ta đồng tình với Từ Khuyết nhưng không thể ra sức.
Dù sao ông không thể vì một thanh niên tuổi còn trẻ mà ném cả Kính Hoa Thủy Nguyệt Phái vào, đắc tội với ba đại gia tộc.
Những người còn lại nghe được Phong Vô Đạo mắng mỏ, cũng chỉ khẽ cười khổ, làm bộ cái gì cũng không nghe.
...
Mà lúc này, Từ Khuyết và Liễu Tĩnh Ngưng cùng Husky dĩ nhiên đã rời khỏi tòa nhà kia.
Từ Khuyết cũng không vội vàng dùng Thần Hành Độn Tẩu Phù, ngược lại vẫn ung dung đi trên đường cái như đang tản bộ.
Liễu Tĩnh Ngưng và Husky đều có chút cuống, bọn họ đã chú ý tới người ba đại gia tộc đang ở phía sau, thậm chí ngay cả mấy lão giả Luyện Hư kỳ cũng đi theo, đây không phải là điềm lành gì.
- Tiểu Khuyết Khuyết, ngươi có thể đừng gây sự nữa được không, chúng ta phải đi rồi.
Liễu Tĩnh Ngưng nghiêm túc truyền âm cho Từ Khuyết.
Husky cũng hốt hoảng nói:
- Tiểu tử, nhanh dùng phù lục mang bản thần tôn đi! Bản rhần tôn có việc trong người, thật sự rất gấp.
- Ta thấy ngươi là thật sự sợ mới đúng.
Từ Khuyết buồn cười nói.
Sau đó hắn lại lắc đầu, truyền âm cho Husky và Liễu Tĩnh Ngưng:
- Đừng lo lắng, những này người còn không dám đụng đến chúng ta, lại nói, ta còn có tuyệt chiêu chưa dùng tới, lần này ta muốn bọn họ khóc lên, các ngươi cứ chờ xem kịch vui đi.
Nói xong, khóe miệng Từ Khuyết hơi giương lên, trên mặt hiện lên một vệt ý cười, bước ra phía ngoài thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận