Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1356: Chạy Mau

Một câu nói của Liễu Tĩnh Ngưng, để mấy người ở đây vì đó mà ngẩn ra.
Tuyệt thế tiên quyết Quỷ Vương Đoạn Đạo Nhận của Cực Nhạc Tông?
Chuyện này tựa hồ chưa từng nghe qua nha.
Từ Khuyết cũng có chút ngạc nhiên, hai đạo hồn phách đã bị hắn thu hồi vào bên trong Phong Hỏa Luân, chỉ lo tiêu hao quá độ, nhưng cũng may vừa nãy ra tay cực nhanh, vẻn vẹn 3 hơi thở liền hoàn thành tiêu diệt, hồn phách tiêu hao cũng không lớn, vẫn còn có thể mạo hiểm ra tay thêm một lần.
Nhưng sau khi nghe được Liễu Tĩnh Ngưng nói, Từ Khuyết mới hồi tưởng lại tình cảnh hai đạo hồn phách ra tay vừa nãy đó.
Hiên Viên Kỳ Thương ra tay rất đơn giản, trực tiếp một chưởng đánh vào đỉnh đầu của tên Thái Ất Tán Tiên kia, trong nháy mắt đập chết y.
Nhưng uy lực của Quan Sở Sở ra tay hình như càng mạnh mẽ hơn, sau khi đánh ra một đạo pháp ấn, một vị Thái Ất Tán Tiên khác hoàn toàn bị ánh đao dày đặc bão táp bao phủ, tại chỗ bị giết thành sương máu, chỉ có điều tình cảnh đó quá nhanh, thêm vào mọi người sớm đã có ấn tượng với thực lực của nàng, vì thế vừa bắt đầu liền cho là hiển nhiên, cho rằng đó là thực lực mà nàng nắm giữ.
Nhưng nhìn thấy Liễu Tĩnh Ngưng kinh sợ như vậy, mọi người lại cẩn thận nghĩ lại chiêu tiên quyết vừa rồi kia, mới đột nhiên phát hiện ra tiên quyết này xác thực là không đơn giản.
- Vừa nãy nàng triển khai đạo tiên quyết kia, còn lâu mới là uy lực thật sự của nó, năm đó Cực Nhạc Tông từng rực rỡ hào quang ở Thiên Châu, hoàn toàn dựa vào chiêu thức Quỷ Vương Đoạn Đạo Nhận này, tiên quyết này có thể giết chết đối thủ ở khoảng cách xa, nhưng chỗ mạnh mẽ chân chính của nó là ở chỗ cho dù không có cách nào giết chết đối thủ, cũng có thể chặt đứt đạo uẩn của đối phương trước, lấy đó để suy yếu đối phương, tiếp đó lại tiến hành công kích.
Liễu Tĩnh Ngưng thấp giọng nói, sắc mặt có chút nghiêm nghị.
Mấy người ở đây cũng không khỏi cả kinh, cuối cùng cũng coi như đã rõ ràng tại sao Liễu Tĩnh Ngưng lại kinh ngạc như thế.
Trên thực tế, một khi tu sĩ đạt đến Luyện Hư kỳ, đạo uẩn liền bắt đầu trở nên quan trọng, đồng thời theo cảnh giới tăng cao, trình độ quan trọng của đạo uẩn có khả năng đã vượt qua tiên nguyên, liền giống với hai đạo hồn phách này của Quan Sở Sở và Hiên Viên Kỳ Thương.
Thân là hồn phách, bọn họ đã mất đi tiên nguyên, nhưng thực lực vẫn có thể nghiền ép tất cả tu sĩ bên dưới Tiên Vương như thường, dựa vào chính là đạo uẩn.
Bởi vì đạo uẩn sau khi xuất hiện, liền rất khó bị xóa đi, kể cả Thần Linh cũng là như thế, dù cho bản thân đã tiêu vong nhiều năm, vẫn có một bộ phận thần cách còn sống sót lưu lại, thậm chí theo thời gian, Thần Linh còn có thể dựa vào một ít thần cách này, một lần nữa phục sinh trên thế gian.
Vì thế cảnh giới càng cao, đạo uẩn liền thành bản nguyên của một tu sĩ.
Nhưng Liễu Tĩnh Ngưng lại nói một thức tiên quyết thất truyền này của Cực Nhạc Tông, lại có thể chặt đứt đạo uẩn của đối thủ, đây chính là tồn tại có thể đả thương bản nguyên của địch thủ, là một loại tiên quyết tàn nhẫn khiến người ta kiêng kỵ, chẳng trách nhiều năm trước Cực Nhạc Tông có thể xông ra một mảnh thành tựu ở Thiên Châu.
- Đậu phộng, tiểu tử, mau để Quan Sở Sở đi ra một chuyến, truyền thụ thức tiên quyết kia cho chúng ta đi.
Husky lập tức hô lên, rất kích động, muốn học loại tiên quyết chuyên môn phế tu sĩ này.
- Ngươi cảm thấy nàng sẽ truyền thụ sao?
Từ Khuyết trợn tròn mắt.
Nếu như Quan Sở Sở có thể nghe lời hắn, truyền thụ chiêu tiên quyết này ra, ngược lại hậu quả kia liền không dám tưởng tượng, dù sao điều này cũng mang ý nghĩa là Quan Sở Sở nắm giữ linh thức, như vậy cũng sẽ không lại nhận lầm hắn là con gái của chính mình nữa, khả năng còn sẽ có trả thù.
- Không sao, vừa rồi sau khi ta nhìn nàng triển khai, mơ hồ bắt lấy một ít vết tích, có lẽ là có thể tìm hiểu ra được.
Lúc này, Liễu Tĩnh Ngưng mở miệng nói.
Pháp quyết mà nàng tu luyện, bản thân liền là công pháp mà Cực Nhạc Tông vẫn truyền thừa xuống, giống như Quan Sở Sở, Quỷ Vương Đoạn Đạo Nhận thuộc về một loại thủ đoạn công kích bên trong pháp quyết, vì thế sau khi tận mắt nhìn thấy Quan Sở Sở ra tay, Liễu Tĩnh Ngưng cũng nhìn thấy nhiều thứ hơn so với những người khác.
- Yên tâm đi, sau này nàng còn có rất nhiều cơ hội xuất thủ, có lượng lớn thời gian để cho ngươi vừa nhìn vừa tìm hiểu. Nhưng mà. . . trước mắt vẫn phải suy nghĩ một chút, sau khi tiến vào làm sao phân công tác chiến.
Từ Khuyết cười nói.
Bây giờ đã giải quyết hai vị Thái Ất Tán Tiên, mang ý nghĩa bọn họ có thể tiến vào nơi trồng Thiên Kim Phục Sinh Đằng.
Những thiên kiêu bên trong kia tự nhiên không cần để ở trong mắt, nhưng mấy vị hộ đạo giả Kim Tiên cảnh đỉnh phong, sẽ là một cái phiền toái không nhỏ, dù sao một phương Từ Khuyết, chỉ có Mạc Quân Thần có thể chống lại một hai vị hộ đạo giả Kim Tiên cảnh đỉnh phong, còn lại mấy vị liền rất khó xử lý.
Nếu như có thể tìm được Thiên Kim Phục Sinh Đằng trước, tất cả vấn đề đều có thể giải quyết dễ dàng, nếu như không tìm được, có lẽ sẽ là một cuộc ác chiến, cuộc khổ chiến này phần thắng rất nhỏ.
Tuy nói bọn họ nắm giữ xác thần khiếu, có thể che giấu tất cả khí tức.
Nhưng trước mắt cũng không có cách nào xác định bên trong là hoàn cảnh ra sao, xác thần khiếu có thể hoàn toàn che giấu sự tồn tại của bọn họ hay không, nếu như không che giấu được, như vậy nhất định phải làm ra một cái kế hoạch lâm thời, để ứng biến tình hình phát sinh.
- Bản thần tôn có thể phụ trách phân đoạn quan trọng nhất, chính là bọc hậu.
Lúc này Husky tự đề cử mình.
- Loại trọng trách bọc hậu này, vẫn để cho lão đầu ta đến thì ổn thỏa hơn.
Đoạn Cửu Đức cũng muốn cạnh tranh vị trí này.
- Bọc hậu em gái ngươi!
Từ Khuyết tức giận mắng, đối phương khẳng định không có tiếp viện, thời điểm như thế này muốn vị trí bọc hậu, rõ ràng chính là muốn núp ở phía sau xem cuộc vui.
- Theo bản tọa thấy, nếu như lát nữa thật bại lộ tung tích, cùng tiến lên là thích hợp nhất, chúng ta phụ trách ngăn cản những người kia, Từ bang chủ ưu tiên đi tìm Thiên Kim Phục Sinh Đằng, trước hết để cho hai đạo hồn phách này khôi phục, bảo đảm sau khi bọn họ ra tay sẽ không bị hồn phi phách tán.
Mạc Quân Thần mở miệng nói, đưa ra một cái phương pháp đơn giản thô bạo.
Nhưng không thể phủ nhận được, cái biện pháp này cũng là thích hợp nhất với mấy người, còn có thể buộc Husky và Đoạn Cửu Đức lại, kéo hai con hàng này vào trong chiến đấu, tránh khỏi bọn họ làm phản chạy trốn.
- Cứ như vậy đi, ai dám chạy hoặc là nhát gan, trực tiếp cho ăn một cân phân, đem đi nấu thành đậu hủ thúi.
Từ Khuyết gật đầu, tán thành đề nghị này.
Husky nguyên bản nghe nói có thể được ăn một cân phân, con mắt còn sáng ngời, nhưng sau khi nghe nói cho ăn xong phải nấu cùng với đậu hủ thúi, vẻ mặt lập tức trở nên thất vọng.
Phân có thể ăn, nhưng nấu cùng với đậu hủ thúi, liền tuyệt đối không thể nhẫn nhịn rồi.
- Đi, xuất phát.
Cuối cùng, Từ Khuyết vung tay lên, chống lên xác thần khiếu, trước tiên cất bước đạp xuống cửa động dưới mặt đất kia.
Những người còn lại theo sát phía sau, đều đi vào trong động.
Ầm!
Bên trong cửa động rõ ràng tuôn ra một luồng lực hút to lớn, nhanh chóng hút bọn họ xuống.
May mà quá trình này cũng không kéo dài quá lâu, vẻn vẹn trong mấy hơi thở, đoàn người đồng thời rơi lên trên mặt đất, có loại cảm giác chân đạp trên đất bằng.
Bốn phía là một mảnh tối tăm, bị một luồng sương mù dày đặc to lớn bao phủ, trong sương có rất nhiều tro bụi hạt tròn, tầm nhìn bị ảnh hưởng rất lớn, khó có thể nhìn ra xa, kinh người nhất chính là liền thần hồn dò xét cũng bị ảnh hưởng giống như tầm nhìn, sau khi thăm dò một chút phạm vi, liền bị sương mù dày cản trở.
- Đậu phộng, sương mù ở chỗ này cũng quá mạnh mẽ đi?
Từ Khuyết lập tức ngạc nhiên, cũng theo bản năng ngẩng đầu nhìn lên bên trên, lối vào vẫn còn, treo cao lên đỉnh đầu, nhìn qua giống như một vầng trăng sáng.
- Khụ, ta đột nhiên nhớ tới một chuyện, chúng ta không lưu một người bọc hậu ở phía trên phụ trách, xác thực là sai rồi.
Từ Khuyết bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, ngượng ngùng nở nụ cười.
- Có ý gì?
Bọn Husky và Đoạn Cửu Đức đều nhìn về phía Từ Khuyết.
Từ Khuyết cười khổ:
- Các ngươi nói tại sao hai vị Thái Ất Tán Tiên kia không hạ xuống, có khả năng không chỉ là vì thủ hộ lối vào, có thể là sau một quãng thời gian, sau khi lối vào đóng chặt, bọn họ còn phải mở lối vào ra một lần nữa, để những người còn lại đi ra ngoài.
- Móa, ha ha ha, xem ra chuyện này vẫn chỉ có thể để bản thần tôn đảm nhiệm.
Husky lập tức ngạc nhiên mừng rỡ kêu lên, dường như là trở về từ cõi chết, như trút được gánh nặng.
Đoạn Cửu Đức lộ ra vẻ ảo não cùng không cam lòng, y ngược lại cũng muốn đi ra ngoài bọc hậu, nhưng vấn đề là. . . y không hiểu được những thủ ấn mở ra lối vào kia, phương diện thiên phú này, cũng không ưu tú được như Husky, có thể xem một lần liền học được.
- Bản thần tôn đi vậy. . . ồ, chờ một chút, các ngươi ngửi thấy không, có vẻ như có một luồng máu tanh mới mẻ truyền tới.
Husky đang chuẩn bị đi ra ngoài một lần nữa, nhưng mũi lại đột nhiên động đậy một trận, có chút ngạc nhiên nói.
Bọn Từ Khuyết lập tức cả kinh, bọn họ biết khứu giác của Husky rất nhạy bén, bình thường có thể nhanh hơn một bước so với bọn họ, ngửi thấy được rất nhiều khí tức, vào lúc này nó lại ngửi thấy được mùi máu tanh mới mẻ, vậy cũng liền mang ý nghĩa, hiện tại có người chết ở nơi này rồi.
- Đậu phộng, mẹ nó chứ, tiểu tử, chạy mau, bản thần tôn ngửi thấy được một khí tức quen thuộc, là vạn ác tiểu bà nương kia!
Lúc này, Husky đột nhiên hét lên một tiếng, nhanh chóng hướng về cửa ra vào trên đỉnh đầu mà chạy.
Đoạn Cửu Đức cũng phản ứng cực nhanh theo sát phía sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận