Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1077: Ta Muốn Vào Bảy Ra Bảy

Ầm!
Theo một tiếng động cơ nổ vang, Husky dựa theo nhắc nhở của Từ Khuyết trước khi biến mất, thành công khởi động máy bay, mang theo mọi người của Cực Nhạc Tông cùng đám người Đoạn Cửu Đức đi xa, trốn khỏi đỉnh núi.
Một giây sau khi bọn họ rời đi, nước biển lại từ trên trời giáng xuống, cơn sóng lớn khủng bố ầm ầm chém xuống, đập xuống ngọn núi "Oanh" một tiếng, cuốn lên hàng ngàn cơn sóng, mạnh mẽ khiến đỉnh núi thấp đi mấy đoạn.
Chờ tới khi tất cả đều tan thành mây khói, trên đỉnh núi đã khôi phục lại vẻ bình tĩnh, tất cả mọi người đều biến mất không còn tăm hơi, bao gồm cả các cường giả của tam đại thư viện, cùng với hơn triệu Thánh Kim Giáp Phong, tất cả đều chết dưới cơn sóng biển khủng bố kia.
Husky cùng đám người Đoạn Cửu Đức ngoái đầu nhìn lại, trong lòng đều kinh ngạc cùng sợ hãi, nếu bọn họ đi chậm một giây, lần này chắc chắn cũng biến thành tro bụi.
- Thật đáng sợ, nữ tử kia vô thanh vô tức lại ẩn giấu thực lực lớn như vậy. Chúng ta đều bị lừa!
Đoạn Cửu Đức kinh ngạc nói, vô cùng e dè.
- Đây không tính là thực lực của nữ tử kia, mà là nàng bị Từ Khuyết khiến cho tức điên, nên vận dụng đến Thái Ất Thiên Thư, mẹ nó, nữ nhân này lại là người thừa kế Thái Ất Thiên Thư, thật quá khủng bố!
Husky tỏ vẻ nghiêm túc nói.
Liễu Tịnh Ngưng vô cùng lo lắng, không ngừng quay đầu lại nhìn phía đỉnh núi, vội hỏi:
- Rốt cuộc Thái Ất Thiên Thư là thứ gì? Từ Khuyết hiện tại còn sống hay chết, làm sao mới cứu được hắn ra?
- Yên tâm đi, tiểu tử kia nếu đã bị bắt vào tới, vậy khẳng định sẽ không có việc gì, nhiều lắm chính là bị phong ấn ở phía dưới với nữ tử kia thôi.
Husky hờ hững vung móng vuốt, trầm giọng nói:
- Nhưng Thái Ất Thiên Thư kia thật sự không đơn giản, khi vừa bắt đầu bản thần tôn cũng không biết, nhưng vừa nãy nhìn thấy cỗ lực lượng kia, mới đột nhiên thức tỉnh được một phần ký ức.
- Ồ, nhớ tới cái gì?
Đoạn Cửu Đức lập tức hiếu kỳ hỏi.
- Không nhớ được bao nhiêu, nhưng liên quan tới Thái Ất Thiên Thư, đúng là nhớ ra không ít.
Hai mắt Husky híp lại, thấp giọng nói:
- Nghe đồn Thái Ất Thiên Thư là vật từ trên trời chỉ có người được trời cao chọn mới có tư cách truyền thừa, nhưng cũng không ai biết vật này mạnh mẽ đến mức nào, chỉ biết là ai như kế thừa Thái Ất Thiên Thư, thì đó chính là người thiên tuyển, địa vị giống như là chỉ dưới thiên đạo, trên muôn dân!
- Móa nó! Trâu bò như thế?
Đoạn Cửu Đức nghe thế thì kêu lên sợ hãi.
- Không sai, chính là trâu bò như thế!
Husky gật đầu nói.
- Nữ tử kia có lai lịch gì? Hơn nữa tiểu tử Từ Khuyết kia cũng chỉ thuận miệng nói muốn Thái Ất Thiên Thư, nữ tử kia cần phải tức giận đến mức như vậy sao?
Đoạn Cửu Đức cau mày nói.
- Lai lịch nữ tử kia là gì thì bản thần tôn cũng không rõ, nhưng mơ hồ cảm thấy có chút quen thuộc, có lẽ là mấy đời trước có quen. Còn tại sao nữ tử kia nổi giận thì bản thần tôn biết.
Husky nói xong, trên mặt lộ ra một nụ cười quái dị.
Đoạn Cửu Đức trừng mắt:
- Ta kháo, ngươi CMN có thể đừng thừa nước đục thả câu hay không? Tại sao nàng lại nổi giận?
Husky một mặt kiêu ngạo, cười lạnh nói:
- Khà khà, ngươi biết cái gì! Thái Ất Thiên Thư kia tuy rằng chỉ chọn một người truyền thừa, nhưng một người cũng không thể phát huy ra tất cả sức mạnh của nó, phải hai người mới được.
- Vì sao?
- Chuyện này còn cần phải hỏi sao? Chính ngươi suy nghĩ một chút, nếu như thế giới diệt vong, chỉ còn một nữ nhân, dù mang theo Thái Ất Thiên Thư, nàng có thể tạo ra sinh mệnh mới sao? Vì thế mỗi một người thừa kế Thái Ất Thiên Thư, mặc kệ là nam hay nữ, cuối cùng đều cần tìm một người khác phái để kết thành đạo lữ, trải qua bảy bảy bốn mươi chín tầng thử thách tình kiếp, tu luyện ra cảm giác trong lòng, cuối cùng mới có thể cùng nắm giữ Thái Ất Thiên Thư, phá vỡ tất cả quy tắc.
Husky tiếp tục nói:
- Ngược lại từ khi Thái Ất Thiên Thư xuất hiện đến nay, vẫn không có bất kỳ người nào có thể hoàn toàn vượt qua bảy bảy bốn mươi chín tầng thử thách, trong quá trình trải qua các thử thách mà có bất luận người nào nhát gan, đều sẽ cùng chết đi, sau đó Thái Ất Thiên Thư sẽ tìm kiếm người thừa kế mới.
- Vậy nếu như không tìm được lữ thì sao? Dù sao Thái Ất Thiên Thư cũng cường đại như thế, nắm giữ đực một nửa uy lực cũng tốt rồi.
Đoạn Cửu Đức mơ hồ nói.
Husky nghe thế thì khinh thường nở nụ cười:
- Đó là ngươi nghĩ như thế thôi, nếu như chỉ dựa vào một người mà vận dụng Thái Ất Thiên Thư, nhất định phải trả giá rất lớn, ví dụ như hao tổn khí vận, hao tổn tuổi thọ, thậm chí sau khi khí vận hoàn toàn biến mất mà lại sử dụng Thái Ất Thiên Thư thì tuổi thọ sẽ trực tiếp sụt giảm dẫn đến mất mạng.
- CMN, này nữ nhân kia vừa nãy điên rồi sao? Lại dám vận dụng Thái Ất Thiên Thư như vậy?
Đoạn Cửu Đức sợ hết hồn.
Husky lại rất hờ hững:
- Tình huống khi nãy, nàng vận dụng Thái Ất Thiên Thư cũng chỉ hơi chút mà thôi, dù sao Thái Ất Thiên Thư kia rất quỷ quái, nếu như có người chủ động yêu cầu muốn truyền thừa Thái Ất Thiên Thư, thì phải dùng đầy đủ lý do thuyết phục người thừa kế Thái Ất Thiên Thư, nếu như thuyết phục không được người thừa kế thì sẽ bị Thái Ất Thiên Thư phản phệ.
Nói xong, Husky lại lắc đầu:
- Ngược lại trong trí nhớ bản thần tôn, dường như không có ai đồng ý chủ động yêu cầu truyền thừa Thái Ất Thiên Thư, tiểu tử Từ Khuyết kia rõ ràng là choáng váng, nhưng cũng may, trước đó hắn đã bái nữ tử kialà sư phụ, sau đó mới yêu cầu truyền thừa Thái Ất Thiên Thư, có lẽ nữ tử kia sẽ dùng quan hệ thầy trò mà không thể kết làm đạo lữ để thuyết phục, tiến hành từ chối, bằng không, hiện tại tình cảnh của tiểu tử kia sợ là đã gặp nguy hiểm hơn rồi.
- CMN, sao ngươi không nói sớm? Tiểu tử kia hiện tại vẫn còn ở bên trong, hắn lại không biết việc này, nếu như tiếp tục yêu cầu nữ tử kia để truyền thừa Thái Ất Thiên Thư thì biết làm sao?
Đoạn Cửu Đức kinh sợ nói.
- Có thể làm sao? Từ xưa tới nay cũng không thiếu trường hợp từ thầy trò biến thành đạo lữ, tuy rằng loại quan hệ này không được thế nhân tán thành, nhưng Thái Ất Thiên Thư sẽ không quản cái này, còn khi không được thì dù lý do có nhiều hơn nữa, Thái Ất Thiên Thư cũng sẽ không thừa nhận.
Husky căm tức nói:
- Hơn nữa lúc đó bản thần tôn cũng muốn nói, ai biết CMN biến cố lại đến nhanh như vậy, khi bản thần tôn nói, tiểu tử kia đã không chạy thoát được, vì thế nhất định phải tự vệ chứ, sau này nghĩ cách truyền tin tức cho tiểu tử kia thôi. Nói đạo lý đi, nếu không có bản thần tôn, hiện tại các ngươi đều chết rồi!
- Cái này ngược lại cũng đúng, Husky lão sư, ngươi lựa chọn như thế là chính xác!
Đoạn Cửu Đức vỗ vỗ bả vai Husky nói.
Mà các Trưởng lão và tông chủ Cực Nhạc Tông ở đây đã dại ra từ lâu, trong mắt tràn đầy vẻ ngơ ngác.
Husky nói tới chuyện Thái Ất Thiên Thư, bọn họ nghe nhưng không thể không tin tưởng.
Liễu Tịnh Ngưng cũng trợn mắt há mồm, hoàn toàn không nghĩ tới tình cảnh lại nghiêm trọng như thế, một bộ Thái Ất Thiên Thư thôi, sau lưng lại ẩn giấu nguy cơ lớn như vậy.
- Không được, chúng ta hiện tại phải trở về, nhất định phải báo việc này cho Từ Khuyết.
Liễu Tịnh Ngưng lên tiếng nói.
- Vô dụng thôi, bản thần tôn vừa dùng thần hồn dò xét một lần, chỗ kia vừa gặp phải ngoại lực lớn thảo phạt, đã hoàn toàn phong tỏa, e rằng ngay cả thần hồn nữ tử kia đều không ra được, chớ nói chi là chúng ta.
Husky lắc lắc đầu, trầm giọng nói:
- Trước mắt, chúng ta chỉ có thể tìm một nơi trốn đi trước, đừng quên ở những tuyệt địa khác cũng có Tiên Nhân của tam đại thư viện. Hơn nữa bản thần tôn luôn cảm thấy toà mộ kia rất quen thuộc, phải tìm chút thời gian suy nghĩ một chút, đến khi nghĩ ra phương pháp giải quyết sẽ trở lại cứu tiểu tử kia.
- Chuyện này. . .
Liễu Tịnh Ngưng há miệng, nhưng cũng không biết nên nói cái gì.
Ngay cả Husky cũng hết cách rồi, nàng có thể làm gì được?
- Bình tĩnh chút, dựa vào hiểu biết của bản thần tôn đối với tiểu tử kia, hơn nửa là hắn sẽ không có việc gì, thủ đoạn của gia hỏa này vốn thông thiên, nói không chừng đến thời điểm sẽ tự mình trốn ra được.
Husky vô cùng yên tâm nói, con ngươi lơ đãng liếc về khối Tạo Hóa Ngọc Điệp trong tay Liễu Tịnh Ngưng, lại nói ra:
- Đúng rồi, ngươi phải giữ gìn kỹ khối Tạo Hóa Ngọc Điệp này, Hồng Nhan Thánh Tôn cùng muội muội Từ Khuyết đều tu luyện ở bên trong, đến thời điểm các nàng xuất quan, bản thần tôn tốt xấu cũng có thể kiếm chút công lao hộ giá, tương lai đi Huyền Chân đại lục kiếm một chức Thừa Tướng.
- Công lao này lão đầu ta cũng có phần!
Đoạn Cửu Đức cũng lên tiếng.
- Thối lắm, ngươi có công lao cái rắm!
Husky mắng.
- Ngươi mới thối ấy, lão đầu ta nói có là có!
Đoạn Cửu Đức cứng rắn nói.
Một người một chó, lại trực tiếp ở bên trong phi cơ bấm làm loạn.
Liễu Tịnh Ngưng nhìn bọn họ, lại nhìn Tạo Hóa Ngọc Điệp trong tay, cuối cùng nhìn phía sơn cốc ở phía sau xa, một hồi lâu sau chỉ có thể thở dài.
. . .
Cùng lúc đó, dưới đỉnh núi Táng Tiên Cốc.
Từ Khuyết bị một lực kéo mạnh mẽ lôi xuống, không biết qua bao lâu hắn mới rơi xuống đất.
Bốn phía là một hang động vô cùng trống trải, nhưng không ẩm ướt chút nào, thậm chí linh khí còn nồng đậm hơn bên ngoài.
Ở cuối hang động là một toà cung điện lẻ loi đứng thẳng, xuyên thấu qua cửa lớn mở rộng của cung điện, Từ Khuyết nhìn thấy long ỷ, cùng với long y quan tài băng, còn có cả nữ tử tuyệt mỹ vẫn nằm ở bên trong như trước.
- Ta kháo!
Từ Khuyết trong nháy mắt tức giận, vén tay áo lên, buồn bực xông về phía trước.
- Kẻ điên nhà ngươi, ngay cả bản bức thánh cũng dám bắt, ngày hôm nay nếu như không đào mộ này của ngươi, ta sẽ không gọi là Tạc Thiên Bang Hồ Bát Nhất!
- Đi ra đi, thập lục tự âm dương phong thuỷ bí thuật!
- Bản bức thánh ngày hôm nay muốn lật đổ Hoàng Long, bảy vào bảy ra!
Bạn cần đăng nhập để bình luận