Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 678: Phát Điên

Tất cả mọi người trong nháy mắt ồ lên, khó có thể tin.
Sinh Linh Thụ thật sự bị nhổ đi rồi!
Đó chính là thần thụ bên trong lời đồn, không ai có thể lay động được, đã mọc ở đây qua vô số năm tháng dài đằng đẵng, bây giờ lại bị nhổ đi rồi?
Càng quan trọng hơn chính là, người nhổ đi Sinh Linh Thụ, chỉ là một phàm nhân, còn tuyên bố muốn bổ ra làm củi đun nước tắm.
Mẹ nó, không phải chỉ là tắm sao? Cần thiết dằn vặt xa xỉ như vậy không?
Trân bảo hi thế như vậy, nếu như thật đem làm củi để đun nước, truyền đi sẽ để bao nhiêu người tức tới ngất đi.
Người của Bạch gia trên hòn đảo mặt trắng xám, không có chút hồng hào.
Vào giờ phút này, bọn họ mới kịp phản ứng lại được là mình đã bị hãm hại, hơn nữa lần hãm hại này là do bọn họ tự nguyện nhảy vào.
Vài ông lão tức giận đến phun ra máu tại chỗ, tỏ vẻ hung sát cùng nổi giận, con ngươi muốn phun lửa.
- Lần thứ mấy, CMN đây đến cùng là bị hắn lừa mấy lần rồi!
Một ông lão điên cuồng rống to, triệt để phát điên.
- Dựa vào cái gì mà người bị lừa gạt đều là Bạch gia chúng ta!
Một ít đệ tử Bạch gia ngửa đầu hỏi trời, trong mắt tràn ngập tan vỡ và bất lực.
- Bỏ ra ngàn vạn cực phẩm Linh Thạch, chỉ mua được một hòn đảo trống không vô dụng.
- Từ Khuyết!
Bạch Linh Nhi từ lâu tỏ vẻ tái nhợt, cắn răng đọc tên Từ Khuyết lên, thù hận sâu sắc,
Hai con mắt sáng sủa tràn ngập sát ý hung tàn, hai cái tay nhỏ bé nắm chặt lại, móng tay đều đâm vào bên trong thịt, chảy ra máu tươi.
Vốn cho là có thể đùa bỡn Từ Khuyết, lại không nghĩ rằng cuối cũng vẫn kém một chiêu, lại bị Từ Khuyết mạnh mẽ hãm hại một lần.
Nhưng trong lòng nàng cũng ngơ ngác cùng bất đắc dĩ, dù sao nàng tính như thế nào đi nữa, cũng tuyệt đối không cách nào tính tới Sinh Linh Thụ được xưng là không thể bị lay động này, lại bị Từ Khuyết nhổ đi.
Càng tức giận hơn là, con hàng này sau khi nhổ đi Sinh Linh Thụ, còn làm bộ dáng thương nhân có lương tâm, giúp Bạch gia bọn họ đứng ra cảnh cáo người khác không thể cướp giật hòn đảo.
Hiện một hòn đảo ngay cả Sinh Linh Thụ cũng đã bị đào đi, CMN ai còn cướp làm gì?
- Ha ha, ta cuối cùng đã rõ ràng tại sao thiếu niên kia trước khi đi nói lời này rồi.
Ở ngoài hòn đảo, cường giả của một ít thế lực lớn tỉnh táo lại, đột nhiên cười trên sự đau khổ của người khác, cười to lên.
- Có ý gì?
Có người hỏi.
- Thiếu niên kia trước khi đi cảnh cáo chúng ta đừng cướp hòn đảo, không nên hi sinh vô ích, là vì tốt cho chúng ta. Nguyên bản còn tưởng rằng hắn đang nói dọa, vạn vạn không nghĩ tới, thật sự là vì tốt cho chúng ta.
- Đúng vậy. May mà có lời nói này của hắn, bằng không chúng ta vẫn còn muốn động thủ đoạt, đến lúc đó tránh không được lại xuất hiện vô số thương vong.
- Đúng rồi, nhờ có thiếu niên kia.
- Thật là một thiếu niên tốt.
Rất nhiều người tỏ vẻ cảm khái khen ngợi Từ Khuyết.
Đương nhiên, làm như thế cũng vì muốn cố ý chế nhạo hành vi ngu xuẩn của Bạch gia.
Người của Bạch gia bị tức đến giận sôi lên, nhưng một câu phản bác đều không cách nào nói ra khỏi miệng được.
Dù sao điều này cũng hết cách rồi, ở trong mắt người ngoài, hố là Bạch gia bọn họ đào, hơn nữa còn là bọn họ tự mình đưa Linh Thạch cho Từ Khuyết, cầu xin Từ Khuyết để cho bọn họ nhảy, việc này còn có thể trách ai đây?
Hơn một tháng sau.
Từ Khuyết điều khiển máy bay chiến đấu tàng hình, đang trên đường chạy tới hòn đảo thứ mười tám.
Hơn một tháng qua, bọn họ vẫn đang chạy đi, không ngừng quét sạch hòn đảo trên Nghịch Lưu Hải, tất cả Sinh Linh Thánh Thủy cùng với Sinh Linh Thụ đều bị nhổ đến không còn một mống.
Nguyên bản lúc ở hòn đảo nhỏ thứ hai, Husky và Đoạn Cửu Đức cũng tự mình ra tay thử nghiệm, muốn nhổ Sinh Linh Thụ lên.
Kết quả phí đi hơn nửa ngày sức lực, nhưng vẫn không thể lay động Sinh Linh Thụ mảy may, dù chỉ là lay động một chút, đều không cách nào làm được.
Cuối cùng Husky bị bức tới mức cuống lên, há mồm liền hướng thân cây Sinh Linh Thụ mạnh mẽ cắn một cái, kết quả rụng một cái răng, cũng chỉ có thể ở trên cây lưu lại một ít dấu vết mờ mờ, bị gió thổi qua, vết tích trong nháy mắt biến mất không thấy đâu nữa.
Mãi đến tận khi Từ Khuyết tự mình ra tay, dễ như ăn cháo lợi dụng hệ thống nhổ đi Sinh Linh Thụ, Đoạn Cửu Đức và Husky mới á khẩu không trả lời được, sau đó tỏ vẻ không phục trực tiếp gọi Từ Khuyết là quái vật.
Nhưng hơn một tháng qua, Từ Khuyết thu hoạch cực kỳ lớn.
18 cây Sinh Linh Thụ, cộng thêm gần như 18 hồ nước Sinh Linh Thánh Thủy, đây hoàn toàn là tạo hóa khó có thể tưởng tượng.
Nguyên bản hai hồ Sinh Linh Thánh Thủy làm cho tất cả thế lực ở tứ đại châu tranh cướp vỡ đầu, hơn nữa cuối cùng cũng chỉ có thế lực đứng ở năm mươi vị trí đầu có thể theo thứ tự chia sẻ những Sinh Linh Thánh Thủy này.
Đáng tiếc tràng tỷ đấu năm nay, xem như đã bị phá huỷ triệt để.
Một mình Từ Khuyết liền độc chiếm 18 hồ Sinh Linh Thánh Thủy, còn nhổ đi cả Sinh Linh Thụ, quả thực là hành vi lũng đoạn Sinh Linh Thánh Thủy hôm nay và sau này của tứ đại châu.
Liễu Tĩnh Ngưng từ chỗ Từ Khuyết lấy được không tới nửa mặt hồ Sinh Linh Thánh Thủy, đây cũng không phải là Từ Khuyết hẹp hòi, mà là nàng không muốn nhận lấy quá nhiều.
Theo lời nàng nói, nàng cũng không cần dùng đến quá nhiều Sinh Linh Thánh Thủy, lấy nửa hồ nước đã là quá mức rồi, tương lai sẽ lưu lại một phần để mình dùng, còn lại mới mang về tông môn đi báo cáo kết quả.
Từ Khuyết thấy nàng thật không muốn thu nhiều, cũng là không nói thêm gì nữa.
Sau khi lấy đi Sinh Linh Thánh Thủy cùng Sinh Linh Thụ trên một hòn đảo cuối cùng, đoàn người liền trực tiếp vượt qua Nghịch Lưu Hải, đi về tầng thứ ba của bí cảnh.
Mà trong hơn một tháng thời gian này, tất cả các thế lực bên trong Nghịch Lưu Hải từ lâu đã lui ra ngoài.
Dù sao thời kỳ Nghịch Lưu Hải bình tĩnh sắp sửa kết thúc, thuyền lớn của bọn họ mạnh mẽ đến đâu, cũng không dám chạy loạn ở bên trong Nghịch Lưu Hải.
Tất cả các thế lực đều bị Từ Khuyết dày vò một trận như thế, tất cả tay không quay về.
Có người tiếp tục ở trong tầng thứ nhất của bí cảnh tìm kiếm tạo hóa, có người thì lại rời khỏi bí cảnh trước thời gian, truyền tin tức này ra ngoài.
Lúc người ở ngoài bí cảnh nghe nói Từ Khuyết làm chuyện thất đức như thế đều bị chấn động.
Có người kinh ngạc thốt lên, có người gào thét, có người không cam lòng, cũng có người im lặng.
- Hắn thật sự là dùng thần vật kỳ quái, giết chết tất cả mọi người của Thiên Giác Ngưu tộc và Thịnh Phong Các sao?
- Cái gì? Liền thuyền đều bị phá huỷ?
- Cái gì? Các ngươi còn bị hắn đánh cướp?
- Cái gì? Đám Thánh Nữ mém chút nữa bị cướp sắc?
- Cái gì? Sinh Linh Thánh Thủy cũng bị hắn đoạt?
- Cái gì? Hắn còn nhổ hết Sinh Linh Thụ?
- Đậu phộng!
- Má nó, các ngươi đang trêu chọc bọn ta à?
Rất nhiều người lúc bắt đầu cũng không tin, cho rằng chuyện này cũng quá hoang đường.
Nhưng đến sau đó, theo càng nhiều người rời khỏi bí cảnh, những câu chuyện kia đều được chứng thực hơn rất nhiều.
Trong khoảng thời gian ngắn, người ở ngoài bí cảnh ồ lên một mảnh, đều há hốc mồm.
- Cái tên này có độc!
- Đáng trách!
- Haizz, thực sự là làm bậy! Nếu Sinh Linh Thụ bị nhổ đi, trăm năm sau bí cảnh lại mở ra một lần nữa, hậu nhân làm sao tìm được Sinh Linh Thánh Thủy nữa?
- Hắn đang làm chuyện mổ gà lấy trứng!
- Tiên sư nó, cái tên này quả thực chính là bại hoại của Tu Tiên Giới chúng ta!
- Sớm biết không nên để hắn đi vào, quá càng quấy rồi!
- Chúng ta đều bị hắn và Đoạn Cửu Đức lừa, giữa hai người bọn họ căn bản là không hề có cừu oán gì!
- Haizz, sau đó Tu Tiên Giới chúng ta muốn xong.
- Năm đó một mình Đoạn Cửu Đức, liền làm cho người người ở Tu Tiên Giới cảm thấy bất an, bây giờ tổ hai người khuyết đức này cộng thêm một con chó, sợ rằng một giới này của chúng ta sẽ bị huỷ.
Rất nhiều cường giả ở ngoài bí cảnh đều nện ngực giậm chân, cảm thấy tương lai mịt mờ tăm tối, không nhìn thấy chút hi vọng nào.
Đặc biệt các thế lực lớn ở Đông Hoang đều tự than thở, bởi vì Từ Khuyết là từ Đông Hoang đến, sau khi bí cảnh kết thúc, con hàng này khẳng định sẽ trở về Đông Hoang gây sự, đến lúc đó toàn bộ Đông Hoang sẽ đều không được an bình.
Hơn nữa nếu như ngay cả Đoạn Cửu Đức cũng đi theo về Đông Hoang, vậy Đông Hoang liền bị liệt vào khu vực tai nạn rồi.
- Không được, phải hắn lưu lại, tuyệt đối không thể để Từ Khuyết này dễ dàng rời đi như vậy.
Có người rất không cam lòng nói.
- Nhưng Đoạn Cửu Đức thì nên xử lý như thế nào?
- Chuyện này không cần lo lắng, Đoạn Cửu Đức ở trên Nghịch Lưu Hải từng nói ở trước mặt mọi người, sau khi rời khỏi bí cảnh sẽ không bảo vệ Từ Khuyết nữa.
- Ngất, lão già kia nói mà ngươi cũng tin sao?
- Xem ra cần phải mau chóng thông tri lão tổ bên trong tộc ta tự mình xuất phát lại đây một chuyến.
- Việc này can hệ trọng đại, có quan hệ cùng Sinh Linh Thụ, những lão tổ kia của chúng ta đều sẽ cảm thấy hứng thú.
- Vậy chư vị mau chóng sắp xếp đi, dù như thế nào, cũng không thể thả tiểu tử kia chạy. Bây giờ đáng ăn mừng chính là hắn còn chưa trưởng thành, tương lai nếu như chờ hắn đạt đến cảnh giới giống như Đoạn Cửu Đức, chúng ta hối hận cũng không kịp.
Mọi người ngươi một lời ta một câu, mặc kệ là Đông Hoang hay là Nam Châu, thậm chí Tây Mạc cùng Bắc Hải đều tham dự vào.
Bởi vì Từ Khuyết, tất cả thể lực rời rạc đều đoàn kết lại với nhau, quyết định đồng loạt ra tay, cũng mời lão tổ của các tộc và môn phái xuống núi, chờ Từ Khuyết đi ra liền trấn áp hắn tại chỗ.
Cùng lúc đó, mọi người Thiên Hương Cốc lúc trước mới cùng Từ Khuyết đoàn tụ, nhìn thấy hình ảnh trước mắt, nghe thấy những lời bàn tán này, từ lâu đã tỏ vẻ dại ra sững sờ tại chỗ.
Trương Tô Lượng, Đường Tuyết Như cùng với mấy người còn lại đến từ Ngũ Hành Sơn, càng lộ vẻ ngơ ngác.
Nguyên bản bọn họ đều cảm thấy sau khi Từ Khuyết trở thành phàm nhân, coi như có hộ đạo giả bảo vệ, ở bên trong bí cảnh cũng không dám quá xằng bậy.
Ai lại nghĩ được, tên này sau khi tiến vào liền gây ra chuyện lớn như vậy, còn đánh cướp các thế lực lớn của tứ đại châu, thậm chí còn muốn cướp sắc mấy vị Thánh Nữ.
CMN, loại chiêu thức bẩn thỉu này, đúng là không còn ai khác,
- Ta đột nhiên nhớ tới năm đó hắn ở Hỏa Nguyên Quốc làm một bài thơ.
Lúc này, trên mặt Đường Tuyết Như mang theo nụ cười khổ nói.
- Thơ gì?
Những người còn lại đều nhìn về phía nàng.
Đường Tuyết Như hít vào một hơi, thì thầm:
- Tay cầm nhật nguyệt hái sao trời, thế gian không có ai như ta!
Bạn cần đăng nhập để bình luận