Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1533: Có Thể Rời Đi

Phiên bản Dịch: 1958 chữ
- Nhanh cản y lại, đừng để cho y lên sân thượng.
Từ Khuyết tỏ vẻ nghiêm nghị, đột nhiên chỉ vào Hạ Lạc Kình, lên tiếng hô to.
Vèo!
Mấy tên Nam tử áo đen phía Lâm lão bản lập tức lao lên kéo cánh tay Hạ Lạc Kình lại, sau đó mạnh mẽ đẩy đi.
Hạ Lạc Kình liền bối rối.
Làm gì? Các ngươi làm gì thế?
Không phải đến cản ta sao, tại sao lại huơ tay múa chân ta lung tung thế kia?
- Hạ công tử, cậu đừng giãy dụa nữa, chúng tôi là đang cứu cậu, gia tộc đã không còn nữa, cậu cũng nên nén bị thương, làm người quan trọng nhất là phải biết hài lòng, tuyệt đối đừng nghĩ quẩn.
Từ Khuyết tận tình khuyên nhủ.
Điện thoại di động vẫn đang quay Hạ Lạc Kình, những người không biết đều cho rằng Hạ Lạc Kình đang hoa tay múa chân muốn tự tử, còn những người kia là đang cố ngăn y lại.
Nhưng vấn đề là trước đây Từ Khuyết đã ám chỉ, cộng thêm Lâm lão bản còn nói đã chuẩn bị xong sân thượng cho Hạ Lạc Kình, vì thế sự “giãy giụa” của Hạ Lạc Kình lúc này trong mắt người xem trực tiếp rất không đúng.
Con hàng này hình như không muốn nhảy lầu a.
- Thả ra, thả lão tử ra, tôi thật sự không muốn nhảy...
Hạ Lạc Kình phẫn nộ hô to, những lời còn chưa dứt đã bị một tên Nam tử áo đen bụm miệng lại.
- Không nhảy cái gì? Không nhảy lầu liền không phải họ Hạ? Loại lời nói vô sĩ thế này mà cậu cũng có thể nói ra được, mấy người phải cẩn y lại, tuyệt đối đừng để y thoát ra, bằng không y nhất định sẽ lên sân thượng nhảy lầu!
Từ Khuyết trình trọng phân phó với vài tên Nam tử áo đen.
Vài tên Nam tử áo đen tâm lĩnh thần hội, gật gật đầu, đồng thời làm bộ không cẩn thận giống như... buông lỏng tay ra.
Sau một khắc, Hạ Lạc Kình đột nhiên liền “tránh thoát” thành công, vừa mới thoát, vài tên Nam tử áo đen liền lập tức hô to:
- Hạ công tử, đừng như vậy!
Nói xong, mấy người đồng thời xông lên phía trước làm bộ muốn cản Hạ Lạc Kình lại, nhưng thực tế lại đẩy Hạ Lạc Kình về phía cầu thang.
- Không được, mau ngăn y lại!
Từ Khuyết tựa như tan nát cõi lòng, chỉ tiếc mài sắt không thành thép gào lên một tiếng, cất bước xông lên trên, cẦmera điện thoại di động cũng lay động theo, không còn tiếp tục quay Hạ Lạc Kình nữa.
Mọi người đang xem trực tiếp cũng bị không khí sốt sắng này cảm hoá, trong lòng giật mình.
Diễn xuất của con hàng này đúng là thâm bất khả trắc.
Nhưng vấn đề là hắn sẽ không thực sự để Hạ Lạc Kình nhảy lầu chứ?
Chơi lớn như vậy sao?
Cùng lúc đó, bên dưới tòa nhà.
Ba người bạn cùng phòng Từ Khuyết nhìn toàn bộ quá trình trực tiếp, từ lâu đã tỏ vẻ kinh hãi, có chút choáng váng.
Chuyện này... đây vẫn là Từ Khuyết sao?
Hắn bình thường tuy rất xấu bụng, thế nhưng từ lúc nào đã trở nên tàn nhẫn như vậy?
Hạ bệ Hạ gia đã đủ hù chết người, thế nhưng hắn vẫn không muốn buôn tha cho Hạ Lạc Kình, ngược lại còn bày ra màn kịch muốn Hạ Lạc Kình nhảy lầu tự sát.
Chuyện này quả thật quá đáng sợ!
Bên trong tòa nhà, Lâm Ngữ Hi và Hiên Viên Uyển Dung cùng nhau xem trực tiếp ở trong điện thoại.
- Hắn... hắn thật sự muốn giết Hạ Lạc Kình?
Lâm Ngữ Hi hơi sợ rồi.
Hạ gia ngã xuống, đối với một sinh viên đại học như cô mà nói cũng không quá chấn động, dù gì cô cũng không biết Hạ gia kia ghê gớm đến mức nào.
Coi như Hạ gia mạnh mẽ, cho dù ngã xuống cũng chỉ là ngã xuống mà thôi, không đến nỗi rung động như vậy.
Cũng như năm đó tập đoàn Rehmann Brother phá sản, tuy rất đột nhiên, thế nhưng ở trong mắt người bình thường, đó chỉ là một khái niệm mà thôi, không có cảm giác to lớn thế nào.
Nhưng hiện tại Từ Khuyết lại quang minh chính đại diễn một màn kịch như thế, rõ ràng là muốn ép Hạ Lạc Kình nhảy lầu.
Hắn ngoài mặt làm bộ muốn ngăn cản Hạ Lạc Kình, nhưng mọi người xem trực tiếp đều rất rõ ràng, cái tên này lúc trước thả ra rất nhiều manh mối, dường như chỉ lo người khác không biết hắn muốn làm gì.
- Giết liền giết, có gì không thể?
Hiên Viên Uyển Dung lạnh nhạt nói.
Nàng nhìn ra được Hạ Lạc Kình không phải thứ tốt lành gì, thế nhưng Từ Khuyết cũng không phải người tốt, hai người kia đen ăn đen, ai chết cũng không sao.
Không đúng, Từ Khuyết không thể chết, dù sao mạng mình và hắn liên kết với nhau.
Như vậy Hạ Lạc Kình có chết hay không, đối với nàng mà nói chỉ là chuyện nhỏ không quá quan trọng.
- Nhưng… nhưng mà, giết người là phạm pháp, vạn nhất Từ Khuyết bị bắt ngồi tù...
Lâm Ngữ Hi đã nghĩ đến hậu quả.
Từ Khuyết làm như thế, rất có thể sẽ bị phán tội danh cố ý giết người hoặc là xúi giục giết người.
- Không sao cả.
Hiên Viên Uyển Dung nhàn nhạt đáp, ngồi tù gì đó không quan trọng, chỉ cần không liên lụy đến nàng là được.
- Không sao? Chuyện này sao có thể không sao? Vạn nhất...
Lâm Ngữ Hi nói rằng.
Ẩm!
Nhưng mà lời nói còn chưa dứt, ở ngoài cao ốc đột nhiên truyền đến một tiếng vang trầm to lớn, phảng phất có vật nặng từ trên trời rơi xuống, nặng nề vang dội.
Tiếp đó là tiếng thét chói tai hỗn loạn truyền đến, vô cùng kịch liệt.
Trong khoảnh khắc, cả người Lâm Ngữ Hi ngây ngốc tại chỗ, mặt trắng bệch, động cũng không dám động, thậm chí ngay cả dũng khí quay đầu nhìn chuyện xảy ra bên ngoài cũng không có.
Bởi vì không cần xem, cô cũng đã đoán được kết quả.
Thời khắc này, đại não cô hầu như trống rỗng.
Nhưng mà sau khi trống không, lại không ngừng xuất hiện rất rất nhiều hình ảnh.
Đại học một năm qua, khuôn mặt Từ Khuyết không ngừng xuất hiện ở trong đầu cô.
Nụ cười sáng lạn thiên chân vô tả của Từ Khuyết, người luôn làm trò khiến cô cười vui vẻ, người sẽ vì một con mèo hoang mà bất chấp nguy hiểm trèo lên cây…
Âm!
Đột nhiên, những hình ảnh tốt đẹp kia bị một vùng tăm tối xé rách.
Một khuôn mặt tràn ngập tà mị, cương quyết bất khẦm, mang theo nụ cười bị khí, tràn ngập đầu óc của cô.
Từ Khuyết!
Đây vẫn là Từ Khuyết, nhưng dường như hắn từ một người thiện lương thuần khiết biến thành một Đại Ma Vương tàn nhẫn quyết đoán.
- Có chuyện gì thế, tại sao… tất cả những thứ này hình như có chút quen thuộc? Mình…
Lâm Ngữ Hi đột nhiên có chút hoảng hốt, loáng thoáng, cô tựa hồ cảm giác có một thứ rất quen thuộc đang triệu hoán cô, cũng không biết nó đến từ nơi nào.
- Hả?
Hiên Viên Uyển Dung phát hiện Lâm Ngữ Hi biến hóa, hơi run run, có chút kinh ngạc.
Nàng dường như cảm giác được trong thiên địa có một tia linh khí gợn sóng, hư không xung quanh Lâm Ngữ Hi tựa hồ vặn vẹo một cái lại khôi phục bình thường.
- Nữ nhân này…
Trong lòng Hiên Viên Uyển Dung cả kinh.
Ở trong thế giới ký ức của Từ Khuyết, tại sao lại xuất hiện tình huống như vậy?
Ding, chúc mừng kí chủ trang bức thành công, thu được 300 điểm trang bức!
Cùng lúc đó, trong đầu Từ Khuyết liên tiếp vang lên âm thanh thống báo của hệ thống.
Hắn nhìn tổng số điểm trang bức bên trong hệ thống, lúc này đã thuận lợi đạt đến 3000, đã có thể mạnh mẽ phá vỡ thế giới ký ức, trở về Thiên Châu.
Có xác định tiêu hao 3000 điểm trang bức phá giải này kết giới này hay không?
Hệ thống dò hỏi.
- Phát
Từ Khuyết không chần chờ, trực tiếp gật đầu.
Hắn chỉ có một con đường này có thể đi, bởi vì hắn căn bản không có cách nào nảy sinh tình cảm với Hiên Viên Uyển Dung ở trong tình kiếp, hơn nữa song phương cũng không hề ý nguyện, chuyện này sao có thể thành công đấy.
Ding, hệ thống bắt đầu tiến hành phá giải, dự tính 3 giờ sau sẽ hoàn thành, xin kí chủ chuẩn bị sẵn sàng
Hệ thống đáp lại nói.
Từ Khuyết nhất thời trừng mắt:
- Đậu xanh, còn muốn 3 giờ? Ta kháo, may là ta cơ trí, không có thật đẩy Hạ Lạc Kình xuống, bằng không 3 tiếng này sao có thể thoát khỏi pháp luật trừng phạt đây.
Nói xong, hắn thở phào nhẹ nhõm, con người cũng liếc nhìn Hạ Lạc Kình đang nằm bất tỉnh nhân sự ở dưới đất.
Đúng, hắn cũng không thật ép Hạ Lạc Kình nhảy lầu.
Từ Khuyết chỉ là ở trước mặt Hạ Lạc Kình, ném một con sexdoll chất lượng cao xuống mà thôi, vừa rơi xuống liền vỡ thành một đống, khiến cho Hạ Lạc Kinh sợ vãi tè.
Tới lúc Từ Khuyết kéo y lên lan can sân thượng, y lập tức ngất đi.
Nhưng tất cả cũng là do Từ Khuyết đã kiếm đủ điểm trang bức, nếu như chưa kiếm đủ, hắn đúng là đã ném Hạ Lạc Kình xuống, hoàn thành một lần trong bức cuối cùng.
- Ây, thôi, tha cho ngươi một mạng vậy.
Từ Khuyết nhìn Hạ Lạc Kình nằm trên đất, cười nhẹ, xoay người đi xuống cầu thang, rời khỏi sân thượng.
Tâm tình của hắn đã không giống ngày xưa, không còn xoắn xuýt như trước, sau khi trải qua nhiều chuyện, kỳ thực hắn đã thả xuống từ lâu.
Hiện tại Từ Khuyết thành thục hơn trước đây rất nhiều, cầm lên được cũng buông xuống được.
Quan trọng nhất chính là hắn không còn thu dai giống lúc trước.
Bởi vì có cừu oán, hắn nhất định sẽ báo tại chỗ.
V.
-
Vừa đi xuống cầu thang, điện thoại di động trong túi Từ Khuyết đột nhiên rung lên.
Triệu gia gọi tới.
- Yo!
Từ Khuyết trực nghe điện thoại.
Đầu điện thoại bên kia cũng không phải âm thanh của Triệu lão, mà lại là giọng một người trẻ tuổi, thậm chí còn mang theo một ít cuồng ngạo.
- Alo, cậu chính là Từ Khuyết chứ? Tôi là cháu đích tôn của Triệu giá, tám giờ tối nay cậu gặp gia gia của tôi trước đi, sau đó tới quán bar Dạ Quang gặp tôi, tôi có một mối làm ăn lớn muốn bàn với cậu,
Đầu điện thoại bên kia nói đến đây, lại lạnh lùng nói:
- Đúng rồi, cậu có thể mang theo mấy người bạn đến, đêm nay toàn bộ do Triệu công tử tôi trả!
Bạn cần đăng nhập để bình luận