Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1433: Khó Hiểu

Trong hậu viện Thường gia thuộc Ám Ảnh Phật, giờ phút này đã hoàn toàn rơi vào tịch mịch.
Tất cả mọi người đều há hốc mồm, bao gồm cả Cơ Khinh Hàn, hoàn toàn không nghĩ tới lại xảy ra chuyện như vậy.
Dược Thần ở hậu viện Thường gia, ở trong Ám Ảnh Phật, lại lặng yên không tiếng động bị bắt đi, hơn nữa còn bị người trói treo trên cửa thành Thiên Sát Thành rồi ném phân.
Chuyện này làm sao có khả năng?
Dược Thần tốt xấu gì cũng là Đại La Chân Tiên cảnh, làm sao có khả năng yên lặng bị người bắt đi như vậy?
Có thể làm được chuyện này, thì người đó chí ít cũng phải là Tiên Tôn thậm chí là Tiên Đế?
- Lẽ nào có lí đó, chuyện này rốt cuộc là thế nào? Tạc Thiên Bang sao lại xuất hiện trong Thiên Sát Thành của chúng ta?
Gia chủ Thường gia vô cùng tức giận gầm lên một tiếng.
Chuyện này ảnh hưởng cực kỳ lớn, nếu Dược Thần bị cướp đi ở trên đường đi, thì quan hệ đến bọn họ không lớn.
Nhưng hiện tại người lại ở trong tông môn Ám Ảnh Phật bị bắt đi, hơn nữa còn sau khi vào ở trong Thường gia hậu viện mới phát sinh, chuyện này mang ý nghĩa là Thường gia phải chịu trách nhiệm chủ yếu.
Tương lai Thần Nông Thị tộc truy cứu, trong tông bộ Ám Ảnh Phật nhất định muốn Thường gia đến gánh vác chuyện này nồi.
Đối với Thường gia hiện tại đang yêu cầu phát triển nhanh chóng cũng như đạt được địa vị vững chắc mà nói, chuyện Dược Thần bị bắt lần này, xác thực là một bạo kích đối với bọn họ, khiến bọn họ choáng váng mặt mày.
Vì thế, giờ phút này gia chủ Thường gia tức giận đến mức sắp mất đi lý trí, cả người run rẩy, con ngươi đỏ lên, rất muốn giết người cho hả giận.
- Đệ tử Ám Ảnh Phật nghe lệnh, truy nã tất cả người của Tạc Thiên Bang, cứu Dược Thần ra!
Gia chủ Thường gia lớn tiếng quát, âm thanh vang vọng.
Cơ Khinh Hàn nghe thế thì biến sắc, trầm giọng nói:
- Thường tiền bối, ngươi có ý gì? Ám Ảnh Phật chúng ta vốn đã nói sẽ duy trì trung lập, bây giờ ngươi hạ lệnh ra tay với Tạc Thiên Bang, chẳng phải là muốn đối địch cùng Tạc Thiên Bang?
- Câm miệng!
Gia chủ Thường gia tức giận quát một tiếng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Cơ Khinh Hàn, gầm lên nói:
- Không đối địch cùng Tạc Thiên Bang, chẳng lẽ là muốn đối địch cùng Thần Nông Thị tộc sao?
- Tiểu nữ không có ý này, nhưng tình thế trước mắt như vậy, e là còn phải xin chỉ thị tông chủ, dù sao chuyện này là đại sự quan hệ đến toàn bộ Ám Ảnh Phật.
Cơ Khinh Hàn lạnh giọng đáp, lập tức cúi chào, rồi trực tiếp xoay người rời khỏi hậu viện Thường gia, chạy về hậu viện.
Dọc theo đường đi, nàng càng chạy càng nhanh, trong lòng đã nhanh thành một đoàn.
Chuyện này nằm ngoài dự liệu của nàng, làm sao cũng không nghĩ tới, đám Từ Khuyết dám gan to bằng trời như thế, lại dám ra tay với Dược Thần.
Nhưng việc này lại có quá nhiều điểm đáng ngờ, khiến lòng nàng tràn đầy nghi hoặc.
Dược Thần rõ ràng là Đại La Chân Tiên, làm sao lại dễ dàng bị mấy người Từ Khuyết bắt đi như vậy?
Chẳng lẽ Tạc Thiên Bang thật sự có một vị cường giả cấp bậc Tiên Tôn tự mình ra tay?
Nhưng dù như vậy, cũng rất khó lý giải.
Nếu Tạc Thiên Bang thật sự có cường giả cấp bậc Tiên Tôn, thì tại sao lại tới làm chuyện long gà vỏ tỏi như vậy? Trực tiếp khai chiến cùng Thần Nông Thị tộc không phải tốt hơn sao?
Trong lòng tràn đầy nghi hoặc, Cơ Khinh Hàn vội vội vàng vàng chạy về hậu viện Cơ gia.
Khi nàng nhìn thấy Cơ Vô Vân, người Cơ gia hầu như đều đã biết chuyện Dược Thần bị đi bắt, đồng thời mấy người Từ Khuyết đã rời khỏi hậu viện Cơ gia.
Nói đến cùng, chuyện mấy người Từ Khuyết đến Cơ gia, ngoại trừ Cơ Khinh Hàn cùng Cơ Vô Vân và mấy hạ nhân tâm phúc, thì không còn người nào hiểu rõ.
Vì thế giờ phút này phần lớn người Cơ gia đều rất hờ hững, thậm chí còn có người cười trên sự đau khổ của người khác, dù sao lần này gặp chuyện chính là Thường gia.
- Ha ha, đúng là tái ông thất mã, ai biết không phải phúc chứ. Nếu không có người nhà Thường gia đoạt Dược Thần đi, e là mối họa này đã rơi trên người Cơ gia chúng ta rồi.
Một vị lão nhân Cơ gia thoải mái cười to.
Những người còn lại cũng gật đầu mỉm cười, nội tâm thầm mừng.
Chỉ có Cơ Vô Vân tỏ vẻ lúng túng, trầm mặc không nói gì đứng ở một bên, sau khi nhìn thấy Cơ Khinh Hàn đến, y mới vội tiến tới.
Nhưng còn chưa kịp mở miệng nói chuyện, đã bị một ánh mắt của Cơ Khinh Hàn chặn lại.
Cùng lúc đó, Cơ Khinh Hàn đi tới trước đám người gia chủ Cơ gia, mở miệng nói:
- Chư vị trưởng bối chắc đều nghe nói chuyện Dược Thần cùng Tạc Thiên Bang, ta mới từ Thường gia trở về đây, Thường gia chủ đã ra lệnh đi cứu Dược Thần, việc này không thể để y thực hiện được.
- Yên tâm đi, vừa nãy lão phu đã cùng những gia tộc khác thông báo với tông chủ, yêu cầu Ám Ảnh Phật tiếp tục duy trì trung lập, Tạc Thiên Bang có thể yên lặng không tiếng động bắt đi Dược Thần từ trong Ám Ảnh Phật chúng ta, nhất định là có đại nhân vật ra tay.
Gia chủ Cơ gia khí định thần nhàn cười nói, cả người nhìn qua trẻ ra mười mấy tuổi.
- Hơn nữa xem ý tứ tông chủ, dường như cũng không muốn đi nhúng chân vào cũng nước đục này, chỉ cần không nhúng tay vào việc này, chúng ta nhiều lắm chỉ mất mặt một chút mà thôi, còn Thần Nông Thị tộc kia, cũng chỉ có thể đi tìm Thường gia đòi công đạo thôi.
- Đây đúng là một tin tức tốt, nhưng việc này dường như có hơi kỳ lạ.
Cơ Khinh Hàn gật đầu, lông mày khẽ nhíu nói.
- Ồ? Có gì kỳ lạ?
Cơ gia đều nhìn về phía Cơ Khinh Hàn.
Cơ Khinh Hàn chần chờ một lát, khẽ lắc đầu nói:
- Hiện tại còn khó nói, ta nghĩ Vô Vân trước tiên đi ra cửa thành nhìn tình huống cụ thể một chút đã.
- Cũng được, Vô Vân đã từng có chút giao tình cùng cha của Từ Khuyết, cha của Từ Khuyết lại là người Tạc Thiên Bang, hai người các ngươi đi qua là đúng, nhưng nhớ kỹ không nên xung đột với bọn họ.
Gia chủ Cơ gia gật đầu, mặt lộ vẻ vẻ nghiêm túc nói:
- Những người Tạc Thiên Bang không rõ lai lịch, chúng ta cùng bọn họ cũng không có ân oán gì lớn, không cần thiết trêu chọc bọn họ.
- Gia gia, ngài yên tâm.
Cơ Khinh Hàn đáp.
Gia chủ Cơ gia thoáng nở nụ cười:
- Khinh Hàn làm việc, lão phu đương nhiên là yên tâm, đi thôi.
Rất nhanh, Cơ Khinh Hàn cùng Cơ Vô Vân rời khỏi hậu viện Cơ gia, đi ra cửa lớn Ám Ảnh Phật, trực tiếp chạy tới cửa thành.
Dọc đường đi, lông mày Cơ Khinh Hàn cau lại, không nói một lời, vẫn đi ở phía trước.
Cơ Vô Vân trong lòng cay đắng, thấy bốn bề vắng lặng, mới bước nhanh đuổi về phía trước.
- Tỷ, ngươi đừng nóng giận, việc này đúng là ta đường đột, nhưng ta cũng không nghĩ tới đám Từ huynh đệ sẽ làm như vậy. . .
Cơ Vô Vân cười khổ nói.
Y vốn tưởng rằng chỉ có cha của Từ Khuyết mới là người ra bài không theo lẽ thường, cũng không ngờ Từ Khuyết này lại càng kỳ quái hơn, thậm chí ngay cả Dược Thần cũng dám bắt cóc, quá liều lĩnh rồi.
Quả nhiên là cha nào con nấy, hơn nữa còn trò giỏi hơn thầy.
Nhưng bây giờ việc đã đến nước này, y cũng chỉ có thể bất đắc dĩ, hi vọng vị tỷ tỷ của mình đừng nổi giận, dù sao Từ Khuyết bắt được Dược Thần, đối với Cơ gia bọn họ cũng có lợi mà vô hại.
- Vô Vân, ngươi có biết, nếu Dược Thần không bị mời tới hậu viện Thường gia, mà là bị bắt ở hậu viện Cơ gia chúng ta, hậu quả sẽ như thế nào không?
Lúc này, Cơ Khinh Hàn dừng bước, lớn tiếng hỏi.
- Ta đương nhiên biết.
Cơ Vô Vân khổ gật đầu cười:
- Nhưng. . . tỷ, nếu như Dược Thần thật sự ở tại hậu viện Cơ gia chúng ta, ta tin tưởng Từ huynh đệ sẽ không khiến chúng ta liên luỵ.
- Ngươi tin tưởng?
Cơ Khinh Hàn nhíu nhíu mày, hiển nhiên đối với câu trả lời này của Cơ Vô Vân rất không vừa ý.
Nàng lắc đầu thở dài:
- Thôi. . . đây đại khái chính là đều là chúng ta cho rằng ngươi không thích hợp tranh cướp vị trí Thần Tử. Vô Vân, có một số việc không thể chỉ xem mặt ngoài, càng không thể dễ tin người ngoài.
- Tỷ, ngươi nói những này ta đều biết, thế nhưng. . .
Cơ Vô Vân cau mày, chần chờ chốc lát, lại bỗng nhiên ngẩng đầu lên, kiên định nói:
- Thế nhưng, ta vẫn tin tưởng Từ huynh đệ, tuy rằng quen hắn không lâu, nhưng ta cảm thấy hắn là người quang minh, dù hắn làm việc luôn nằm ngoài dự đoán mọi người, nhưng hắn sẽ không vô duyên vô cớ hại chúng ta.
- . . .
Cơ Khinh Hàn bình tĩnh nhìn Cơ Vô Vân, cuối cùng yên lặng gật đầu, xoay người tiếp tục bước đi.
Từ Khuyết là hạng người gì, nàng không để ý.
Ngày hôm nay nàng muốn biết rõ, rốt cuộc sao Từ Khuyết có thể bắt được Dược Thần mang ra ngoài, chỉ là một gia hỏa Nhân Tiên cảnh, tuyệt đối không thể lặng yên không tiếng động mang Dược Thần đi, sau lưng nhất định có một vị đại năng đang ra tay.
Hơn nữa nàng cũng rất muốn biết, Từ Khuyết rốt cuộc là muốn làm gì.
Tên tiểu tử này liều lĩnh đắc tội Ám Ảnh Phật, bắt đi Dược Thần, trói y trên tường thành vứt phân, làm nhiều chuyện như vậy, lẽ nào chỉ là vì nhục nhã Dược Thần cùng Thần Nông Thị tộc sao?
Chuyện này thực sự khiến người ta khó hiểu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận