Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1542: Ta Muốn Biết Chân Tướng

Âm!
Một tiếng vang thật lớn, Thiên Địa dao động.
Không trung nổ tung thành một mảnh hừng hực, huy mang phân tán.
Hoàng Tuyền Đại Thủ Ấn do Từ Khuyết ngưng tụ ra bị thanh kiếm màu lẦm nhạt xé ra một cái lỗ lớn.
Sau một khắc, chưởng ấn không trọn vẹn triệt để bao trùm đại địa, đập ầm ầm xuống đất, mặt đất trong nháy mắt chấn động kịch liệt, cát bụi đá vụn bị chấn động bay lên cao mấy trượng, toàn bộ khu vực hoàn toàn bị khói bụi làm vẩn đục.
- Đậu xanh, Tiên Vương mấy vạn năm trước cũng quá mạnh rồi?
Từ Khuyết kinh ngạc đến ngây người.
Hắn vừa nãy thấy rất rõ ràng, đại thủ ấn do hắn ngưng tụ bị xé rách, hơn nữa sau khi đánh xuống, người đàn ông trung niên vừa vặn nằm ở bên trong chỗ hổng chưởng ấn, vẫn chưa bị đánh chết.
Thực lực thế này đã vượt qua suy tính của Từ Khuyết, nguyên bản một chiều Hoàng Tuyền Đại Thủ Ấn phối hợp với uy lực mấy toà sát trận, hắn nghĩ rằng như thế đã đủ diệt tên Tiên Vương này.
Nhưng không ngờ tên Tiên Vương kia lại cường hãn như vậy, còn có thể phá Hoàng Tuyền Đại Thủ Ấn.
- Lợi hại lợi hại, thực lực như vậy, hoàn toàn có thể đối kháng với Tiên Tôn mấy vạn năm sau rồi đấy.
Từ Khuyết cảm khái không thôi, Tiên Vương mấy vạn năm trước quả nhiên danh bất hư truyền, vẫn là mình đánh giá thấp bọn họ, đặc biệt lực bộc phát này, quả thật khiến người ta vô cùng bất ngờ.
Bạch!
- Sau khi Từ Khuyết cảm khái, bàn tay lại vung về phía trước một cái.
Vô số bụi trần đá vụn bị quét đi sạch sành sanh, Thiên Địa lại khôi phục thanh tịnh.
Nguyên bản đại thụ san sát, cỏ xanh mọc đầy trên mặt đất, giờ khắc này đã trở nên trọc lốc, mặt đất cũng bị một cái chưởng ấn to lớn làm lún xuống.
Người đàn ông trung niên quỳ một chân trên đất, khuông mặt trắng xám, thở hổn hển không thôi.
Một chiều kiếm khi nãy cơ hồ đã đào sạch toàn thân y, tiêu hao rất lớn, đồng thời Đan Điền cũng bị thương nặng, kinh mạch tổn hại rất nhiều, thương thế không nhẹ.
Thế nhưng càng như vậy, trong lòng người đàn ông trung niên lại càng sợ hãi Từ Khuyết không thôi.
Mình đã xài hết tất cả Tiên Nguyên, thương tổn đến căn cơ mới bùng phát ra thực lực mạnh mẽ như vậy, kết quả chỉ có thể chống đỡ một chưởng của hắn, trung hoà lẫn nhau.
Thế nhưng người trẻ tuổi kia sau khi triển khai xong một chưởng, lại thoải mái nói cười như thế, xem ra hắn vốn chưa dùng hết toàn lực!
- A…khụ... khụ
Người đàn ông trung niên không khỏi cười khổ một tiếng.
Y đã từ bỏ, hoàn toàn không còn sức chống cự nữa, y căn bản không thể thắng người trẻ tuổi này.
Hơn nữa y cũng nhìn ra rồi, xung quanh đây đã sớm bị bày xuống trận pháp cấm chế, cho dù động tĩnh to lớn hơn nữa, ngoại giới cũng không thể biết được.
Đáng sợ hơn chính là bốn phía còn có vài toà sát trận mạnh mẽ, tăng uy lực Tiên Quyết người trẻ tuổi này dùng lên mấy lần.
Đánh như thế nào nữa?
- Thôi thôi, thắng làm vua thua làm giặc, người trẻ tuổi, trước khi chết ta chỉ muốn hỏi người một vấn đề.
Người đàn ông trung niên trực tiếp ngồi trên mặt đất, tỏ vẻ uể oải nói ra, âm thanh tràn ngập cô đơn.
- Ồ? Vấn đề gì?
Từ Khuyết hơi híp mắt, nhìn chằm chằm người đàn ông trung niên, phòng ngừa đối phương muốn chơi âm mưu gì.
Người đàn ông trung niên chỉ ngẩng đầu lên, nhìn Từ Khuyết hỏi:
- Ngươi ở cùng Tiểu Lệ được bao lâu rồi, bắt đầu tính toán ta từ lúc nào?
- ? ??
Đầu Từ Khuyết nhất thời tràn ngập dấu chấm hỏi, tỏ vẻ nghi hoặc:
- Tiểu Lệ gì cơ?
Tiểu Lệ gì cơ?
Người đàn ông trung niên vừa nghe, nhất thời lại nổi trận lôi đình, đã đến lúc này rồi mà người vẫn không nói cho bản tọa biết ư?
- Đương nhiên là Vương Mỹ Lệ!
Y tức giận quát.
- Hả? Đại ca à, hình như người hiểu lầm rồi, ta không quen biết Vương Mỹ Lệ nào cả. Ta chỉ đơn thuần biết người muốn tới cướp ta, vì thế trước hết mai phục muốn phản cướp người mà thôi.
Từ Khuyết sửng sốt một chút, lắc đầu nói ra.
- Người biết ta muốn cướp người?
Người đàn ông trung niên cũng sửng Sốt, lập tức tức giận đến mức mặt đỏ bừng bừng, cảnh vật trước mắt tựa hồ biến thành màu đen, lửa giận công tâm.
Mẹ kiếp, người lừa đứa nhỏ ba tuổi đấy à? Ta cướp người là nhất thời nảy lòng thẦm, người nói người biết trước rồi ở đây mai phục? Ngươi biết trước cái đếch gì!
Phốc!
Rốt cục, người đàn ông trung niên không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi.
Y quả thật không có cách nào nhịn được, người trẻ tuổi này thắng mình rồi, còn muốn làm nhục mình như thế, ngay cả nói cũng không chịu nói thật.
Thế nhưng y không cẦm lòng, y không biết tại sao Tiểu Lệ mà y âu yếm lại bán y đi, tất cả những thứ này đều đến quá đột nhiên, trước khi chếty chỉ muốn biết nguyên nhân.
- Đạo hữu, coi như ta cầu xin người có được không, nói cho ta biết chân tướng đi, ta chỉ muốn biết vì sao Tiểu Lệ lại đối xử với ta như vậy, người muốn giết ta cũng được, chỉ cầu trước khi chết có thể nhắm mắt.
Sau khi người đàn ông trung niên nổi giận, lại trở nên hết sức đau thương hạ mình cầu xin.
Lúc này Từ Khuyết cũng có chút há hốc mồm, Nam tử trung niên này không phải bị mình đánh ngốc rồi chứ?
Bất quá nhìn y như vậy cũng rất đáng thương, có lẽ trước đây có chuyện tình cảm vương vấn trong lòng, dẫn đến hiện tại xuất hiện Tâm Ma, tinh thần thác loạn.
Haiz, thôi, vậy thì tác thành cho y đi, xem như làm một việc tốt.
Từ Khuyết thu hồi Tu La Phong Ma Chỉ chuẩn bị triển khai ra, ôn hòa nhìn người đàn ông trung niên, ngữ trọng tâm trường nói:
- Được rồi, chuyện đến nước này, ta sẽ nói cho ngươi vậy, người muốn biết chuyện gì?
Quả nhiên…
Trong lòng người đàn ông trung niên đã nguội hơn nữa, tràn ngập bị ai và cay đắng, âm thanh khàn khàn nói:
- Ta muốn biết vì sao Tiểu Lệ lại đối xử với ta như vậy?
Ánh mắt Từ Khuyết vẫn nhìn kỹ người đàn ông trung niên, sau khi trầm mặc một lúc, nghiêm túc nói:
- Nói thật, đại khái là bởi vì dung mạo của người xấu đi, thế nhưng không sao cả, Nam nhân vừa già lại xấu không có vấn đề gì, tuy rằng không thể giống như ta người gặp người thích, nhưng chỉ cần người kiên trì nỗ lực, cố gắng phấn đấu, thi triển tài hoa, ngươi sẽ phát hiện vẫn không có nữ nhân nào để ý ngươi.
Dứt tiếng, người đàn ông trung niên sửng Sốt.
Từ Khuyết cũng sửng sốt.
Yêu, hình như mình nói sai, canh gà tâm linh không cẩn thận nói thành canh gà độc rồi.
Bất quá tinh thần đối phương cũng đã thác loạn, hẳn sẽ không để ý đến điểm đó đi?
- Ta…
Đột nhiên, người đàn ông trung niên há mồm, chỉ nói ra một chữ, trong miệng lại tuôn ra một đống máu tươi.
Tiếp đó, thân thể y thẳng tắp ngã về phía trước, nằm sấp mặt đất.
- CMM...
Cuối cùng, y liều chút hơi tàn phun ra ba chữ, sau đó liền yên lặng nhắm hai mắt lại, sức sống trong cơ thể tuyệt diệt, tắt thở như thế.
- Đậu xanh!
Từ Khuyết nhất thời mắng một tiếng.
Trung niên Nam tử này chết cũng quá đột nhiên rồi, quan trọng là trước khi chết y còn mở miệng mắng người.
Bất quá Từ Khuyết cũng không muốn tính toán với người chết, không đến nỗi làm ra loại hành vi như tiên thi.
Ở Tu Tiên Giới, giết người đoạt bảo không được, lại bị giết ngược lại, đã không phải chuyện gì mới lạ, nếu như Từ Khuyết không biết trước chuyện này, dưới tình huống không hề chuẩn bị đánh với đối phương, e rằng người chết sẽ là hắn rồi.
Một kiếm cuối cùng của người đàn ông trung niên, Từ Khuyết biết mình không có cách nào tiếp được, Hoàng Tuyền Đại Thủ Ấn của hắn là do mấy toà đại sát trận gia trì, mới nắm giữ uy lực đối kháng với chiều kiếm kia.
Cho nên kết quả trước mắt còn phải quy công cho Tri Kiếp Thông.
Cuối cùng, Từ Khuyết một bước tiến lên, lấy đi nhẫn trữ vật trên tay người đàn ông trung niên, thuận lợi từ bên trong tìm tới lệnh bài nhập môn Thiên Cung Viện.
Nếu không có gì bất ngờ thì đây chính là Chiêu Tần Lệnh.
Từ Khuyết thu hồi lệnh bài, xoay người nhìn về phía thêm đá cách đó không xa, khóe miệng hơi nhếch lên, có thể tiến vào Thiên Cung Viện rồi.
Nhưng sau một khắc, hắn đột nhiên biến sắc, con mắt trừng lớn.
Vị trí phía dưới thềm đá, bên trong phạm vi trận pháp cấm chế, có một cô gái mặc áo trắng, xem tư thế kia, rõ ràng đã sớm ở chỗ này, vậy mà mình một chút cũng không phát hiện ra.
- Chưởng ấn vừa rồi người học được từ đâu?
Bốn mắt nhìn nhau, nhưng khuông mặt của cô gái mặc áo trắng vẫn lạnh lùng bình tĩnh, chỉ mở miệng hỏi.
Trong lòng Từ Khuyết nhất thời cười khổ, thật không nghĩ tới, vừa mới tới đây một lúc, đã lấy phương thức này gặp mặt Hiên Viên Uyển Dung mấy vạn năm trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận