Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 872: Không Được Cướp Quái Với Ta

CMN chuyện quái gì thế này?
Đại chiến sắp đến rồi mà vẫn còn tâm sự đi nấu ăn dã ngoại?
Trong lòng vài tên cường giả Đế Cung tràn đầy khổ sở, nhưng dưới khí thế hung hăng cùng ánh mắt áp chế của Khương Hồng Nhan và Từ Khuyết, bọn họ chỉ có thể bất đắc dĩ đi theo Husky kiếm củi lửa.
Nhìn theo bọn họ đi xa, Từ Khuyết mới nhìn về phía Khương Hồng Nhan, cười nhạt nói:
- Tiểu cô nương, có tính toán gì hay không?
- Có thể ứng phó không?
Khương Hồng Nhan cũng hờ hững, bình tĩnh như nước nhìn Từ Khuyết.
- Đương nhiên có thể, chỉ là muốn xem xem bọn họ đến cùng muốn chơi trò gian gì. Ngược lại chỗ này đã bị phong tỏa một tháng, giết quá nhanh khó tránh khỏi sẽ không còn ai tán gẫu.
Từ Khuyết nhún nhún vai.
Khương Hồng Nhan khẽ gật đầu nở nụ cười, nàng đương nhiên rõ ràng thực lực của Từ Khuyết, hoàn toàn đủ để giải quyết đám người kia.
Thậm chí đừng nói là Từ Khuyết, chỉ bằng vào một mình nàng cũng có thể tiêu diệt mấy trăm tên cường giả Thiên Nhân tộc này, kể cả hai tên cường giả Đại Thừa kỳ tầng ba kia.
Chỉ có điều vừa nãy Từ Khuyết lại không vội vã ra tay, ngược lại còn mang theo bọn họ tới nơi này, đúng là khiến Khương Hồng Nhan có chút không hiểu.
- Kỳ thực ta có hai dự định.
Lúc này, Từ Khuyết mở miệng nói:
- Thứ nhất là muốn cùng bọn họ chơi một chút, đồng thời tìm hiểu tin tức về địa điểm sử dụng Phá Không Phù. Thứ hai chính là vừa vặn thừa dịp thời gian một tháng này, ngươi có thể an tâm ở đây bế quan, dung hợp sợi hồn phách bên trong Thành Đạo Thụ. Đến lúc phong ấn chỗ này được mở ra, nói không chừng còn có một hồi ác chiến.
Nội tình của Thiên Nhân tộc sâu bao nhiêu, bọn họ đều không rõ ràng, chỉ biết là tuyệt đối không thể coi thường.
Bây giờ nếu như có thời gian một tháng, hơn nữa còn là dưới tình huống không có nguy hiểm gì, đây đúng là một cơ hội tốt để chuẩn bị.
Một khi hồn phách dung hợp hoàn mỹ, thực lực của Khương Hồng Nhan đều càng thêm tinh tiến, đến lúc đó dựa vào thực lực của nàng cùng Từ Khuyết liên thủ, cho dù xuất hiện loại nhân vật mạnh mẽ như thánh thượng kia, bọn họ cũng có thể đánh một trận.
Nhưng đông đảo nữ đệ tử Linh Tú Các nghe vậy thì lập tức cả kinh, tỏ vẻ ngạc nhiên.
Loại tình huống ngàn cân treo sợi tóc này, chỗ nguy hiểm như vậy, hắn lại muốn Nữ Đế ở đây bế quan một tháng?
- Được.
Khương Hồng Nhan tựa hồ đã đoán được dụng ý của Từ Khuyết, không chần chờ liền gật đầu.
- Ta giúp ngươi tìm một chỗ tốt.
Từ Khuyết khẽ mỉm cười, ở dưới ánh mắt kinh hãi của mọi người Linh Tú Các, hắn xoay người nhìn tìm kiếm tứ phương.
Lấy Tầm Long Thuật quan sát địa thế bốn phía, rất nhanh đã tìm tới một chỗ đầy đủ linh khí, vừa vặn là một gốc cây cổ thụ.
Bên trong cây cổ thụ cũng có một cái hốc cây, bên trong còn lưu chuyển từng sợi mộc hành chân nguyên, sức sống cực kỳ dồi dào, thực là một bảo địa tu luyện hiếm thấy.
- Chính là chỗ này.
Từ Khuyết đi đến trước cái hốc cây kia, xoay người nói.
- Được.
Khương Hồng Nhan cất bước đi đến, trực tiếp ngồi xếp bằng xuống, lấy Thành Đạo Thụ ra.
"Vèo!"
Lúc này, Từ Khuyết vung tay lên, lấy ra những Thần Phách Linh Tủy dịch tìm được lúc trước.
Tuy rằng trên người hắn còn có một khối Thần Phách Linh Tinh mạnh mẽ hơn, nhưng Khương Hồng Nhan dung hợp hồn phách chỉ cần thời gian một tháng, những Thần Phách Linh Tủy này đối với nàng mà nói đã có chút nhiều, vì thế căn bản cũng không cần dùng đến Thần Phách Linh Tinh.
- Tiểu cô nương, ngươi ngồi xong, ta dùng những Thần Phách Linh Tủy này giúp ngươi bố một cái Tụ Linh Trận.
Từ Khuyết nói xong, song chỉ đột nhiên ngưng lại, nhúng Thần Phách Linh Tủy lên, trực tiếp quét tới bên trong hốc cây.
Xèo!
Xèo!
Xèo!
Mỗi một chỉ điểm ra, Thần Phách Linh Tủy dịch màu nhũ bạch liền như ánh sao óng ánh, hóa thành đường vòng cung duyên dáng, bắn nhanh ở bốn phía Khương Hồng Nhan, từ từ hình thành trận văn.
Ầm!
Cuối cùng trận văn thành hình, trận pháp lấy Thần Phách Linh Tủy tụ tập mà thành, trực tiếp biến ảo thành một vầng sáng màu trắng, bao phủ ở trên người Khương Hồng Nhan.
- Được rồi tiểu tử.
Mắt thấy Từ Khuyết còn muốn tiếp tục, Khương Hồng Nhan không khỏi cười nói, ngăn cản hắn tiếp tục lãng phí Thần Phách Linh Tủy.
Trận pháp nhỏ này đã đủ cho nàng tu luyện hai, ba tháng rồi, không cần tiếp tục gia trì.
Từ Khuyết thấy thế mới gật gật đầu thu tay lại.
- Một tháng sau, nhớ trở về.
Cuối cùng, Khương Hồng Nhan mang theo nụ cười ôn nhu, chậm rãi nhắm đôi mắt đẹp lại, tiến vào trạng thái tu luyện.
Cây Thành Đạo Thụ trước người của nàng cũng bắt đầu tỏa ra ánh sáng, sợi hồn phách bị trấn áp vô số năm tháng bên trong rốt cục đang bị dẫn dắt ra.
- Vẫn nên thêm một chút.
Lúc này, Từ Khuyết suy nghĩ một lúc, lại ngưng tụ song chỉ lại, lần nữa bắn ra từng sợi từng sợi Thần Phách Linh Tủy.
Từng sợi chất lỏng màu nhũ bạch óng ánh lấp lóe, giống như từng đạo ngân hà trên không trung, lướt về hốc cây, trong nháy mắt hoàn thiện trận pháp nhỏ vừa nãy, linh khí trở nên càng thêm sung túc.
Các nữ đệ tử Linh Tú Các ở đây từ lâu đã trợn mắt ngoác mồm.
Các nàng không nhận ra Thành Đạo Thụ, nhưng lại nhận ra Thần Phách Linh Tủy.
Từ Khuyết bạo tay bực này, lập tức làm cho các nàng trở nên động dung, khó có thể tin.
- Chuyện này... Những thứ này đều là Thần Phách Linh Tủy?
- Trời ơi, lại còn nhiều như vậy!
- Hắn bắn ra thật nhiều!
- Bạo tay như vậy, e rằng Đế Cung đều không thể bỏ ra nổi!
- Vị Từ đạo hữu này, thật sự có nội tình kinh người!
Mấy chục người đều cảm thấy chấn động, đồng thời trong tròng mắt cũng tràn ngập vẻ hâm mộ.
Nếu thế gian này có người vì các nàng mà bạo tay như vậy, cuộc đời này còn cầu gì nữa đây.
- Chư vị tiểu tiên nữ Linh Tú Các, Hồng Nhan nhà ta chuẩn bị bế quan một tháng, không biết có thể làm phiền các ngươi lưu lại nơi này hộ pháp cho nàng hay không.
Lúc này, Từ Khuyết đã nhìn về phía chúng nữ Linh Tú Các, chắp tay khách khí nói.
- Cái gì?
Đông đảo nữ đệ tử Linh Tú Các lập tức sợ hết hồn.
Muốn chúng ta hộ pháp?
Đùa gì thế, chuyện này sao có thể được?
Thiên Nhân tộc bên kia rõ ràng có ưu thế to lớn về mặt nhân số, chúng ta bên này sao có thể rút ra nhiều người như vậy ở đây hộ pháp?
Kế hoạch này không ổn, không ổn chút nào đâu.
- Yên tâm đi, chỉ là một đám Thiên Nhân tộc, một mình ta liền có thể giải quyết, các ngươi yên tâm ở lại chỗ này hộ pháp, lấy nhân phẩm của các ngươi, ta vẫn tin được.
Từ Khuyết cười nhẹ, lập tức vung tay lên, đột nhiên từ dưới khố móc ra một cái trận bàn, chính là một toà trận pháp Linh giai.
Ngón tay của hắn khẽ gảy, vèo một tiếng, toàn bộ trận pháp rơi vào hốc cây, quay xung quanh cả gốc cây cổ thụ khổng lồ, bố trí thành một toà Linh giai hộ trận.
Đông đảo nữ tử Linh Tú Các lập tức tức xạm mặt lại, vô cùng không biết nói gì.
Đã nói là tin tưởng nhân phẩm của chúng ta rồi mà?
Vừa nói xong lại ngay ở trước mặt chúng ta, bày xuống một tòa trận pháp, như thế là có ý gì?
- Chư vị đừng hiểu lầm, ta chỉ sợ người của Thiên Nhân tộc đến đánh lén thôi.
Từ Khuyết mặt dày cười hì hì.
Tuy rằng mấy ngày nay tiếp xúc xuống, hắn xác thực cảm thấy người của Linh Tú Các có thể tin được, nhưng tâm phòng bị người vẫn nên có, Khương Hồng Nhan dung hợp hồn phách là chuyện rất quan trọng, tuyệt đối không thể xảy ra sai sót gì.
- Không sao cả! Chỉ là đạo hữu ngươi... xác định không cần chúng ta hỗ trợ chống đỡ Thiên Nhân tộc ư?
Nữ tử cao gầy của Linh Tú Các nghi ngờ nói.
Đây cũng là điều mà đám người Linh Tú Các nghi hoặc, các nàng đều biết thực lực của Từ Khuyết rất mạnh mẽ, bằng không cũng không thể hãm hại đám cường giả của Thánh Hiền Cung thành như vậy.
Nhưng bây giờ là phải đối mặt với mấy trăm cường giả Thiên Nhân tộc, hầu như tất cả đều là tồn tại Độ Kiếp kỳ, thậm chí còn có hai cường giả Đại Thừa kỳ tầng ba tọa trấn, chênh lệch lớn như vậy, hắn làm sao có thể chống lại?
- Đương nhiên không cần các ngươi hỗ trợ, ai theo ta cướp đầu người, ta liền đánh người đó.
Từ Khuyết lộ ra vẻ chân thành nói, lập tức xoay người, ánh mắt quét về phía phương xa, khóe miệng hơi nhếch lên, thân hình đột nhiên loáng một cái.
Vèo một tiếng, cùng với một tia chớp xẹt qua, Từ Khuyết lao thẳng đến phía trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận