Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1185: Công Tử Nhà Ta Cho Mời

Sau mười ngày, Từ Khuyết một đường điên cuồng chạy về phía tây, thậm chí còn lên Truyền Tống Trận mấy lần mới tìm đến Hoang Vực.
Trong thời gian này hắn gặp phải vô số nam tu sĩ truy đuổi, tức đến nỗi hắn hét lớn mấy lần, hô "Lão nương là nam", đều không thể doạ lui những người kia, ngược lại còn đưa tới nhiều người theo đuổi hơn, đều cảm thấy hắn là một nữ tử rất có cá tính.
Những chuyện này khiến Từ Khuyết cảm thấy vô cùng không hiểu.
Dù hắn biến ảo ra dung mạo cùng khí chất nữ tử, thực sự có thể xưng tụng là quốc sắc thiên hương, nhưng theo lý mà nói, cũng không đến nỗi trêu chọc đến nhiều ong bướm như vậy, những nam tử kia gặp phải nàng, giống như tiểu đệ đệ gặp được nữ thần tượng, điên cuồng đuổi theo không dừng lại.
Mãi đến khi Từ Khuyết không nhịn được, gọi hệ thống tiến hành hỏi dò, mới biết được trước đây hắn đã từng gia tăng không ít điểm mị lực, mà hệ thống có một quy tắc, khi kí chủ là nữ hoặc biến thành nữ tử, giá trị mị lực sẽ tăng tác dụng gấp mười lần.
- Mẹ nó, sớm biết thế này đã biến thành gái xấu rồi.
Từ Khuyết chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, tiếp tục duy trì trạng thái hiện tại để tiến lên.
Dù sao đây chính là giá trị 50 ngàn điểm trang bức Tiên phẩm khôi lỗi, nếu như bởi chút khó khăn ấy mà lãng phí đi, thực sự có chút không cần thiết.
Lại nói, giá trị mị lực là tốt hay xấu cũng không nhất định, nếu tăng gấp mười lần có thể nắm giữ hiệu quả như thế này, nói không chừng sẽ có thời điểm hữu dụng, chỉ cần không phải đặc biệt phiền phức, ngược lại cũng không cần thiết đi đổi lại thân phận.
Rất nhanh, khi Từ Khuyết chạy tới gần lối vào Hoang Vực, chỗ này đã cắm đầy lều trại, người đông nghìn nghịt, trừ một số tu sĩ có tư cách tiến vào Hoang Vực, còn lại chính là một số kẻ đến tìm kiếm cơ duyên, thậm chí là người làm ăn.
Rất nhiều thương hội và tán tu nhìn thấy cơ hội buôn bán, nên thành lập một phố chợ ở đây, chuyên môn bán linh đan diệu dược cùng với các loại pháp bảo, đồng thời cũng thu mua một ít vật liệu hi hữu và linh dược.
Đương nhiên, cũng không thiếu người mang theo ý nghĩ giết người đoạt bảo, tại lối vào Hoang Vực tuy bị các thế lực lớn khống chế, nhưng lần này cũng có một số tán tu đạt được tiêu chuẩn, chỉ cần chờ bọn họ đi ra, khẳng định sẽ có người theo dõi truy sát.
Chuyện đầu tiên khi Từ Khuyết đến nơi này là tìm một nhà trọ, bỏ ra một giá đắt hơn so với bên ngoài để thuê một gian sương phòng.
Nhưng Từ Khuyết xuất hiện khiến rất nhiều nam tử trong phố chợ kinh diễm không ngớt, vừa mới đến không tới nửa ngày, thanh danh đã truyền khắp bốn phía.
- Không được rồi!
- Trong phố chợ lại có một đại mỹ nhân xuất hiện!
- Cái gì mà mỹ nhân, đó là tiên tử, tiên tử không nhiễm bụi trần!
- Không sai, đừng lấy hai từ 'mỹ nhân' để làm bẩn vị tiên tử kia!
- Nàng ghé mắt cười một tiếng, khiến người ta như đối mặt với Tiên cảnh, quá mỹ diệu.
- Đáng tiếc tính cách tiên tử quái lạ, đến nay chưa có ai biết tên của nàng, lại càng không biết lai lịch của nàng.
- Quá lạnh lùng.
- Trấn Nguyên Tiên Vực chúng ta có thập đại mỹ nhân, mà vị tiên tử này, hoàn toàn có thể đứng số một, vì sao chưa từng nghe tên nàng nhỉ.
Rất nhiều người nghị luận không ngừng, cuối cùng đặt cho Từ Khuyết một biệt hiệu "băng tiên tử", hình dung nàng cao lãnh, giống như một toà băng sơn, người ngoài đều khó mà tới gần.
Từ khi Từ Khuyết vào nhà trọ thì căn bản chưa từng ra ngoài quá.
Hắn trốn trong sương phòng, thần hồn vẫn tản ra bên ngoài dò xét, lan đến biên giới Hoang Vực, điều tra cấm chế ở mảnh Hoang Vực này xem rốt cuộc là vật gì.
Dù sao bây giờ muốn đi vào từ lối vào của những thế lực khác mở ra, độ khó thực sự có chút cao, vô số cường giả Thiên Tiên cảnh canh giữ ở nơi này, thậm chí loáng thoáng còn có một đạo khí tức yếu ớt nhưng vô cùng kinh khủng, không cần nghĩ cũng có thể đoán được, chỗ này tồn tại một đại năng Kim Tiên cảnh.
Nếu như trực tiếp xông tới lối vào, Từ Khuyết cảm giác tỷ lệ thành công quá thấp, nói không chừng còn chưa kịp vào đã bị người khác dùng một chưởng vỗ chết.
Vì thế hiện tại hắn phải mở ra một lối riêng, tìm kiếm một nơi yếu ớt khác ở biên giới Hoang Vực, sau đó mở ra một lối vào mới.
Rất nhanh, sau mấy ngày liên tiếp tra xét, Từ Khuyết đã có thu hoạch.
Hắn thuận lợi tìm được một khu vực biên giới, sức mạnh cấm chế yếu hơn những khu vực khác một chút.
Nhưng lấy thực lực của hắn, muốn phá tan khu vực này vẫn có chút khó khăn, thậm chí hắn cảm thấy chỗ kia cho dù là Kim Tiên cảnh cũng khó phá tan, ít nhất phải tốn không ít công phu.
- Nếu vận dụng phương thức hệ thống phá trận, kết hợp với Bức Vương Thối của ta, có thể thử nghiệm một chút, nhưng thời gian sẽ tốn hơi nhiều, nhất định sẽ bị phát hiện.
Từ Khuyết ngồi ở trên ghế, nâng cằm bắt đầu cân nhắc.
Hắn phải có đầy đủ thời gian để phá trận, theo tính toán, ít nhất cũng cần ba canh giờ.
Tuy ba canh giờ không phải là nhiều, nhưng ở một nơi có Thiên Tiên cảnh cùng Kim Tiên cảnh tồn tại, đừng nói ba canh giờ, dù cho là nửa canh giờ thôi, chỉ cần gây ra một chút xíu động tĩnh, cũng đủ khiến những đại năng kia lập tức xông lên giết chết hắn.
"Tùng tùng tùng!"
Lúc này, cửa phòng lại đột nhiên bị người gõ.
Từ Khuyết quay đầu nhìn lại, ngoài cửa truyền đến một tiếng ầm.
- Băng tiên tử, làm phiền rồi, không biết ngài có rảnh hay không, công tử nhà ta muốn mời ngài dự tiệc tối.
Băng tiên tử?
Đậu!
Từ Khuyết vừa nghe danh xưng này, khóe miệng co giật, suýt chút nữa đã lao ra đánh người.
Nhưng nghe đến lời nói phía sau, hắn không khỏi chần chờ một chút, lập tức hỏi:
- Công tử nhà ngươi là người phương nào?
- Băng tiên tử, công tử nhà ta chính là Chiêm gia đại công tử, đồng thời cũng là đệ tử tinh anh của Đỉnh Thiên Thư Viện, xếp hạng thứ hai mươi trên Nhân Bảng, Chiêm Cao Ly.
Người ngoài cửa khách khí đáp lại, nhưng trong giọng nói vẫn mang theo vẻ kiêu ngạo.
Phóng tầm mắt khắp Trấn Nguyên Tiên Vực, thân phận Chiêm công tử nhà bọn họ đúng là rất phi phàm, không chỉ xếp hạng thứ hai mươi trên Nhân Bảng, hơn nữa còn xuất thân từ gia tộc lớn ở Trấn Nguyên Tiên Vực, bao nhiêu người xếp hàng muốn làm quen với y đấy.
- Ồ? Đỉnh Thiên Thư Viện?
Từ Khuyết vừa nghe thấy thế, con ngươi nhất thời sáng rực, lập tức cười nói: - Hóa ra là Chiêm công tử muốn mời ta dự tiệc, được thôi.
Nói xong, Từ Khuyết trực tiếp đứng lên, mở cửa phòng ra, chân thành đi ra.
Tên sai vặt ngoài cửa nhất thời đều xem tới sững sờ, suýt chút nữa đã bị mê đến thần hồn điên đảo, cũng may Từ Khuyết không có pháp quyết câu hồn nhiếp phách gì, chỉ là tác dụng của điểm mị lực.
Gã sai vặt si ngốc một lát rồi liền lập tức phản ứng lại, cúi đầu, vẻ mặt sốt sắng nói:
- Băng tiên tử, mời tới bên này.
- Được.
Từ Khuyết khẽ mỉm cười, khiến người ngồi ở dưới lầu trong nhà trọ cũng sững sờ.
Nhất tiếu khuynh thành, đại khái chỉ là như thế mà thôi.
Sau đó, dưới sự chỉ đường của gã sai vặt, Từ Khuyết đến một phòng riêng rất lớn, gã sai vặt nhẹ nhàng gõ hai lần cửa, rồi ra hiệu cho Từ Khuyết đi vào.
Trong lòng Từ Khuyết cười lạnh một tiếng, trực tiếp đẩy cửa phòng ra.
Đây là một gian phòng rất rộng rãi, hơn nữa còn vô cùng xa hoa, bên trong bày một chiếc bàn lớn, trên bàn đã chuẩn bị tốt các loại rượu và thức ăn, một nam tử tuổi trẻ tuấn lãng đang ngồi ở một bên.
Thấy Từ Khuyết đến, nam tử cười đứng lên, nho nhã lễ độ nói:
- Tại hạ Chiêm Cao Ly, cảm ơn Băng tiên tử đã nể mặt, nghe đại danh Băng tiên tử đã lâu, hôm nay gặp mặt, quả thực không giống người thường.
Từ Khuyết giả vờ rụt rè che miệng nở nụ cười, còn liếc mắt đưa tình, cười dài mà nói:
- Chiêm công tử quá khen rồi.
- Ha ha, đúng rồi, dựa theo tại hạ biết, Băng tiên tử là xưng hô mà mọi người gọi ngươi, không biết Băng tiên tử có thể báo cho tại hạ phương danh của ngươi hay không?
Chiêm Cao Ly cười nói.
Từ Khuyết ngượng ngùng nở nụ cười, nâng cao đầu nói:
- Tiểu nữ tử Lý Kiến Cương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận