Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1090: Chạy?

- Ồ?
Từ Khuyết nghe vậy, đột nhiên ngừng bước chân lại.
Không phải vì địa phương an toàn mà nữ tử này nói, mà là do hắn nghi hoặc vì sao nữ nhân này lại tìm mình hợp tác.
Dù sao từ biểu hiện của đám Vương Thiên Niên, mình chỉ có tu vi Bán Tiên cảnh, khẳng định không lọt mắt xanh của ai, thậm chí Vương Thiên Niên tình nguyện rơi vào hoàn cảnh lúng túng, cũng lười ra tay với mình, tại sao nữ nhân này lại theo tới đây, chủ động mở miệng muốn hợp tác?
Chuyện trên trời tự nhiên rơi xuống đĩa bánh như vậy, xưa nay Từ Khuyết chưa từng tin.
- Đạo hữu, nói thực không dám giấu giếm, ta đã cùng đường mạt lộ mới tìm ngươi thử một chút.
Lúc này, nữ tử cúi đầu, có chút cô đơn nói.
- Cùng đường mạt lộ? Như thế cũng không nên tìm ta chứ? Lẽ nào ngươi cảm thấy một Bán Tiên cảnh như ta còn mạnh hơn những người khác sao?
Từ Khuyết thâm ý cười nói.
Nữ tử cũng hiểu rõ Từ Khuyết nghi ngờ điều gì, lắc đầu nói:
- Ta chỉ dựa vào trực giác, ngươi dám một mình đến khu vực phía đông ngoại thành, có thể là lúc trước không biết nơi này nguy hiểm cỡ nào, nhưng hiện tại ngươi cũng nhìn thấy, nơi đây có rất ít dấu vết của con người. . . không, phải nói là không nhìn thấy bóng người, nói như vậy ngươi cũng có thể đoán được nơi này không đơn giản, nhưng ngươi vẫn dám lên núi, chứng tỏ thực lực của ngươi phi phàm.
- Không thể nói như vậy được, cũng có khả năng là ta ngốc, mù quáng tự tin.
Từ Khuyết cười nói.
Nữ tử trực tiếp lắc đầu:
- Không sao cả, đệ đệ ta đã không còn thời gian, không nhanh cứu y, y sẽ sẽ chết chắc. Đạo hữu, ngươi cùng ta hợp tác đi, chúng ta liên thủ khai thác gạo sinh cơ ở chỗ đó, nếu thành công, ta chỉ cần 12 hạt gạo sinh cơ, chỉ cần có thể kéo dài tính mạng cho y một năm là được. Gạo sinh cơ còn lại đều thuộc về ngươi.
- Nghe thế hình như cũng không tệ, vậy ngươi nói một chút xem địa phương mà ngươi nói đó, bên trong có khoảng bao nhiêu gạo sinh cơ, sau khi cho đệ đệ ngươi 12 hạt thì còn lại bao nhiêu, đúng rồi, ta hợp tác với ngươi, thì cần làm những việc gì?
Từ Khuyết gật gật đầu, làm bộ đồng ý, hỏi mấy chi tiết nhỏ.
Nữ tử thoáng mặt đỏ lên:
- Chỗ kia. . . có chừng 20 hạt gạo sinh cơ, vì thế ngươi sẽ có khoảng tám hạt. Đạo hữu, ta biết số lượng này đối với ngươi là rất ít, nhưng chỗ kia thật sự rất an toàn, không cần quá mạo hiểm, mặc dù ta là Nhân Tiên cảnh sơ kỳ, nhưng nếu đào nơi này lại không thể đối phó với tất cả kiến sinh cơ, vì thế ngươi chỉ cần ra tay chống lại những kiến sinh cơ kia trong nửa canh giờ, để ta trộm gạo sinh cơ ra, sau đó chúng ta sẽ trực tiếp rời đi.
Từ Khuyết vừa nghe, nhất thời vui vẻ.
Nữ nhân này nhìn qua thực sự rất gấp, nếu là người bình thường, có khả năng sẽ thật sự tin.
Nhưng Từ Khuyết là người nào, chiêu bài của hắn luôn nhiều hơn người ta, sao có thể dễ dàng tin tưởng nữ tử này như vậy?
Một sào huyệt kiến sinh cơ, chỉ có 20 hạt gạo sinh cơ? Như thế hình như có chút không khoa học rồi,
Trọng điểm là nàng còn muốn mình ra tay, đối đầu với kiến sinh cơ nửa canh giờ, thời gian này không khỏi cũng quá dài đi.
- Đạo hữu, không biết ý của ngươi thế nào?
Lúc này, nữ tử nhìn Từ Khuyết, có chút gấp gáp .
Từ Khuyết cười nhạt một tiếng, vẫn không trả lời mà lại mở miệng hỏi:
- Trước tiên nói một chút đã, tại sao tìm ta? Thật sự là cảm thấy thực lực ta phi phàm?
Nữ tử không khỏi ngẩn ra, trên mặt lập tức nở một nụ cười khổ, khẽ lắc đầu:
- Không hoàn toàn là như vậy. Nhưng ít ra. . . cảnh giới của ngươi thấp hơn ta, ta không cần lo lắng ngươi sẽ độc chiếm tất cả gạo sinh cơ, đồng thời khi nãy trên quảng trường, ta cũng nhìn thấy ngươi nói chuyện với Vương Thiên Niên về chuyện những nữ tu trên đường phố kia, ta nhìn thấy vẻ mặt ngươi, vì thế ta cảm thấy ngươi có thể tín nhiệm. Ở nơi này, cũng chỉ có ngươi mới khiến ta mạo hiểm thử hợp tác một lần.
- . . .
Từ Khuyết nghe xong, thoáng trầm mặc.
Hoá ra là người ta thấy mình có cảnh giới thấp, còn có chút thành thật, mới tìm mình để hợp tác.
Móa, còn tưởng rằng là nàng cảm thấy bản bức thánh lớn lên đẹp trai, muốn thừa cơ đến gần làm quen chứ, không nghĩ tới kết quả lại như thế, thực sự khiến người ta quá thất vọng.
Từ Khuyết không khỏi lắc lắc đầu:
- Cô nương, hợp tác có thể nói sau, chờ ta đào sào huyệt kiến sinh cơ trong ngọn núi này rồi lại nói.
Nói xong, Từ Khuyết trực tiếp xoay người muốn lên núi.
Nữ tử nhất thời biến sắc mặt, kinh hô:
- Đạo hữu, không thể! Ngọn núi này có kiến sinh cơ chúa, sào huyệt của chúng nhất định to lớn kiên cố, ngươi không thể đào được, nếu kinh động bọn chúng, đến thời điểm đó chúng ta sẽ gặp phiền phức lớn, rất có thể sẽ chết ở đây.
- Yên tâm đi, người Tạc Thiên Bang ta từ trước đến giờ luôn không sợ điều gì, vừa nãy cũng đã nói với ngươi, chỉ là kiến sinh cơ chúa, ta còn không để vào mắt.
Từ Khuyết cười nhẹ, tiếp tục bước lên, trực tiếp đi về sườn núi.
Sắc mặt nữ tử triệt để tái nhợt, trong mắt tràn đầy tuyệt vọng.
Nàng là thật sự đã cùng đường mạt lộ mới quyết định tìm Từ Khuyết hợp tác, ai biết người này lại cứng đầu như thế, đã nói ngọn núi này rất nguy hiểm, hắn còn muốn đi thử.
Mấu chốt là lần thử nghiệm này quá chí mạng, một khi kinh động tới kiến sinh cơ chúa, nàng có biện pháp chạy trốn, nhưng Từ Khuyết rất có khả năng phải để mạng lại ở nơi này, đến lúc đó đồng bọn mà nàng vất vả quyết định muốn hợp tác lại phải tìm một lần nữa.
Nhưng ở địa phương bị vứt bỏ này, còn có người có thể hợp tác sao? Không còn, thật sự không còn nữa rồi!
Nàng rất sợ tìm nhầm người, đến lúc đó tất cả gạo sinh cơ sẽ bị độc chiếm, khiến chút hi vọng cuối cùng của nàng sẽ tan biến.
- Thôi! Cùng với việc tìm người khác hợp tác, không bằng liều mạng cứu hắn vậy.
Cuối cùng nữ tử cắn răng, quyết định buông tay một trận.
Nàng đã chuẩn bị tinh thần, hiện tại nhìn xu thế này hiển nhiên là không ngăn cản được Từ Khuyết, vì thế một khi Từ Khuyết kinh động tới kiến sinh cơ chúa, nàng sẽ xuất thủ cứu giúp, ra sức chạy trốn, đến thời điểm đó Từ Khuyết sẽ nợ nàng một nhân tình, sau này hợp tác, hẳn là sẽ không có ý độc chiếm gạo sinh cơ.
Mà lúc này, Từ Khuyết đã dừng lại ở sườn núi, hai con mắt tụ tập linh khí, nhìn kỹ mặt đất.
Căn cứ vào Tầm Long Quyết phân kim tầm long định huyệt pháp, hắn xác định vị trí này chính là bảo địa tốt nhất trên toàn bộ sơn mạch, theo lý mà nói, xác suất chỗ này tồn tại sào huyệt kiến sinh cơ là cực kỳ lớn.
Nhưng khi Từ Khuyết dừng lại rồi đứng bất động lại khiến nữ tử kia sững sờ, cho rằng tên tiểu tử này đã nghĩ thông suốt, không dám tiến lên.
Dù sao đào sào huyệt kiến sinh cơ, bình thường đều bắt đầu đào từ trên đỉnh núi, tìm một địa phương đầy đủ linh khí mới xuống tay, tất cả phải xem vận khí.
Nhưng hiện tại nơi Từ Khuyết đứng, không phải địa phương linh khí đầy đủ nhất, hơn nữa tên tiểu tử này lại đứng bất động ở đó, cho nên nàng nghĩ rằng Từ Khuyết đã dao động không muốn tiếp tục lên núi nữa.
Lúc này, nàng mở miệng hô:
- Đạo hữu, nghe ta một lời. . .
- Chính là chỗ này!
Lời nói còn chưa dứt, Từ Khuyết lại đột nhiên hô to một tiếng, giơ xẻng Lạc Dương trong tay lên, cắm một cái xuống mặt đất.
Sau đó, hắn nhanh chóng chuyển động xẻng Lạc Dương, không ngừng cắm sâu xuống mặt đất.
Hắn vừa nãy đứng bất động, chính là tính toán địa thế nơi này, dựa vào phương thức Tầm Long Quyết, dựa theo phương pháp trộm mộ, tìm đến một vị trí ổn thỏa lại dễ dàng tiến vào nhất, hiển nhiên hiện tại đã thành công tìm tới.
Khi xẻng Lạc Dương không ngừng đào sâu xuống mặt đất, nữ tử đứng dưới chân núi nhìn thấy mà mơ hồ.
Xưa nay nàng chưa từng thấy loại xẻng này, càng chưa từng thấy người nào đào sào huyệt như vậy, nàng xem mà chẳng hiểu gì.
Nhưng xẻng Lạc Dương trong tay Từ Khuyết, nàng có thể thấy, đây không phải vật phàm.
Cái xẻng này có tạo hình kỳ lạ, chất liệu hoàn toàn là là kim loại, tuyệt đối là do luyện khí đại sư luyện, nàng thậm chí còn cảm thấy, lấy vật liệu này để luyện chế bán phẩm Tiên Khí cũng không thành vấn đề gì.
Nhưng trên thực tế, xẻng Lạc Dương này là do Từ Khuyết đổi từ cửa hàng hệ thống, bỏ ra 20 vạn điểm điểm trang bức.
Hắn biết đất ở chỗ này rất cứng, hơn nữa Vương Thiên Niên đã miêu tả về sào huyệt, Từ Khuyết cũng biết số điểm trang bức này không thể không tiêu, cho nên dứt khoát bỏ ra một lượng lớn để đổi lấy xẻng Lạc Dương.
Một khi đào xuống thành công, hắn tin tưởng chỉ 20 vạn điểm điểm trang bức kia tuyệt đối có thể kiếm lời.
"Loạt xoạt!"
Cuối cùng, xẻng Lạc Dương đào sâu xuống mặt đất, cánh tay Từ Khuyết kéo một cái, bỗng rút nó ra.
Cả cây xẻng Lạc Dương bị kéo hết ra, mang theo một đống bùn đất.
"Lạch cạch!"
Lúc này, tại vị trí mũi xẻng nhỏ ra một giọt chất lỏng màu đen.
Ở đầu mũi xẻng, trong đất bùn còn xen lẫn một vật màu đen, Từ Khuyết nhất thời sững sờ, con ngươi híp lại.
- Chuyện này. . . đây là, đầu kiến sinh cơ?
Đột nhiên, nữ tử đứng bên dưới chân núi kinh ngạc thốt lên lên, tỏ vẻ kinh sợ, khó có thể tin.
Từ Khuyết đâm một xẻng xuống, lại thật sự có thể tìm tới sào huyệt kiến sinh cơ.
Mấu chốt là, tên tiểu tử này còn có thể xuyên qua sào huyệt, trực tiếp chém luôn cả đầu kiến sinh cơ, chuyện này nếu như truyền đi, quả thực sẽ. . . khiến người nghe kinh hãi.
"Ầm!"
Đột nhiên, ngọn núi đột nhiên chấn động, nổ vang một tiếng thật lớn.
Sau một khắc, cả dãy núi ầm ầm chuyển động, giống như đang có quái vật khổng lồ đang di chuyển, vị trí Từ Khuyết đứng hiện đầy quy văn.
Một ngọn núi vốn cực kỳ kiên cố, giờ khắc này lại đang nứt toác, trong lòng đất tuôn ra một luồng sát ý mạnh mẽ, tràn ngập toàn trường.
- Không được, đã kinh động đến kiến chúa rồi!
Nữ tử kia biến sắc, hô to với Từ Khuyết:
- Đạo hữu, mau trở lại, lập tức. . .
Nói còn chưa dứt lời, chỉ thấy Từ Khuyết đột nhiên thu hồi xẻng Lạc Dương, vội vàng vứt một vật về sau, nhanh chóng đạp lên hai hỏa diễm kim luân, chớp mắt một cái đã từ trên núi lao ra, trốn ra xa bên ngoài mấy trăm dặm.
Đối mặt với tình cảnh nguy hiểm này, ngược lại chỉ còn nữ tử.
Trong phút chốc, nữ tử kia há hốc mồm, một mặt ngơ ngác.
Tên tiểu tử này. . .kinh động đến kiến chúa, rồi trực tiếp chạy?
Mấu chốt là, hắn còn đạp lên một kiện trung phẩm Tiên Khí để chạy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận