Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1428: Tổ Tiên Xuất Thế

- Chờ một chút, Từ huynh đệ dừng chân, tại hạ có một số việc muốn tìm ngươi trao đổi.
Cơ Vô Vân vừa nhìn thấy Từ Khuyết muốn đi, không khỏi cuống lên, vội vàng gọi hắn lại.
- Ồ? Cơ huynh đệ có chuyện gì?
Từ Khuyết dừng lại, quay đầu cười híp mắt hỏi.
- Từ huynh đệ, nơi đây không tiện lắm, nếu như ngươi không chê, có thể đến hàn xá của tại hạ nói chuyện hay không?
Cơ Vô Vân rất thành khẩn mời, tư thái thả đến mức rất thấp.
Chuyện này ở trên người một thiên kiêu của một thế lực lớn, đúng là rất khó gặp.
Vừa nãy Từ Khuyết cũng đã từ trong miệng của đám tu sĩ vây xem kia, cơ bản có thể đoán được Cơ Vô Vân muốn tìm hắn đàm luận chuyện gì, đơn giản chính là muốn để tự mình ra tay, cứu huynh trưởng Cơ Vô Phong của y.
Nhưng trước mắt mình đang vội vã đi tìm Khương Hồng Nhan, huống hồ Cơ Vô Phong bị bệnh gì bị thương thế gì, mình cũng không rõ ràng, cũng không nhất định có thể giúp được.
- Cơ huynh đệ, bây giờ thật sự là ta có chuyện quan trọng trên người, không bằng chờ ta từ Thiên Cung Thư Viện trở về, chúng ta lại ngồi xuống nói chuyện được không?
Từ Khuyết lắc đầu nói.
Cơ Vô Vân nghe vậy, lại đột nhiên ngẩn ra, lập tức khó có thể tin nói:
- Từ huynh đệ, ngươi. . . ngươi nói là, ngươi muốn đi Thiên Cung Thư Viện?
- Đúng, chẳng lẽ có gì đó không thích hợp?
Từ Khuyết hơi nhíu mày, cảm giác chuyện hình như có chút không đơn giản.
- Từ huynh đệ, ngươi. . . chẳng lẽ còn không biết Thiên Châu đã có biến đổi lớn rồi sao?
Cơ Vô Vân mơ hồ nhìn Từ Khuyết, tiếp tục nói:
- Bây giờ các tổ tiên của các thế lực lớn đều đã xuất thế, đặc biệt là hai thế lực lớn ở Tử Vi Tiên Vực đều đang truy nã ngươi, nếu giờ phút này ngươi đi tới Tử Vi Tiên Vực, e rằng còn chưa tới Thiên Cung Thư Viện, liền bị mấy vị Tiên Vương kia cản giết.
- Cái gì? Các tổ tiên của Thánh Tông cùng Thiên Cung Thư Viện đều đi ra?
Từ Khuyết cả kinh, chuyện này hắn thật sự là không biết.
Mấy người bọn Liễu Tịnh Ngưng cùng Mạc Quân Thần, mặt cũng biến sắc.
Husky và Đoạn Cửu Đức càng là trợn to hai mắt.
Chỉ có Tử Hà tiên tử vẫn mặt không hề có cảm xúc đứng ở một bên như trước, trên mặt mang theo lụa mỏng, trong con ngươi xinh đẹp lại tràn ngập hờ hững, tựa hồ đối với chuyện này cũng không hề cảm thấy bất ngờ.
Đám người vây xem ở đây cũng lộ ra vẻ bình tĩnh, giống như đã sớm biết những việc này.
Duy nhất để cho bọn họ hơi kinh ngạc, chính là biểu hiện của bọn Từ Khuyết.
Chuyện tổ tiên của các thế lực lớn, bọn Từ Khuyết liền chuyện lớn như vậy cũng không biết, đủ khiến mọi người đoán được, khoảng thời gian gần đây, đoàn người bọn họ có khả năng không ở Thiên Châu.
- Chẳng trách truy nã xung quanh đều không tìm được bọn họ, hóa ra là rời khỏi Thiên Châu.
- Đoán chừng là chạy trốn tới Địa Châu đi, hôm nay vừa mới trở về.
Trong đám người, có người thấp giọng nghị luận, suy đoán.
Sắc mặt của Từ Khuyết cũng không khỏi chìm xuống, thật vất vả liều mạng lên tới Đại La Tiên cảnh, còn chưa kịp nghiền ép Thiên Châu, lại nhô ra một đống tổ tiên.
Tất cả đều là Tiên Vương, thậm chí có tồn tại bên trên Tiên Vương.
Nhưng dù sao cũng còn may, lần này mang tới Thanh Tuyền nhà ta, ít nhất không đến nỗi ở thế yếu.
Nghĩ tới đây, Từ Khuyết nghiêng đầu qua chỗ khác, ngượng ngùng nhìn Tử Hà tiên tử một chút, trong con ngươi trực phóng điện.
Tử Hà tiên tử đối mặt với ánh mắt của Từ Khuyết, đột nhiên ngẩn ra, lập tức hai gò má đỏ lên, cố làm ra vẻ cái gì cũng không thấy dời ánh mắt đi.
- Từ huynh đệ, không bằng vẫn là tới hàn xá của tại hạ trao đổi trước đi, tại hạ có thể bảo đảm, chí ít ở Thiên Sát Thành, không ai dám động tới các ngươi một chút nào, kể cả tổ tiên của những thế lực khác.
Lúc này, Cơ Vô Vân trịnh trọng nhìn Từ Khuyết cam kết.
Y dám nói như vậy ở trước mặt nhiều người, hiển nhiên là có dựa dẫm cùng sức lực.
- Đi, chúng ta khẳng định là phải đi, đi đi tiểu tử, nhanh lên một chút.
Husky lập tức hô lên, vội vã muốn đi tìm che chở.
Trước đây nó không có sợ hãi, bây giờ không còn sót lại chút nào.
- Đúng, Husky lão sư nói đúng.
Đoạn Cửu Đức cũng liên tục gật đầu, tán thành việc đi Thiên Sát Thành trước.
- Cũng được, vậy liền đi Thiên Sát Thành trước, rồi bàn bạc kỹ càng.
Từ Khuyết trầm ngâm một lúc, cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý.
Nếu những Tiên Vương kia cũng đã xuất thế, vậy Thiên Châu liền trở nên nguy hiểm, đặc biệt là Tử Vi Tiên Vực, trước đây lúc hắn rời Thiên Châu, còn ở Thánh Tông đại náo một phen, chém giết không ít đệ tử Thánh Tông, Thánh Tông nhất định là hận hắn thấu xương.
Mà bên phía Thiên Cung Thư Viện, e rằng cũng biết thân phận của hắn là giả, bằng không cũng không dám quang minh chính đại truy nã hắn một lần nữa như thế.
Cho nên trước mắt, tùy tiện kiên trì đi tới Thiên Cung Thư Viện cũng là không quá lý trí.
Phía bên mình, ngoại trừ mình cùng Tử Hà tiên tử, thực lực của những người khác vẫn còn quá yếu, một khi thật sự phát sinh đại chiến, rất có khả năng mình sẽ không thể chú ý tới mấy người Liễu Tịnh Ngưng được.
Chẳng bằng lúc này đi tới Cơ gia một chuyến trước, vạn nhất thật sự có biện pháp giúp người ta, không chừng còn có thể có thêm mấy người trợ giúp, giết tới Thiên Cung Thư Viện.
- Từ huynh đệ, mời tới bên này.
Cơ Vô Vân thấy Từ Khuyết đồng ý, lập tức tỏ ra mừng rỡ, nhiệt tình dẫn đường.
Vài tên hộ đạo giả ở bên cạnh cũng theo sát bên cạnh, ánh mắt vẫn đang nhìn Từ Khuyết, vẻ mặt cũng mang theo vẻ vui sướng, cảm giác giống như là đã tìm tới chúa cứu thế.
Mà cử động lần này của Cơ Vô Vân, cũng làm cho tất cả tu sĩ vây xem ở bên trong phố xá sầm uất, không dám có bất kỳ cản trở nào, thậm chí còn chủ động nhường đường.
Dù sao ở Thất Sát Tiên Vực này, trước sau vẫn là địa bàn của Ám Ảnh Phật, tuy rằng huynh trưởng Cơ Vô Phong của Cơ Vô Vân bị đoạt đi vị trí Thần Tử, nhưng hai huynh đệ người ta vẫn thuộc về thiên kiêu của Ám Ảnh Phật, tu sĩ ở Thất Sát Tiên Vực, ai dám mạo phạm tới bọn họ.
. . .
Rất nhanh, từ Lệ Phong Thành rời đi, sau khi bước lên một cái truyền tống trận, đoàn người đã thuận lợi đến Thiên Sát Thành.
Thiên Sát Thành là chủ thành của Thất Sát Tiên Vực, cũng là trụ sở của tông môn Ám Ảnh Phật.
Cả tòa đại thành đều bị trận pháp bao trùm, ngoài thành tràn ngập sát khí dày đặc, người bình thường căn bản không dám dễ dàng tới gần.
Từ quy mô tới nói, Thiên Sát Thành so với Thiên Tướng Thành của Dao Trì còn to lớn hơn rất nhiều, đồng thời trận pháp hộ thành cũng cực kỳ mạnh mẽ, đủ để chứng minh thực lực mạnh mẽ của Ám Ảnh Phật.
Đương nhiên, nếu như có thể có được cấp độ thực lực giống như của Thánh Tông hoặc là Thiên Cung Thư Viện, như vậy cho dù không cần trận pháp hộ thành, cũng không có ai dám đi mạo phạm.
Nhưng mà. . . ngoại trừ Từ Khuyết.
- Đậu phộng, chỗ này thực sự không tồi nha, Thất Sát chủ sát, Thất Sát Tiên Vực này quả thực là danh bất hư truyền.
Husky vừa đi vừa đánh giá sát khí tràn ngập ở ngoài trận, thở dài nói.
- Đúng vậy, quá không tồi.
Từ Khuyết cũng liên tục gật đầu.
Nhiều sát khí như vậy, sau này lại dùng Tử Kim Bức Vương Côn điên cuồng hút một đợt, khẳng định là sẽ đắc ý.
- Từ huynh đệ và Husky huynh đệ quá khen rồi.
Cơ Vô Vân khách khí cười nói, đồng thời đưa tay chỉ về phía trước nói:
- Bên kia chính là hàn xá cả tại hạ, xin mời chư vị.
Mấy người bọn Từ Khuyết theo hướng nhìn sang, đây là một toà kiến trúc toàn thân đen kịt, nhìn qua có chút âm u, đúng là phù hợp với cái tên Ám Ảnh Phật này.
Chỗ này nếu như đặt ở Tứ Đại Châu, đoán chừng chính là Đại Ma Môn đứng đầu.
Nhưng mà ở Thiên Châu, cũng không hề phân chia chính tu cùng ma tu, dù cho là Yêu tộc cũng khó gặp, cơ bản đều là tu sĩ Nhân Tộc.
Chuyện này có lẽ có quan hệ tới việc Thiên Châu bị gông xiềng đóng chặt nhiều năm, toàn bộ thế giới nhìn như hoàn chỉnh, kì thực luôn có cảm giác thiếu hụt.
Rất nhanh, mọi người đã đi đến trước cửa lớn.
Nhưng mà bên trong cửa lớn lại có một bóng người vội vã đi ra, tóc dài tới lưng, khuôn mặt trắng nõn tinh xảo, khí chất xuất trần, dáng người đẫy đà kia, lộ ra vẻ thành thục.
- Vô Vân?
Người đến nhìn thấy Cơ Vô Vân, đột nhiên ngẩn ra, lập tức nhíu mày lại,
- Làm sao giờ ngươi mới trở về? Vị Dược Thần của Thần Nông Thị tộc kia đã sắp đến Thiên Sát Thành, ngươi mau theo ta đi nghênh tiếp.
Vẻ mặt của nàng vội vã, vô cùng nóng nảy, dặn Cơ Vô Vân một tiếng liền ra bên ngoài vội vã chạy đi, liền mấy người xa lạ mà Cơ Vô Vân mang đến, nàng đều không nhìn chút nào.
- Tỷ, chờ một chút!
Cơ Vô Vân lại biến sắc, kéo nữ tử lại, tràn đầy kinh sợ nói:
- Lẽ nào các ngươi đã thật sự chấp nhận điều kiện của Dược Thần?
Bạn cần đăng nhập để bình luận