Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 500: Ăn Hải Sản Không?

làm ebook: zalo: Zalo 0911009467
Cấm Vệ Quân điều động mười mấy chiếc xe ngựa, đang trên đường phố tiến lên, chạy tới Hoàng thành.
Mà trong đội ngũ Cấm Vệ Quân, có hai tên thiếu niên da dẻ trắng nõn, đang cưỡi ngựa, lấy yhần hồn truyền âm trò chuyện.
- Thật không nghĩ tới, ở đây còn có thể đụng tới người của bộ tộc Cửu Vĩ! Bọn họ không dễ đắc tội đâu.
- Sợ cái gì, chỗ này hẻo lánh như vậy, hơn nữa Cửu Vĩ Yêu Hồ tộc này nhìn qua cũng rất yếu, hẳn là không có quan hệ cùng Cửu Vĩ Yêu Hồ bên kia của chúng ta.
- Cũng đúng, người của Cửu Vĩ Yêu Hồ không thể chạy đến nơi như thế này, huống hồ còn là Bạch Hồ có huyết thống tinh khiết nhất, người này nếu như ở trong Cửu Vĩ Yêu Hồ, ít nhất cũng là thánh nữ rồi.
- Khà khà, ngươi vừa rồi có chú ý tới không, hai con Cửu Vĩ Yêu Hồ một lớn một nhỏ này, nhìn đều rất đẹp.
- Đương nhiên nhìn thấy, lần này chúng ta chỉ sợ là đụng tới đại tạo hóa rồi.
- Mặc kệ cùng đại tộc kia có quan hệ hay không, chí ít các nàng là Cửu Vĩ Yêu Hồ hàng thật giá thật, khà khà, không nghĩ tới cuộc đời này có thể có cơ hội âu yếm đối với nữ nhân của bộ tộc này.
- Trước tiên chớ đắc ý, ta vừa rồi có nhìn thấy một con chó, giống như đã từng thấy ở đâu đó rồi, hình như đã gặp ở đâu rồi.
- Ta cũng phát hiện ra, có quan hệ cùng một bản vẽ do tộc chúng ta lưu truyền tới nay, nhưng nhìn lại không giống lắm.
- Đúng, nghĩ ra rồi, chính là tấm Cửu Long Đồ kia, bên trong xuất hiện một con sói, chỉ là nhìn như chó mà thôi!
- Mặc kệ nó, coi như là sói bên trong Cửu Long Đồ, phỏng chừng cũng đã sớm chết rồi. Chúng ta vẫn là nghĩ xem phân phối hai con tiểu Cửu Vĩ này thế nào đi.
- Ta muốn Bạch Hồ!
- Ha ha, chính hợp ý ta, Tiểu Hồng Hồ thuộc về ta.
...
Hai người truyền âm trò chuyện, trên mặt thỉnh thoảng lộ ra nụ cười, đã sớm đem Tô Linh Nhi cùng với Tô Tiểu Thất trong xe ngựa phía sau, coi là vật trong túi.
Nhưng vào lúc này, một thanh âm từ trong chiếc xe ngựa thứ nhất vang lên.
- Dừng lại dừng lại!
Cùng với một đạo âm thanh tức đến nổ phổi, Husky xốc lên rèm xe ngựa.
Đội ngũ lập tức ngừng lại, tất cả mọi người đều tỏ vẻ vô cùng nghi hoặc.
Husky thì lại tỏ vẻ không phục nhảy xuống xe ngựa, nói với Từ Khuyết:
- Tiểu tử, có gan đến đánh cược, bản thần tôn lôi bọn chúng ra cho ngươi nhìn một cái.
- Được! Đánh cuộc cái gì?
Từ Khuyết cười híp mắt nói.
Vừa nãy ở trên xe ngựa, hắn cố ý nói Husky nghi thần nghi quỷ, nơi này không thể xuất hiện Hải tộc.
Husky vừa nghe xong liền không vui, tức giận đến nhảy xuống xe ngựa nói ra lời này, muốn đánh cược.
Nhưng đây chính là ý mà Từ Khuyết muốn.
Hắn đương nhiên tin tưởng Husky ngửi thấy được mùi vị của Hải tộc, chỉ là hoài nghi khả năng lại là cao thủ do hải ngoại Khương gia phái tới, muốn nhằm vào hắn.
Vì thế hắn cố ý chọc giận Husky xuống xe, gây ra động tĩnh, làm cho Husky đi thử xem thực lực của hai tên Hải tộc này.
Ngược lại cái tên này đánh không chết, không thể đi lãng phí loại thiên phú khiên thịt này.
- Đánh cược 10 nồi... Không, 100 nồi đậu hủ thúi!
Husky giơ móng vuốt lên hô.
- Có thể, không thành vấn đề, ngươi đi tìm đi.
Từ Khuyết cười híp mắt nói.
Đồng thời, thần hồn của hắn cũng bao trùm bốn phía, kết quả không thu hoạch được gì, căn bản tìm không ra bất kỳ khí tức Hải tộc nào, vì thế hắn cũng trở nên bắt đầu cẩn thận.
Lần trước hải ngoại Khương gia liền để ông lão kia đem Dẫn Lôi Phong tới, muốn mưu hại hắn, kết quả ngược lại tác thành cho hắn.
Sau đó Từ Khuyết cũng không hỏi qua Nữ Đế là chuyện gì xảy ra, Nữ Đế cũng không nói tới một chữ liên quan tới việc này, lần này nàng hẹn Từ Khuyết cùng đi tới hải ngoại, khả năng chính là muốn đích thân đi giải quyết chuyện này, vì thế Từ Khuyết sau đó cũng không truy hỏi tiếp.
Nhưng lần này Husky lại ngửi được mùi vị của Hải tộc, mà Từ Khuyết lại cảm ứng không ra bất kỳ khí tức nào, vì thế hắn hoài nghi lần này khả năng có cao thủ đến, thậm chí khả năng là nhân vật Hợp Thể kỳ khủng bố, nhất định phải cẩn thận một chút.
Đồng thời còn có thể mượn cơ hội này, bức bách Husky triển khai thực lực chân chính, không thể lại để con hàng này giả heo ăn thịt hổ nữa.
Nhưng sự tình ra ngoài dự liệu của Từ Khuyết, Husky còn không ra tay, hai tên thiếu niên hoá trang làm Cấm Vệ Quân ở đội ngũ phía trước, lại đột nhiên ra tay.
"Ầm!"
Bên trong một tiếng vang thật lớn, trên mặt đất bao phủ lên mấy chục đạo cột nước, mang theo sức mạnh bàng bạc, đột nhiên bắn trúng vài tên Cấm Vệ Quân phía trước, từ bên trong thân thể bọn họ xuyên qua.
Vài tên Cấm Vệ Quân đều có cảnh giới Nguyên Anh kỳ, nhưng đều không kịp làm ra bất kỳ phản ứng nào, trực tiếp ngã xuống đến trên đất, bên trong miệng mũi tai chảy ra nước, đã bị mất mạng tại chỗ.
Xung quanh cũng không thiếu bách tính cùng tu sĩ, ở trong nháy mắt cột nước kia đi ra, đều chấn kinh lùi về sau, nhưng những cột nước kia hầu như bao trùm cả khu đường phố phía trước, tất cả mọi người đều không có may mắn thoát khỏi, trong nháy mắt bị cột nước bắn trúng, xuyên qua toàn thân, đều không ngoại lệ chết hết.
Tình cảnh này có chút thực sự đột ngột, liền Từ Khuyết cũng chưa kịp ra tay liền đã kết thúc.
Hiện trường là một mảnh vắng lặng, đột nhiên bạo một trận ầm ĩ, những người đi đường không bị lan đến gần rốt cục kịp phản ứng lại, giành trước cướp sau muốn thoát đi.
Mà hai tên thiếu niên kia, thân hình phiêu dật rơi lên trên mặt đất, đứng ở trước đám xe ngựa, tỏ vẻ cười gằn.
- Tiểu tử ngươi xem, chính là hai người kia, nhanh đem 1 ngàn nồi đậu hủ thúi ra.
Lúc này, Husky kích động hô, còn cố tăng giá, trực tiếp gọi thành 1 ngàn nồi đậu hủ thúi.
Từ Khuyết không để ý đến nó, lông mày nhíu chặt, nhìn kỹ hai tên thiếu niên phía trước này.
Tô Linh Nhi cũng bước tới trước một bước, đem Tô Tiểu Thất bảo hộ ở phía sau, sắc mặt nghiêm nghị, nhẹ giọng nhắc nhở:
- Cẩn thận, pháp quyết của hai người này rất quái lạ.
Từ Khuyết khẽ gật đầu, hai tên thiếu niên này dẫn cột nước, nhìn như phổ thông, nhưng lại có thể giết người trong vô hình, tất cả người bị đánh trúng thất khiếu chảy nước mà chết, tựa hồ như là đem lượng nước bên trong thân thể người đều rút ra.
Con ngươi hắn quét về phía trước, đúng như dự đoán, những người bị chết kia, lúc này đã biến thành thi thể khô quắt.
- Con hầu tử kia, chớ cản đường, giao hai con Tiểu Hồ Ly ra đây, chúng ta có thể cân nhắc không giết ngươi, để ngươi trở thành nô bộc.
Lúc này, một tên thiếu niên trong đó mở miệng, lạnh giọng cười nói.
Từ Khuyết vừa nghe thấy vậy, lập tức kinh ngạc.
Những này người... Cũng không phải là hướng ta mà đến?
Nhưng Tô Linh Nhi cùng Tô Tiểu Thất lúc nào đắc tội Hải tộc, hai người này vừa đến đã điểm danh muốn tìm hai người các nàng?
- Ta không quen biết bọn họ.
Tô Linh Nhi nhìn về phía Từ Khuyết, đôi mi thanh tú nhíu chặt, lắc lắc đầu.
Nàng cũng nghi hoặc, tại sao người của Hải tộc lại tìm đến các nàng.
- Không có chuyện gì, giao cho ta giải quyết.
Từ Khuyết khẽ mỉm cười, ra hiệu cho Tô Linh Nhi không cần lo lắng.
Mặc kệ là ai tới, hắn đều sẽ giải quyết hết.
- Husky, ngươi không phải nói có cừu oán cùng Hải tộc sao? Nếu không... Hả? Husky đâu?
Từ Khuyết bước tới trước một bước, đang chuẩn bị gọi Husky đồng loạt ra tay.
Kết quả mới nói được một nửa, hắn đột nhiên phát hiện Husky đã biến mất!
Tô Tiểu Thất chỉ ra xa xa nói:
- Nó đã sớm chạy.
Mẹ nó con chó nhát gan này.
Khóe miệng của Từ Khuyết co rút lại, nhíu nhíu mày, vô cùng bất đắc dĩ.
- Hầu tử kia, nghe không hiểu tiếng người sao? Liền chó đều không cản đường, ngươi còn chắn ở đây làm gì?
Lúc này, Hải tộc thiếu niên phía trước lại mở miệng, lần này đã biến thành quát mắng, trong giọng nói lại tràn ngập trào phúng cùng xem thường.
Khóe miệng Từ Khuyết giương lên, nhìn về phía Tô Linh Nhi, cười nhạt hỏi:
- Linh Nhi, ngươi có bị dị ứng hải sản hay không? Nếu không đêm nay chúng ta ăn hải sản đi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận