Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1332: Lão Phu Nói Một Không Hai

Đệ tử Thiên Cung Thư Viện ở dưới sân, trong nháy mắt đều ồ lên, vẻ mặt vô cùng kinh sợ, khó có thể tin.
Tuyên chiến?
Như thế đã tuyên chiến? Hơn nữa là đồng thời tuyên chiến với cả ba gia tộc, chỉ vì chút chuyện nhỏ này, thế này cũng quá qua loa rồi đi?
Ba người Bao Kiếm cùng Trương Lực Vân cùng với Lâm Hoán vô cùng ngạc nhiên, sững sờ ở tại chỗ, ánh mắt nhìn Từ Khuyết vô cùng kỳ quái và không hiểu, giống như đang xem một lão đầu điên.
"Vèo!"
Một bóng đen lao nhanh xuống, xẹt qua bên cạnh mấy người Từ Khuyết.
Mạc Quân Thần đã ra tay rồi, khi Từ Khuyết vừa ra lệnh này, y không chút do dự, vốn y không nghĩ nhiều như thế, nhưng đã quyết định muốn theo ba kẻ vô sỉ Khuyết Đức Cẩu này ra ngoài phóng túng, y đã chuẩn bị tâm lý.
Bất kỳ chuyện gì không bình thường, cứ theo dặn dò làm là được rồi, bất kể có hậu quả gì, ngược lại người cuối cùng phải xử lý cũng không phải y phụ trách.
"Ầm!"
Một luồng uy thế mạnh mẽ, trong nháy mắt từ trên trời giáng xuống, trực tiếp khóa chặt ba người Bao Kiếm.
Mạc Quân Thần là cường giả Kim Tiên cảnh tối đỉnh hàng thật đúng giá, thậm chí còn tu luyện Minh Vương Trấn Ngục Thể, thân thể đã đạt đến đại thành, còn cường đại hơn cường giả cùng cấp vô số lần.
Y vừa ra tay, trấn áp ba thiên tài Địa Tiên cảnh đỉnh phong, hoàn toàn dư sức.
- Không!
- Chờ một chút, Từ phó viện trưởng, việc này còn có thể đàm luận!
- Không cần thiết nháo đến một bước này!
Ba người đồng thời lên tiếng, vô cùng sợ hãi.
Bọn họ cảm giác được, sát ý của vị "Mạc hộ pháp" này hết sức rõ ràng, người này thật sự muốn giết bọn họ.
Cho dù là bọn họ ỷ vào thế lực sau lưng mình, có thể không sợ hãi, nhưng hiện tại thế lực sau lưng bọn họ cũng không ở Thiên Cung Thư Viện, căn bản không có ai đến bảo vệ bọn họ, lúc này không hoảng hốt mới là lạ.
- Từ phó viện trưởng, đừng kích động!
Nữ tử lúc trước truyền âm nhắc nhở Từ Khuyết, giờ khắc này lại truyền âm hô, ngữ khí vô cùng căng thẳng.
Nàng cảm thấy đây là Từ Khuyết muốn lập uy, chỉ là thật giết người, sau đó gia tộc ba người kia nhất định sẽ không bỏ qua, Thiên Cung Thư Viện vô duyên vô cớ gây thù hằn, thực sự rất không cần thiết.
- Giết!
Từ Khuyết không để ý đến bất kỳ ai, như chém đinh chặt sắt trầm giọng hét một tiếng, xem như là đáp lại lời tất cả mọi người.
Mạc Quân Thần cũng không chần chờ, trong tay đánh ra một đạo pháp quyết, hỏa diễm hừng hực bao phủ khắp cánh tay, huy mang phân tán, nắm đấm rộng rãi đánh về phía ba người Bao Kiếm.
Luyện thể tu sĩ am hiểu nhất, chính là kết hợp pháp quyết và sức mạnh thân thể, đánh ra chiêu thức có lực sát thương bùng nổ kinh khủng nhất.
Ba người Bao Kiếm thấy thế, sắc mặt lập tức trắng bệch, vội động thân hình muốn chạy trốn.
Nhưng nắm đấm vẫn như mưa rào dày đặc đập xuống, vô số hỏa diễm quyền ảnh bao phủ ba người bọn họ.
"Phốc!"
Trong miệng Bao Kiếm phun ra máu tươi, cắn răng vỗ vào một chiếc nhẫn trữ vật, một tia huy mang bắn ra bao phủ bảo vệ toàn thân, rồi y trực tiếp bỏ chạy.
Cả người Trương Lực Vân cũng phân tán huy mang, trên chân xuất ra một hạ phẩm Tiên Khí phi hành, điên cuồng xông ra ngoài.
Chỉ có Lâm Hoán chưa kịp phản ứng, đồng thời đúng lúc bị quyền ảnh của Mạc Quân Thần bao trùm, trúng liên tiếp mấy quyền tại chỗ, trong nháy mắt thân thể nổ tung thành một đám mưa máu, trực tiếp tan theo gió.
Thân thể bị hủy, nhưng hồn phách vẫn không bị diệt, một tia hồn niệm của Lâm Hoán phóng lên trời, nhưng Mạc Quân Thần đã sớm chuẩn bị, trực tiếp tung ra một chưởng, thần hồn mạnh mẽ của Kim Tiên cảnh đỉnh phong, trong nháy mắt bao phủ, bắt lấy hồn niệm Lâm Hoán, nắm tay nhanh chóng nắm lại, "Ba" một thoáng, biến thành tro bụi.
Trong khoảnh khắc, toàn trường hoàn toàn tĩnh mịch.
Tất cả mọi người đều há hốc mồm, hoàn toàn không nghĩ tới lần này đám người Từ Khuyết lại lớn mật như thế, thật sự hạ sát thủ, chỉ trong nháy mắt, đánh trọng thương Bao Kiếm và Trương Lực Vân, còn giết Lâm Hoán đến hồn phi phách tán, quả thực tàn nhẫn đến tận cùng.
"Híttt!"
Rất nhiều người đồng thời hít vào một ngụm khí lạnh, ánh mắt dồn dập nhìn ông lão dáng vẻ bệnh tật trên không trung.
Vị phó viện trưởng mới nhậm chức này, thật là một người điên.
Lập uy thì lập uy, cần phải thật sự ác như vậy sao? Thật sự để Thiên Cung Thư Viện trở thành kẻ thù với ba đại gia tộc?
Trong lòng đám đệ tử đều run rẩy, có người thì âm thầm vui mừng mới vừa rồi không nhảy ra trào phúng, bằng không hiện tại trong số người chết, cũng sẽ có bọn họ.
Mà Dư tiên sinh phụ trách quản sự của Thiên Cung Thư Viện giờ khắc này đã hoàn toàn bối rối.
Bọn họ tuy không trực thuộc Lý gia nhất hệ, nhưng luôn có lòng trung thành với Thiên Cung Thư Viện, đã xem Thiên Cung Thư Viện là nhà mình, hơn nữa cũng quen với chuyện Thiên Cung Thư Viện luôn duy trì quan hệ hữu hảo với bên ngoài.
Nhưng hiện tại, đột nhiên xuất hiện một phó viện trưởng mới tới, thủ đoạn tàn nhẫn, sát phạt quả đoán như vậy, không hề quan tâm thế lực sau lưng ba vị thiên tài, lạnh lùng hạ sát thủ, còn chủ động tuyên chiến.
Lần này sợ là xảy ra đại sự rồi.
Sau này Thiên Cung Thư Viện còn an bình thế nào?
- Phó viện trưởng, Từ phó viện trưởng, tha mạng!
- Chúng ta biết sai rồi, khi nãy không nên chống đối ngài, mong ngài đại nhân đại lượng, tha chúng ta một mạng!
Lúc này, Bao Kiếm cùng Trương Lực Vân trở về từ cõi chết đã quỳ trên mặt đất, điên cuồng dập đầu xin tha.
Bọn họ rất rõ ràng, với tốc độ của bọn họ thì không thể thoát khỏi sự truy sát của Mạc Quân Thần, giữa bọn họ với Kim Tiên cảnh đỉnh phong chênh lệch một đại cảnh giới, cho dù bọn họ có hạ phẩm Tiên Khí, cũng không hề tự tin có thể thoát khỏi truy sát.
Lúc này hai người bọn họ đã hoàn toàn hoảng hồn, chỉ có thể vội vàng dập đầu xin tha, nghĩ trước đem giữ lại mạng nhỏ, chờ trở lại trong tộc, lại quay đầu tìm Từ Khuyết tính sổ cũng không muộn.
- Hừ, hiện tại mới biết sai? Lão phu vừa nãy đã cho các ngươi cơ hội , nhưng đáng tiếc các ngươi trước thì tàn hại đồng môn, sau đó lại liên tiếp phạm thượng, lão phu cho các ngươi cơ hội nhận sai các ngươi cũng không quý trọng, quan trọng nhất chính là, các ngươi lớn lên lại xấu đến như thế, còn mặt mũi nào mà sống tiếp trên thế gian này?
Từ Khuyết trầm giọng khiển trách, đặc biệt câu cuối cùng "các ngươi xấu xí", hô lớn vô cùng mạnh mẽ.
Mọi người ở đây đều ngây người, Bao Kiếm và Trương Lực Vân cũng ngơ ngác, nhìn lẫn nhau, khóc không ra nước mắt, chúng ta cũng không tính là xấu mà.
- Từ phó viện trưởng, liên quan với chuyện tàn hại đồng môn, chúng ta có thể giải thích, tên tiểu tử kia cũng chưa chết, chỉ là bị trọng thương, bây giờ đang dưỡng thương trong nam lâu Dược Các.
Lúc này, Bao Kiếm vội vàng mở miệng nói.
Husky nghe hắn nói thế thì kinh ngạc thốt lên:
- Ngươi nói cái gì? Tống Đại Bảo không chết?
- Không có, lúc đó y tuy rằng giúp các ngươi đào tẩu, nhưng chúng ta cũng biết đồng môn đệ tử không nên tương tàn, vì thế chỉ đánh y một trận cho hả giận, cũng không giết y. . .
Bao Kiếm hoang mang nói ra.
- Đậu, không giết y, thế tại sao đã mấy năm trôi qua, y còn dưỡng thương trong Dược Các, chắc chắn là bị các ngươi đánh vô cùng nghiêm trọng rồi?
Husky phẫn nộ quát.
- Haiz, Husky lão sư, hay là thôi đi, nếu Tống Đại Bảo không chết, vậy chúng ta cũng tùy ý đánh bọn họ một trận xả giận coi như xong.
Đoạn Cửu Đức đề nghị.
Lời này rơi vào tai Bao Kiếm cùng Trương Lực Vân khiến bọn họ thở phào một hơi.
Đánh một trận xả giận thì tính là gì, chỉ cần có thể sống sót là tốt rồi, cho dù trọng thương, chỉ cần về đến gia tộc nhất định sẽ có lượng lớn linh dược để cấp tốc khôi phục, có gì phải sợ.
Nội tình gia tộc của bọn họ, không phải loại ba không: không có quyền không có thế không bối cảnh như tiểu tử Tống Đại Bảo kia có thể so.
Mọi người ở đây cũng hơi yên tâm, đều nhìn về phía Từ Khuyết, trong lòng cũng dâng lên một tia kiêng kỵ, thầm nói thủ đoạn của ông lão này thật sự không đơn giản.
Đầu tiên là lạnh lùng hạ sát thủ, nhưng chỉ giết chết một Lâm Hoán, tiếp theo lại ám chỉ Husky và Đoạn Cửu Đức đi ra, dựa vào chuyện Tống Đại Bảo không chết này, để song phương đều có bậc thang đi xuống.
Nếu đã như thế, Thiên Cung Thư Viện cũng chịu được áp lực rồi.
Lâm gia bên kia khẳng định là không cần phải nói, quan hệ không thể cứu vãn, nhưng chỉ cần thiên tài của Bao gia cùng Trương gia không chết, điều này đồng nghĩa với việc vẫn còn có thể tiếp tục thương lượng, không đến nỗi khiến quan hệ song phương hoàn toàn căng thẳng.
Hơn nữa nếu như Bao gia cùng Trương gia đều không có quan hệ thù địch với Thiên Cung Thư Viện, như vậy một Lâm gia đơn độc, khẳng định không dám cứng đối cứng cùng Thiên Cung Thư Viện.
Đây quả thật là môt biện pháp vẹn toàn đôi bên.
Dù sao kết quả cuối cùng chính là vị phó viện trưởng này lập uy thành công, hơn nữa Thiên Cung Thư Viện sẽ không cùng lúc đối địch với ba cái gia tộc, thật sự là một mưu kế tốt.
Rất nhiều người đều dùng ánh mắt kính nể nhìn về phía Từ Khuyết, bị thủ đoạn lần này của hắn thuyết phục.
- Mạc hộ pháp.
Nhưng đúng vào lúc này, Từ Khuyết lại đột nhiên mở miệng, khẽ nhíu mày nhìn về phía Mạc Quân Thần, trợn mắt nói:
- Ngươi còn đứng ở đó làm gì vậy, nhanh giết hai người kia đi.
Cái gì?
Tất cả mọi người đột nhiên đều ngẩn ra, trợn to hai mắt, tập thể ngơ ngác.
Còn muốn giết?
Kết cục không phải đã rất tốt rồi sao, sao ngươi còn muốn tiếp tục?
Tiếp tục nữa, sẽ thành mưu kế không tốt, mà là lựa chọn sai lầm.
- Chính là quân vô hí ngôn!
Lúc này, Từ Khuyết nhàn nhạt mở miệng, ánh mắt quét về phía hai người Bao Kiếm cùng Trương Lực Vân, lạnh lùng nói:
- Lão phu từ trước đến giờ nói một không hai, nhất ngôn cửu đỉnh tứ mã nan truy, nói giết cả nhà các ngươi, khẳng định sẽ giết cả nhà các ngươi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận