Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 739: Ngươi Là Người Tạc Thiên Bang?

Loảng xoảng!
Loảng xoảng!
Loảng xoảng!
Vali xách tay kim loại trong nháy mắt rơi trên mặt đất, cùng với tiếng máy móc vận chuyển, từng mảnh kim loại kéo dài ra, bắt đầu lắp ráp từ dưới bàn chân Từ Khuyết hướng lên trên, trong chớp mắt, đã biến hắn thành một người sắt.
Đùng! Đùng! Đùng!
Cùng lúc đó, một đám khôi lỗi ở phía trước đang tăng nhanh bước chân, nhanh chóng phóng tới.
Từ Khuyết giơ cánh tay sắt lên, bạch quang trong lòng bàn tay bỗng nhiên hừng hực.
"Xèo" một tiếng, một chùm sáng lớn bắn ra.
Ầm! Ầm! Ầm!
Trong khoảnh khắc, một đám khôi lỗi khi bị chùm sáng màu trắng bắn vào làm cho nổ tung, rồi vỡ thành từng mảng rơi trên mặt đất.
"Xèo!"
Từ Khuyết giơ cả hai tay lên, tiếp tục bắn ra chùm sáng màu trắng.
Ầm! Ầm! Ầm!
Lại thêm một đám khôi lỗi bị nổ tung, vỡ thành từng mảnh vỡ, rơi trên mặt đất.
Đám tu sĩ kinh ngạc đến ngây người, nhìn Từ Khuyết biến thành người sắt, trong lòng cực kỳ ngơ ngác, chuyện này... đây là món đồ quỷ quái gì vậy, lực phá hoại lại kinh người như thế?
Đồng thời, Tử Hà tiên tử đứng bên cạnh cũng rất ngạc nhiên, trên mặt mang theo vẻ khó tin.
Ầm ầm ầm!
Đột nhiên, tiếng nổ vang truyền đến, trong lối đi chấn động kịch liệt, trong đám khôi lỗi phía sau, có vài con khôi lỗi có thể so với Anh Biến kỳ, toàn thân hiện ra ánh vàng, lúc này lại đột nhiên gia tốc, phát ra lực lượng mạnh mẽ, vọt thẳng về phía Từ Khuyết.
- Không được!
Tử Hà tiên tử hơi thay đổi sắc mặt, đang muốn ra tay kéo Từ Khuyết về.
Nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, nhưng lại không nhanh bằng Từ Khuyết.
Chỉ nghe vèo một tiếng, ở ngực thân thể Iron Man của Từ Khuyết trong nháy mắt sáng lên, bỗng nhiên phát ra hồng quang, mang theo hỏa lực nóng rực, trong nháy mắt bắn ra.
Ầm! Ầm! Ầm!
Vài con khôi lỗi có cảnh giới tương đương với Anh Biến kỳ bị nhiệt độ cao hủy diệt tại chỗ, trực tiếp ngã trên mặt đất, vỡ thành sắt vụn.
Trong khoảnh khắc, trong lối đi trở nên lặng ngắt như tờ.
Tử Hà tiên tử ngạc nhiên.
Vài tên tu sĩ còn lại thì lờ mờ, nghẹ họng nhìn trân trối.
- Chuyện này... sao có thể được?
- Nhiều khôi lỗi như vậy, toàn bộ bị hủy diệt trong nháy mắt?
- CMN!
Nội tâm đám người vô cùng kinh hãi, sau đó trái tim như ngàn vạn con ngựa chạy trên cỏ.
Bọn họ nhớ lại lời Từ Khuyết nóic trước, cái gì mà thuở nhỏ học tập cơ quan thuật, am hiểu tìm kiếm nhược điểm khôi lỗi.
Hóa ra hắn đều nói sự thật, so với thân thể sắt thép màu đỏ bạc cùng chùm sáng kỳ lạ kia, những khôi lỗi này đúng là yếu đến cực điểm.
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết trang bức thành công, khen thưởng 800 điểm trang bức.
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết trang bức thành công, khen thưởng 1000 điểm trang bức.
...
Cùng với tiếng hệ thống thông báo vang lên, Từ Khuyết thu hồi lại khôi giáp Iron Man, trả lại hệ thống, trên mặt có chút bất mãn.
Tuy rằng lần nguỵ trang này không đến mức thiệt thòi, thuê Iron Man chỉ bỏ ra 800 điểm trang bức, nhưng lập tức kiếm lời hơn một ngàn điểm.
Nhưng cũng không đạt đến mức hắn kỳ vọng, bởi vì trong đám người này, ngoại trừ Tử Hà tiên tử, cảnh giới những người khác đều quá thấp, bằng không nếu như đặt ở tứ đại châu, ở trước mặt người mạnh hơn trang bức, một lần trang bức này ít nhất có thể kiếm lời hơn vạn điểm trang bức rồi.
- Chư vị đạo hữu, A Tử cô nương, chúng ta có thể tiếp tục tiến lên rồi.
Lúc này, Từ Khuyết nhìn về phía mọi người, hơi mỉm cười nói.
Tử Hà tiên tử đã lấy lại tinh thần, ánh mắt quái lạ nhìn Từ Khuyết, nghẹ giọng hỏi:
- Bộ khôi giáp sắt thép kia của ngươi là vật gì, rõ ràng không có bất kỳ sóng linh khí nào, nhưng lại có thể triển khai năng lượng kì lạ như vậy.
- A, đó là đồ vật do bộ khoa học kỹ thuật Tạc Thiên Bang chúng ta nghiên cứu ra, gọi là Tạc Thiên Bang Iron Man.
Từ Khuyết tự hào nói.
Lời này vừa nói ra khỏi miệng, không chỉ có vài tên tu sĩ, ngay cả sắc mặt Tử Hà tiên tử cũng đột nhiên cứng đờ.
- Tạc Thiên Bang? Trời ạ! Chẳng trách đạo hữu cường đại như thế, hóa ra ngươi là người của Tạc Thiên Bang à!
Vài tên tu sĩ cả kinh kêu thành tiếng.
Đối với Ngũ Hành Sơn mà nói, Tạc Thiên Bang thực sự quá nổi danh.
Nhưng cùng lúc đó, sắc mặt Tử Hà tiên tử trở nên lạnh lùng, ánh mắt lạnh lẽo nhìn kỹ Từ Khuyết, trầm giọng hỏi:
- Chí Tôn Bảo, ta hỏi ngươi, ngươi có biết một kẻ tên là Từ Khuyết hay không?
Ạch...
Trong lòng Từ Khuyết nhất thời hồi hộp một chút.
Xong rồi, trang bức quá mức, không cẩn thận nói lộ hết, bại lộ rồi.
Lúc trước ở Nam Châu bí cảnh, hắn ngay trước mặt Tử Hà tiên tử tự xưng là Tạc Thiên Bang Từ Khuyết, khiêu khích các loại.
Tử Hà tiên tử nếu như có ấn tượng xấu với hắn, vậy khẳng định cũng có ấn tượng xấu về Tạc Thiên Bang.
Không được không được, phải mau mau cứu trở về.
Từ Khuyết vội vã đè lại sự chột dạ, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, nói:
- A Tử cô nương, nguyên lai ngươi biết Từ Khuyết à? Nhưng... nhưng vì sao lại nói hắn là đăng đồ lãng tử thế, các ngươi có phải là có hiểu lầm gì không?
- Hiểu lầm?
Trên mặt Tử Hà tiên tử tràn đầy vẻ băng hàn, lạnh lùng nói:
- Chí Tôn Bảo, e rằng người hiểu lầm là ngươi. Phẩm hạnh của Từ Khuyết vô cùng bại hoại, thủ đoạn ác liệt, ngươi sao có thể cùng chung một thế lực với hắn được?
- Hả?
Từ Khuyết nhất thời làm ra vẻ kinh ngạc, đang muốn há mồm nói chuyện.
Nhưng đột nhiên, vài tên tu sĩ lại gầm lên.
- Câm miệng! Nữ nhân này bị sao thế? Tại sao lại nói lời sỉ nhục Từ Khuyết?
- Từ Khuyết chính là kiêu ngạo của Thủy Nguyên Quốc chúng ta, đã từng giúp chúng ta thu phục Thủy Nguyên Quốc, tiêu diệt phản đảng, còn một tay thành lập Tạc Thiên Bang Vạn Đạt quảng trường, tạo phúc cho dân, giúp tu vi của chúng ta được tăng cao. Sao ngươi có thể nói hắn như thế?
- Đúng thế! Cho dù hắn quả thật có một chút thủ đoạn khá là đê hèn, nhưng đó đều là vì người khác trêu chọc hắn, hắn mới như vậy.
- Không sai, Từ Khuyết vẫn là người tốt, so với vô số ngụy quân tử còn tốt hơn nhiều, ngươi tuyệt đối không thể nói lời sỉ nhục hắn như vậy!
Vài tên tu sĩ vô cùng kích động, căm tức nhìn Tử Hà tiên tử, thanh minh cho Từ Khuyết.
Từ Khuyết đứng ở một bên nhìn há hốc cả mồm.
Tử Hà tiên tử cũng kinh ngạc, hiển nhiên không nghĩ tới mấy người này lại hình dung Từ Khuyết tốt như vậy, thậm chí thay hắn ra mặt.
Chuyện này... không đúng rồi.
Tên đăng đồ tử kia, lúc trước ở trong bí cảnh đầu tiên là nói lời khiêu khích, còn phá huỷ hơn một nửa Dược Viên, cuối cùng còn thừa dịp mình đang ngưng tụ hồn phách, dám động tay động chân với cơ thể mình, tiểu nhân đê tiện vô sỉ như hắn, giết đi cũng là trừ hại thay thế gian, tại sao lại có người cảm thấy hắn là người tốt?
- Hừ, các ngươi đều bị hắn lừa rồi!
Tử Hà tiên tử lạnh giọng nói.
Vừa nhắc tới Từ Khuyết, nàng thật sự nổi giận.
- Không thể nào, mọi việc Từ Khuyết làm ở Thủy Nguyên Quốc, chúng ta đều rõ như ban ngày.
Vài tên tu sĩ cũng tức giận phản bác.
Từ Khuyết không khỏi đỏ mặt, trước mặt bản Bức Vương, chuyện này... khen ta như thế, thật ngại quá à.
- Chí Tôn Bảo!
Đột nhiên, Tử Hà tiên tử lạnh lùng nhìn về phía Từ Khuyết.
Từ Khuyết sợ hết hồn, vội vàng hô:
- Có!
- Ta hỏi ngươi, ngươi tin ta hay tin Từ Khuyết?
Tử Hà tiên tử khí thế mạnh mẽ, hiếm khi có tính khí bé gái quật cường, muốn chứng minh mình đúng.
Từ Khuyết nhìn có chút ngây người, đột nhiên cảm thấy Tử Hà tiên tử trước mắt đột nhiên có khí chất trên tương tự như Tử Hà tiên tử trong Đại Thoại Tây Du.
- A Tử cô nương, ngươi... ngươi hỏi thế thì ta trả lời thế nào đây? Kỳ thực ta đều tin, hơn nữa Từ Khuyết làm người thật sự rất tốt, có lẽ giữa các ngươi thật sự có hiểu lầm gì đó?
Từ Khuyết một mặt khổ sở nói.
Tuy rằng hắn rõ ràng, nếu như lúc này nói thẳng tin nàng, có thể sẽ thắng được một điểm hảo cảm.
Nhưng lấy tính cách của hắn, vì ghẹo em gái mà tự mình mắng mình, đây là chuyện tuyệt đối không tồn tại.
- Không có hiểu nhầm!
Tử Hà tiên tử lạnh lùng, lúc này cất bước liền đi, quả thật tức giận rồi.
Trước đây bên ngoài có nhiều người trào phúng nàng như vậy mà nàng đều không nổi giận một chút nào, nhưng giờ khắc này bởi vì Từ Khuyết nói lời này, nàng lại đột nhiên tức giận.
Mà đám tu sĩ còn lại cũng ngơ ngác đứng tại chỗ, cảm thấy Tử Hà tiên tử đang cố tình gây sự, nhục nhã anh hùng Từ Khuyết trong lòng bọn họ.
Từ Khuyết cũng đứng tại chỗ, có chút ngây người, cũng có chút dở khóc dở cười.
Đây là sao thế?
- Chí Tôn Bảo, ngươi có đi hay không?
Lúc này, Tử Hà tiên tử đã đi tới phía trước, đột nhiên dừng lại xoay người, mang theo một chút tức giận nhìn Từ Khuyết.
Ây da!
Từ Khuyết sáng mắt lên, hóa ra nữ nhân này còn có một mặt khả ái như thế.
Nhìn vẻ tức giận kia, nhìn cái mũi nhỏ hơi nhếch lên kia, chậc chậc.
Nếu như không phải nàng dịch dung thành vẻ mặt mặt xấu xí này, có lẽ sẽ chân chính là Tử Hà tiên tử rồi.
Nhưng như vậy cũng được, chí ít không giống trước kia lạnh như băng, bộ dáng không dính khói bụi trần gian.
- Đến đây đến đây.
Trong lòng Từ Khuyết thầm vui sướng, vội đáp, cũng bước nhanh chạy lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận