Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1164: Có Đại Bảo Bối

- Ai thế?
Một âm thanh có chút không kiên nhẫn truyền đến, tiếp đó chỉ nghe "Kẹt kẹt" một tiếng, cửa lớn đã bị mở ra một cái khe, một người ăn mặc quần áo hộ vệ thò đầu ra nói:
- Thành chủ đang tiếp đón khách quý, mấy ngày nay không tiện tiếp đón, có chuyện gì mấy. . .
Nói còn chưa dứt lời, tên hộ vệ kia mới nhìn rõ ràng mặt mũi của Từ Khuyết, lập tức choáng váng, tiếp đó sắc mặt kịch biến, kinh hô:
- A. . . Là ngươi, ngươi tới làm gì?
"Ầm!"
Ngay sau đó, tên hộ vệ sợ đến trực tiếp đóng cửa lại, trong phủ thành chủ truyền đến tiếng kêu sợ hãi của y:
- Không tốt rồi, tên đánh thiếu thành chủ bị thương kia tìm tới cửa rồi!
- Đậu phộng, hộ vệ quá hung hăng! Lại dám đóng sầm cửa trước mặt ta?
Ngoài cửa, lông mày của Từ Khuyết nhíu lại, tỏ vẻ không vui.
"Ầm!"
Lòng bàn tay của hắn ngưng tụ ra một đạo Dị Hỏa, trong nháy mắt đánh bay cửa lớn, sải bước bước vào trong phủ thành chủ.
Đám hộ vệ bên trong phủ đều bị kinh động, đều vọt ra, đứng thành một hàng, cực kỳ cảnh giác cùng nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Từ Khuyết, nhưng trước sau không có ai dám tới gần.
Từ lúc Từ Khuyết thành danh sau trận chiến ngày hôm nay, tin tức đã sớm truyền khắp phủ thành chủ, nhưng chẳng ai nghĩ tới, bây giờ thương thế của Lăng Phong còn chưa khôi phục, Từ Khuyết đã tìm tới cửa.
- Dừng tay!
Lúc này, một giọng nói quen thuộc truyền đến.
Lăng Phong tỏ vẻ trắng xám, giữa hai lông mày còn mang theo một chút tức giận, từ phía sau đám hộ vệ đi ra.
- Bạch đạo hữu, ngươi thế này là có ý gì?
Lăng Phong nhìn Từ Khuyết, trầm giọng hỏi.
- Không có ý gì, trước đây không phải đã nói rồi sao? Nếu ngươi thua, nói xin lỗi bồi tội với ta, còn phải cho ta tự do ra vào phủ thành chủ, lẽ nào ngươi muốn nuốt lời?
Từ Khuyết lẽ thẳng khí hùng nói.
Lăng Phong lập tức nghẹn lời, dù sao y xác thực đã nói những câu này trước mặt mọi người, bây giờ Từ Khuyết tìm tới cửa, cũng chính là danh chính ngôn thuận.
Sau khi chần chờ một lát, Lăng Phong rốt cục mở miệng nói:
- Được, ta vì chuyện trước đây xin lỗi ngươi, xin lỗi.
- Xin lỗi? Xin lỗi mà có tác dụng, còn cần cảnh sát để làm gì?
Lúc này Từ Khuyết quát lên.
- Cảnh sát? Đó là thứ gì?
Lăng Phong lập tức mơ hồ.
- Khụ, thật ngại quá, nhất thời nói sai. Được rồi, nếu ngươi đã xin lỗi, vậy chuyện này thôi đi. Nhưng bây giờ ta ở trong phủ thành chủ của các ngươi dạo một chút, sẽ không có vấn đề gì chứ?
Từ Khuyết cười dài nói.
- Có thể, nhưng Bạch đạo hữu mới đến, khẳng định không quen thuộc với phủ thành chủ của ta, không bằng ta phái ra mấy người dẫn đường cho Bạch đạo hữu đi.
Lăng Phong đáp ứng một tiếng, cũng không chờ Từ Khuyết đáp lời, trực tiếp vẫy vẫy tay, để vài tên hộ vệ phía sau phụ trách dẫn đường cho Từ Khuyết.
Nói là dẫn đường tham quan phủ thành chủ, kì thực chính là muốn nhìn chằm chằm vào Từ Khuyết, phòng ngừa tên này làm xằng bậy ở trong phủ thành chủ.
- Lăng thiếu thành chủ thật là khách khí.
Từ Khuyết cười nhẹ, vẫn không từ chối.
Nếu như hắn thật sự có thể bị mấy tên hộ vệ trông giữ, hắn cũng sẽ không gọi là Từ Khuyết nữa.
- Được rồi, đều lui ra đi. Việc nhỏ thế này không nên kinh động tới cha ta.
Lăng Phong dặn dò hạ nhân.
Trên thực tế y cũng không muốn kinh động tới cha y mới dùng mọi cách nhường nhịn Từ Khuyết như thế, dù sao gần đây trong phủ thành chủ có không ít quý khách đến, đều đang thương lượng chuyện luyện khí đại hội lần này, nếu như chuyện y ở bên ngoài gây sự còn chiến bại truyền qua, mất mặt không chỉ là y, mà còn có phụ thân y.
Tuy rằng thường ngày Lăng Phong rất ương ngạnh, nhưng cũng không phải là ngốc nghếch, biết cân nhắc nặng nhẹ, vì thế lần này y nhịn xuống, làm ra xử lý thích hợp nhất.
Nhưng mà loại phương thức xử lý thích hợp này, gặp phải Từ Khuyết, liền trở thành không thích hợp.
Từ Khuyết mới vừa bị vài tên hộ vệ mang đi không tới nửa canh giờ, vài tên hộ vệ liền vội vã chạy trở về, lộ ra vẻ kinh hoảng nói với Lăng Phong:
- Thiếu. . . thiếu thành chủ, chuyện không ổn rồi, tiểu tử kia không thấy đâu nữa!
- Không thấy? Một người đang yên đang lành, còn có thể biến mất dưới mí mắt của các ngươi?
Lúc này Lăng Phong nổi giận nói.
- Ta. . . chúng ta cũng không biết, hắn mới đi được một lúc liền nói muốn đi vệ sinh, chúng ta liền dẫn hắn đi tới nhà vệ sinh, hơn nữa còn canh giữ ở ngoài cửa chờ hắn, kết quả chờ rất lâu đều không thấy hắn đi ra, lúc chúng ta phát hiện ra chuyện không đúng cũng đã chậm. . .
Một gã hộ vệ tỏ vẻ khổ sở nói.
Thử hỏi ai có thể ngờ được, một người lớn sống sờ sờ lúc đang đi vệ sinh còn có thể đột nhiên biến mất đây, dù cho ngã xuống bên trong hố phân cũng phải có tiếng động chứ.
- Các ngươi đã đi tìm trong hầm cầu chưa?
Lăng Phong hỏi.
- Đã xem. . . xem xét vài lần rồi, không có ở bên trong.
Vài tên hộ vệ lúng túng nói, nhắc tới việc này, bọn họ liền không khỏi nhớ tới mùi vị bên trong nhà vệ sinh kia, trong nháy mắt cảm thấy buồn nôn.
- Mau truyền lệnh, lập tức sai người kiểm tra phủ thành chủ, nhớ kỹ, không nên kinh động tới cha ta.
Lúc này Lăng Phong hạ lệnh xong, lập tức xoay người vội vã rời đi, cũng gia nhập vào trong đội ngũ tìm kiếm Từ Khuyết.
Mà lúc này, Từ Khuyết đã một thân một mình đi dạo ở trong phủ thành chủ.
Lấy thủ đoạn của hắn, tùy tiện sử dụng một chút thân pháp nhỏ, liền dễ dàng thoát khỏi vài tên hộ vệ kia, nhưng lần này đến phủ thành chủ, tự nhiên cũng không phải thực sự đến đi dạo.
Mục đích thực sự của hắn là hướng về phía bảo vật của phủ thành chủ mà đến.
Thời buổi bây giờ nếu muốn nhanh chóng tăng cao thực lực, nhất định phải có thiên tài địa bảo đầy đủ, các loại linh đan diệu dược, tốt nhất còn có thể mò lấy một chút Tiên Khí cấp bậc cao.
Bách Hội Thành là một toà thành lớn như vậy, phủ thành chủ khẳng định sẽ rất giàu có, lấy tác phong ngày xưa của Từ Khuyết, nếu như không nhân cơ hội mò đi ít đồ đi, vậy cũng không phải là hắn rồi.
- Ồ, linh khí ở chỗ này nồng nặc như thế, khẳng định là có đại bảo bối.
Rất nhanh, Từ Khuyết ngừng lại ở trước một tòa lầu tháp, hai mắt tỏa sáng.
Bên trong toà lầu tháp này có lưu chuyển linh khí nồng nặc, thậm chí là bởi vì linh khí quá mức thừa thãi mà tràn cả ra ngoài tháp, nói trong này không có bảo vật, ai có thể tin?
- Khà khà, tuy rằng bày ra mấy cái trận pháp, nhưng có thể ngăn được Từ Khuyết ta sao?
Từ Khuyết đi đến trước lầu tháp, trực tiếp gọi hệ thống ra, phá giải trận pháp.
Chỉ là bởi vì có quá nhiều trận pháp, lần phá trận này, Từ Khuyết tiêu hao 50 ngàn điểm trang bức, nhưng hắn cũng không cảm thấy sẽ lỗ vốn , dựa theo mức độ đậm đặc của linh khí này, hắn tin tưởng bảo vật bên trong sẽ tuyệt đối vượt qua 50 ngàn điểm trang bức.
Ding, đã thành công phá giải trận pháp, bởi vì trận pháp nắm giữ năng lực hồi phục, mời kí chủ mau chóng tiến vào.
m thanh thông báo của hệ thống vang lên.
Đồng thời, trận pháp ở ngoài lầu tháp bị mở ra một lối vào.
Từ Khuyết cũng không suy nghĩ nhiều, lúc này một bước bước vào trong đó, lập tức chỉ nghe "Vèo" một tiếng, trong nháy mắt Từ Khuyết đã biến mất không còn tăm hơi.
Mấy hơi thở sau, lối vào trận pháp ở ngoài lầu tháp cũng chậm rãi khôi phục lại nguyên dạng, tất cả đều trở nên bình tĩnh lại.
. . .
Cùng lúc đó, trong phòng nghị sự ở hậu viện của phủ thành chủ.
Hơn mười vị cường giả có thân phận hiển hách, cảnh giới cao thâm, đến từ thế lực khắp nơi ở Trấn Nguyên Tiên Vực đang ngồi ở trong đó.
Lăng Hoang thân là người đứng đầu một thành, thân phận cũng rất cao quý, nhưng giờ phút này lại không dám thất lễ với người ở trong phòng nghị sự này một chút nào, toàn bộ quá trình đều ngồi ở một bên, trên mặt mang theo vẻ kính nể, cùng giao lưu với rất nhiều cường giả.
- Lần này Khí Tông ta tổ chức luyện khí đại hội ở Bách Hội Thành, một mặt là Bách Hội Thành nằm ở trung tâm của Trấn Nguyên Tiên Vực, thuận tiện cho Luyện Khí Đại Sư ở các Tiên Vực khác đến đây tham dự, mặt khác là bởi vì nơi này có linh khí đủ mạnh, có thể chịu đựng được nhu cầu của Luyện Khí Tháp. Vì thế Lăng thành chủ, lần này phải cảm ơn ngươi đã phối hợp.
Một ông già chậm rãi nói, ánh mắt nhìn về phía Lăng Hoang.
Lúc này Lăng Hoang đáp lại:
- Lý lão khách khí rồi, Khí Tông có thể tổ chức luyện khí đại hội ở Bách Hội Thành, là vinh hạnh của Bách Hội Thành ta.
- Lăng Thành chủ cũng khách khí rồi, nhưng mà chẳng mấy chốc luyện khí đại hội sẽ được triển khai, mong rằng lăng Thành chủ ở bên trong Bách Hội Thành dành ra một vùng để sắp xếp Luyện Khí Tháp, bằng không nếu cứ đặt Luyện Khí Tháp ở trong quý phủ, e rằng sẽ ảnh hưởng tới linh mạch của quý phủ.
- Lý lão yên tâm, chúng ta đã chọn ra nơi tổ chức thích hợp nhất cho luyện khí đại hội, ngay ở trung tâm Bách Hội Thành, bên cạnh Sinh Tử Đài, đồng thời ngay hôm nay liền có thể dời Luyện Khí Tháp đi.
Lăng Hoang chắp tay nói.
Lúc này ông lão kia mới thoả mãn gật đầu:
- Ừm, không tệ, Lăng thành chủ làm việc quả nhiên rất có năng suất. Nhưng việc dời Luyện Khí Tháp đi thì chúng ta cũng cần phải thêm cẩn thận, tuy rằng chúng ta đã bày xuống trận pháp, nhưng dù sao trong tháp cũng giấu không ít tài liệu luyện khí quý giá, đều là chuẩn bị cho luyện khí đại hội, đồng thời cũng lien quan tới việc xếp hạng Thiên Đỉnh Bảng, phải bảo đảm không có sơ hở nào, vì thế việc dời Luyện Khí Tháp đi, mong rằng chư vị đang ngồi đều bỏ ra một phần lực.
Lúc này mọi người đang ngồi cùng kêu lên đáp:
- Lý lão yên tâm, chúng ta nhất định sẽ tận lực bảo vệ Luyện Khí Tháp, bảo đảm luyện khí đại hội tổ chức đúng hạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận