Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1221: Có Tin Tức

Đánh lên?
Từ Khuyết ngạc nhiên một trận, liền Phá Không Phù đều không giải quyết được, chẳng lẽ còn có thể dùng man lực đánh lên được?
Husky giải thích:
- Bản thần tôn biết có một chỗ như vậy, là điểm giao giới yếu nhất giữa hai châu, tên là giới điểm, lúc đó bản thần tôn liền dự định từ giới điểm hạ xuống, không nghĩ tới nửa đường bị phục kích, lại mang theo tên con ghẻ Đoạn Cửu Đức này, thực sự không có cách nào mới đổi đường đi, cuối cùng thông qua trí tuệ của bản thần tôn, thành công từ thiên địa thông đạo hạ xuống, vì thế cái giới điểm cũng chưa đi,
- Chiếu theo ý này của ngươi, ngươi biết cách đánh phá giới điểm, đi về hướng Thiên Châu?
Từ Khuyết cảm thấy nghi ngờ.
Tuy rằng sức mạnh thân thể của Husky rất mạnh mẽ, nhưng hắn cũng không cho rằng loại giới điểm này có thể dựa vào man lực dễ dàng đánh vỡ được.
- Đương nhiên là bản thần tôn có thể, thế nhưng mấy ngày gần đây thân thể của bản thần tôn có bệnh, không tiện ra tay, vẫn phải do ngươi đến. Ngươi dùng chiêu Bức Vương Quyền kia, nhất định có thể được.
Husky tỏ vẻ ngạo nghễ nói.
Từ Khuyết lập tức trợn tròn mắt, dáng vẻ này của Husky, tám phần mười là không đánh tan được giới điểm.
Nhưng Husky nhắc tới Bức Vương Quyền, ngược lại làm cho Từ Khuyết nhớ tới Bức Vương Thối.
- Có lẽ thật sự có thể thử xem.
Con ngươi của Từ Khuyết hơi híp lại, nói không chừng Bức Vương Thối mới là then chốt để đánh vỡ giới điểm, nếu như thật sự có thể làm được, vậy vấn đề đi lên Thiên Châu kia cũng sẽ được giải quyết.
Nhưng trước đó, hắn vẫn phải lục soát Huyền Hoàng Châu cùng với sáu đại Tiên Vực của Địa Châu một lần.
Nếu như Đoạn Cửu Đức đoán không sai, lúc trước Tử Hà tiên tử chắc là bước vào Bán Tiên cảnh trước, kéo theo toàn bộ Nam Châu bí cảnh cùng phi thăng, bây giờ có lẽ đang ở một nơi nào đó trên Lâm Tiên Giới.
Mà ở bên trong Nam Châu bí cảnh, có hai tỷ muội Tô Linh Nhi cùng Tô Tiểu Thất, còn có Nhã phu nhân cùng Tô Vân Lam, thậm chí ngay cả Tiểu Nhu cũng ở bên trong.
Nhiều người như vậy, không thể vô duyên vô cớ mất tích, dù cho lật khắp cả Lâm Tiên Giới cũng phải tìm trở về.
Nghĩ tới đây, con ngươi của Từ Khuyết quét qua, trực tiếp nhìn về phía Husky cùng Đoạn Cửu Đức, cười híp mắt nói:
- Đến, sắp xếp một chút nhiệm vụ cho các ngươi.
. . .
Cùng ngày, các thế lực lớn đến từ Trấn Nguyên Tiên Vực ở Địa Châu, toàn bộ điều động, từ Thất Tinh Thư Viện cùng Thất Tử Thành rút đi.
Thời điểm như thế này, chỗ tốt của nhiều người liền thể hiện ra ngoài, dù cho Huyền Hoàng Châu cực kỳ rộng lớn, các nước san sát, nhưng ở dưới sự dẫn đội của Husky cùng Đoạn Cửu Đức, mười mấy vạn người của Trấn Nguyên Tiên Vực ở Địa Châu, toàn bộ đều được phân tán ra ngoài, thậm chí còn có các nước ở Huyền Hoàng Châu cũng không thể không tập trung sức mạnh vào, trợ giúp tìm kiếm ở Huyền Hoàng Châu.
Bên trong thời gian mấy ngày ngắn ngủi, liền kiểm tra hơn một nửa Huyền Hoàng Châu.
Cùng lúc đó, Từ Khuyết cũng lật toàn bộ Thất Tinh Thư Viện cùng với Minh gia, tất cả thiên tài địa bảo có thể bù đắp tiên nguyên, đều bị hắn mang đi hết sạch.
Lấy trạng thái trước mắt của hắn, một ngày mà Thanh Liên thế giới chưa bù đắp xong, Hỗn Độn Thanh Liên không thể hoàn thành lần sinh trưởng thứ ba, hắn liền khó để khôi phục trạng thái đỉnh phong nhất.
Nhưng cho dù thu bảo tàng của Thất Tinh Thư Viện cùng Minh gia đến tay, Từ Khuyết vẫn cảm thấy không đủ.
Hắn bây giờ cần số lượng tiên nguyên quá mức to lớn, đừng nói là Thất Tinh Thư Viện và Minh gia, dù cho toàn bộ linh dược ở Lý Quốc đều khó mà thỏa mãn nhu cầu của hắn.
- Thật là một cái động không đáy mà.
Từ Khuyết không thể không lắc đầu thở dài, cây Hỗn Độn Thanh Liên này, xác thực liền không phải người bình thường có thể nuôi nổi.
Nhưng nếu thật sự có thể nuôi lớn lên, cây Hỗn Độn Thanh Liên này chỉ sợ cũng sẽ là một tồn tại vô địch, đến lúc đó, "Trên trời dưới đất, duy ngã độc tôn" cũng không phải là không thể.
Chỉ là Thiên Châu, chỉ là Thánh Tông, chỉ là Thiên Cung Thư Viện, lại đáng là gì?
Từ Khuyết đứng ở bên trong Thất Tinh Thư Viện, ánh mắt thâm thúy nhìn lên trên không, thấp giọng tự nói:
- Hồng Nhan, chờ ta! Những người kia đều sẽ hối hận vì chuyện mà mình đã làm.
- Từ tiểu hữu.
Lúc này, một giọng nói quen thuộc từ phía sau truyền đến.
Từ Khuyết xoay người, trên mặt Tằng Đại Phật Gia mang theo ý cười, tay cầm một chuỗi phật châu, chậm rãi đi tới.
Trải qua qua mấy ngày tu dưỡng, thương thế trước đây của Tằng Phật Gia về cơ bản đã khôi phục, đồng thời bởi vì Minh gia đưa tới một ít linh dược, tu vi của y cũng từ Bán Tiên cảnh khôi phục lại Nhân Tiên cảnh sơ kỳ, căn cơ so với lúc trước càng củng cố rất nhiều, xem như là nhân họa đắc phúc.
- Tằng Phật Gia, lần này phải cảm ơn ngươi ra tay giúp đỡ.
Lúc này Từ Khuyết chắp tay cười nói.
Nếu không là Tằng Phật Gia trượng nghĩa ra tay, Lâm Ngữ Hi nhất định sẽ bị Minh Thành làm hại, Từ Khuyết đương nhiên cần phải cảm tạ một phen.
Dù sao ở trong tu tiên thế giới, người như Phật gia đã không có nhiều nữa.
- Từ tiểu hữu khách khí, năm đó nếu không phải ngươi đưa cái Hamburger kia, ta cũng không có cách nào phi thăng tới đây, vì thế ân tình này ta vẫn phải là trả lại. Hơn nữa nói đi nói lại, từ tiểu hữu chân chính nên cảm kích, hẳn là vị tiểu cô nương kia.
Tằng Phật Gia cười nói.
Từ Khuyết khoát tay áo một cái, một cái Hamburger đối với hắn mà nói, không đáng kể chút nào, hiếm thấy chỉ là Tằng Phật Gia còn có phần cảm kích này.
Về phần Lâm Ngữ Hi. . .
Từ Khuyết có chút không biết phải đối mặt như thế nào, nên cảm ơn sao? Phải mở miệng như thế nào?
- Từ tiểu hữu, đây là vị tiểu cô nương kia nhờ ta đưa tin cho ngươi.
Lúc này, Tằng Phật Gia đưa tới một phong thư, trên phong thư viết ba chữ "Từ Khuyết thu".
- Thư cho ta?
Từ Khuyết lập tức ngẩn ra, có chút không rõ vì sao.
- Ta suy đoán, giữa ngươi cùng tiểu cô nương kia, khẳng định là có một đoạn chuyện cũ. Phong thư này ta cũng không biết nàng đưa cho ta khi nào, lúc tỉnh lại liền nhìn thấy để ở ngoài cửa, vừa nãy ta cũng tìm người hỏi thăm, vị tiểu cô nương kia chẳng biết đã rời khỏi Thất Tinh Thư Viện lúc nào.
Tằng Phật Gia từ tốn nói, khá là cảm khái, tựa hồ chính y cũng đã từng có chuyện cũ tương tự.
Lâm Ngữ Hi đi rồi?
Từ Khuyết có chút ngạc nhiên, đây là chuyện hắn hoàn toàn không nghĩ tới.
Mấy ngày nay hắn sắp xếp cho bọn Husky đi ra ngoài, mình lưu lại chữa trị Thanh Liên thế giới, mà Lâm Ngữ Hi thì vẫn đang bế quan tu luyện, vì thế Từ Khuyết cũng không đi quấy rối, cũng không biết được rằng nàng lại ra đi không lời từ biệt.
"Xoạt!"
Từ Khuyết trực tiếp xé phong thư ra, muốn nhìn một chút xem đến cùng là tại sao Lâm Ngữ Hi lại rời đi.
Nhưng lúc bì thư bị xé ra, Từ Khuyết lại sửng sốt, trên giấy viết thư một chữ đều không có, hoàn toàn trống rỗng.
- Chuyện này. . .
Từ Khuyết ngẩn ra, lập tức khẽ lắc đầu cười khổ.
Đây là Lâm Ngữ Hi không biết nói cái gì với hắn, liền giống như hắn, cũng không biết nên nói cái gì với Lâm Ngữ Hi.
Chuyện năm đó, xác thực là hắn đã buông xuống, cũng không biết được rằng Lâm Ngữ Hi lại từ Địa Cầu tới đây, tuy rằng không biết đến cùng nàng đến như thế nào, nhưng khẳng định là quá trình sẽ không dễ dàng, thật vất vả mới gặp mặt, chưa kịp để hắn hỏi rõ ràng tất cả, Lâm Ngữ Hi đã rời đi.
- Từ tiểu hữu, kỳ thực trước khi nàng rời đi, ta đã từng nhìn thấy nàng đứng ở ngoài cửa phòng của ngươi, do dự do dự, chỉ có điều lúc đó ngươi không có ở bên trong, nàng cũng chần chờ rất lâu, cuối cùng cũng không gõ cửa tìm ngươi, trái lại xoay người rời đi.
Trên mặt Tằng Phật Gia mang theo ý cười nói.
- Ngươi có tìm nàng nói chuyện không?
Từ Khuyết hỏi.
Tằng Phật Gia gật gật đầu:
- Lúc nàng rời đi, vừa vặn nhìn thấy ta, cùng ta hàn huyên vài câu.
- Nàng nói cái gì?
- Nàng nói đã từng làm chuyện có lỗi với ngươi, đẩy ngươi ra khỏi người nàng, bây giờ nàng muốn mang ngươi về bên cạnh nàng, lại phát hiện khoảng cách giữa các ngươi đã quá xa xôi.
Tằng Phật Gia nói đến đây, thở dài:
- Haizz, lúc đó nàng còn nói, nàng muốn đi tìm một cái tạo hóa trong ký ức, đây tựa hồ đến từ chính truyền thừa của nàng, nhưng khi đó ta cũng không hề suy nghĩ nhiều, lại không nghĩ rằng nàng lại không tìm ngươi hỗ trợ, trái lại một mình rời đi.
Từ Khuyết nghe thấy vậy, một lần nữa lắc đầu cười nhẹ:
- Chuyện này. . . đúng thực là tác phong của nàng.
Hắn hiểu Lâm Ngữ Hi rất rõ, cô nàng này vẫn mạnh mẽ như trước kia vậy, lòng tự ái rất mạnh.
Lần này trải qua chuyện kia, có khả năng là để cho Lâm Ngữ Hi cảm thấy thực lực bản thân quá yếu, hơn nữa dựa theo tính cách của nàng, không cam lòng vô dụng lưu lại nhờ che chở, nàng là nữ nhân không thích trở thành bình hoa.
- Haizz, đúng là. . .
Từ Khuyết lắc lắc đầu.
Tuy rằng Lâm Ngữ Hi rất cá tính, nhưng làm như thế vẫn còn có chút ngây thơ, Huyền Hoàng Châu nguy hiểm như vậy, há là hoàn cảnh mà một tiểu nữ nhân Nguyên Anh kỳ như nàng có thể độc lập trưởng thành đây?
- Phật gia, ngươi giúp ta truyền lời cho viện trưởng Thất Tinh Thư Viện, nói y phái người đi tìm Lâm Ngữ Hi, thực lực của nha đầu này không mạnh, hẳn là đi không xa, nhưng cũng đừng quấy rầy nàng, trong bóng tối bảo vệ là được.
Cuối cùng, Từ Khuyết nhìn về phía Tằng Phật Gia nói.
- Được.
Tằng Phật Gia cười nhẹ, gật đầu đáp một tiếng, liền xoay người rời đi.
Vài ngày sau, viện trưởng của Thất Tinh Thư Viện liền tự mình tới, hướng về Từ Khuyết bẩm báo, người của bọn họ đã tìm được Lâm Ngữ Hi, hơn nữa đã thuận lợi sắp xếp để bảo vệ nàng trong bóng tối.
Sau đó lại qua nửa tháng, mấy người bọn Husky cùng Đoạn Cửu Đức ra ngoài cũng rốt cục trở về.
Husky phong trần mệt mỏi xông lên Thất Tinh Thư Viện, nhìn thấy Từ Khuyết, há mồm nói câu đầu tiên:
- Tiểu tử, chuyện Nam Châu bí cảnh có tin tức rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận