Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1429: Ta Không Đồng Ý

- Ừm.
Trong đôi mắt nữ tử xẹt qua một tia ảm đạm, gật gật đầu, thấp giọng nói:
- Cha cùng các thúc bá đã gật đầu, huống hồ chỉ cần có thể chữa khỏi cho Vô Phong, có thể giúp y đoạt lại vị trí Thần Tử, đối với chúng ta mà nói, chưa chắc đã không phải là chuyện tốt.
Lúc này Cơ Vô Vân tỏ vẻ lo lắng:
- Không, tỷ, cha và các thúc bá đều hồ đồ rồi, ngươi làm sao có thể hồ đồ theo bọn họ, đây rõ ràng chính là Thần Nông Thị tộc thừa dịp cháy nhà hôi của, không chỉ muốn ngươi gả tới đó, còn muốn chúng ta giao ra Ám Ảnh Huyết Sát Quyết của Ám Ảnh Phật, chuyện này nếu bị những người khác trong tông môn biết được. . .
- Câm miệng!
Nữ tử biến sắc, quát bảo Cơ Vô Vân ngưng lại.
Giờ khắc này nàng đã phát hiện mấy người Từ Khuyết xa lạ đang ở đây, thậm chí nơi này còn là cửa lớn Ám Ảnh Phật, Cơ Vô Vân ở nơi này nói ra những câu này, rất có thể sẽ mang đến đại họa cho cả nhà bọn họ.
Nếu như chỉ có điều kiện nàng gả tới Thần Nông Thị tộc, thì đây không tính là tội lớn gì.
Chỉ cần Cơ Vô Phong có thể đoạt lại vị trí Thần Tử, địa vị Cơ gia ở Ám Ảnh Phật cũng sẽ nước cao thì thuyền cao, hi sinh một người Cơ Khinh Hàn nàng, nàng cũng đồng ý.
Nhưng điều kiện của Dược Thần lại còn muốn bọn họ giao ra Ám Ảnh Huyết Đao Quyết, một khi bị những người khác trong tông môn biết Cơ gia tự mình truyền tông môn bí pháp ra ngoài, đây chính là đại họa khiến cả nhà bị tội chết, cho những người khác lý do đối phó với Cơ gia.
- Vô Vân, mấy vị này là. . .
Cơ Khinh Hàn cảnh giác, nhìn về phía mấy người Từ Khuyết.
Cơ Vô Vân lập tức nhấc lên tinh thần, vui vẻ nói:
- Đúng rồi, tỷ, mấy vị này chính là người Tạc Thiên Bang, đặc biệt vị Từ huynh đệ này, chính là nhi tử của cha Từ Khuyết, Từ Khuyết!
- Cái gì?
Cơ Khinh Hàn nhất thời cả kinh kêu thành tiếng, một mặt kinh hãi.
Dù Cơ Vô Vân giới thiệu Từ Khuyết thành nhi tử của cha Từ Khuyết, nghe vào cũng không sai, nhưng có chút khó đọc, dù sao tất cả mọi người chỉ nghe nói qua cha Từ Khuyết, lại không có người nào biết tên thật của cha Từ Khuyết.
Nhưng chuyện này cũng đủ khiến tỷ tỷ của Cơ Vô Vân cảm thấy kinh hoảng.
Phải biết là, bây giờ hai thế lực lớn ở Tử Vi Tiên Vực, còn có những gia tộc khác, bao gồm cả Thần Nông Thị tộc, đều đang truy nã cha của Từ Khuyết cùng với Từ Khuyết.
Thậm chí Thiên Châu còn lưu truyền mật lệnh, trước giết Từ Khuyết, sau lại giết cha hắn.
Bây giờ Cơ gia bọn họ mới vừa mời Dược Thần của Thần Nông Thị tộc tới, kết quả Cơ Vô Vân lại mang Từ Khuyết đến, chuyện này căn bản là đang tự gây phiền phức, rước họa vào thân.
- Tỷ, ngươi trước hết nghe ta nói, các ngươi đều biết, ta cùng cha Từ huynh có chút giao tình, nếu hắn chịu ra tay, Vô Phong ca nhất định có thể cứu, hơn nữa cũng không cần xem sắc mặt Thần Nông Thị tộc.
Cơ Vô Vân giải thích.
- Hồ đồ!
Cơ Khinh Hàn cắn chặt hàm răng, áp chế tức giận, trừng mắt về phía Cơ Vô Vân nói:
- Huynh trưởng của ngươi bị bệnh, ngoại trừ Dược Thần ra, không còn người nào có thể cứu. Dù cha của Từ Khuyết đã từng thức tỉnh Bàn Đào Viên, nhưng chuyện này không có một chút quan hệ nào cùng bệnh huynh trưởng ngươi. Chẳng lẽ ngươi còn tin tưởng lời đồn đại bên ngoài là để hắn ngủ một giấc liền có thể tốt?
- Làm càn!
Lúc này, Từ Khuyết đột nhiên hét lớn một tiếng, trừng mắt về phía Cơ Khinh Hàn quát lớn nói:
- Ngươi thật là to gan, dám nói năng lỗ mãng về cha ta?
Nói đến đây, Từ Khuyết lại nghiêm mặt nhìn về phía Cơ Vô Vân:
- Cơ huynh đệ, đây chính là ngươi nói không có người dám trêu chọc chúng ta sao? Ngươi nhìn tỷ tỷ ngươi, đây chính là thái độ nàng nói chuyện với nam thần sao?
- Không, Từ huynh đệ, tỷ ta chỉ là nhất thời tức đến chập mạch thôi, ngươi đừng so đo với nàng, việc này ta nhất định sẽ cho ngươi một bàn giao thoả mãn.
Cơ Vô Vân vội giải thích.
Người khác không tin năng lực của cha Từ Khuyết, nhưng y vô cùng tin tưởng.
Dù sao y từng tận mắt chứng kiến ở bên trong di tích thời thượng cổ "cha của Từ Khuyết" cường hãn thế nào, chuyện này quả thực chính là một nam nhân có thể sáng tạo ra vô hạn kỳ tích.
- Không cần, nếu vị Cơ tiểu thư này không hoan nghênh chúng ta, chúng ta cũng không tiện ở thêm, cáo từ.
Từ Khuyết chắp tay, xoay người giả bộ muốn đi.
Không đi không được, Cơ Vô Vân này vừa nhìn đã biết không có quyền gì, nhỡ may bọn họ lưu lại, gặp phải Dược Thần Thần Nông Thị tộc, không chừng Cơ gia sẽ bán đứng bọn họ.
- Chờ một chút, Từ huynh đệ, ngươi trước dừng chân đã, nghe ta nói một lời.
Cơ Vô Vân tức giận, vội vàng kéo Từ Khuyết.
- Đừng nói, ta đại ý cũng biết nguyên nhân ngươi mời chúng ta tới, nói thật cho ngươi biết, hiện tại cha ta không có ở Thiên Châu, dù hắn có biện pháp có thể chữa trị cho huynh trưởng ngươi, e là cũng thương mà không giúp được gì, bởi vì ta cũng không liên lạc được với hắn.
Từ Khuyết lắc lắc đầu.
- Chuyện này. . .
Cơ Vô Vân nhất thời sững sờ tại chỗ.
- Cơ huynh đệ, đừng như vậy, việc này không trách ngươi, thế nhưng vị bằng hữu là ngươi, Từ Khuyết nhất định phải kết giao rồi.
Từ Khuyết nở nụ cười, vỗ vỗ vai Cơ Vô Vân, rồi lập tức xoay người rời đi.
Song lần này vừa bước ra một bước, sau lưng lại truyền đến tiếng Cơ Khinh Hàn.
- Đứng lại, các ngươi không thể rời đi từ nơi này.
Nàng bước nhanh lên phía trước, mặt không cảm xúc nhìn Từ Khuyết nói:
- Dược Thần của Thần Nông Thị tộc ở ngoài thành, chuẩn bị vào thành, nếu các ngươi từ nơi này đi ra, nhất định sẽ chạm mặt y, như thế sẽ mang đến phiền phức không cần thiết cho chúng ta.
- Ồ? Vậy ngươi muốn ta đi cửa sau?
Từ Khuyết cười hỏi.
- Cũng không phải như vậy, cửa ra vào ở Thiên Sát Thành chúng ta, cũng chỉ có một truyền tống trận, không có cửa sau.
Cơ Khinh Hàn lắc lắc đầu.
- Ồ, vậy ý này của ngươi, chính là muốn giam lỏng chúng ta?
Từ Khuyết cười lạnh.
Nếu như để bọn họ đi cửa sau, tránh chạm mặt người Thần Nông Thị tộc, nể mặt Cơ Vô Vân, hắn đúng là có thể không ngại.
Nhưng nếu như Cơ Khinh Hàn này thật dự định giam lỏng bọn họ, vậy thì không thể nhẫn nhịn, dù có là tỷ tỷ của Cơ Vô Vân, mặt mũi này cũng không cho được rồi.
- Từ tiểu huynh đệ chớ nên hiểu lầm, ta chỉ là muốn tốt cho các ngươi, vị Dược Thần kia của Thần Nông Thị tộc, tu vi đã đạt tới Đại La Chân Tiên, nếu các ngươi bị y phát hiện, y nhất định sẽ không bỏ qua cho các ngươi.
Cơ Khinh Hàn khẽ lắc đầu, tiếp tục nói:
- Hơn nữa các ngươi là do đệ đệ ta mang tới, nếu các ngươi ở Thiên Sát Thành bị giết, bộ mặt Ám Ảnh Phật chúng ta sẽ không còn, hơn nữa còn có thể chọc tới một ít phiền phức không cần thiết, vì thế, ta nghĩ mời các ngươi tạm thời vào ở hậu viện, chờ vị Dược Thần kia rời đi, các ngươi lại. . .
- Xin lỗi, yêu cầu này, ta không đồng ý.
Từ Khuyết trực tiếp cắt ngang Cơ Khinh Hàn, nhàn nhạt lắc đầu nói.
Dù Cơ Khinh Hàn nói có vẻ dễ nghe, cũng không thay đổi được mục đích, nàng hành động như thế không khác gì giam lỏng cả.
Từ Khuyết lúc trước rời khỏi Thiên Châu, đã dự định sẽ không điệu thấp, cho nên mới làm một trận lớn ở Thánh Tông.
Bây giờ trở về, sao có thể tiếp tục hèn mọn được?
Làm người mà không đi gây sự, thì khác gì cá muối đâu?
Huống chi, Cơ Khinh Hàn còn tiết lộ ra một tin tức, vị Dược Thần kia của Thần Nông Thị tộc, mới chỉ là Đại La Chân Tiên mà thôi, Từ Khuyết nếu mở ra phong ấn, hoàn toàn có thể thuấn sát đối phương, huống chi ở đây còn có Tử Hà tiên tử, Từ Khuyết thực sự không nghĩ ra, mình có lý do gì phải tránh mặt Dược Thần kia.
Giờ khắc này, Cơ Khinh Hàn cũng hơi kinh ngạc một thoáng, giống như rất bất ngờ khi Từ Khuyết trả lời như thế.
Đôi mi thanh tú của nàng cau lại, trầm giọng nói:
- Từ tiểu huynh đệ, vậy ngươi dự định muốn tự chui đầu vào lưới hay sao?
- Ha ha, người tự chui đầu vào lưới, chỉ sợ là Dược Thần kia của Thần Nông Thị tộc đi.
Từ Khuyết lắc đầu nở nụ cười.
Đôi mi thanh tú của Cơ Khinh Hàn càng cau chặt lại, trong lòng không khỏi lắc đầu thở dài, cuối cùng vẫn là người trẻ tuổi, nghé con mới sinh không sợ cọp, dám ở nơi này nói khoác như vậy.
Vị Dược Thần của Thần Nông Thị tộc có cảnh giới Đại La Chân Tiên, còn Từ Khuyết này mới chỉ là Nhân Tiên cảnh, dù bên người có cường giả Kim Tiên cảnh đỉnh phong bảo vệ, sao có thể là đối thủ Dược Thần?
Bây giờ ăn nói ngông cuồng như vậy, đúng thật là buồn cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận