Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1553: Sao Người Biết?

- Thật ư? Theo một tiếng cười khẽ, thân ảnh Từ Khuyết đột nhiên lướt đến, xuất hiện ở trước mặt Husky không xa, giống như cười mà không phải cười.
- Đương nhiên, sao bản thân tôn có thể lựa người được? Bất quá so với nữ nhân không biết tốt xấu này, bản thần tốn càng tán dương người hơn, nàng thế mà muốn truy sát bản thân tôn, đúng là buồn cười. Mặt mũi Husky đầy vẻ nịnh nọt, như gặp cứu tinh, vừa nói vừa tới gần chỗ Từ Khuyết.
- Bá ca, nữ nhân này quả thực khó chơi, cũng may người xuất hiện, hai huynh đệ chúng ta liên thủ chiến đấu, nhất định sẽ đánh đâu thắng đó, đến lúc đó nữ nhân này liền thuộc về ngươi. Husky thét lên, đã tới ngay trước mặt Từ Khuyết. Sưu! Sau một khắc, nó nâng một cánh tay Kỳ Lân lên chụp vào Từ Khuyết, lập tức ném Từ Khuyết ra phía sau, đồng thời thân hình đột nhiên tăng tốc giống như tia chớp, lao nhanh tới phía trước. Hành động này hiển nhiên là muốn ném Từ Khuyết cho Hiên Viên Uyển Dung, như thế nó mới có thể thừa cơ đào thoát. Chỉ là một trào này của Husky ấn xuống, lại trực tiếp ấn vào không khí.
- Đậu xanh, lại là phân thân! Husky lập tức giận mắng. Nhưng một màn này ngược lại khiến Hiên Viên Uyển Dung đuổi sát phía sau đột nhiên hãm tốc độ. Nàng có chút chần chờ, ban ngày lúc nhìn thấy Từ Khuyết, một chưởng giống như đến từ thiên ngoại kia của Từ Khuyết vẫn còn khắc sâu trong lòng nàng. Hiện tại phân thân của tiểu tử kia đã xuất hiện, chân thân ắt hẳn đang mai phục xung quanh, nếu như Uy Vũ Vương liên thủ với hắn, nàng quả thật không dám chắc có thể bắt được bọn họ.
- Uy Vũ Vương, đừng chạy nữa, nếu như người giúp ta bắt Từ Khuyết lại, ta nhất định sẽ thả ngươi rời đi. Hiên Viên Uyển Dung mở miệng nói.
- Từ Khuyết là ai? Mẹ nó, vừa nghe tên đã biết không phải người tốt, ngay cả ngươi cũng không bắt được hắn, còn muốn kéo bản thần tôn xuống nước, không có cửa đâu! Husky tiếp tục lao nhanh về phía trước, không chần chờ chút nào, vào những lúc như thế này nó thông minh vô cùng. Hiên Viên Uyển Dung cũng khẽ giật mình, tựa hồ nghĩ tới điều gì, mở miệng hỏi:
- Người trẻ tuổi ban ngày đi cùng với người chính là Từ Khuyết, người gọi hắn là Bá ca, hình như đã bị lừa rồi.
- Cái gì? Là hắn? Lần này Husky có chút kinh ngạc. Bá ca chính là Từ Khuyết? Đậu, cái nào mới là tên thật a? Bất quá muốn liên thủ với ta bắt tiểu tử kia? Nằm mơ giữa ban ngày à, tiểu tử kia là một tên ngoan nhân, còn tinh hơn cả bản thân tôn, bắt thế quái nào được.
- Bản thần tốn không làm loại chuyện thất đức bán đứng huynh đệ này, nữ nhân, ngươi nhìn lầm Kỳ Lân. Husky tiếp tục chạy như bay, cũng không quay đầu lại.
- Bắt lấy hắn, ta lấy người, còn bảo vật trên người hắn thuộc về người, như thế nào? Hiên Viên Uyển Dung tiếp tục nói.
- Hử? Husky đột nhiên dừng lại, trừng to mắt:
- Chuyện này là thật.
- Thật! Hiên Viên Uyển Dung vì biểu hiện thành ý, cũng dừng lại.
- Tốt, một lời đã định. Husky không chút do dự đáp ứng, đồng thời sắc mặt quỷ dị dò xét Hiên Viên Uyển Dung, trong lòng lắc đầu liên tục, vạn vạn không nghĩ tới, tiểu tử kia có một bộ túi da tốt, thậm chí ngay cả Hiên Viên Uyển Dung cũng động tâm rồi, nàng muốn thân thể của hắn. A, nữ nhân.
- Yo a, Husky, người thế này rất quá đáng nha, biết ta đang ở phụ cận, còn ngay trước mặt bán đúng ta? Lúc này, âm thanh Từ Khuyết mới nhẹ nhàng xuất hiện. Trước đây hắn điều khiển phân thân tới, cố ý trêu đùa Husky một chút, nhưng bây giờ chân thân mới vừa vặn đuổi tới, lại nghe thấy Husky muốn liên thủ cùng Hiên Viên Uyển Dung.
- Hừ, tiểu tử, ngươi còn có mặt mũi nói? Chuyện bản thân tôn trộm bảo khố, không phải là do người thông báo cho bọn họ biết sao? Husky phẫn nộ quát.
- Cái gì? Từ Khuyết từ bên trong núi rừng chui ra, một mặt chấn kinh, trong mắt còn mang theo nghi hoặc.
- Ta mật báo.
- Ngươi còn giả vờ cái gì, chuyện bản thần tôn trộm bảo khố, người biết ta biết, không phải người chẳng lẽ lại là ta.
- Thật không phải là ta, ta không có, ngươi đừng nói nhảm. Từ Khuyết ba lần phủ nhận, trên mặt lộ ra vẻ tức giận, nhìn về phía Hiên Viên Uyển Dung quát lên.
- Nữ nhân này tại sao lại ác độc như thế, bịa đặt những lời như vậy châm ngòi ly gián tình cảm huynh đệ chúng ta.
- Đánh rắm! Husky tức miệng mắng to:
- Thế nhân đều biết, Thiên Cung Viện Hiên Viên Uyển Dung ghét ác như cừu, từ trước tới giờ không chơi thủ đoạn, tiểu tử, trước khi ngươi giả ngu không có nghe ngóng tinh tức à? Người ta có uy tín hơn người đấy.
- CMN! Lần này đến phiên Từ Khuyết ngây người rồi, Con Husky này, kiếp trước làm Kỳ Lân lão tổ, hình như không dễ lừa gạt lắm. Lại nhìn Hiên Viên Uyển Dung, từ đầu tới đuôi đều không có dáng vẻ sợ hãi, lạnh như như băng đứng tại chỗ, ánh mắt nhìn chằm chằm Từ Khuyết, chuyện này khiến Từ Khuyết lạnh cả sống lưng.
- Chậc chậc chậc, Hiên Viên Uyển Dung mấy vạn năm trước, khí thế đáng sợ hơn mấy vạn năm sau rất nhiều nha. Từ Khuyết nói thầm trong lòng.
- Uy Vũ Vương, ngươi nghĩ xong chưa? Lúc này, Hiên Viên Uyển Dung dời ánh mắt đi, nhìn tới Husky. Husky lúc này hô:
- Còn có gì phải nghĩ? Đương nhiên là người ta liên thủ bắt tên tiểu tử này lại. Nói xong, Husky lại một ngựa đi đầu, khí thế như hồng, phóng tới Từ Khuyết. Hiên Viên Uyển Dung thấy thế, khóe miệng cũng giương lên, đồng thời xuất thủ, trong nháy mắt đánh ra một đạo cấm chế, dự định giam cầm Từ Khuyết.
- CMN. Từ Khuyết thầm mắng một tiếng, sớm biết đã không tới thẦm gia náo nhiệt. Nhưng sau một khắc, hắn lại vui vẻ. Trước khi hắn đến Thiên Cung Viện, đã từ trong thương thành hệ hống đổi lấy Tri Kiếp Thông trong Thập Đại Thần Thong, thần thông kia có thể dự báo nguy cơ. Đoạn đường này tới, Tri Kiếp Thông chưa từng phát ra cảnh cáo, cho dù Husky cùng Hiên Viên Uyển Dung muốn liên thủ, Tri Kiếp Thông cũng sẽ sớm dự báo cho hắn biết. Nhưng hiện tại ở trong đầu hắn lại đột nhiên lóe lên một hình ảnh. Husky cùng Hiên Viên Uyển Dung liên thủ đối phó hắn, hắn mở ra cơ chế trả thù của hệ thống, hoàn toàn có thể ứng phó được. Tiếp theo Husky thấy tình thế không đúng, dùng một chiêu Hồi Thủ Đào, định cướp đi cây gậy của Từ Khuyết, nhưng sau khi phát hiện không thể lấy được, tên đần độn này trực tiếp xoay người chạy trốn. Đây rõ ràng là muốn mượn xung đột giữa Từ Khuyết và Hiên Viên Uyển Dung để thừa cơ đào thoát.
Nhưng trong nháy mắt nó chạy trốn kia, một thân ảnh đột nhiên từ dưới đất chui ra, tay nâng một cây thiền trượng, gõ xuống mặt đất, toàn bộ mặt đất trong nháy mắt phát ra quang mang mấy trượng. Trong khoảnh khắc, vô luận là Từ Khuyết hay là Hiên Viên Uyển Dung, thậm chí cả Husky đều bị định thân tại chỗ. Nhìn kỹ lại, bóng người kia chính là Đoạn Thất Đức buổi sáng đã gặp qua. Hình ảnh Tri Kiếp Thông dự báo, đến đây dừng lại. Từ Khuyết trong nháy mắt xem xong, nội tâm cả kinh. Ban ngày gặp Đoạn Thất Đức không lộ ra trước mắt người đời, không nghĩ tới y lại che giấu thực lực, CMN thực lực con hàng này ít nhất cũng là Tiên Tôn, còn cao hơn Hiên Viên Uyển một đại cảnh giới. Ây da ây da! Gia gia của Đoạn Cửu Đức, thế mà mạnh mẽ như vậy. Mấu chốt là một tên cường giả Tiên Tôn, thế mà chơi loại lừa gạt bẩn thỉu này, đối phó với Tiên Vương cùng Đại La Kim Tiên, cộng thêm một con Husky, còn muốn mai phục hạ độc thủ. Bất quá dựa theo cái đức hạnh này, Đoạn Cửu Đức nhất định là tôn tử của Đoàn Thất Đức. “Ầm!” Một tiếng vang thật lớn, hình ảnh giống như Tri Kiếp Thông đoán trước, Husky cùng Hiên Viên Uyển Dung đánh lên. Trong nháy mắt Từ Khuyết mở ra cơ chế trả thù của hệ thống, Tử Kim Bức Vương Côn quét ngang phía trước, trực tiếp đánh nát pháp quyết giam cầm của Hiên Viên Uyển Dung.
- Hắc hắc, các ngươi trúng kế! Gần như đồng thời, Từ Khuyết cười lớn nói:
- Đoạn Thất Đức, trận pháp bố trí xong chưa, mau ra đây, định trụ bọn họ lại.
- Cái gì? Husky cùng Hiên Viên Uyển Dung đồng thời cả kinh. Nơi này còn có người khác mai phục? Làm sao có thể.
- Không thể nào! Cùng lúc đó, dưới mặt đất truyền đến một đạo âm thanh tràn ngập kinh hãi.
- Thông Thiên Ân Dật Quyết của lão tử thiên hạ đệ nhất, ngay cả Tiên Đế đều không cảm ứng được, tại sao người lại biết ta đang bày trận?
Bạn cần đăng nhập để bình luận