Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 253: Dạy Ngươi Trang Bức, Có Muốn Hay Không?

Hỏa Hoàng đang mang theo các đại thần hướng về Thiên Điện Cấm Địa thoát thân, xa xa nghe được Từ Khuyết hát ca khúc này, lập tức liền tức điên, trong lòng hơi hồi hộp một chút, biết lần này thanh danh của mình xem như triệt để xong rồi.
Ca khúc có chứa ma tính như thế, khẳng định sẽ truyền bá ra ngoài, truyền khắp Kinh Thành...
Không! Là truyền khắp Hỏa Quốc!
Không! Là truyền khắp toàn bộ ngũ quốc!
Vào giờ phút này, Hỏa Hoàng thật sự rất muốn bất chấp tất cả, liều mạng già lao ra đánh cùng tên khốn thiếu đạo đức Từ Khuyết.
Làm sao đây! Làm sao đây!
Vẫn là bảo mệnh quan trọng hơn, dù cho tức giận đến phổi đều sắp nổ. Gã cũng chỉ có thể cố nén, bước nhanh mang theo văn võ đại thần trốn đến bên trong Thiên Điện Cấm Địa.
Mà cấm vệ trong cung nguyên bản cũng không biết là Hỏa Hoàng chạy, nhưng nghe thấy Từ Khuyết hát bài hát này, sau đó lại nhìn cung điện trống rỗng, lập tức liền hoảng.
Hỏa Hoàng mang theo các đại thần chạy?
Mẹ, cẩu Hoàng Đế này thật sự không phải là người! Chúng ta vì gã vào sinh ra tử, lúc mấu chốt lại không mang theo chúng ta chạy?
Đây là muốn chúng ta lưu lại nơi này chịu chết sao
Không được, chúng ta tuyệt đối không thể uất ức chết đi như vậy, chúng ta nên vì sinh mệnh mà chiến.
Ầm!
Lúc này, một đống cấm vệ trong cung đều xoay người, toàn bộ chen chúc mà ra, hướng Từ Khuyết hô:
- Phò mã gia, thủ hạ lưu tình, chúng ta đầu hàng.
- Chúng ta vứt bỏ nơi sáng theo tối... Ặc không đúng, chúng ta tử bỏ chỗ tối theo chỗ sáng, cũng không tiếp tục bán mạng cho Hỏa Hoàng nữa.
- Tạc Thiên Bang còn nhận người không? Chúng ta đồng ý gia nhập, trở thành hộ vệ của Tạc Thiên Bang!
...
Một đám cấm vệ đều bị ca khúc của Từ Khuyết làm cho kích động, tranh giành nhau hướng về hắn hô lớn.
Tất cả mọi người ở ngoài cung điện há hốc mồm, vốn là cho rằng đám cấm vệ này lao ra là muốn tìm Từ Khuyết liều mạng, bảo vệ Hỏa Hoàng rút đi, không nghĩ tới là đi ra đầu hàng.
Chuyện này...
Đây quả thật là hết cách rồi, là địch với tên đồ đệ này của Đoạn Cửu Đức, quả thực là sống còn khó chịu hơn chết, cũng không biết Hỏa Hoàng bị nhục nhã thành như vậy, tại sao còn cố gắng sống sót được, chuyện này cần dũng khí bao lớn. Đổi thành người bình thường, đã sớm lựa chọn tự sát rồi.
- Mau mau cút đi, ta đều lười giết các ngươi, Tạc Thiên Bang chúng ta là loại bang phái tùy ý nhận người hay sao? Các ngươi đi cọ nhà vệ sinh cũng không đủ tư cách. Các ngươi chỉ cần không chắn đường là được, chó ngoan không cản đường. Còn nữa, cẩu Hoàng Đế kia mang theo đại thần, là muốn chạy trốn đi nơi nào?
Từ Khuyết ghét bỏ nhìn đám cấm vệ, đồng thời cũng cất đàn ghita đi.
- Bọn họ khẳng định là đi Thiên Điện Cấm Địa, trong hoàng cung cũng chỉ có chỗ kia tồn tại cấm chế mạnh mẽ nhất.
Một tên cấm vệ lúc này đáp lại.
- Thiên Điện Cấm Địa?
Từ Khuyết không khỏi nhíu mày.
Mọi người ở đây vừa nghe thấy thế đều ngạc nhiên.
Hoàng cung Thiên Điện Cấm Địa là do khai quốc Hoàng Đế tự mình tìm cường nhân bày xuống cấm chế, chỉ có người có huyết thống Cơ gia mới có thể mở ra, bằng không căn bản khó có thể công phá.
- Từ Khuyết, được rồi, liền chấm dứt ở đây đi. Chỗ kia ngươi không phá nổi rồi.
Lúc này, đôi môi của Nữ Đế nhẹ nhàng động, truyền âm nhắc nhở Từ Khuyết.
Từ Khuyết xoay chuyển ánh mắt, nhìn về phía Nữ Đế, cười nhạt nói:
- Chính là một ít cấm chế mà thôi, ngươi làm sao sẽ biết ta không phá được? Nếu không chúng ta đánh cuộc? Thua liền lấy mặt xuống cho ngươi ăn.
Nữ Đế lại không để ý tới lời của Từ Khuyết, lắc đầu lạnh nhạt nói:
- Cấm chế ở Thiên Điện Cấm Địa không tầm thường, rất giống với Hoàng Lăng, dùng pháp quyết vô hiệu, chỗ kia chỉ có người có huyết thống Cơ gia mới có thể mở ra, hoặc là dựa vào nhân lực đi đào móc.
Cái quỷ gì?
Nhân lực đào móc?
Từ Khuyết vừa nghe đến câu này, lập tức liền vui vẻ.
Lại là phải dựa vào nhân lực đào móc nha, chuyện này quả thật liền không có độ khó rồi.
Lúc này, Từ Khuyết liền suy nghĩ một chút, hướng về hệ thống hỏi:
- Hệ thống, thuê 10 cái máy xúc có chiết khấu không?
Hệ thống vô tình đáp lại:
- Không.
- Vậy ngươi cũng quá đen, ta thuê dùng cũng chưa tới một ngày nha, ngày đó 12 canh giờ, ngươi liền thu phí 500 điểm Trang Bức, vậy ta thuê một canh giờ, có phải cũng chỉ cần 10 điểm Trang Bức?
- Một canh giờ cần 50 điểm Trang Bức!
- CMN, tên gian thương này, toán là do thầy giáo thể dục dạy à? 500 điểm Trang Bức trừ lấy 12 canh giờ, không phải mới bằng 41.66666 sao? Làm tròn lên cũng mới 42 điểm Trang Bức thôi.
- Một canh giờ cần 50 điểm Trang Bức!
- Được, ngươi trâu bò, ngươi gian thương, không phải là 50 điểm Trang Bức thôi à, ta liền thuê 10 cái máy xúc! 500 điểm Trang Bức, chính ngươi lấy đi.
Từ Khuyết tức giận bất bình, trong lòng kiên định hơn, khoản nợ kia khẳng định là không trả rồi.
- Ngươi không cần nổi giận, có thể làm cho Hỏa Hoàng xấu mặt như vậy, chỉ sợ sau này trong mắt người đời, bộ mặt gã cũng mất hết rồi. Còn việc báo thù, sau này cũng có thể có cơ hội.
Nữ Đế thấy Từ Khuyết tỏ vẻ phẫn nộ, cho rằng hắn là vì là phá không được cấm chế mà tức giận, không khỏi lần nữa truyền âm, mở miệng an ủi.
Nàng rất coi trọng Từ Khuyết, nếu như dẫn vào Thiên Hương Cốc, sau này có thể trở thành trụ cột của Thiên Hương Cốc.
Từ Khuyết vừa nghe lời này, nhưng lại lắc lắc đầu:
- Có cừu oán ta bình thường tại chỗ liền báo, đây chỉ là một cái cấm chế, không thể ngăn được ta! À này, tiểu cô nương, ngươi biết lái máy xúc không?
"A?" Nữ Đế lập tức kinh ngạc.
Máy xúc? Đây là vật gì?
Nàng lắc lắc đầu, cũng không chú ý xưng hô kỳ quái của Từ Khuyết đối với nàng, cười nhạt nói:
- Trẫm chưa từng nghe nói tới vật ấy.
- Không có chuyện gì nha, ta dạy cho ngươi. Lái máy xúc chơi rất vui.
Từ Khuyết cười híp mắt nói.
"..."
Con ngươi của Nữ Đế lộ ra một ít thần thái, tựa hồ hơi cảm thấy hứng thú.
Từ Khuyết cũng không phí lời, thu hồi hai cánh Hắc Diễm.
Vèo một tiếng, thân hình lóe lên, trực tiếp rơi lên trên mặt đất.
Sau đó thần niệm của hắn hơi động, từ trong gói hàng hệ thống, đem một cái máy xúc lấy ra, đập ầm ầm lên trên mặt đất.
"Ầm!"
Toàn bộ mặt đất trong nháy mắt rạn nứt, một mảnh đá vụn.
- Oh, thật ngại quá, dùng sức quá mạnh.
Từ Khuyết cười híp mắt nhìn về phía Nữ Đế nói.
Nhưng mà mọi người ở đây đều trợn to hai mắt, dáng vẻ vẻ ngạc nhiên.
- Ta kháo
- Đây là pháp khí gì?
- Lớn quá rồi?
- Hình dáng nhìn qua cũng hết sức kỳ quái, chẳng lẽ lại là đại sát khí của Tạc Thiên Bang?
- Lẽ nào hắn muốn dùng vật ấy phá cấm chế bên trong Thiên Điện Cấm Địa? Không thể nào, bất kể là pháp khí hay là pháp quyết đều vô hiệu đối với cấm chế bên trong cấm địa.
- Xem ra hắn là muốn thử thật giả một lần.
- Ta dám đánh cuộc, vật ấy tuy rằng phi phàm, thế nhưng phá không được cấm chế, dù sao thì những cấm chế kia, là do khai quốc Đế Hoàng mời cường giả bày ra.
- Đúng rồi, cường giả niên đại đó, mạnh mẽ hơn chúng ta bây giờ nhiều lắm.
...
Mọi người đều lắc đầu.
Nữ Đế cũng kinh ngạc một trận, cực kỳ hiếu kỳ, đánh giá máy xúc mà Từ Khuyết mới lấy ra.
- Đây chính là máy xúc? Nó là pháp khí sao?
Nữ Đế vừa nhìn về phía Từ Khuyết, nghẹ giọng hỏi, vẻ tò mò trong tròng mắt càng lúc càng đậm đặc.
Từ Khuyết khoát tay áo một cái, trâu bò hò hét nói:
- Ngươi sai rồi, này không phải pháp khí, nó là thần khí.
- Thần khí? Không đúng, nó cũng không có một chút linh lực lưu động nào.
Nữ Đế nhíu mày lại, lắc đầu nói.
- Không tin à? Chờ chút!
Từ Khuyết lúc này nhảy lên máy xúc, ngồi vào chỗ điều khiển, lôi kéo cần khởi động.
Máy xúc nhất thời bị khởi động, động cơ "Rầm rầm" vang vọng.
Cánh tay máy đằng trước chậm rãi giơ lên, gầu thép cứng rắn cực kỳ, bỗng nhiên hướng tường cung điện đập xuống.
"Ầm ầm!"
Một tiếng vang thật lớn, cả bức tường cung điện trong khoảnh khắc sụp đổ, rơi xuống một đám phế thạch.
Nhưng mà Từ Khuyết lại thao tác cánh tay máy, đem gầu xúc hướng về mặt đất đẩy một cái, lập tức dọn ra một cái đường lớn!
Tất cả mọi người ở đây đều lờ mờ ngơ ngác, há to mồm, khó có thể tin.
Chuyện này... Vật này cũng quá lợi hại rồi?
Dĩ nhiên không cần chân nguyên lực liền có thể khởi động, hơn nữa uy lực cường đại như thế.
Đôi mắt đẹp Nữ Đế cũng mở to, trong mắt rạng ngời rực rỡ.
"Kẹt kẹt kẹt kẹt kẹt kẹt..."
Lúc này, Từ Khuyết lại thao tác động cơ, trâu bò hò hét đem máy xúc tiến lên, chạy đến trước mặt Nữ Đế, thần khí mười phần vỗ vỗ chỗ ngồi bên cạnh, sau đó, tiện hề hề cười nói:
- Tiểu muội muội, ghê gớm không, dạy ngươi Trang Bức, có tới hay không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận