Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 728: Vô Đề

- Xảy ra vấn đề rồi!
- Lần này thật xong rồi!
- Bắc Hải truyền tới một tin dữ, khu vực tứ đại châu nguyên bản bị gông xiềng bao phủ, nhưng sau khi Từ Khuyết tiêu diệt những cường giả ngoại lai kia, Huyền Chân đại lục mạnh mẽ phá ra một cái lỗ hổng tạm thời, đưa sang một phần chiến thư.
- Bọn họ yêu cầu lập tức đưa Khương Hồng Nhan trở lại, bằng không trong vòng năm năm chắc chắn sẽ công phá gông xiềng, tàn sát tứ đại châu!
- Cái gì, tại sao lại như vậy?
- Ài, gông xiềng đã bày xuống quá nhiều năm, đã dần mất đi linh khí.
- Không phải nói là còn có thể duy trì mười năm sao?
- Vốn là mười năm, nhưng Từ Khuyết giết chết cường giả ngoại lai, làm thánh thượng của Huyền Chân đại lục tức giận, hiện nay bọn họ đã bắt đầu công kích gông xiềng, chỉ cần năm năm là có thể công phá.
- Năm năm? Vậy phải làm sao bây giờ?
- Ta còn chưa sống đủ đâu, năm năm chớp mắt đã trôi qua, lẽ nào chúng ta vì cầu trường sinh mà tu luyện nhiều năm như vậy, tất cả mọi nỗ lực đều uổng phí?
Bất kể là Đông Hoang hay là tam đại châu khác, vô số tu sĩ đều kinh hoảng không thôi, người người cảm thấy bất an.
Áp lực mà Huyền Chân đại lục mang đến làm cho tứ đại châu hầu như cảm thấy tuyệt vọng và mù mịt.
Lúc Từ Khuyết nhận được tin tức, lại bình tĩnh lạ thường.
Bởi vì lúc trước hắn không cho Khương Hồng Nhan về Huyền Chân đại lục, Khương Hồng Nhan cũng đã nhắc tới chuyện này, đồng thời báo cho Từ Khuyết, lấy thực lực của hoàng thất Huyền Chân đại lục, muốn công phá gông xiềng chỉ cần năm năm.
Năm năm đối với các tu sĩ mà nói, vô cùng ngắn ngủi.
Nhưng đối với Từ Khuyết mà nói, thời gian năm năm không được coi là nhiều nhưng cũng không hề ít, cũng đủ để khiến thực lực của hắn tăng lên vài lần, thậm chí cuối cùng chém giết Đại Thừa kỳ đỉnh phong cũng không phải là không thể.
Vì thế hắn rất bình tĩnh, đối với bên ngoài kêu gào:
- Báo cho tu sĩ tứ đại châu, không cần để ý tới uy hiếp của Huyền Chân đại lục, đến lúc đó bọn họ tới một tên, ta liền giết một tên.
Nhưng mà sau khi mấy lời nói này truyền đi, cũng không đưa đến tác dụng gì.
Tứ đại châu có rất nhiều thế lực lớn san sát nhau, hiểu rõ thực lực tổng hợp của Huyền Chân đại lục, thậm chí có một ít lão tổ của các thế lực công khai ra bên ngoài, thánh thượng của Huyền Chân đại lục chính là cường giả Đại Thừa kỳ tối đỉnh.
Tin tức này vừa phát ra, tứ đại châu trong nháy mắt rơi vào một hồi náo động.
- Đại Thừa kỳ đỉnh phong? Trời ơi, đây chẳng phải là chỉ thiếu chút nữa, liền có thể thành tiên?
- Như thế thì còn đánh thế nào đây?
- Từ Khuyết nói tới một người giết một người, nếu như thánh thượng của Huyền Chân đại lục đến, hắn sao có thể đánh thắng được?
- Đó cũng có thể xem là tồn tại bán tiên rồi.
Rất nhiều người đều khiếp sợ vạn phần.
- Hắn quá ích kỷ, vì muốn giữ Khương Hồng Nhan, lại không để ý an nguy của vô số sinh mệnh tứ đại châu chúng ta.
Thiên Giác ngưu tộc ở Nam Châu xa xôi không nhịn được đứng ra, chỉ trích Từ Khuyết.
Có người mở đầu, lập tức lại có người chen chúc đứng lên tiếp.
- Những cường giả ngoại lai kia trước đây đã tiết lộ ra rằng, bản thân Khương Hồng Nhan chính là người của Huyền Chân đại lục, hơn nữa còn là con gái của thánh thượng, chính là một vị Đế Tôn, vì sao còn muốn giữ lại tứ đại châu?
- Từ Khuyết lần này quả thật quá đáng, lẽ nào ở trong mắt ngươi, tính mạng của tất cả mọi người ở tứ đại châu ta cũng không bằng một mình Khương Hồng Nhan sao?
- Từ Khuyết, chúng ta ở đây cầu xin ngươi, xin ngươi lấy đại cục làm trọng, giao Khương Hồng Nhan ra đi!
- Từ Khuyết, giao Khương Hồng Nhan ra đi!
- Từ Khuyết, giao Khương Hồng Nhan ra đi!
Càng ngày càng có nhiều âm thanh của vô số người ở tứ đại châu truyền ra, đến cuối cùng hình thành một luồng âm thanh không thể bỏ qua, tất cả đều đang kêu gọi Từ Khuyết, xin hắn trao trả Khương Hồng Nhan về cho Huyền Chân đại lục.
Lúc Từ Khuyết nghe được mấy câu nói này, cười lạnh không ngớt, lắc đầu liên tục:
- Những người này đúng là ấu trĩ ngây thơ.
- Ta vẫn nên trở về thôi.
Khương Hồng Nhan thở dài nói.
Nàng không muốn nhìn thấy Từ Khuyết bị thế nhân chỉ trích, cũng không muốn nhìn thấy năm năm sau tứ đại châu thật sự bị Huyền Chân đại lục tàn sát.
- Không được, ngươi đã đồng ý với ta sẽ không trở lại. Huống hồ, cho dù ngươi trở lại cũng không có tác dụng.
Từ Khuyết lộ vẻ kiên định nói.
Để Khương Hồng Nhan trở lại Huyền Chân đại lục như vậy, chẳng phải sẽ như đưa dê vào miệng cọp?
Tên gọi là thánh thượng kia, vì hoàng quyền mà ngay cả con gái mình cũng có thể giết, bây giờ Khương Hồng Nhan mang theo ký ức hai đời, tính cách phát sinh biến hóa, nếu trở lại Huyền Chân đại lục, lấy tác phong tàn nhẫn của tên thánh thượng kia, nhất định sẽ không cho phép nàng mang loại tính cách này đi kế thừa ngôi vị hoàng đế, đến lúc đó nói không chừng lại sẽ làm ra chút thủ đoạn càng ác độc hơn, mạnh mẽ thay đổi tính cách của nàng.
Cùng ngày, Từ Khuyết hiện thân, đứng trên tường thành của một toà cổ thành, hô lớn:
- Tất cả mọi người đều lại đây, mang Truyền Âm Phù tới, ta có lời muốn nói!
- Từ Khuyết xuất hiện?
- Hắn rốt cục đứng ra trả lời, mau đi xem một chút.
Vô số tu sĩ ở gần đó lập tức bị kinh động, đều tranh thủ chạy tới.
Không lâu lắm, tường thành lập tức bị vây đến gió thổi không lọt, người đông nghìn nghịt.
Tất cả mọi người đều nhìn Từ Khuyết, biểu hiện phức tạp.
Thiếu niên này, vừa mới chém giết nửa bước Độ Kiếp kỳ xong, trở thành một cái kỳ tích của tứ đại châu, thậm chí đã trở thành tồn tại đỉnh phong ở tứ đại châu, có thể nói là một sự kiêu ngạo của tứ đại châu.
Nhưng hôm nay, hắn vì bảo vệ một cô gái, lại không để ý tới an nguy của tất cả mọi người, chuyện này làm cho nhiều người cảm thấy rất bất mãn.
Nhưng mà ở trước mặt Từ Khuyết, không ai dám biểu đạt bất mãn trong lòng, đều cấm khẩu nhìn hắn, muốn nghe một chút xem, hắn đến cùng sẽ đáp lại như thế nào.
- Người đã đến gần đủ rồi.
Từ Khuyết nhìn vô số người trên tường thành, lạnh nhạt nói:
- Chư vị, mời lấy tất cả Truyền Âm Phù trên người các ngươi ra, giúp ta truyền lời nói sau đây đi, để tứ đại châu đều nghe thấy âm thanh của ta.
Mọi người sau khi ngẩn ra, đều lấy Truyền Âm Phù ra, tim bắt đầu gia tăng tốc độ đập.
Bởi vì bọn họ rõ ràng, lần này Từ Khuyết là chính diện hướng đáp lại người ở tứ đại châu, lựa chọn của hắn sẽ quyết định tới sinh tử của tất cả mọi người ở tứ đại châu.
Vèo! Vèo! Vèo!
Từng cái từng cái Truyền Âm Phù bị bắt lấy, hóa thành ánh sáng, từ trong đám người bay lên, lướt về phía trên không, giống như từng ngôi sao toả ra ánh sáng óng ánh.
Những Truyền Âm Phù này, đều sẽ ghi chép âm thanh của Từ Khuyết.
Cùng lúc đó, trong một gian khách sạn bên trong tòa cổ thành.
Khương Hồng Nhan ngồi ở trong sương phòng, nhìn ra cửa sổ, xa xa nhìn kỹ bóng lưng đứng trên tường thành kia, ánh mắt phức tạp.
Khương Thái Hư và Khương Lâm Lâm cũng ngồi ở bên cạnh nàng, tựa hồ nhìn ra tâm sự nặng nề của nàng, Khương Lâm Lâm ôm lấy cánh tay của nàng, bi bô hỏi:
- Hồng Nhan tỷ tỷ, ngươi không vui sao?
Khương Hồng Nhan xoay đầu lại, khẽ mỉm cười, xoa xoa đầu nhỏ của Khương Lâm Lâm, nhẹ giọng nói:
- Tỷ tỷ rất vui vẻ.
- Nhưng mà Lâm Lâm cảm thấy tỷ tỷ không vui.
Khương Lâm Lâm mân mê cái miệng nhỏ nhắn nói.
- Không, tỷ tỷ thật sự rất vui vẻ.
Khương Hồng Nhan cười nhạt, ánh mắt vừa nhìn về phía bóng lưng ngoài cửa sổ kia, trong con ngươi xinh đẹp toát ra một ít vẻ ấm áp, nhẹ giọng nói:
- Tỷ tỷ rất vui vẻ, bởi vì gặp được hắn. Rõ ràng chỉ là một thiếu niên, nhưng lại mạnh mẽ hơn vô số lão quái, còn liều lĩnh vì ta đẩy lên một mảnh trời. Chỉ là...
Nói đến đây, âm thanh của nàng trở nên càng thấp hơn, giống như nỉ non tự nói:
- Chỉ là tất cả những thứ này không nên để hắn chịu đựng, có thể ta nên rời đi, tương lai có một ngày, ta vẫn có thể gặp lại hắn.
Mà lúc này, Từ Khuyết đứng trên tường thành, muôn người chú ý, hai tay chắp sau lưng, tay áo phiêu phiêu.
Rốt cục, hắn trầm giọng mở miệng:
- Đầu tiên, ta phải ở chỗ này đáp lại cho những người muốn ta giao Khương Hồng Nhan ra!
Bạn cần đăng nhập để bình luận