Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1223: Người Quen

Địa Châu tuy rằng được chia ra làm sáu đại Tiên Vực, nhưng trước sau vẫn là một thể thống nhất, đều là mảnh vỡ năm đó bị đánh rơi xuống từ Thiên Châu, cùng nằm ở trên một mặt phẳng.
Muốn qua lại sáu đại Tiên Vực phải nắm giữ thực lực Địa Tiên cảnh trở lên, mới có thể bình yên xuyên qua mặt vực, nếu không sẽ bị sức mạnh của thiên địa quy tắc nghiền thành bột phấn.
Tuy rằng Từ Khuyết khá có lòng tin đối với cường độ cơ thể của mình, nhưng hắn cũng không phải là một người thích đi mạo hiểm, càng không muốn dùng mạng nhỏ của mình đi thử nghiệm khiêu chiến cực hạn, tuy rằng nghe tới khá là nhát gan, nhưng đây đều là chuyện không cần thiết.
Từ Khuyết có vô số phương pháp khiến mình trở nên mạnh mẽ, hắn sẽ không ấm đầu chạy đi làm những chuyện nguy hiểm kia.
Đương nhiên, nếu như là vô số người ở Trấn Nguyên Tiên Vực nhìn hắn, vậy hắn liền quyết chí tiến lên, thậm chí không để ý tới các loại khuyến cáo cũng phải dùng thân thể để qua lại giữa các Tiên Vực, không tại sao cả, thuần túy là vì trang bức.
Nhưng ở dưới tình huống không có người nào xem, trang bức này không làm cũng được.
Từ Trấn Nguyên Tiên Vực tới Huyền Ất Tiên Vực, vẻn vẹn chỉ cần bỏ ra mấy ngày.
Tần Tam Lập đã từng đi qua Huyền Ất Tiên Vực, vì thế sau khi Từ Khuyết bố trí Hư Không Giao Giới Phù xong liền do Tần Tam Lập đến khởi động Phá Không Phù, mang theo mấy người đi tới Huyền Ất Tiên Vực.
Lúc Husky và Đoạn Cửu Đức ở Huyền Hoàng Châu đã dò la, bí cảnh thí luyện kia ở phía tây Huyền Ất Tiên Vực, vị trí địa lý chếch xuống dưới, kẹp ở giữa Huyền Ất Tiên Vực cùng với Lâm Quốc ở Huyền Hoàng Châu.
Tần Tam Lập biết rõ mảnh bí cảnh này, mang theo Từ Khuyết, Husky cùng với Đoạn Cửu Đức, hạ xuống ở lối vào bí cảnh Huyền Ất Tiên Vực.
Dựa theo thời gian mà tính toán, bí cảnh thí luyện cũng đã sắp kết thúc, rất nhiều người đã từ trong bí cảnh rời đi.
Sau khi bọn Từ Khuyết đến, vẫn chưa gây ra sự chú ý của quá nhiều người, trực tiếp đứng ở lối vào bí cảnh bắt đầu chờ đợi.
- Tiểu tử, thật sự không đi vào sao? Bản thần tôn có nghe nói, trong này có thứ tốt đó.
Husky đứng ở một bên, tha thiết mong chờ nhìn tu sĩ không ngừng đi ra từ bên trong bí cảnh, ước ao hỏi.
- Đi cái rắm, bí cảnh này lớn như vậy, vạn nhất lỡ dịp gặp nàng thì phải làm sao bây giờ?
Từ Khuyết trợn mắt nói.
Hắn đúng là không có dự định tiến vào trong bí cảnh, như hắn từng nói, nếu như một đám người mình đi vào, kết quả nữ nhân quen biết với hắn ở bên trong bí cảnh lại đi ra, vây sau này muốn tìm kiếm sẽ phiền phức hơn mà thôi.
Ngược lại thì tình huống bây giờ mới là tốt nhất, chỉ cần ở lối vào bí cảnh chờ, tuyệt đối có thể gặp được đối phương, dù sao cửa ra vào cũng chỉ có một.
- Nhưng nói đi cũng phải nói lại, bên trong bí cảnh này đúng là có thần vật, chỉ có điều vẫn chỉ là tin đồn mà thôi, xưa nay không có ai tận mắt nhìn thấy.
Lúc này, Tần Tam Lập cũng khẽ gật đầu, thuần túy chỉ là chuyện phiếm.
Từ Khuyết nghe thấy vậy lông mày lập tức nhíu lại, cười không nói.
Tình huống như thế, nếu như mở miệng hỏi bên trong có thần vật gì, dựa theo tình tiết trong phim phát triển chẳng phải liền thật phải đi vào sao?
Bản bức thánh nhất định không hỏi
- y. . .
Tựa hồ thấy mấy người Từ Khuyết và Husky đều không có ý tứ muốn tiếp lời, Tần Tam Lập cũng không thuận nói chuyện phiếm, nhưng lại cảm thấy mấy người đứng ở đây chờ có chút ngốc, liền lại há mồm chuẩn bị nói tiếp.
- Thần vật này a. . .
- Câm miệng!
Từ Khuyết lập tức trợn mắt nói.
- Đừng nói tới thần vật tạo hóa gì đó với ta, mục tiêu hôm nay của bản bức thánh cũng chỉ có một, đàng hoàng ở chỗ này chờ đợi!
- Được. . . được rồi.
Tần Tam Lập sau khi ngẩn ra, cười khổ nói, lơ ngơ, hoàn toàn không biết mình đắc tội với Từ Khuyết ở chỗ nào.
Lúc này, Husky lại đột nhiên từ trên mặt đất đứng lên, lộ ra vẻ cảnh giác nói:
- Ồ, tiểu tử, bản thần tôn cảm thấy có điểm không đúng.
- Làm sao lại không đúng?
Từ Khuyết nhìn về phía Husky.
Mũi của Husky giật giật mấy lần, nghiêm nghị nói:
- Chỗ này giống như có một luồng khí tức, rất tương tự với ngươi.
- Khí tức tương tự như ta, có ý gì?
Từ Khuyết ngạc nhiên, chính hắn cũng không cảm giác được cái gì, nhưng dáng dấp kia của Husky lại không giống như đang đùa giỡn, hơn nữa mũi của con hàng này xác thực mạnh mẽ hơn người bình thường rất nhiều.
- Cũng không biết chắc được tình huống này là gì, sợi khí tức kia rất yếu ớt, hình như là đến từ phương hướng này.
Husky có chút mơ hồ lắc lắc đầu, duỗi móng vuốt ra, chỉ về lối vào bí cảnh.
- Sẽ không phải là ngươi muốn dụ dỗ ta đi vào đấy chứ?
Từ Khuyết lập tức không biết nói gì.
Nhưng lúc ánh mắt hắn nhìn về phía lối vào bí cảnh, lại đột nhiên ngẩn ra.
Một tia khí tức quen thuộc đang đến gần, giống như đã từng quen biết.
- Đậu phộng, thật sự có người quen?
Từ Khuyết yên lặng.
Sau đó, một bóng người xinh đẹp chậm rãi từ cửa bí cảnh đi ra, một thân áo tím, dung nhan mỹ lệ, chính là Lam Tâm Nguyệt.
Lúc trước hắn mang theo hai tỷ đệ Lam Tâm Nguyệt cùng Lam Hà, còn có vài tên đệ tử của Ly Hỏa Thư Viện cùng rời khỏi Thất Lạc Chi Địa, nhưng mà bị một cái đầu người chết đâm vỡ đường hầm hư không, dẫn tới việc bọn họ bị ép phân tán, còn từ bên trong đường hầm hư không rơi xuống.
Lúc đó Từ Khuyết nhìn thấy hai tỷ đệ Lam Tâm Nguyệt cùng Lam Hà cùng hắn bị hút vào cùng một phương hướng, nhưng khoảng cách hai bên quá lớn, sau khi tỉnh lại hắn liền rơi vào Trấn Nguyên Tiên Vực ở Địa Châu, sau đó hắn cũng thử nghiệm tìm kiếm hai tỷ đệ Lam Tâm Nguyệt, nhưng vẫn không hề có manh mối gì.
Bây giờ Lam Tâm Nguyệt xuất hiện ở bí cảnh này, hiển nhiên lúc trước nàng rơi vào Huyền Ất Tiên Vực ở Địa Châu.
- Từ đạo hữu!
Lam Tâm Nguyệt từ lối vào bí cảnh đi ra, vừa vặn cũng nhìn thấy Từ Khuyết, tỏ vẻ kinh ngạc, bước nhanh chạy tới.
- Lam cô nương, thật là có duyên, lại ở chỗ này. . .
Từ Khuyết cười híp mắt mở miệng chào hỏi.
Nhưng mới nói được một nửa, hắn liền cảm thấy không đúng.
Husky cùng Đoạn Cửu Đức hỏi thăm được tin tức, là có người ở bên trong bí cảnh gặp phải một nữ tử đến từ Địa Châu, đồng thời lại còn biết hắn.
Từ Khuyết cũng không đi qua những Tiên Vực khác, theo bản năng liền cảm thấy rất có thể sẽ là Tô Vân Lam các nàng , nhưng đáng tiếc Lam Tâm Nguyệt lại xuất hiện, hắn có chút há hốc mồm.
Nữ tử bên trong manh mối kia, sẽ không phải chính là Lam Tâm Nguyệt trước mắt này chứ?
- Từ đạo hữu, không phải ngươi đang ở Trấn Nguyên Tiên Vực sao? Trước đây ta vẫn đang bế quan tu luyện dưỡng thương, vừa vặn gặp phải mảnh bí cảnh này mở ra cho nên mới đến đây, còn ở bên trong nghe được không ít tin đồn về ngươi, không nghĩ tới ngươi cũng ở Huyền Ất Tiên Vực.
Lam Tâm Nguyệt tựa hồ rất mừng rỡ vì sự xuất hiện của Từ Khuyết.
Dù sao nàng cùng Lam Hà thất tán, một người lưu lạc ở địa phương xa lạ mà nguy hiểm này, bây giờ gặp được Từ Khuyết miễn cưỡng tính là người quen, tự nhiên là có chút vui vẻ.
Nhưng Từ Khuyết liền không vui, cười khổ nói:
- Lam cô nương, kỳ thực là ta tới tìm người, có người nói ở bên trong bí cảnh có một nữ tử nói biết ta, sẽ không phải là ngươi chứ?
- Hả?
Lam Tâm Nguyệt hơi sửng sốt một chút, lập tức gò má đỏ lên, giải thích:
- Từ đạo hữu chớ nên hiểu lầm, lúc đó ta là nghe người khác đang bàn luận chuyện của ngươi, lập tức tò mò đi hỏi thăm, để cho tiện, ta mới tự xưng là bằng hữu của ngươi, hi vọng ngươi bỏ qua cho.
- . . .
Từ Khuyết nghe xong, trong nháy mắt bất đắc dĩ cười khổ.
Lại một chuyến tay không.
Tuy rằng gặp gỡ với Lam Tâm Nguyệt cũng là một chuyện không tệ, nhưng so với chuyện hắn chờ mong, hội hợp cùng mấy người Tử Hà tiên tử cùng với Tô Vân Lam, chuyện này có vẻ hơi hụt hẫn.
- Từ đạo hữu, việc này đúng là do ta đường đột, vậy ta sẽ giải thích mọi người một chút.
Lam Tâm Nguyệt nhận ra được vẻ mặt của Từ Khuyết, cho rằng hắn là đang chú ý tới chuyện mình mượn tên hắn tự xưng bằng hữu, liền vội vàng nói.
Từ Khuyết tỉnh táo lại, vội khoát tay áo một cái, cười nói:
- Không không không, Lam cô nương hiểu nhầm rồi, việc này nói ra rất dài dòng, nhưng cũng không đáng kể, bây giờ có thể xác định được tình cảnh của ngươi đã an toàn, ngược lại cũng để ta thở phào nhẹ nhõm.
Tần Tam Lập cùng Đoạn Cửu Đức đứng ở một bên, nhìn nhau nở nụ cười.
Bọn họ cũng nhìn ra, việc này là một con Ô Long.
Husky thì vẫn còn đang nhìn chằm chằm lối vào bí cảnh, sau khi suy nghĩ một lúc, lại quay đầu nhìn về phía Từ Khuyết nói:
- Tiểu tử, ngươi đừng chỉ quan tâm tới nhi nữ tư tình, trong này thật sự có một luồng khí tức, rất tương tự với ngươi.
- Hả?
Từ Khuyết một lần nữa sững sờ, hắn nguyên bản còn tưởng rằng Husky nói tới Lam Tâm Nguyệt, bởi vì mình cùng Lam Tâm Nguyệt cũng có chút tiếp xúc, nếu như nàng có một ít khí tức của mình, đây cũng là chuyện bình thường.
Nhưng bây giờ Lam Tâm Nguyệt đã đi ra, Husky vẫn còn đang nói chuyện bên trong bí cảnh, điều này khiến cho Từ Khuyết thật sự tò mò.
- Đến cùng là ngươi đang nói tới khí tức gì?
Từ Khuyết hỏi.
- Không rõ nữa, chính là một loại khí tức giống như là thần vật.
Husky lắc đầu nói.
Lại thần vật?
Từ Khuyết vừa nghe từ này, liền cảm thấy khó chịu.
Lúc này, Tần Tam Lập không nhịn được chen miệng nói:
- Phó Bang chủ, từ thần vật cũng không thể dùng linh tinh đâu, bí cảnh này tên là Minh Vương Chi Cảnh, nghe đồn đây là chỗ ở cũ của một vị viễn cổ thần linh Minh Vương, lúc xảy ra cuộc chiến thần linh thì địa phương này bị đánh rơi xuống, bên trong còn ẩn giấu truyền thừa của y, nhưng cho tới nay không có bất kỳ ai ở bên trong tìm được vật gì có liên quan đến Minh Vương, vì thế mọi người mới nói trong này có khả năng tồn tại thần vật, bởi vì đó là đồ vật của thần linh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận