Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1031: Một Chữ, Cứng!

Ầm!
Một đám khí thải ô tô màu đen, trong nháy mắt bắn về phía người của Thánh Kim Môn và Dạ Ưng Các.
- Ta kháo!
- Đậu xanh, đây là thứ gì?
- Thật là khó ngửi!
- Ồ, không đâu, mùi này hình như rất dễ ngửi, ta ngửi đến mức có chút nghiện rồi.
- Khụ, nói thật, ta cũng có chút nghiện.
- Móa, các ngươi điên rồi sao? Mùi khó ngửi như vậy mà các ngươi còn có thể nghiện?
Phản ứng của mọi người không giống nhau.
Có người bịt kín miệng mũi, vẻ mặt thống khổ, có người sau khi ngửi thấy được mùi khí thải, lại cảm thấy có chút nghiện, đuổi theo xe buýt của Từ Khuyết không bỏ.
Cuối cùng, nhóm người này mạnh mẽ bị chia làm hai phần, một phần dừng lại tại chỗ, chờ khí thải tiêu tan, một phần thì lại trực tiếp xông lên.
- Những người này điên rồi?
- Chẳng lẽ những khí thải kia có vấn đề?
- Quả thật có vấn đề, có chút độc tố, nhưng căn bản không có ảnh hưởng gì đối với chúng ta.
- Hắn tăng tốc chạy còn thải ra những chất khí này, rõ ràng là muốn thoát khỏi chúng ta, nhưng tốc độ thế này không đáng nhắc tới, chờ khí kia tiêu tan, chúng ta có thể đuổi tới.
- Hắc hắc, như vậy cũng được, xem xem bọn họ bị Luyện Nguyệt Tông huyết tẩy, đến lúc đó chúng ta ngược lại có cơ hội thừa dịp hậu phát chế nhân.
Đám người còn đứng lại dồn dập cười lạnh, chậm rãi đuổi theo.
Cùng lúc đó, Từ Khuyết lái xe buýt nhanh chóng xuyên qua đường hầm.
Phần lớn người trong xe đều có sắc mặt tái trắng, lục phủ ngũ tạng đảo lộn, muốn ói ra.
Cho dù thể chất bọn họ mạnh mẽ đến đâu, cũng không chịu nổi kỹ thuật lái xe này của Từ Khuyết.
- Gào à à à! Tiểu tử ngươi có thể lái xe ổn định một chút hay không! Phân của bản thần tôn sắp phun ra ngoài luôn rồi!
Husky nắm chặt tay vịn, đau khổ hô lên.
- Đường Tăng công tử, chậm một chút đi!
Mọi người cũng dồn dập hô.
- Mọi người đừng hoảng hốt, sắp đến rồi. Còn nữa, lúc ta lái xe đừng gọi là Đường Tăng, mong gọi ta là xa thần Thu Danh Sơn, Tạc Thiên Bang Takumi Fujiwara.
Từ Khuyết nói xong, khóe miệng cong lên, đạp chân ga hết mức, rồi lại đạp về chân phanh, đồng thời nhanh chóng đánh tay lái.
- Kétttttt!
Cùng với một tiếng ma sát chói tai, chiếc xe buýt lấy tư thế nghiêng, bỗng nhiên từ trong thông đạo bắn ra, trực tiếp vọt vào một gian điện thất.
- Áaa!
Mọi người bên trong xe buýt cùng kinh ngạc thốt lên.
Nhưng sau một khắc, tất cả mọi người bỗng nhiên lao về phía trước, rồi lại vững vàng ngồi trở lại tại chỗ, chiếc xe buýt lại ngừng lại.
Bên trong xe yên tĩnh đến lạ kỳ, tất cả mọi người đều căng thẳng, thở mạnh một cái cũng không dám, sắc mặt có chút tái xám.
Lúc này không phải vì say xe, mà là trong điện thất xuất hiện mười mấy người Luyện Nguyệt Tông, thân khoác hồng bào, sắp xếp chỉnh tề thành hình cung, có vẻ đặc biệt chói mắt.
Các đệ tử Ly Diệp Tông cùng Vân Thiên Tông hơi hồi hộp một chút, tâm lạnh hơn nửa.
Từ Khuyết lái xa đi như thế, lại trực tiếp mang bọn họ vào trong vòng vây của những cường giả Luyện Nguyệt Tông này, hơn nữa còn chủ động nhảy vào vị trí để đối phương thuận tiện tập trung khai hỏa công kích.
Thế này khác gì tự chui đầu vào lưới, hoàn toàn chính là đưa đầu tới cửa để người ta giết.
- Đường Tăng công tử, ngươi. . . ngươi làm cái gì vậy?
Một tên đệ tử Vân Thiên Tông kinh hãi hỏi.
- Không làm gì cả, đều bình tĩnh lại, ta đi lên trò chuyện hữu nghị một hồi.
Từ Khuyết cười nhẹ, kéo cửa xe xuống, cái đầu thò ra ngoài dò xét.
Lúc này mười mấy người Luyện Nguyệt Tông đều lạnh lẽo nhìn chằm chằm xe buýt.
Bọn họ đang tiến hành một loại nghi thức tế tự, nhưng Từ Khuyết lại lái xe đến, trực tiếp quấy rầy bọn họ, suýt chút nữa khiến công sức bọn họ trở thành xe cát dã tràng.
Vào lúc này, mấy chục luồng sát khí trực tiếp khóa chặt Từ Khuyết.
Từ Khuyết vẫn cười tươi như hoa, nheo mắt lại, chào hỏi với đệ tử Luyện Nguyệt Tông:
- Hey man! Whats up? Ta là người Tạc Thiên Bang, chúng ta là quân đội chính nghĩa, phiền phức nhường đường một chút, chúng ta chỉ đi ngang qua thôi.
- . . .
Mười mấy tên đệ tử Luyện Nguyệt Tông đều ngậm chặt miệng, không đáp lại hắn, con ngươi vẫn lạnh lẽo như cũ, đằng đằng sát khí nhìn chằm chằm Từ Khuyết.
Tình huống này, nhất thời khiến phần lớn người trong xe có chút bất an.
Luyện Nguyệt Tông thần bí và mạnh mẽ, bọn họ đã từng nghe nói vô số lần.
Trên Thái Kim đại lục, đối với tông môn này, tất cả mọi người đều kính nhi viễn chi, giống như phàm nhân trên địa cầu nhìn thấy quỷ thần vậy, căn bản không dám phản kháng, chỉ muốn bỏ chạy.
"Lạch cạch!"
Đột nhiên, Từ Khuyết ngồi lại trong xe, đóng lại cửa sổ, quay đầu nhìn về phía mọi người nói:
- Được rồi, ta đã chào hỏi xong, mọi người ngồi vững, chúng ta phải tiếp tục lên đường rồi.
- Hả?
Tất cả mọi người trong xe nhất thời trở nên ngơ ngác.
Tình huống gì thế này?
Ngươi như thế mà là chào hỏi ư?
Nhân gia căn bản không để ý tới ngươi mà?
Ngươi thế mà lại tiếp tục muốn lên đường?
"Rầm rầm!"
Từ Khuyết trực tiếp khởi động xe, tiếng động cơ vang lên, bánh xe hơi động, xe buýt trong nháy mắt lại di chuyển về phía trước.
- Giết!
Gần như cùng lúc đó, một tên thủ lĩnh trong đám người Luyện Nguyệt Tông trầm giọng hét một tiếng.
Mười mấy tên đệ tử Luyện Nguyệt Tông, trong nháy mắt đồng loạt ra tay, cả người nổi lên hồng quang, trong tay ngưng tụ sát khí màu máu, trực tiếp đánh về xe buýt.
- A!
- Xong rồi!
- Lần này toàn bộ đều phải chết!
Trong xe nhất thời vang lên tiếng kêu rên của các đệ tử Ly Diệp Tông cùng Vân Thiên Tông, tất cả đều lộ vẻ tuyệt vọng.
Loại huyết sát khí này của Luyện Nguyệt Tông giống như đúc với hồng quang mà Luyện Nguyệt Cung tỏa ra ở ngoài, khiến người ta cảm giác vô cùng ngột ngạt, còn chưa giao thủ, tự tin cũng đã mất đi phân nửa.
Mắt thấy mấy chục đạo huyết sát khí đánh lại đây, mọi người đều tê cả da đầu, thậm chí quên cả việc phải ra tay phản kháng.
Nhưng một chuyện quái quỷ lại xuất hiện, Từ Khuyết không chút do dự giẫm chân ga, mạnh mẽ đánh tay lái, trực tiếp khống chế xe, nhanh chóng xuyên qua mấy chục đạo huyết sát chi khí.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Trong tiếng động cơ nổ vang, xe buýt nhìn như cồng kềnh, nhưng lại như một con cá giảo hoạt, không ngừng xuyên qua huyết sát khí .
Chỉ trong nháy mắt, chiếc xe đã xuyên qua vô số đạo huyết sát khí, không bị thương tổn chút nào.
- Gào, tiểu tử 666!
Husky ngạc nhiên mừng rỡ kêu lên.
Mọi người trong xe cũng ngây người một lúc lâu, trên mặt cuối cùng cũng lộ ra vẻ vui mừng, khó có thể tin, Từ Khuyết lại có thể lái chiếc xe nát này đến mức trâu bò như vậy.
- Hả?
Tên thủ lĩnh cùng đám đệ tử Luyện Nguyệt Tông bên kia cũng ngẩn ra.
Bọn họ đúng là không nghĩ tới, như thế một đống sắt vụn nát cồng kềnh như thế, mang theo người còn có thể linh hoạt như vậy.
Nhưng hiện tại chiếc xe kia đã thoát khỏi vòng vây của bọn họ chạy ra ngoài, mấy chục tên đệ tử Luyện Nguyệt Tông cũng kịp phản ứng lại, quay đầu nhìn về phía thủ lĩnh Luyện Nguyệt Tông.
Tên thủ lĩnh Luyện Nguyệt Tông khẽ nhíu mày, trầm giọng nói:
- Mười người đuổi theo truy sát bọn họ, những người còn lại đứng tại chỗ, cánh cửa cấm địa sắp mở ra, không thể chậm trễ.
- Rõ!
Lúc này, mười tên đệ tử từ bên trong lướt ra, huyết sát khí bắn theo, trực tiếp đuổi theo xe của Từ Khuyết.
- Hừ, còn dám đuổi theo ta?
Từ Khuyết vừa nhìn qua kính chiếu hậu, lúc này hừ một tiếng, chân lại đạp vào chân ga.
Mọi người trong xe thấy thế, trái tim nhất thời lại vọt lên, vội vàng nắm chặt tay vịn.
- CMN, tiểu tử ngươi đừng kích động! Chỉ có mười người đuổi theo mà thôi, không cần hoảng, chúng ta ổn định một chút!
Husky hô.
Từ Khuyết vung tay lên:
- Đừng nói với ta cái gì mà lái xe ổn định, lão phu lái xe từ trước đến giờ không nhìn đường, chỉ một chữ: cứng! Giẫm chết chân ga, quay tay lái chính là đánh một trận! Đám người kia dám đuổi theo xe, đó là bọn chúng chưa từng chết, thật sự cho rằng xe của bản bức thánh là đồng nát sắt vụn sao?
Dứt tiếng, Từ Khuyết nhanh chóng chuyển động tay lái, đạp vào chân phanh.
Két!
Sau tiếng ma sát chói tai, chiếc xe buýt lướt đi tại chỗ, mạnh mẽ thay đổi phương hướng, đối đầu với mười tên đệ tử Luyện Nguyệt Tông!
Bạn cần đăng nhập để bình luận