Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 474: Có Gan Thì Đừng Kết Thúc

Mọi người có chút khó có thể hoàn hồn.
Trước một giây, Từ Khuyết vẫn còn đang an ủi ông lão, vẫn nói với lão là không có chuyện gì đâu.
Đoàn người nhìn thấy thế, trong lòng cũng vô cùng cảm động, không nghĩ tới Gia Cát Tướng quân càng là loại người tốt lấy đức báo oán này.
Nhưng chẳng ai nghĩ tới, sau khi Từ Khuyết đưa cho ông lão một cái châm sắt, lập tức liền xảy ra vấn đề.
Tất cả mọi người đều nhìn rất rõ ràng, sợi tia chớp màu vàng óng kia, là hướng về phía châm sắt mà đi, trực tiếp đánh ông lão biến thành tro bụi.
Đã nói là cột thu lôi rồi mà?
Đã nói là không có chuyện gì rồi mà?
Làm sao trong nháy mắt liền xảy ra vấn đề rồi?
Mọi người tỏ vẻ cứng lại, ngơ ngác nhìn về phía Từ Khuyết.
Từ Khuyết thì lại cười híp mắt đứng trên đỉnh núi, đột nhiên vỗ một cái vào sau gáy hô:
- Ai nha, quên nói cho ông ta cách dùng cột thu lôi, phải cắm ở trên nóc nhà, không thể cầm ở trong tay, không có chuyện gì không có chuyện gì, tiếp tục độ kiếp thôi.
Đoàn người nghe xong, suýt chút nữa đã muốn phun ra máu.
Cột thu lôi cắm ở trên nóc nhà? Mẹ nó, trên núi ở Hoàng Lăng này, đi đâu tìm một cái nóc nhà đây? Đây nói rõ là muốn bẫy người mà, ông lão đáng thương, đường đường Anh Biến kỳ tầng sáu, liền chết như thế...
Mọi người đều lắc đầu, đã sớm biết Gia Cát Tướng quân này không có lòng tốt như vậy mà.
Cái gì mà không có chuyện gì, cái gì mà cột thu lôi, tất cả đều là chiêu trò hết!
...
"Ầm ầm ầm!"
Cùng lúc đó, lôi vân trên vòm trời lại bắt đầu bốc lên, thiên lôi cuồn cuộn, lập tức liền sẽ đánh xuống.
Từ Khuyết cũng ngẩng đầu nhìn, ánh mắt kiên định, hai tay nhẹ giương, trước người dĩ nhiên bay lên 3 đạo Dị Hỏa, băng hỏa giao hòa, đem hư không thiêu đốt đến vặn vẹo lên.
Thiên kiếp trong nháy mắt trở nên táo bạo, 3 đạo Dị Hỏa cũng không ngừng bốc lên, Từ Khuyết đột nhiên hợp bàn tay lại, đem 3 đạo Dị Hỏa thu vào trong lòng bàn tay, mười ngón nhanh chóng rung động, nhanh chóng dung hợp.
Vẻn vẹn trong vài hơi thở, một đóa tam sắc hỏa liên yêu diễm, trôi nổi ở trong lòng bàn tay của hắn.
"Ầm!"
Hầu như ở trong chớp nhoáng này, bên trên vòm trời, đột nhiên tỏa ra ánh vàng, từng sợi từng sợi tia chớp màu vàng óng, giống như cửu thiên huyền hà, đột nhiên hướng Từ Khuyết lao xuống.
- Hừ, chỉ là Thiên Kiếp, toàn bộ phá hết cho ta!
Từ Khuyết hừ lạnh một tiếng, tam sắc hỏa liên trong tay bỗng nhiên nổ tung, vọt thẳng lên vân tiêu, va vào một tia tia chớp màu vàng óng trong đó.
"Ầm!"
Một tiếng nổ vang kinh thiên động địa, toàn bộ vòm trời nổ thành một vùng ánh lửa.
Tam sắc hỏa liên của Từ Khuyết hóa thành biển lửa đầy trời, bao phủ tảng lớn vòm trời, lực nổ tung khủng bố, trực tiếp phá hủy vô số sợi tia chớp màu vàng óng kia, chấn nổ nát, từ trên trời rơi rụng xuống.
Thiên kiếp kinh khủng như thế, không ngờ bị một chiêu của hắn phá giải.
Tất cả mọi người ở đây đều trợn mắt ngoác mồm, khó có thể tin.
Thời khắc này, không có ai lại đi nghi vấn thực lực của Từ Khuyết nữa, cũng không có ai lại cho rằng hắn sẽ chết bên trong lần thiên kiếp này.
Bởi vì cái tên này, đã không giống như là đang độ Thiên Kiếp, mà là đang liều mạng rèn luyện thân thể.
"Rì rào tốc..."
Vô số tia chớp màu vàng óng nhỏ như lông trâu rải rác ở giữa không trung, dường như giọt mưa màu vàng đầy trời, hoàn toàn bị Từ Khuyết hút lấy.
Mảnh lôi đình tinh hoa trong đan điền hắn kia, dĩ nhiên xuất hiện một vệt màu vàng, so với Tử Tiêu Thần Lôi còn cường hãn hơn.
- Đến a! Tiếp tục a! Vừa rồi chỉ là đạo lôi kiếp thứ năm, có gan để ta độ Cửu Cửu Thiên kiếp đi!
Từ Khuyết lần nữa ngửa đầu, đối với trời rống to.
Ngũ Cửu Thiên Kiếp đã thành công, nhưng Từ Khuyết còn không cam tâm, hắn tưởng tượng lần trước như thế, bức bách vòm trời, đưa tới Cửu Cửu Thiên kiếp, hấp thu thêm một chút lôi đình tinh hoa.
Nhưng lúc này đây, ông trời cũng không để ý tới hắn, lúc tảng lớn tia chớp màu vàng óng bị đánh tan hút đi, lôi vân cũng sắp phân tán, không tiếp tục ấp ủ bất kỳ lôi kiếp nào nữa.
Từ Khuyết lập tức không vui, tiếp tục hô:
- Có gan thì đừng kết thúc! Vừa mới làm nóng người xong liền không còn nữa, tính là thiên kiếp gì chứ? Trở lại trở lại!
- Đậu phộng, đừng không để ý tới ta. Lôi vân, đừng tản mất.
- Cùng lắm thì ta chấp ngươi một tay! Ta kháo, chấp hai tay được chưa?
- Đến đến đến, ta đem trang bị cởi ra, mình trần cùng ngươi chơi.
- Khốn kiếp, ngươi đây là buộc ta lại nổ trời một lần nữa ư?
Từ Khuyết càng gọi càng sốt ruột, bởi vì lần này, Thiên Kiếp không chút do dự tiêu tan rút đi, căn bản chưa từng để ý tới hắn.
Thậm chí là Từ Khuyết còn uy hiếp lại muốn nổ trời, tạo ra Tam Sắc hỏa liên mới, lôi vân trên vòm trời cũng không có động tĩnh gì, tiếp tục tiêu tan, hướng lên trời cao càng bay càng xa.
- Có gan đừng chạy!
Từ Khuyết lo lắng như đốt, thiên kiếp này chình là một cơ hội khó được, mỗi một cảnh giới lớn mới gặp phải một lần, dùng một lần thiếu một lần, liền kết thúc như thế thì thực sự là quá thiệt thòi.
Nghĩ đến điểm này, hắn nâng đóa tam sắc hỏa liên này lên, đột nhiên phóng lên trời, truy đuổi mảnh lôi vân kia.
Tất cả mọi người ở đây đều dại ra, tỏ vẻ thất thần.
Đây là người nào thế?
Quá mức khủng bố kỳ hoa rồi, lại đuổi theo lôi vân chạy, lôi vân này thấy thế nào cũng giống như là bị doạ chạy?
...
Cùng lúc đó, ở cách mấy ngọn núi xa xa.
Husky cũng bò lên trên đỉnh núi, vừa vặn nhìn thấy tình cảnh này, lập tức trừng lớn hai con mắt chó, kinh ngạc đến ngây người.
- Tiên sư nó, đây là thứ đồ gì? Đây còn gọi là độ thiên kiếp sao? Vốn là lôi đình độ tiểu tử kia chứ? Không xong rồi, vẫn phải là ăn miếng đậu hủ thúi an ủi thôi.
...
Cuối cùng, Từ Khuyết kéo cừu hận đã thất bại.
Tuy hắn đuổi theo vòm trời, đem tam sắc hỏa liên nổ trời, nhưng lôi vân lùi đến vô cùng quyết tuyệt, sau khi bay lên trên không, liền trong nháy mắt tan thành mây khói, không cho Từ Khuyết bất cứ cơ hội nào.
Từ Khuyết rất đau răng trở lại trên đỉnh núi, tỏ vẻ ảo não:
- Hừ, lần này khả năng độ một cái thiên kiếp giả, không hề có chút độ khó nào cả.
Mọi người ở đây:
-...
Đoàn người đều không có gì để nói, trình độ thiên kiếp như thế này còn gọi là không có độ khó, vậy thiên kiếp ra sao mới có thể làm cho cái tên này tâm phục khẩu phục?
Nhưng, Từ Khuyết thuận lợi vượt qua Ngũ Cửu Thiên Kiếp, cũng làm cho không ít người thở phào nhẹ nhõm.
- Cũng may, Gia Cát Tướng quân không chết, sau này còn có thể tiếp tục ăn Hamburger và kem rồi.
- Đúng đấy. Xem ra trời cao vẫn là thương hại chúng ta, không mang hắn đi.
- Cảm tạ ông trời.
Có người rất chân thành cảm kích trời cao.
Từ Khuyết vừa mới nghe được, tỏ vẻ khinh bỉ nói:
- Cảm ơn cái rắm, một ngày nào đó ta sẽ đem này ông trời nát kia nổ tung.
- Tiểu tử, chúc mừng người. Ta cuối cùng vẫn là đánh giá thấp thực lực của ngươi.
Lúc này, Nữ Đế ngang trời lướt tới, trên mặt mang theo ý cười, nhìn Từ Khuyết nói.
Từ Khuyết lúc này đổi thành một bộ nụ cười, cực kỳ khiêm tốn nói:
- Nơi nào nơi nào, đa tạ đa tạ, chủ yếu là cảm tạ ông trời phù hộ.
"..."
Tất cả mọi người trong nháy mắt ngơ ngác.
Người vừa rồi không phải nói muốn đem trời nổ tung sao?
Làm sao Thủy Hoàng điện hạ vừa đến, con hàng này lập tức liền biến thành khiêm tốn rồi?
Còn nói cảm tạ ông trời phù hộ?
Trời ạ, lời này có thể từ trong miệng Gia Cát Tướng quân nói ra, đúng là gặp quỷ rồi?
Đây cmn là Gia Cát Tướng quân giả rồi?
...
Ở trong ánh mắt không biết nói gì của tất cả mọi người, Từ Khuyết đạp lên chớp giật, chắp hai tay sau lưng, từ trên đỉnh núi lướt tới, cùng bọn Nữ Đế trở lại hoàng cung.
Lần thiên kiếp này, Từ Khuyết thu hoạch vô cùng to lớn.
Trang bức liền kiếm lời hơn năm ngàn điểm, tổng số đã cao tới hơn 56000, giàu đến béo ú rồi.
Lôi đình tinh hoa trong đan điền hắn càng mạnh mẽ tinh khiết hơn vô số lần, bây giờ hắn nếu là lại phóng thích "Hầu Tái Lôi", uy lực có lẽ còn mạnh mẽ hơn cả hỏa liên ba màu.
Đồng thời trải qua tia chớp màu vàng óng rèn luyện, cường độ thân thể của hắn cũng tăng lên không ít.
Vì thế, Từ Khuyết còn cố ý tìm tới Husky, nói muốn đơn đấu.
Husky lập tức lắc đầu:
- Không muốn, bản thần tôn sợ một khi thất thủ sẽ đánh chết ngươi.
- Hừm, ngươi nói tới cũng rất có đạo lý.
Từ Khuyết rất tán đồng đáp án này.
Tuy nói cơ thể hắn rất mạnh, nhưng hắn cũng rõ ràng, đó còn hoàn toàn không sánh được với thân thể vô địch của Husky, nếu Husky thật thất thủ, hắn không bị đánh chết cũng sẽ bị trọng thương.
Kết quả là, vì phòng ngừa Husky hoàn thủ, vì bảo đảm công bằng, bên trong lần đơn đấu này, Husky bị trói ở trên tường, trở thành một bao cát hình chó.
Cùng ngày, tiếng kêu thảm thiết như tan nát cõi lòng của Husky, ở trong hoàng cung vang lên cả một đêm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận