Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1447: Nam Nhân Kia

Răng rắc!
Một tia chớp chói mắt rạch ngang bầu trời, cự long màu vàng chớp mắt đã xuất hiện trên đỉnh đầu Từ Khuyết, luồng thiên uy khủng bố này, trực tiếp khóa chặt tất cả mọi người bên trong khu vực cấm chế.
Từ Khuyết đứng mũi chịu sào, bị cự long màu vàng trực tiếp nhìn chằm chằm, nhưng mười vị Tiên Vương này một người cũng không thể chạy mất.
Đạo lôi vân thứ nhất gần như tan vỡ, lập tức bắn xuống 10 tia thiểm điện, đều là thượng cổ hạo kiếp màu vàng, nhằm về phía mười vị Tiên Vương.
Nhưng tình cảnh này lại khiến tất cả mọi người đều ngây người.
Mười tia thượng cổ hạo kiếp này, trình độ to nhỏ kém xa một đạo nhằm về phía Từ Khuyết.
Đem ra so sánh, mười tia thượng cổ hạo kiếp này giống như rắn vàng nhỏ, dù cho bắn xuống đồng thời, cũng không đuổi kịp Lôi Kiếp mà Từ Khuyết muốn độ kia.
- Trời ạ, không thể nào, đây là trời xanh muốn tru diệt Từ Khuyết ư?
- Lẽ nào ông trời có mắt, không muốn bị lợi dụng, thả mười vị Tiên Vương này một con ngựa?
- Nhóm Tiên Vương kia chịu thượng cổ hạo kiếp không khỏi cũng quá nhỏ đi?
Mọi người dồn dập kinh ngạc nói.
- Không, không đúng, mười đạo thiên kiếp mà nhóm Tiên Vương độ này, là thượng cổ hạo kiếp bình thường.
Lúc này, một ông lão trong đám người đột nhiên mở miệng, sắc mặt nghiêm nghị, trầm giọng nói:
- Căn cứ vào trong sách cổ ghi chép, thượng cổ hạo kiếp bên dưới Thần Linh, có hình dáng như cánh tay người, uy lực vô cùng tận.
- Cái gì? Vậy thượng cổ hạo kiếp mà Từ Khuyết độ này là thế nào? Lớn như vậy cũng thôi đi, lại còn biến thành Kim Long?
Có người kinh ngạc nói.
Ánh mắt ông lão kia ngưng lại:
- Đó là bởi vì còn có nửa câu dưới: Thiên địa không có Thần Ma Phật, nên có thượng cổ hạo kiếp, trạng thái vạn tượng, biến ảo vô cùng tận, thí Thần diệt Phật tru Ma!
"Híttt!"
Tất cả mọi người nghe vậy, đều hít một ngụm khí lạnh, đã nói không ra lời.
Husky và Đoạn Cửu Đức cũng sợ hết hồn, tuy rằng bọn họ cũng đều biết Từ Khuyết độ chính là thượng cổ hạo kiếp, nhưng không nghĩ tới, cấp bậc thượng cổ hạo kiếp lại phân chia như vậy.
- Không thể nào, thượng cổ hạo kiếp của tiểu tử kia, lại có thể cùng một cấp bậc với Thần Ma Phật? Vậy trước đây hắn làm thế nào có thể sống sót?
Husky vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.
Năm đó Từ Khuyết ở tứ đại châu cũng độ thượng cổ hạo kiếp, mỗi một đạo đều không nhỏ hơn cự long, thậm chí còn từng xuất hiện thiên kiếp ngưng tụ thành huyễn ảnh trăm vạn thiên binh, nhưng Từ Khuyết vẫn sống sót.
- Bọn họ nói không sai, nhưng hiện tại loại thượng cổ hạo kiếp này, chỉ là có bề ngoài, không thể xưng là thượng cổ hạo kiếp chân chính, nhưng vẫn không thể khinh thường. Chí ít ở thời đại chúng ta, đây thuộc về thiên kiếp hàng đầu.
Tử Hà tiên tử đột nhiên mở miệng, nhẹ nhàng lắc đầu, trên mặt cũng mang theo vẻ không hiểu.
Nàng không nghĩ tới Từ Khuyết sẽ dẫn tới thượng cổ hạo kiếp, càng không nghĩ tới bầu trời sẽ xuất động trận chiến lớn như vậy, tới đối phó với Từ Khuyết, đây là một hiện tượng rất không bình thường.
Dựa theo lý giải, Từ Khuyết có hiện tượng này hoàn toàn chính là thuộc về. . . thiên địa bất dung.
- Là vấn đề đạo uẩn của hắn?
Tử Hà tiên tử tựa hồ nghĩ tới điều gì, nhìn về phía Husky và Đoạn Cửu Đức, hỏi:
- Hắn tu luyện đạo gì trong ngũ hành?
Husky và Đoạn Cửu Đức nhất thời sững sờ, lập tức tỏ vẻ quái lạ lên.
- Ngũ Hành? Ha ha!
Husky cười gượng một tiếng.
Đoạn Cửu Đức cũng gãi gãi đầu:
- Sư tôn, ngươi có chỗ không biết, tiểu tử kia chính là người có bệnh thần kinh, hắn đến từ Ngũ Hành Sơn, tu Thái Cổ Ngũ Hành Quyết, thế nhưng đạo uẩn. . . lại không dính dáng tới Ngũ Hành một chút nào.
- Không liên quan đến Ngũ Hành? Chẳng trách bên trong thiên kiếp vẫn chưa xuất hiện Ngũ Hành, vậy hắn tu đạo gì?
Tử Hà tiên tử nghi ngờ nói.
- Ha ha, còn có thể là đạo gì, tiểu tử kia tu chính là đại nghịch bất đạo.
Husky cười to.
- Đại nghịch bất đạo?
Tử Hà tiên tử không hiểu, nhìn về phía Đoạn Cửu Đức.
Đoạn Cửu Đức cay đắng:
- Sư tôn, tiểu tử kia đã tự mình nói, ba ngàn đại đạo, chỉ cầu thuận tâm ý! Hắn tu chính là một loại đạo mà chưa từng có người nào tu, thuận tâm ý!
Ba ngàn đại đạo, chỉ cầu thuận tâm!
Tử Hà tiên tử nghe được câu này, trong nháy mắt sững sờ tại chỗ, khó có thể tin.
Thời khắc này, nàng mới phát hiện có chút hiểu tại sao Từ Khuyết bị người ta gọi là bệnh thần kinh.
Thuận tâm ý, loại đạo này, làm sao có khả năng sẽ thành công?
Thế nhân không thuận tâm ngươi, ngươi sẽ thua.
Thiên địa không thuận tâm ngươi, ngươi cũng thua.
Thế nhân cũng có thể thuận tâm ngươi, nhưng thiên địa, sao có thể có thể thuận theo tâm ý của ngươi?
Chuyện này. . . căn bản là một con đường chết.
- Hóa ra đây chính là nguyên nhân thiên địa không dung hắn.
Tử Hà tiên tử thấp giọng lẩm bẩm, trong mắt đầy vẻ phức tạp, lần thứ hai nhìn về phía Từ Khuyết ở giữa không trung.
Giờ khắc này, đối mặt với cự long màu vàng kia, Từ Khuyết vẫn hờ hững.
Giống như tình huống như thế này, hắn đã thấy nhiều không trách, thậm chí. . . còn có chút xem thường.
"Ầm!"
Cự long màu vàng đánh ra một tiếng nổ vang, rõ ràng là tiếng sấm, nhưng lại giống như một tiếng long ngâm, kinh thiên động địa.
Toàn bộ cự long cứ như vậy trực tiếp đập xuống trên đỉnh đầu Từ Khuyết, giống như một ngọn núi lớn nghiền ép về phía một con kiến.
Tất cả mọi người nhìn không chớp mắt, nhìn thấy mây đen trên bầu trời kia, dĩ nhiên đã bị ánh vàng bao trùm.
Vạn trượng huy mang lóng lánh loá mắt, tràn ngập thiên khung, mười vị Tiên Vương sớm đã bị mọi người bỏ qua.
Tất cả mọi người đều tập trung tinh thần, quan tâm đến kết cục của Từ Khuyết.
Một tia chớp màu vàng óng lớn như vậy, đánh lên trên người một Đại La Tán Tiên có cốt linh không tới 200 tuổi, sẽ có kết cục gì.
"Ầm ầm!"
Tại vị trí của Từ Khuyết, nổ ra một tiếng vang thật lớn, bốn phía hư không đều vặn vẹo, nứt toác ra.
Nhưng sau một khắc, ánh vàng đột nhiên ảm đạm xuống, giống như một hồi đại hỏa mới vừa cháy hừng hực lên, đột nhiên bị tiêu diệt.
Vạn trượng ánh vàng đều hóa thành từng đạo chớp giật bé nhỏ, rồi cùng một phương hướng, hội tụ thành một vòng xoáy, chen chúc mà đi.
Tất cả mọi người đều mở to hai mắt, thậm chí hội tụ tiên nguyên vào trong mắt, nỗ lực xuyên thấu qua mảnh chớp giật, cuối cùng mới nhìn rõ ràng chân tướng.
Một bóng người tay áo bay bay, vẫn như trước sừng sững giữa không trung.
Cả người hắn tỏa ra ánh vàng, thân thể giống như hóa thành một khối bọt biển, như động không đáy, điên cuồng hấp thu những tia chớp màu vàng óng kia.
- Chuyện này. . . làm sao có khả năng?
- Hắn đang thôn phệ thiên kiếp?
- Trời, tên tiểu tử này là quái vật sao?
Toàn trường trong nháy mắt bùng nổ.
Tất cả mọi người đều trợn to hai mắt, há to miệng, tâm thần rung mạnh.
Tử Hà tiên tử cũng nhẹ nhàng giương miệng nhỏ, có chút khó có thể tin, trong mắt rạng ngời rực rỡ, kinh hãi, còn có một tia tự hào nho nhỏ.
Nam nhân kia, là của nàng!
- Aaaaa. . .
Lúc này, một tiếng kêu thảm thiết chói tai, kéo tinh thần mọi người trở lại.
Theo tiếng nhìn tới, lại là một vị Tiên Vương của Thần Nông Thị tộc đang kêu thảm thiết.
Y đã ngã xuống đất, cả người bốc lên từng sợi từng sợi khói trắng, tia chớp hồ quang màu vàng óng vẫn như cũ quấn quanh trên người y.
Vị Tiên Vương này giống như một người bị cháy, không ngừng lăn lộn trên đất, giãy dụa, ngũ quan thống khổ đến mức vặn xoắn thành một đoàn.
Chín vị Tiên Vương còn lại, tuy không chật vật giống y, nhưng tình huống cũng không hề lạc quan.
Dù bọn họ lấy ra Tiên Khí, không ngừng lấy ra đan dược nhét vào trong miệng, nhưng thân thể cũng bị nứt toác ra những vết thương đẫm máu, vô cùng đáng sợ.
Hai vị Tiên Vương tuổi trẻ tử kia, dung nhan lại nhanh chóng già đi, sức sống trong cơ thể bị tiêu hao hơn nửa, mái tóc biến thành trắng xoá, mặt đầy vết nhăn.
Toàn trường tất cả mọi người đều không khỏi cấm khẩu, hoảng sợ đến mức trái tim đập ầm ầm.
Một đạo thượng cổ hạo kiếp nhỏ như vậy, lại dằn vặt mười vị Tiên Vương thành như thế.
Cự long màu vàng chớp giật lớn thế kia, lại trở thành đồ vật bị Từ Khuyết nuốt chửng.
Chênh lệch mãnh liệt như thế, ánh mắt mọi người lần thứ hai nhìn về phía Từ Khuyết, đã không tự chủ được mà tràn ngập sợ hãi.
Từ Khuyết, ngươi là ma quỷ sao?
Trong nội tâm mọi người, không nhịn được mà hò hét.
Bạn cần đăng nhập để bình luận