Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1246: Có Cảm Giác Bị Lừa

Đối mặt với hành vi như giặc cướp của Từ Khuyết, phản ứng đầu tiên của Trương Tuế chính là nhìn về phía Mạc Quân Thần.
Y biết rõ, hiện tại mình không có quyền lên tiếng, nếu như Mạc Quân Thần gật đầu đồng ý, cho dù y không cam tâm, cũng phải giao khí vận ra đây.
Đương nhiên, thật sự làm như thế cũng không phải không có chỗ tốt, ít nhất bọn họ có thể sống, dù sao khí vận kia cũng không phải thứ dễ cầm như vậy, bởi vì là tông chủ đời thứ tư gửi cho bọn họ manh mối này, là có âm mưu đoạt lấy lượng lớn khí vận, thứ gọi là khí vận kia sẽ nhận tông chủ đời thứ tư Khí Tông là chủ nhân, như vậy đến thời điểm tông chủ đời thứ tư muốn cắt đứt quan hệ thì y sẽ là người cuối cùng nhận được phần lớn khí vận.
Nếu như Từ Khuyết thật sự muốn cướp đi phần khí vận này, như vậy đến lúc đó tông chủ đời thứ tư phải giết chết Từ Khuyết.
- Bang chủ, ngươi xác định muốn làm như vậy?
Mạc Quân Thần hiển nhiên hiểu rõ đạo lý trong đó, vẻ mặt quái lạ nhìn về phía Từ Khuyết hỏi.
- Đương nhiên, xét về một khía cạnh thì ta làm thế cũng là đang cứu Khí Tông các ngươi, dù sao việc này cần có người đảm đương, các ngươi rất may mắn, gặp được một người vĩ đại như ta, vì thế ta quyết định thay các ngươi chặn tai kiếp.
Từ Khuyết chính nghĩa vỗ ngực nói.
Khí vận kia, xưa nay không có người ngại nhiều.
Dù cho Từ Khuyết có Khí Vận Quang Hoàn, nhưng cũng không sánh được với kiểu một lần đạt được một lượng khí vận lớn, dù sao đó chính là khí vận thuộc về vô số tu sĩ Địa Châu, tương lai nếu như thật có thể thành, nhiều khí vận như vậy, chẳng phải mình sẽ thành thần?
Còn chuyện Trương Tuế nói tới tông chủ đời thứ tư muốn dứt tình, Từ Khuyết càng không hoảng chút nào, dù sao vẫn còn có thời gian bốn trăm năm, ai quy định bốn trăm năm sau mình sẽ không đánh lại tên kia?
Thậm chí, trước khi mình đạt được khí vận, trước hết sẽ lén lút đi giết chết tông chủ đời thứ tư kia, như thế chẳng phải sẽ càng thêm đắc ý.
- Ngươi chắc chắn?
Lúc này, Trương Tuế lại mở miệng hỏi, hỏi lại câu hỏi của Mạc Quân Thần.
Bởi vì chuyện này đối với y mà nói, hoặc là hi sinh mình, để phúc cho con cháu, hoặc là bảo toàn mình, cùng con cháu tồn tại.
Cuối cùng, đại khí vận kia chính là một củ khoai lang bỏng tay, nóng tới mức sẽ mất cả mạng nhỏ, Trương Tuế muốn tiếp nhận kết quả đó, nhưng cuối cùng y vẫn rất xoắn xuýt.
Hiện tại Từ Khuyết chủ động mở miệng muốn cướp đoạt đại khí vận này, Trương Tuế cũng có chút dao động, vừa không muốn lại cảm thấy có thể thở phào một hơi.
- Tuế nhi, cứ theo lời bang chủ nói mà làm đi!
Lúc này, Mạc Quân Thần khoát tay áo nói.
Thân thể Trương Tuế khẽ run, khóe mắt lại có chút ướt át lên.
Cường đại như y, tu vi đạt tới Kim Tiên cảnh đỉnh phong, giờ phút này tâm tình lại bị cảm xúc xúc động, đây đây là lần đầu tiên Mạc Quân Thần mở miệng gọi y là "Tuế nhi", cách xưng hô mà trưởng bối nói với vãn bối, ở trong mắt người khác bình thường biết bao, nhưng đối với y lại chính là khúc mắc nhiều năm.
- Vâng!
Cuối cùng, Trương Tuế không còn do dự nữa, trực tiếp đồng ý.
Một là y phải nghe Mạc Quân Thần, không có tư cách phản đối, mặt khác là y thật sự lựa chọn từ bỏ, xuất phát từ nội tâm muốn lấy thân phận tôn tử, nghe lời ngoại công nói mà làm việc.
Mạc Quân Thần cũng gật đầu, không nói thêm nữa, chỉ là ánh mắt nhìn về phía Từ Khuyết, lại phức tạp thêm một chút.
Y đã tự mình chứng kiến quá trình Từ Khuyết đoạt Minh Vương Bá Thể, dù lúc đó Từ Khuyết trả giá rất lớn, nhưng Mạc Quân Thần vẫn cảm thấy, chuyện này trước sau không thoát khỏi quan hệ đến vận khí của Từ Khuyết.
Một gia hỏa vốn đã có khí vận không ít, nếu như tương lai lại nhận được lượng khí vận khổng lồ như vậy, tông chủ đời thứ tư có thể giết được hắn không?
- Hắc hắc, rất tốt, thời gian còn lại bốn trăm năm, các ngươi chắc chắn có thể khống chế Địa Châu sao?
Lúc này, Từ Khuyết nhìn Trương Tuế, đồng thời đưa tay chỉ về Mạc Quân Thần nói:
- Ta nói là không có ngoại công ngươi giúp đỡ, ngươi có thể làm được không?
- Vốn là còn chút không xác định, nhưng nếu phụ thuộc Tạc Thiên Bang, không có các ngươi quấy rối, bốn trăm năm là đủ rồi.
Trương Tuế lắc đầu nở nụ cười.
Y nói lời này có chút chua, ý tứ là Tạc Thiên Bang đột nhiên xuất hiện, ảnh hưởng rất lớn với bọn họ, đây là một nhân tố biến đổi, dù sao bọn họ cũng không biết nội tình Tạc Thiên Bang mạnh đến đâu.
Nhưng hiện tại nếu như quy thuận Tạc Thiên Bang, có nghĩa là Tạc Thiên Bang sẽ không đối địch với bọn họ, như vậy bọn họ vẫn có thể dựa theo kế hoạch ban đầu mà tiếp tục tiến hành.
- Ha ha, vậy thì tốt. Được rồi, như vậy chuyện sau này cứ giao cho các ngươi đi, ta cùng ngoại công ngươi phải đi Thiên Châu một chuyến, hội hợp cùng 3000 chấp sự Tạc Thiên Bang cùng với trăm vạn bang chúng, ở Thiên Châu chơi một chút.
Từ Khuyết cười ha ha, nháy mắt với Mạc Quân Thần, trực tiếp muốn rời khỏi.
Trương Tuế nghe thế thì vô cùng kinh ngạc, Tạc Thiên Bang ở Thiên Châu còn có nội tình đáng sợ như thế sao?
3000 chấp sự, trăm vạn bang chúng, ở Thiên Châu, chính là một thế lực không nhỏ rồi.
Trong nháy mắt, y đối với chuyện Khí Tông trở thành thành viên củaTạc Thiên Bang cũng bớt đi rất nhiều băn khoăn, hơn nữa ngay cả ngoại công mĩnh cũng gia nhập Tạc Thiên Bang, y cảm thấy Từ Khuyết sẽ không lừa y.
- Móa, tại sao tiểu tử này lại đi gấp như thế? Bản thần tôn vừa nãy hối thúc hắn, nhưng cũng muốn nghỉ ngơi trước mấy ngày rồi mới khởi hành.
Husky đã bị Đoạn Cửu Đức kéo từ trên đầu xuống, nhìn thấy Từ Khuyết sốt ruột rời đi, thực sự có chút buồn bực.
Trong ấn tượng, nó cảm thấy Từ Khuyết không phải một người vội vàng, dù sao Trương Tuế cũng chỉ đáp ứng trên miệng là muốn để Khí Tông trở thành phụ thuộc, còn chưa chân chính hành động, lấy tác phong ngày xưa của Từ Khuyết, khẳng định là phải nhìn Trương Tuế làm xong tất cả những thứ này, sau đó sẽ đi ra trang bức một hồi, cuối cùng mới rời đi, lần này tại sao lại có chút khác thường đây?
"Đùng!" Lúc này, Đoạn Cửu Đức đập một cái lên trên đầu Husky, hung ác nói:
- Tại sao sốt ruột rời đi, trong lòng ngươi không hiểu sao? Mẹ, dám ở trên đầu lão đầu ta nửa ngày, còn khiến cho tóc lão đầu ta đều rối loạn, chờ một chút, cái thứ dính nhơm nhớp này là cái gì? Husky, ngươi lại nhổ nước miếng trên đầu ta?
- Đậu, Đoạn Cửu Đức ngươi gan to bằng trời, lại dám đánh bản thần tôn? Ngươi cho rằng bản thần tôn giống như người nhổ nước miếng khắp nơi sao? CMN đây là tẩy phát lộ, dầu gọi cho ngươi dùng!
Husky nói xong, mạnh mẽ đạp vào mông Đoạn Cửu Đức một đạp, rồi nhanh chóng chạy đi, đuổi theo Từ Khuyết.
Hiển nhiên, Đoạn Cửu Đức trả lời đã khiến nó kịp phản ứng lại, Từ Khuyết sở dĩ vội vã chạy, là bởi vì hắn đã cướp sạch Trân Bảo Các của người ta, xuất phát từ đạo lý có tật giật mình, Husky cũng vội chạy trốn.
Đoạn Cửu Đức cũng nhanh chóng đuổi tới, đồng thời chỉ vào Husky đang chạy trước, xoay người hô lên với Trương Tuế:
- Nhanh đi kiểm tra Trân Bảo Các của các ngươi một chút, vừa nãy ta thấy con chó kia loanh quanh ở ngoài Trân Bảo Các của các ngươi, hiện tại lại chạy trốn vội như vậy, khẳng định có vấn đề, ta sẽ đi giúp các ngươi tóm nó trở về, tạm biệt!
Trân Bảo Các?
Trương Tuế vừa nghe lời này, lại nhớ đến đám người Từ Khuyết vừa nãy đi từ bên trong Khí Tông ra, nháy mắt cả khuôn mặt đều đen.
Không cần đi thăm dò, y cũng đã biết được hậu quả.
Năm đó Từ Khuyết có thể cướp sạch trong Luyện Khí Tháp, hiện tại Trân Bảo Các khẳng định cũng chẳng tốt đẹp gì.
- Tiên sư nó, làm sao lại có cảm giác bị lừa gạt thế, Tạc Thiên Bang này. . . ở Thiên Châu, thật sự có nội tình cường đại như vậy sao?
Trương Tuế mặt đen tự lảm bẩm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận