Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 958: Ta Không Phải Loại Người Như Vậy

- CMN!
Husky liền nổi khùng tại chỗ, nhe răng trợn mắt, suýt chút nữa khiến Từ Khuyết không kéo lại được, điên cuồng hướng về phía nam tử khôi ngô gầm hét lên:
- Con mẹ nó ngươi có ý gì hả? Ngươi không có mắt à? Nói ai là chó đấy? Bản thần tôn là sói!
- Chó biết nói! Hừ, muốn chết!
Nam tử khôi ngô hừ lạnh một tiếng, hai tay đột nhiên ngưng tụ ra một tầng kim loại, đằng đằng sát khí lao ra ngoài bệ cửa sổ.
- CMN, đến đây, ngươi đến đây, bản thần tôn một quyền nện chết ngươi!
Husky nói lời hung ác, nhưng lại dùng sức trốn về phía sau Từ Khuyết.
"Ầm!"
Cùng lúc đó, một quyền của nam tử khôi ngô đập tới, mang theo khí tức xơ xác, giống như liên luỵ tới sức mạnh hư không xung quanh.
Từ Khuyết chắp hai tay sau lưng, trên mặt mang theo nụ cười lạnh nhạt, khẽ lắc đầu:
- Quá chậm.
Đùng!
Vừa dứt lời, chỉ nghe một thấy tiếng vang lanh lảnh, sát quyền của nam tử khôi ngô hoàn toàn bị một chưởng của Từ Khuyết cản lại.
- Cái gì?
Trong giây lát, sắc mặt của nam tử khôi ngô kịch biến, khó có thể tin.
Cú đấm vừa nãy của y nén giận mà phát, lực lượng như vạn cân, thế mà lại bị hời hợt chặn lại như vậy.
Mấu chốt nhất chính là, căn bản là y không thấy rõ, Từ Khuyết ra tay lúc nào.
Trước một giây còn chắp hai tay sau lưng, một cái chớp mắt đã ra tay phòng ngự.
Nam tử khôi ngô lập tức chảy ra mồ hôi lạnh, run giọng nói:
- Ngươi... ngươi là ai? Trong thành ở đệ nhất lĩnh vực, không thể có cường giả trẻ tuổi như ngươi vậy.
- Ta là ai không quan trọng, trọng điểm là gian phu của vợ ngươi cũng không phải là ta, người kia mặc áo màu đen khi nãy chạy về hướng kia kìa.
Từ Khuyết cười nhạt nói.
Lúc này nam tử khôi ngô mới kịp phản ứng lại, vừa nãy thoáng nhìn qua "gian phu", bất kể là bóng lưng hay là xiêm y, đều tuyệt đối không phải là thiếu niên trước mắt này.
Huống chi, thiếu niên này mạnh mẽ như thế, nếu đúng là "gian phu", căn bản vừa nãy cũng không cần phải gấp gáp chạy trốn.
Nghĩ tới chỗ này, sắc mặt của nam tử khôi ngô kia lập tức trắng bệch, vội chắp tay nói:
- Xin lỗi, là ta kích động quá rồi.
- Không có chuyện gì không có chuyện gì, gặp phải chuyện như vậy, ai cũng sẽ kích động.
Từ Khuyết nhếch miệng nở nụ cười, lộ ra hàm răng chỉnh tề trắng như tuyết.
- Haizz, gia môn bất hạnh, cảm ơn công tử đã thông cảm.
Nam tử khôi ngô lại một nam tử chắp tay nói.
- Khách khí rồi.
Từ Khuyết cũng lễ phép đáp lại.
Nhưng mà còn không chờ nam tử khôi ngô kịp thở một hơi, Từ Khuyết lại tỏ vẻ khổ sở nói:
- Nhưng mà... thông cảm thì thông cảm, hành vi vừa nãy của ngươi dọa tới sủng vật của ta, món nợ này vẫn là phải tính. Ngươi xem nó đều đã bị doạ gầy đi, e rằng cần không ít đồ bổ mới có thể bù đắp lại được.
-...
Nam tử khôi ngô lập tức sững sờ, nhìn Husky trốn ở phía sau Từ Khuyết một lát, thấy con hàng này mập nung núc, khóe miệng mạnh mẽ co giật.
Đời này liền chưa từng thấy con chó nào mập như thế, lại còn nói bị doạ gầy sao?
Đây rõ là muốn bẫy người mà!
- Khụ... không biết vị công tử này, cần bồi thường cái gì?
Nam tử khôi ngô vẫn lựa chọn thỏa hiệp, y rõ ràng mình tuyệt đối không phải là đối thủ của Từ Khuyết, không muốn mình trêu chọc phải kẻ địch mạnh mẽ như vậy.
Từ Khuyết cười nhẹ:
- Dễ bàn dễ bàn, tùy tiện cho mấy thùng hoa lộ vạn năm là được.
- Cái gì? Vạn... vạn năm hoa lộ?
Nam tử khôi ngô vừa nghe thấy thế, suýt chút nữa phun ra một ngụm máu tại chỗ.
CMN ngươi đang đùa ta hả?
Vạn năm hoa lộ?
Đem ta đi bán đều mua không nổi đó!
Hơn nữa ngươi vừa mở miệng là mấy thùng? Sao ngươi không lên trời đi?
- Làm sao thế? Chỉ là mấy thùng hoa lộ vạn năm, đều không bỏ ra nổi sao? Vậy ngươi còn dám ra tay với ta?
Từ Khuyết lập tức lộ ra sắc mặt ương ngạnh, dao động không được liền đổi thành trắng trợn vơ vét.
Mặt của nam tử khôi ngô lúc này sụp đổ, khóc không ra nước mắt nói:
- Công tử, đây không phải là ngươi thuần túy làm khó dễ ta sao? Đệ nhất lĩnh vực thành có người nào không biết, hoa lộ vạn năm này chỉ có người nhà họ Đổng mới có thể tinh luyện cất giấu, mỗi một giọt đều là bảo vật vô giá, những tiểu nhân vật chúng ta làm sao có khả năng lấy được?
- Đổng gia?
Từ Khuyết hơi kinh ngạc, lông mày cũng nhẹ nhàng cau lại.
Đây là lần thứ hai hắn nghe được người khác nhắc tới Đổng gia.
Lần thứ nhất là lúc hắn triển khai uy thế, bị người hiểu lầm thành dùng đấu bảo của Đổng gia, bởi vậy sản sinh lòng mơ ước đối với bảo vật trên người hắn.
Bây giờ hoa lộ vạn năm này, vẫn có quan hệ cùng Đổng gia.
Hiển nhiên Đổng gia ở khu vực này, là một tồn tại rất phi phàm.
- Hả? Công tử, ngươi... chẳng lẽ là lần đầu tiên tới đệ nhất lĩnh vực thành?
Nam tử khôi ngô đã cảm thấy được không đúng, mở miệng dò hỏi.
Từ Khuyết cũng không đáp lại, tựa như cười mà không phải cười nhìn nam tử khôi ngô.
Nam tử khôi ngô lúc này mở miệng nói:
- Công tử, ta nói đơn giản cho ngươi một chút đi, Đổng gia này chính là gia tộc lớn nhất ở đệ nhất lĩnh vực thành, ở bề ngoài có vô số thương hội, lén lút lại còn khống chế vô số chợ đen, có thể nói toàn bộ đệ nhất lĩnh vực thành, chính là thiên hạ của Đổng gia.
- Ồ, tiếp tục đi.
Từ Khuyết nhàn nhạt hỏi.
Nam tử khôi ngô tiếp tục nói ra:
- Khu vực này, có thể sản xuất hoa lộ vạn năm, chỉ có cấm địa của Đổng gia, hơn nữa bọn họ có phương pháp tinh luyện bảo tồn đặc thù, vì thế hoa lộ vạn năm cơ bản đều là bị bọn họ lũng đoạn.
- Những thứ này ta đều biết. Ta muốn biết điều ta không biết.
Từ Khuyết lắc lắc đầu, giả vờ thâm trầm nói.
Khóe miệng của nam tử khôi ngô lập tức co giật, suýt chút nữa thì chửi tục.
Những thứ này ngươi đều biết?
Ngươi biết cái đếch gì, làm bộ cái gì thế?
- Khụ... công tử muốn biết cái gì, không bằng nói thẳng ra đi.
- Ta đã nói đủ trực tiếp rồi mà, lẽ nào ngươi muốn ta trực tiếp giết vào Đổng gia, đoạt hoa lộ vạn năm tới sao?
Từ Khuyết cười dài nói.
Lúc này nam tử khôi ngô biến sắc, vội hỏi:
- Công tử, chuyện này ngàn vạn lần không được. Theo ta được biết, Đổng gia có vài vị nhân vật mạnh mẽ, đều đã tu luyện thân thể đến Bạch Ngân cao cấp, là đấu sĩ Bạch Ngân chí tôn ở đệ nhất lĩnh vực, thậm chí có khả năng có một vị lão nhân, đã trở thành Hoàng Kim đấu sĩ rồi.
Bạch Ngân đấu sĩ? Hoàng Kim đấu sĩ?
Từ Khuyết nghe được mấy danh từ này, suýt chút nữa liền vui vẻ.
CMN đây là theo ta chơi Hoàng Kim thánh đấu sĩ à?
- Công tử.
Lúc này, sắc mặt của nam tử khôi ngô ngưng lại, giảm thấp thanh âm nói:
- Nếu như ngươi muốn lấy được hoa lộ vạn năm, ngược lại là ta thật sự có một biện pháp không tệ, có thể quang minh chính đại lấy được.
- Ồ? Nói nghe một chút.
Lông mày của Từ Khuyết nhíu lại.
- Thiên kim tiểu thư của Đổng gia, đêm nay sẽ ở trong thành mở một hồi văn võ thịnh yến, tuy nói là thịnh yến, nhưng kỳ thực là chủ nhà họ Đổng dùng để tìm con rể.
Chỉ có người trẻ tuổi có thực lực mạnh mẽ, mới có tư cách đi tới. Thực lực của công tử như vậy, lại có tướng mạo anh tuấn, nếu có thể đánh động vị tiểu thư kia, muốn hoa lộ vạn năm, hoàn toàn là dễ như trở bàn tay.
Nam tử khôi ngô nói xong, còn có nhiều thâm ý nhìn Từ Khuyết, nháy mắt với hắn.
Con ngươi của Từ Khuyết lập tức phát lạnh, hừ lạnh nói:
- Làm càn, lời này của ngươi là có ý gì? Lẽ nào ta là loại người chỉ vì hoa lộ vạn năm kia, liền hi sinh nhan sắc sao? Hừ, chuyện như vậy, Từ Khuyết ta tuyệt đối không làm được!
- Công tử thứ tội! Ta... ta cũng chỉ là thuận miệng nhắc tới mà thôi, mong rằng công tử chớ để ý.
Nam tử khôi ngô sợ hết hồn, vội xin lỗi.
Y vốn tưởng rằng Từ Khuyết chính là loại người vô sỉ kia, dù sao vẻ mặt của con hàng này lúc vơ vét y vừa nãy, y vẫn còn khắc sâu ấn tượng.
Ai lại nghĩ ra tên này lại còn có chút ranh giới như thế, đúng là rất có ngạo nhiên cùng cốt khí của thiên tài, xem thường làm loại chuyện đó.
- Được rồi, ngươi đã xuất phát từ lòng tốt, vậy ta cũng không tính toán nữa.
Từ Khuyết hào phóng khoát tay áo một cái.
Nam tử khôi ngô lúc này mới thở phào nhẹ nhỏm, thầm nói nguy hiểm thật.
Lúc này, Từ Khuyết lại mở miệng hỏi:
- Đúng rồi, tiệc rượu đêm nay lúc nào thì bắt đầu? Có cần thiệp mời hay không? Hey hey hey, ánh mắt của ngươi là cói ý gì? Ngươi sẽ không cho rằng ta muốn đi chứ? CMN, ngươi bị bệnh thần kinh à, ta không phải loại người như vậy, chỉ là tùy tiện hỏi một chút mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận