Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 459: Tăng Rất Hay

Người vây xem ở đây thấy vậy cũng không có gì để nói nữa.
Nhưng bọn họ cũng rõ ràng, con hàng này chính là loại tính cách này, thích làm gì thì làm, coi trời bằng vung, căn bản không ai làm gì được hắn.
Hắn nếu như nói hai ức, các ngươi cảm thấy đắt có thể không làm.
Nhưng bây giờ không làm, nói không chừng ngày mai tên này một khi không cao hứng, trực tiếp liền tăng cao lên tới bốn, năm ức thì sao.
Không có ai mò chuẩn tính tình của hắn được, vài tên đại nhân vật kia dù cho là sắp bị tức đến phun máu, cũng căn bản không dám làm Từ Khuyết nổi giận.
Còn chưa nói có thể bị xét nhà hay không, chỉ bằng vào việc đắc tội hắn sẽ bị cấm chỉ đi tới cửa hàng, liền đủ để kinh sợ rất nhiều người.
Lại nói, chỉ cần có thể thay đổi linh căn, thậm chí còn có tỷ lệ diễn sinh ra linh căn mới, tốn hai ức Linh Thạch, căn bản cũng không đắt.
Mấy người rất nhanh liền tỉnh táo lại, sau khi nghĩ thông suốt điểm này, đều gật đầu hô:
- Gia Cát tướng quân dừng chân, hai ức cũng được, làm thẻ cho chúng ta đi!
- Đúng vậy, hai ức tuyệt đối không thành vấn đề!
- Gia Cát tướng quân tăng giá rất tốt!
- Tăng rất hay!
Có mấy người trực tiếp vô sỉ quay lại nịnh nọt, rước lấy người bên ngoài một trận xem thường.
Nhưng bọn họ cũng không để ý, mặt mũi mà thôi, còn có thể quý giá so với linh căn sao?
Đương nhiên, trong đó cũng có một hai người là khóc không ra nước mắt.
Bọn họ chỉ đem theo hơn một ức Linh Thạch đi ra, vào lúc này đang phái người chạy về trong tộc lấy, thậm chí còn không tiếc kéo xuống mặt mũi, tìm đại nhân vật bên cạnh mượn.
Dù sao những cái kem này thực sự quá chấn động, trăm phần trăm thăng hoa linh căn, còn có tỷ lệ diễn sinh linh căn mới, tuyệt đối là thần vật bên trong thần vật.
Then chốt Từ Khuyết còn nói, thẻ hội viên chí tôn chỉ có hai mươi người có thể làm, nói cách khác, khắp thiên hạ chỉ có hai mươi người có thể hưởng thụ đến thần vật bực này, tốn mấy ức Linh Thạch tuyệt đối là đáng giá rồi.
- Hai trăm triệu cũng được à?
Từ Khuyết vừa nghe thấy mấy người nói, không khỏi dừng lại, cười híp mắt hỏi.
Mấy người gật đầu liên tục:
- Được, nhất định được!
Ý cười trên mặt Từ Khuyết càng nồng:
- Vậy ba ức thì sao?
Sắc mặt của mấy người lập tức cứng đờ:
-...
Ba trăm triệu? Coi như là muốn làm, cũng không mang nhiều như vậy a!
- Được rồi, nhìn dáng vẻ không có tiền đồ của các ngươi, không phải là chỉ là ba ức Linh Thạch thôi sao? Tính toán một chút, các ngươi cũng biết ta rồi đấy, luôn luôn là nói chuyện giữ lời, nhất ngôn cửu đỉnh, nói hai trăm triệu liền hai trăm triệu, tuyệt không tăng giá!
Từ Khuyết tỏ vẻ khinh bỉ nói.
Mấy người nghe được suýt chút nữa phun ra máu.
Đại ca, người như ngươi vậy, còn nói giữ lời à?
Vừa rồi mới một ức thôi mà, mới mở miệng liền biến thành hai ức, ngươi còn không thấy ngại nói nhất ngôn cửu đỉnh? Tuyệt không tăng giá?
Trong lòng mấy người tuy rằng oán thầm không ngừng, nhưng ngoài miệng lại không có chút nào dám hàm hồ, vội vã cười đáp:
- Không sai, Gia Cát tướng quân chính là người nhất ngôn cửu đỉnh.
- Cuộc đời ta kính nể nhất, cũng chỉ có Gia Cát tướng quân mà thôi!
- Gia Cát tướng quân anh hùng xuất thiếu niên, khá lắm!
...
Từ Khuyết nghe tới vui vẻ, những người này cũng thật là vô sỉ, không hổ là thương nhân.
- Được rồi được rồi, đến làm thẻ đi.
Từ Khuyết cuối cùng vẫn là mở cửa, thả mấy người đi vào.
Ông lão cùng thiếu nữ tuy rằng đã hưởng thụ đến hiệu quả mà kem mang đến, nhưng vẫn tiếp tục ngồi ở bên cạnh ăn, hết cách rồi, ai bảo kem này ăn quá ngon làm chi.
Mọi người sau khi đi vào, ánh mắt liền vẫn không rời khỏi kem trên bàn, ánh mắt cực kỳ hừng hực, nhưng cũng không dám thật xông lên cướp.
Sau đó, Từ Khuyết viết ngoáy xử lý, mấy người trước sau từng người đưa trước ra hai ức Linh Thạch, lĩnh đi một tấm thẻ hội viên chí tôn cùng với một phần nồi lẩu kem Tạc Thiên Bang Haagen Dazs.
Nhưng lúc như thế này, mấy người liền phiền muộn.
Bởi vì bọn họ lĩnh đến kem, chỉ có một cái, chỉ đủ phân cho một người.
So với ông lão cùng thiếu nữ kia ít đi gấp mấy lần.
Nhưng bọn họ cũng không dám kháng nghị, dù sao lúớc Từ Khuyết đã nói rồi, phần đem cho ông lão cùng thiếu nữ kia, là gọi nồi kem lẩu toàn gia!
Nếu đã là toàn gia, vậy số lượng khẳng định là nhiều rồi.
Nhưng bọn họ vẫn cảm thấy rất đau đớn, tốn hai ức mua được hội viên chí tôn, lại còn không trâu bò bằng người ta rút thưởng trúng.
Sự chênh lệch hội viên cùng hội viên này, sao lại lớn như vậy đây?
- Gia Cát tướng quân, kem này có thể tự mình mua không? Giá cả làm sao?
Có người muốn mua nhiều mấy cục kem trở lại, cho tộc nhân mình dùng.
Nhưng lông mày Từ Khuyết lại nhíu lại, trực tiếp cự tuyệt nói:
- Bây giờ còn chưa bắt đầu bán, chờ đầy đủ hai mươi hội viên, sẽ bắt đầu giới hạn bán!
Hiển nhiên, cái tên này đã đem thủ pháp "Kinh doanh đói bụng", vận dụng đến lô hỏa thuần thanh, đăng phong tạo cực!
Vài tên đại nhân vật nhìn thấy thái độ kiên quyết của hắn, cuối cùng cũng chỉ có thể tiếc nuối rời đi.
...
Ban đêm hôm đó, toàn bộ Hoàng thành đều như vỡ tổ.
Chuyện của vị lão nhân đã từng nhậm chức thừa tướng hai triều kia, cùng với tôn nữ của ông ta, ở trong thành triệt để truyền ra.
Kem Tạc Thiên Bang Haagen Dazs, thật sự có thể giúp linh căn thăng hoa, mạnh mẽ tăng cao một cấp bậc, thiên tư trong nháy mắt tăng vọt, thậm chí còn có thể diễn sinh linh căn.
Mà loại thần vật này, dĩ nhiên chỉ cần làm một tấm thẻ hội viên chí tôn giá trị hai ức, liền có thể miễn phí thu được một phần.
Đêm đó, vô số người trên dưới Hoàng thành đều ngủ không yên.
Các gia tộc môn phái lớn, đều điều động tất cả tài nguyên, tập hợp hai trăm triệu Linh Thạch, cũng có một vài người rất cơ trí, lo lắng Từ Khuyết lại sẽ tăng giá, trực tiếp đem theo ba ức ở trên người.
Mọi người một đêm không ngủ, trực tiếp chạy tới cửa tiệm của Từ Khuyết, đứng xếp hàng!
Mà khi bọn họ đến, sắc mặt lập tức liền đen lại.
Trên bảng hiệu của Từ Khuyết viết chỉ giới hạn hai mươi tiêu chuẩn, tới trước được trước, ngoài quán dĩ nhiên đã có hơn ba mươi người, vượt xa xa so với tưởng tượng của mọi người.
Bất đắc dĩ, bọn họ cũng chỉ có thể nhắm mắt xếp hàng, liền hi vọng sau khi hừng đông, Từ Khuyết sẽ thay đổi chủ ý, tăng cường tiêu chuẩn hội viên chí tôn.
Dù sao nhiều Linh Thạch như vậy, bọn họ cho rằng Từ Khuyết không có lý do gì mà không kiếm lời.
Nhưng vào lúc này, Từ Khuyết rất sớm đã đóng cửa, liền mang theo số lượng Linh Thạch lớn, đang đi khắp các cửa hàng trên đường phố, tiếp tục kế hoạch thu mua đất đai của hắn/
...
Sáng sớm ngày hôm sau.
Chợ trung tâm Hoàng thành xuất hiện một bộ kỳ cảnh, thay đổi cảnh người đông nghìn nghịt như dĩ vãng, trở nên một mảnh trống trải.
Đây là tình huống mấy trăm ngàn năm qua, chưa bao giờ có.
Thiên Lưu Thương Hội, mấy đại lão lại tụ hội lại mở hội nghị.
- Không nghĩ tới, chung quy vẫn đánh giá thấp tiểu tử kia.
- Thậm chí ngay cả linh căn đều có thể thăng hoa, còn có thể diễn sinh linh căn mới.
- Mặc kệ thế nào, hai mươi mấy ức của hắn là không thành vấn đề.
- Đúng vậy, hiện tại ta cho là việc quan trọng nhất của chúng ta chính là nên cân nhắc như thế nào đạt được thẻ hội viên chí tôn!
Sắc mặt của một ông lão nghiêm nghị nói.
Vài tên đại lão còn lại lập tức ngẩn ra:
- A? Ngươi không phái người đi mua sao?
Ông lão cũng sửng sốt:
- Không có, ngươi phái người đi chứ?
- Khẳng định rồi, hôm qua liền đi xếp hàng suốt đêm rồi!
- Ta cũng vậy.
- Ta bên này cũng như thế!
- Ta muốn nói, ta cũng thế!
Đông đảo đại lão đều đáp.
Ông lão lúc này trợn to mắt: - Khốn kiếp! Các ngươi làm sao không nhắc nhở ta thế!
Dứt tiếng, ông ta trực tiếp chạy đi ra ngoài.
Mấy người còn lại liếc mắt nhìn nhau, đều lắc đầu cười khổ.
Sau đó, bầu không khí lại trở nên trở nên nghiêm túc.
- Kỳ thực ngày hôm nay tổ chức hội nghị này, chủ yếu là nhằm vào đường phố kia!
- Không sai, nguyên bản vị trí địa lý của đường phố kia cực tốt, nhưng hôm nay sau khi có mấy gian cửa hàng kia của Gia Cát Lượng, giá cả của cửa hàng trên cả con đường đều một lượt tăng lên, có thể cân nhắc thu mua lượng lớn!
- Ta tán thành!
- Ta cũng tán thành!
- Việc này phải nhanh, khả năng bây giờ đã có những người khác ra tay rồi!
- Được, vậy mau phái người đi thôi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận