Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 561: Long Nguyên Tinh Phách

Cẩn thận tính ra, lúc này mới vừa tới Đông Hoang ngày thứ nhất, mặt trời còn chưa xuống núi, Từ Khuyết cũng đã lần lượt đụng tới vô số phiền phức.
Ngắn ngủi thời gian một ngày, hắn đại náo Minh Nguyệt Lâu ba lần, đắc tội với Khương gia Cung gia, cùng với Kính Hoa Thủy Nguyệt Phái.
Bây giờ thật vất vả muốn rời đi, Husky lại gây chuyện, đưa tới một đống người truy sát.
Từ Khuyết vừa rơi xuống đất, liền nhìn thấy Husky từ nơi không xa chạy như bay đến, chạy trốn vô cùng chật vật, đầu lưỡi vung qua vung lại, nước dãi bắn tứ tung.
- Tiểu tử, nhanh, tiếp sức cho bản thần tôn!
Husky từ xa đã nhìn thấy Từ Khuyết, lập tức vui vẻ, la lớn.
Từ Khuyết khoát tay áo một cái:
- Có phiền phức tự mình giải quyết, có khó khăn tự mình khắc phục, tạm biệt.
- Mẹ kiếp, tiểu tử, đừng thấy chết mà không cứu chứ. Bản thần tôn nhặt được bảo bối, cùng lắm thì chia cho ngươi một phần mười.
Husky vừa chạy vừa hô.
Từ Khuyết ngẩn ra, hứng thú, đứng ở xa hỏi:
- Bảo bối gì?
- Một khối Long Nguyên Tinh Phách, ẩn chứa Chân Long đạo ấn, có thể tìm hiểu ra Chân Long pháp quyết!
Husky nói xong, móc ra một đồ vật phát ra ánh sáng xanh lục nhàn nhạt, giống như làm bằng ánh sáng.
Vật kia vừa xuất hiện, linh khí xung quanh đột nhiên hướng chỗ đó tụ lại, loáng thoáng còn có thể nhìn thấy một con tiểu long từ phía trên xẹt qua.
- CMN, ngươi từ đâu lấy đến vậy?
Từ Khuyết lập tức ngạc nhiên, vận may của Husky này tựa hồ cũng quá trâu bò, vừa tới Đông Hoang, liền có thể kiếm được bảo bối như vậy.
- Đương nhiên là bản thần tôn nhặt được rồi, kết quả những người này nổi lòng mơ ước, một đường truy sát lại đây, quả thực là vô sỉ đến cực điểm, tiểu tử, ngươi nhanh trợ giúp bản thần tôn giải quyết những người này, chờ một lúc chúng ta ăn chia một chín.
Husky hô lớn.
- Được!
Từ Khuyết lúc này đồng ý, ăn chia một chín, khẳng định là mình chín, Husky một.
Nhưng lúc này, đám người phía sau kia cũng nghe được âm thanh của Husky, lập tức giận điên, giận dữ hét:
- Con chó vô sỉ!
- Lẽ nào có lí đó, trộm đồ vật trong buổi đấu giá của ta, còn dám nói là nhặt được?
- Cái gì, đây là trộm được?
Từ Khuyết vừa nghe thấy thế, lập tức không biết nói gì nữa, hoá ra vật này là do Husky trộm về.
Đám người kia cũng nhìn thấy Từ Khuyết, lập tức dừng lại, cảm ứng được cảnh giới của Từ Khuyết, lập tức sắc mặt hơi cứng lại, lớn tiếng nói:
- Vị thiếu niên thiên kiêu này, con chó kia là sủng vật của ngươi sao? Kính xin ngươi hiểu rõ lí lẽ, bảo nó giao đồ vật ra đây.
Từ Khuyết ngẩn ra, bên trong đám người kia cũng có cường giả Anh Biến kỳ, thế nhưng đột nhiên khách khí thương lượng như vậy, tựa hồ là xem ở trên phần mình là thiên kiêu.
Rõ ràng, danh vọng của thiên kiêu ở một giới này, vẫn là rất cao.
- Các ngươi chờ một chút, ta liền bảo cho nó giao ra đây.
Đối phương nể tình, Từ Khuyết đương nhiên cũng nể tình.
Lúc này, hắn trừng mắt về phía Husky, lớn tiếng quát lên:
- Husky, trong mắt ngươi có còn thiên lý hay không, có vương pháp hay không? Làm gì không được, nhất định phải đi làm những loại chuyện lén lén lút lút này, hơn nữa còn trộm vật quý giá như vậy, mau mau giao ra đây, theo người ta nói lời xin lỗi.
Lời này vừa nói ra, đám người kia lập tức thở phào nhẹ nhõm, khẽ gật đầu, xem ra vị thiếu niên thiên kiêu này vẫn rất biết lý lẽ.
Ai biết Husky lập tức dừng lại, ôm chặt khối Long Nguyên Tinh Phách này, kiên quyết nói:
- Dựa vào cái gì hả! Bản thần tôn dựa vào thực lực trộm được đồ vật, dựa vào cái gì mà phải trả lại? Có gan nói bọn họ đến trộm trở lại đi.
- Ngươi ngứa đòn đúng không?
Từ Khuyết bắt đầu uy hiếp nói, làm ra vẻ muốn niệm pháp quyết vòng cổ.
Husky vẫn rất kiên quyết, đứng ở chỗ đó bất động, con mắt đảo qua đảo lại, tựa hồ đang tìm biện pháp đào tẩu.
Lúc này, đám người bên kia cũng mở miệng.
- Vị thiên kiêu này, làm ơn bảo nó giao đồ vật ra đây, đây chính là bảo bối mà người nhà họ Khương ký thác ở buổi đấu giá của chúng ta, nếu như không trả lại, người nhà họ Khương sẽ tức giận.
- Đúng vậy, đến lúc đó không phải buổi đấu giá chúng ta tới tìm các ngươi, mà là người nhà họ Khương sẽ phái ra sát thủ.
Một đám người có lòng tốt khuyên nhủ.
Tuy rằng đồ vật bị trộm, bọn họ cũng có trách nhiệm, nhưng lửa giận của người nhà họ Khương, khẳng định là sẽ hướng người trộm cắp mà phát tiết.
Nhưng mà Từ Khuyết vừa nghe được lời này, lập tức liền xù lông, lông mày nhíu lại, hỏi:
- Các ngươi nói vật này, là của Khương gia?
Nếu như là đồ vật mà người nhà họ Khương ký thác ở buổi đấu giá, thì nhất định phải trộm! Coi như trộm không được, cũng phải đoạt!
Đám người kia cho rằng sau khi Từ Khuyết nghe được Khương gia bắt đầu sợ sệt, liền gật đầu đáp:
- Không sai, đây là đồ vật của một vị tiền bối Khương gia, nếu như bây giờ giao ra, lại nói lời xin lỗi cùng người nhà họ Khương, như vậy vị tiền bối kia cũng sẽ không tính toán.
- CMN, Khương gia rất trâu bò sao?
Husky hung hăng hỏi.
Đám người kia đối với Husky không có hảo cảm, lập tức cười gằn:
- Ha ha, thật sự là vô tri, Khương gia chính là một trong bốn dòng họ lớn nhất ở Đông Hoang, thậm chí vị Khương gia lão tổ kia là một trong số ít cường giả Hợp Thể kỳ của Đông Hoang! Ngươi dám trộm đồ vật của nhà bọn họ, không phải đang tìm chết sao?
Husky vừa nghe thấy vậy, lập tức liền sợ hãi, run run một cái, vội mang khối Long Nguyên Tinh Phách phỏng tay này ném cho Từ Khuyết, nói:
- Tiểu tử, mau trả đồ vật lại, sau đó nói lời xin lỗi với người ta, việc này coi như thôi đi.
Đù mé!
Ngươi có còn vô sỉ hơn được nữa hay không hả Husky?
Ngươi bị khùng à?
Từ Khuyết lúc này có chút tức giận, Husky này quả là muốn ăn đòn.
Nhưng mà, Long Nguyên Tinh Phách đã tới tay, Từ Khuyết đương nhiên không thể trả lại được, huống chi đây còn là đồ vật của Khương gia, ngược lại đã đắc tội, còn sợ cái gì nữa.
- Husky, làm rất tốt, lúc nữa cùng ngươi một chín ăn chia.
Từ Khuyết lớn tiếng cười, tiếp đó thu hồi Long Nguyên Tinh Phách, quay đầu liền chạy.
Trong nháy mắt, Husky há hốc mồm cả ra.
Đám người ở phòng đấu giá kia cũng lờ mờ ngơ ngác.
Tình huống đây là như thế nào?
Không phải là nói muốn trả lại sao?
Làm sao giờ biến thành thiên kiêu này không chịu trả?
- Tiên sư nó, tiểu tử, ngươi đừng hãm hại ta, mau trả đồ vật lại bọn họ đi.
Husky lúc này hô.
- Trả cái rắm, ta có cừu oán với Khương gia.
Từ Khuyết vừa chạy vừa cười ha ha, rất mừng rỡ.
Khối Long Nguyên Tinh Phách này có vẻ không đơn giản, sau khi hắn thu vào không gian trữ vật của hệ thống, hệ thống đã nhắc nhở vật này có xác suất 6o%, có thể tìm hiểu ra pháp quyết Tinh Thần cấp thấp, xác suất 50% tìm hiểu ra pháp quyết Tinh Thần trung cấp, xác suất 30% tìm hiểu pháp quyết Tinh Thần cao cấp.
Mặc kệ trung cấp hay cấp thấp, ngược lại đều là Tinh Thần, tuyệt đối là bảo bối hiếm thấy.
Phải biết, bây giờ hắn vẫn chưa thăng cấp hệ thống, căn bản không mua được pháp quyết Tinh Thần, mấy quyển trên người đều là từ gói quà lớn thiên kiếp mở ra, vì thế vô cùng quý giá.
- Cái gì cừu cái gì oán, cần phải đi đắc tội với cao thủ Hợp Thể kỳ sao? ngươi trả cho người ta đi.
Vẻ mặt Husky đau khổ nói.
- Không trả, không có cửa đâu!
Thái độ của Từ Khuyết vô cùng kiên quyết.
- Đừng như vậy mà! Trong mắt ngươi còn có thiên lý hay không, có vương pháp hay không? Làm sao có thể làm ra loại chuyện trộm cắp này.
Husky dùng lời nói vừa nãy của Từ Khuyết trả lại cho hắn.
Từ Khuyết tỏ vẻ chính khí, như chuyện đương nhiên hô:
- Ta làm sao không thiên lý không vương pháp? Ta đường đường là thiên kiêu của Tạc Thiên Bang, làm sao có khả năng đi làm chuyện trộm cắp thấp hèn này, ta đây là đang cướp trắng trợn đấy có biết không?
- CMN, vô sỉ!
Husky vô cùng phát điên.
-...
Đám người ở phòng đấu giá kia cũng triệt để không có gì để nói.
Nguyên bản là Từ Khuyết đang khuyên Husky trả đồ vật, kết quả đột nhiên liền trao đổi nhân vật, biến thành là Husky khuyên Từ Khuyết trả lại.
Thế giới này điên đảo rồi sao?
Biết là đồ vật của người nhà họ Khương, còn dám cướp?
Bạn cần đăng nhập để bình luận