Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 441: Ai Đấu Được Với Ta

Ngươi nhận thầu buổi đấu giá?
Tất cả mọi người nghe xong, đều liên tục cười lạnh.
Nhận thầu toàn bộ đồ vật của buổi đấu giá, ai mà có thực lực hùng hậu này được?
Sợ rằng ngay cả hoàng đế của ngũ quốc cũng không thể làm được, dù sao mấy món cuối cùng của buổi đấu giá đều có giá trên trời.
- Vương công tử nói giỡn, vậy bây giờ sẽ tiếp tục đấu giá món đồ thứ năm ngày hôm nay.
Cung trang nữ tử khẽ mỉm cười, thay Từ Khuyết hóa giải không khí lúng túng này, rồi tiếp tục chủ trì buổi đấu giá.
Một khay ngọc mới lập tức được người đưa lên trung tâm bình đài, vải đỏ mở ra, lại là một thanh pháp khí, dùng làm ám khí.
- Ám khí này là pháp khí tam tinh, khi còn trẻ Thủy Hoàng điện hạ từng dùng qua, giá quy định là...
"Coong!"
- Ta ra một trăm vạn!
Từ Khuyết trực tiếp rung chuông.
Nhưng ám khí này tựa hồ rất được hoan nghênh, hơn nữa lại là cấp bậc tam tinh, giá một trăm vạn Linh Thạch hạ phẩm không cao lắm.
Rất nhanh, trong đại sảnh lập tức thì có người giơ tay, trả giá:
- Ta ra 101 vạn!
"102 vạn!"
"105 vạn!"
"Ta trả 110 vạn!"
...
Không ít người bắt đầu bắt đầu tranh đoạt, nhất định muốn lấy được ám khí này.
Nhưng lúc này, trên lầu Từ Khuyết lại rung chuông đồng.
"Coong!"
- Đừng cãi nhau, vô vị, Vương Tư Thông ta trả ngàn vạn, có hay giá cao hơn không?
Trong nháy mắt, toàn trường lại yên tĩnh.
Tất cả mọi người đều ngẩng đầu căm tức nhìn Từ Khuyết, tức giận đến không tả được.
Lại là ngàn vạn?
Mẹ nó, tên này thật sự đến gây sự đấy à?
Ngươi tốn ngàn vạn Linh Thạch hạ phẩm mua một ám khí tam tinh, có phải là ngốc hay không? Hay ngươi thật sự nhiều tiền không biết tiêu vào đâu?
Nhưng Từ Khuyết không thể nghe thấy tiếng lòng của những người này, bằng không nhất định sẽ nói một câu "Không sai, ca chính là nhiều tiền"!
"Đùng!"
Cuối cùng cung trang nữ tử đập xuống một búa, Từ Khuyết lại thành công tốn ngàn vạn Linh Thạch hạ phẩm, mua lại một ám khí tam tinh.
Mọi người chỉ có thể bất đắc dĩ nhìn, dù sao bọn họ không có dáng vẻ "Người ngốc nhiều tiền" của Từ Khuyết.
Rất nhanh, buổi đấu giá lại tiếp tục tiến hành.
Cung trang nữ tử:
- Kế tiếp bán đấu giá vật đấu giá thứ sáu...
Từ Khuyết:
- Vương Tư Thông ra ngàn vạn!
Cung trang nữ tử:
- Kế tiếp bán đấu giá chính là...
Từ Khuyết:
- Ta trả ngàn vạn!
Cung trang nữ tử:
- Kế tiếp...
Từ Khuyết:
- Ngàn vạn! Còn có ai? Ta hỏi một chút còn có ai?
Không khí toàn trường lập tức rơi vào trạng thái căng thẳng.
Tất cả mọi người đều chỉ có thể trừng to hai mắt, nhìn Từ Khuyết dùng giá ngàn vạn Linh Thạch hạ phẩm đắt đỏ để mua một kiện vật đấu giá.
Cuối cùng ngay cả Từ Khuyết cũng quên chính mình phải bỏ ra bao nhiêu Linh Thạch, dù sao hắn cũng không cố ý đếm qua, càng không cân nhắc đến việc có đủ Linh Thạch hay không, ngược lại chỉ nhanh chóng trả giá, có một vật thì trả giá một vật.
Cuối cùng tính được, Từ Khuyết sắp mua tới mười pháp khí, cộng thêm mười mấy bản pháp quyết, cùng với mấy bình đan dược, trong đó phần lớn đều là vật Nữ Đế lấy ra bán đấu giá.
Vì thế Từ Khuyết tốn Linh Thạch, phần lớn đều đưa tới Nữ Đế.
...
Mọi người ở đây đã mất cảm giác.
Bọn họ khó tưởng tượng, người trẻ tuổi ở lầu hai kia có lai lịch hùng hậu đến mức nào, chỉ bằng số Linh Thạch mà hắn tốn trong ngày hôm nay, đủ để so với mấy đại tông phái rồi.
Thậm chí ngay cả người Thiên Lưu Thương Hội cũng không khỏi cảm thấy hoài nghi, không quá tin tưởng Từ Khuyết thật sự có nhiều Linh Thạch như vậy.
Dù sao đến bây giờ Từ Khuyết thét giá, tổng cộng lại số lượng Linh Thạch, ít nhất đã vượt quá 1 tỉ.
Con số này đã vượt qua ghi chép của Thiên Lưu Thương Hội qua các lần bọn họ tổ chức buổi đấu giá, vô cùng đáng sợ.
Nhưng khi Từ Khuyết lấy ra mấy ngàn khối cực phẩm Linh Thạch, chất đống ở trên bàn, khóe miệng tất cả mọi người đều co giật.
Đám người của Thiên Lưu Thương Hội cũng ngậm miệng lại.
Mấy ngàn khối Cực phẩm Linh Thạch này tương đương với mấy chục ức Linh Thạch hạ phẩm đấy.
Tên này từ đâu tới mà lại có nhiều Linh Thạch như vậy?
Hơn nữa còn để chất đống trên bàn mà chơi đùa? Chẳng lẽ trong mắt hắn, những khối Linh Thạch này chỉ là một đồ chơi sao?
Quả thật quá đáng sợ rồi.
...
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, thu được 310 điểm Trang Bức!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, thu được 330 điểm Trang Bức!
...
Trong đầu Từ Khuyết vang lên tiếng thông báo Trang Bức thành công, Trang Bức trị thu được một khoản lớn.
Rồi hắn đột nhiên ngẩng đầu, nhìn lên trần nhà, thở dài:
- Ai! Mua nhiều đồ như thế, thế mà mới bỏ ra ngần ấy Linh Thạch, vậy phải làm sao bây giờ? Các ngươi còn có vật nào quý hơn không?
Từ Khuyết quay đầu nhìn về phía cung trang nữ tử ở dưới lầu, phát sầu nói:
- Mau lấy những vật quý hơn ra đi, nếu không ta không dám về nhà, tại sao vậy? Bởi vì ta vừa mở cửa, chỉ sợ sẽ bị đống Linh Thạch trong nhà đổ xuống người mà chết.
Ài, ngay cả ở nhà vệ sinh cũng không dám cọ xát cái mông, tại sao vậy? Bởi vì dùng Linh Thạch cọ xát mông nhiều đến hoảng a!
Từ Khuyết nói mấy câu, tất cả mọi người đều há hốc mồm.
Hoá ra nhà ngươi tất cả đều là Linh Thạch?
Chẳng lẽ ngươi ở trong phòng toàn Linh Thạch?
Còn dùng Linh Thạch cọ mông, sao ngươi không dứt khoát dùng pháp khí đi?
...
Vẻ mặt cung trang nữ tử cũng cứng đờ, cười khổ nói:
- Chư vị chớ vội, còn lại ba món đồ đấu giá cuối cùng, cũng là bảo vật then chốt ngày hôm nay.
Nàng tuyên bố buổi đấu giá tiến vào thời khắc mấu chốt cuối cùng, tất cả mọi người đều chỉnh lại thân thể, tinh thần phấn chấn lên.
Dù sao ngoại trừ những người trẻ tuổi, ở đây cũng có không ít đại nhân vật, đến vì bảo vật then chốt ngày hôm nay.
Bao gồm cả người trong sương phòng nhỏ đối diện với Từ Khuyết, cũng là dùng ngọc thiếp đến đây, căn bản không lọt mắt những vật lúc trước, vì thế chậm chạp không ra tay.
Nhưng hiện tại, ba bảo vật then chốt cuối cùng cũng bắt đầu bán, long tranh hổ đấu lúc này mới thực sự bắt đầu.
Lúc này, một nữ tử hai tay nâng một hộp ngọc, chậm rãi đi tới trước mặt cung trang nữ tử.
Hộp ngọc vừa mở ra, nhất thời có một mùi thơm xông vào mũi, thấm ruột thấm gan.
Sau đó, một tia sáng giống như dòng nước màu lam nhạt, như khói nhẹ lượn lờ bay lên, hình thành một dòng sông nho nhỏ trên hộp ngọc.
Tất cả mọi người nhìn thấy thế đều câm nín.
Cung trang nữ tử cũng bắt đầu giảng giải:
- Bảo vật then chốt thứ nhất, chính là do Thủy Hoàng điện hạ cung cấp, đan dược cấp lục tinh tên là Thái Thanh Bích Thủy Đan. Viên thuốc này có hiệu quả với tu sĩ Anh Biến kỳ đang gặp bình cảnh. Như vậy chư vị cũng đã hiểu rõ, bình đan dược này có giá quy định là một ngàn vạn Linh Thạch hạ phẩm, mỗi lần trả giá, không được thấp hơn mười vạn Linh Thạch!
Nàng vừa dứt tiếng, ánh mắt của mọi người, trước tiên đều nhìn về Từ Khuyết trên lầu.
Con hàng này từ khi kéo mành che lên thì không thả xuống nữa, bắt đầu việc Trang Bức.
Bây giờ thấy ánh mắt mọi người nhìn đến mình, hắn vẫn duy trì vẻ mặt cao lãnh như trước, đưa tay muốn chạm vào chuông đồng.
"Coong!"
Nhưng tiếng chuông đồng vang lên, lại không phải do Từ Khuyết gõ, mà là đại nhân vật phòng nhỏ sát vách hắn, giành trước một bước.
Sau đó trong sương phòng truyền đến một giọng nói già nua của một người có tuổi.
- Lão hủ ra giá 2 ngàn vạn Linh Thạch!
"Híttt!"
Thấy thế tất cả mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Ngày hôm nay làm sao thế?
Tất cả đều điên rồi sao?
Vừa nhấc tay đã là hơn ngàn vạn Linh Thạch?
Lẽ nào chúng ta tham gia phải một buổi đấu giá giả sao?
Nhưng rất nhanh, mọi người cũng đều thoải mái.
Dù sao đó chính là đan dược cấp lục tinh, hơn nữa còn là Thái Thanh Bích Thủy Đan có thể trợ giúp tu sĩ Anh Biến kỳ đột phá bình cảnh.
Loại đan dược này từ trước đến giờ có tiền cũng không thể mua được, có Linh Thạch cũng không nhất định mua được.
Bây giờ nếu là chỉ tốn hai ngàn vạn Linh Thạch mà mua được, đối với một cường giả Anh Biến kỳ mà nói, tuyệt đối là đáng giá.
Nhưng lúc này khóe miệng Từ Khuyết lại thoáng cong, khẽ lắc đầu.
Hai ngàn vạn Linh Thạch hạ phẩm mà thôi, bản bức vương có nhiều lắm.
Ngày hôm nay ta muốn nhìn xem ai có thể đấu được ta.
Nghĩ tới đây, hắn đưa tay ra, gõ lên chuông đồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận