Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1033: Chờ Đấy!

Bạch!
Trong nháy mắt, mười tên đệ tử Luyện Nguyệt Tông nhanh chóng phóng về phía điện thất, vẻ mặt mừng rỡ như điên.
Ngay sau đó, đệ tử Luyện Nguyệt Tông còn lại, kể cả vài tên thủ lĩnh, đều quỳ một chân trên đất, lấy tư thái thần phục, nghênh tiếp một vị đại nhân vật nào đó.
Bên trong điện thất vốn không có thứ gì, nhưng giờ khắc này trên vách tường lại bị mở ra, bên trong phóng ra bạch quang hừng hực, vô cùng chói mắt.
Bên trong bạch quang, mơ hồ có thể nhìn thấy một bóng người, đang chậm rãi đi từ bên trong ra.
- CMN, thật sự có người đi ra!
Từ Khuyết cả kinh.
Hắn vốn cho rằng đám người kia chỉ là một đám tín đồ cuồng nhiệt, tu luyện pháp quyết kỳ lạ, cần huyết sát khí đặc biệt của Luyện Nguyệt Cung, bởi vậy mới sùng bái Luyện Nguyệt Cung.
Nhưng hiện tại, đám người kia lại thật sự dựa vào loại tế điện này, từ bên trong điện thất trống không, gọi ra một người, thế này có chút ghê gớm rồi.
- Cung chủ Luyện Nguyệt Cung? Trời ạ, người này thật sự tồn tại ư?
Lúc này, trong xe có người cả kinh kêu lên.
Sắc mặt đám người Ly Diệp Tông cùng Vân Thiên Tông đều kịch biến, giống như đang nghĩ về một số chuyện nào đó đã từng nghe qua.
- Nghe đồn năm đó người sáng lập Luyện Nguyệt Tông, chính là từ bên trong Luyện Nguyệt Cung đi ra, y thành thủy tổ sáng lập Luyện Nguyệt Tông, nhưng y từng nói mình chỉ là nô bộc một giới.
Vu trưởng lão Ly Diệp Tông tỏ vẻ nghiêm nghị, trầm giọng nói.
- Thủy tổ sáng lập Luyện Nguyệt Tông lại nói mình chỉ là nô bộc?
Từ Khuyết không khỏi hiếu kỳ.
Vu trưởng lão gật đầu:
- Không sai, y nói chủ nhân của y là cung chủ Luyện Nguyệt Cung, vì thế yêu cầu cứ cách trăm năm thì đệ tử Luyện Nguyệt Tông đều phải đến Luyện Nguyệt Cung tế tự, không nghĩ tới, người này lại thật sự xuất hiện.
Nói đến đây, ánh mắt Vu trưởng lão ngưng lại, nhìn về phía bóng người bên trong bạch quang.
Hai mắt Từ Khuyết hơi nheo lại, cũng nhìn qua đó, thuận miệng hỏi:
- Vị công chúa này dung mạo rất xinh đẹp ư?
- Dung mạo xinh đẹp?
Mọi người trong xe đồng thời ngẩn ra, sau đó mới phản ứng được, một mặt không biết nói gì.
Vu trưởng lão cũng trợn tròn mắt nói:
- Đường công tử, chúng ta đang nói về cung chủ, cung chủ Luyện Nguyệt Cung, không phải công chúa mà ngươi nghe nhầm.
- Hả? Phức tạp như vậy?
Từ Khuyết nhất thời nhíu mày.
Husky trực tiếp hô:
- Các ngươi nói nhảm gì đó, cứ trực tiếp nói cho tiểu tử này biết cung chủ kia là nam hay nữ là được rồi.
- Ta kháo, Husky ngươi có ý gì? Là nam hay nữ thì liên quan gì đến ta, ta CMN là người đứng đắn, ngươi đừng bôi đen ta có được không?
Từ Khuyết giận dữ.
Khóe miệng Husky khẽ nhếch:
- Ha ha!
Ầm!
Cùng lúc đó, bạch quang hừng hực trong điện thất đột nhiên vang lên một tiếng thật lớn, giống như thần lôi bạo phát, khiến đại điện cũng run rẩy theo.
Bóng người bên trong bạch quang cũng dừng lại trong nháy mắt, không thể tiến lên phía trước, giống như bị kẹt ở một tầng màn chắn vô hình, khó có thể xuyên qua!.
Hơn nữa nhìn xu thế này, tiếng nổ kia cùng chấn động vừa nãy, có lẽ là vì y đụng vào màn chắn dẫn đến.
- Ồ, cung chủ của các ngươi bị kẹt lại rồi kìa, có cần ta tới giải cứu hay không? Nam thu phí một triệu bình hoa lộ vạn năm, nữ có thể miễn phí.
Từ Khuyết lúc này lại kéo xuống cửa sổ xe, hô lên với đám người Luyện Nguyệt Tông.
Đám người Luyện Nguyệt Tông lại không để ý đến hắn, cực kỳ lo lắng đứng lên, trực tiếp phóng ra huyết sát khí, vỗ một cái về trước.
Ầm!
Mấy chục đạo huyết sát khí, trong nháy mắt ngưng tụ cùng một chỗ, tụ lại thành hồng quang, lướt về phía bạch quang ở bên trong.
Lúc này, bạch quang nhất thời trở nên càng thêm sáng sủa.
Nhưng bóng người bên trong cũng chỉ có thể dịch chuyển một chút, sau đó lại trì trệ không thể tiến lên.
- Chuyện gì xảy ra? Chuyện này không đúng!
- Lẽ nào là chúng ta đã sai lầm ở chỗ nào rồi?
- Không có, tất cả đều dựa theo di huấn của lão tổ để làm.
Đám đệ tử Luyện Nguyệt Tông lo lắng như lửa đốt, nghị luận sôi nổi.
"Ầm!"
Đột nhiên, bên trong bạch quang tuôn ra một đạo uy thế mạnh mẽ, giống như thiên thần giáng lâm, bễ nghễ thiên hạ.
Khí thế này vừa tràn ra, sắc mặt tất cả mọi người nhất thời kịch biến, thậm chí có người thực lực hơi yếu, hai chân mềm nhũn, ngã quỵ xuống mặt đất tại chỗ.
Từ Phỉ Phỉ thân thể phàm nhân, càng suýt chút nữa bị khí thế này ép thành mảnh vỡ, cũng may Khương Hồng Nhan vẫn bảo hộ bên cạnh nàng, dùng chân nguyên mạnh mẽ bảo vệ nàng.
- Đây là. . . Đại La Kim Tiên? Không, không thể, nơi đây làm sao có khả năng xuất hiện Đại La Kim Tiên?
Lúc này, Dao Trì Thánh Nữ Bạch Thải Linh tỏ vẻ kinh sợ, thấp giọng lẩm bẩm.
Từ Khuyết nghe được lời nói nàng, nhất thời ngạc nhiên, Đại La Kim Tiên? Đây hình như lại là một cấp bậc cảnh giới mới nha.
- Nơi đây chính là cấm địa Luyện Nguyệt Cung, địa phương thánh khiết nhất! Nhưng các ngươi ra tay quá đã muộn, để địa phương thánh khiết này nhiễm bụi trần, dẫn đến ta không có cách nào đi ra ngoài, các ngươi đáng chịu tội gì?
Gần như cùng lúc đó, bên trong bạch quang rốt cục cũng truyền đến động tĩnh, là một giọng nói tràn ngập uy nghiêm.
Mấu chốt là, giọng nói này rõ ràng chính là nam.
- CMN! Vỡ mộng rồi!
Từ Khuyết nhất thời kêu một tiếng, vẻ mặt thất vọng cùng ghét bỏ.
Đợi hơn nửa ngày, đây là một cung chủ không phải công chúa, hơn nữa còn là một nam cung chủ, quá vô vị.
Tính toán một chút, đi thôi!
Từ Khuyết lắc lắc đầu, chuyển động tay lái, chuẩn bị mang theo mọi người rời đi.
- Cung chủ thứ tội!
Lúc này, đám đệ tử Luyện Nguyệt Tông cùng hô lên, sợ xanh mặt lại, bá một thoáng toàn bộ ngã quỵ trên mặt đất.
Theo sát, một tên đầu lĩnh trong đó trực tiếp đưa tay chỉ về Từ Khuyết bên này, lớn tiếng nói:
- Bẩm báo cung chủ, dựa theo thời gian, chúng ta vốn có thể thuận lợi hoàn thành tế tự, nhưng người này lại đột nhiên nhảy ra quấy rối, khiến chúng ta chậm lại một chút.
- Hả?
Bóng ngườ bên trong bạch quang nghe vậy, trong nháy mắt đem uy thế quét ra, trực tiếp khóa chặt Từ Khuyết trên chiếc xe buýt này.
Loảng xoảng! Loảng xoảng!
Liên tiếp mấy tiếng giòn giã vang lên, kim loại bên ngoài chiếc xe buýt phảng phất như bị cự lực ép xuống, khẽ lõm xuống, lại giống như bị một bàn tay khổng lồ vô hình nắm chặt.
- Đậu xanh, tình huống không đúng, mọi người nhanh nhảy xuống xe!
Hai mắt Từ Khuyết trừng lớn, hô to một tiếng, vội lùi khỏi chỗ ngồi ở vị trí lái xe.
Mọi người phản ứng cũng vô cùng nhanh, trong nháy mắt khi Từ Khuyết lên tiếng, cũng dồn dập phá cửa sổ mà chạy.
Khương Hồng Nhan cũng cấp tốc mang theo Từ Phỉ Phỉ, từ trong xe lướt ra.
Sau đó, trong nháy mắt khi mọi người vừa ra khỏi xe buýt, chỉ nghe "Ầm" một tiếng thật lớn, chiếc xe buýt xe trực tiếp bị uy thế vô hình ép vỡ.
- Ôi móa nó!
Từ Khuyết trơ mắt nhìn tình cảnh này, liền nổi giận tại chỗ.
- Móa nó, xe của Tạc Thiên Bang mà ngươi cũng dám phá? Ngươi CMN muốn chết đúng không? Ngươi có gan đi ra, bản thần tôn xé xác ngươi!
Husky cũng lên tiếng kêu gào nói.
- Làm càn!
Trong bạch quang lập tức truyền đến một tiếng quát lớn, vang vọng khắp điện thất.
Sau đó, một luồng uy thế bàng bạc, trực tiếp ép về Từ Khuyết và Husky.
"Ầm!"
Một tiếng vang trầm thấp, Từ Khuyết trực tiếp đạp lên tia chớp, tránh khỏi uy thế, Husky càng chạy trốn cực nhanh, một cái chớp mắt đã trực tiếp biến mất.
- Vô sỉ, các ngươi dám bất kính với cung chủ!
Cùng lúc đó, mười mấy tên đệ tử Luyện Nguyệt Tông cũng phản ứng lại, trực tiếp bao vây đoàn người Từ Khuyết, đằng đằng sát khí.
Từ Khuyết chân đạp chớp giật, lại đáp xuống mặt đất, vẻ mặt đã lạnh lẽo.
Vèo!
Đột nhiên, hắn ngẩng đầu, con ngươi nhìn thẳng bóng người bên trong bạch quang, khóe miệng nhếch lên một ý cười lạnh lẽo:
- Trâu bò nha đại huynh đệ, còn dám ra tay với ta? Được, ngươi chờ đó cho ta, ngươi CMN đời này cũng đừng hòng đi ra khỏi nơi đó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận