Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1059: Giữa Người Với Người Phải Có Tín Nhiệm

- Đạo hữu, ngươi thay đổi như vậy, ta không thể tiếp tục tin ngươi.
Sau khi yên lặng một lúc, nữ tử cầm roi dài kia nhìn về phía Từ Khuyết, lắc đầu nói.
Trên căn bản nàng đã xác định người như Từ Khuyết là không thể tin vào hứa hẹn, đồng thời thủ đoạn lại tầng tầng lớp lớp, dù cho nàng đã duyệt qua vô số người, căn bản là cũng không đoán được tên này muốn làm gì.
- Nha, đừng như vậy mà. Giữa người và người vẫn là phải có tín nhiệm.
Lúc này Từ Khuyết khuyên nhủ.
Husky liên tục gật đầu:
- Đúng rồi, tín nhiệm là cầu nối giữa người với người, nhất định phải có.
Đoạn Cửu Đức cũng nghiêm túc nói:
- Không sai, nếu như không còn tín nhiệm, thiên hạ này sẽ trở nên lạnh lẽo vô tình cỡ nào? Thử hỏi thiên hạ như vậy, còn thú vị không?
Husky:
- Vô vị!
Từ Khuyết:
- Đúng đấy, cái gọi là nhân gian có chân tình, nhân gian có tình yêu chân thành, lẽ nào chúng ta trơ mắt nhìn thế gian này trở nên lạnh lẽo mà lại thờ ơ không động lòng sao? Xin lỗi, ta không làm được, ta cảm thấy tín nhiệm liền phải từng chút một xây dựng lên, ai cũng phải có trách nhiệm.
Husky:
- Từ lão sư nói rất đúng, bản thần tôn cảm giác được nếu hai người các ngươi có thể thành lập nên tín nhiệm, đối với xã hội này sẽ có ảnh hưởng to lớn, truyền bá năng lượng chính khí.
Đoạn Cửu Đức:
- Husky lão sư giảng rất đúng, một bước nhỏ của hai ngươi hôm nay, là một bước dài của Nhân tộc.
Từ Khuyết:
- Cô nương, ngươi xem đó, Husky lão sư cùng Đoạn lão sư đều đã nói như vậy, ngươi còn do dự cái gì nữa? Đừng do dự nữa, động lòng không bằng hành động, liền để chúng ta tâm liền với tâm, cùng dắt tay đi vào tiên trận đi.
Nói xong, tổ ba người đều hướng về nữ tử cầm roi dài quăng tới ánh mắt chân thành cùng mong đợi.
- . . .
Nữ tử cầm roi dài ngổn ngang ở trong gió tại chỗ, cảm giác lại muốn phun ra máu.
Cái gì là tín nhiệm từng chút một xây dựng lên!
Người có chân tình, nhân gian có tình yêu chân thành!
Cái gì mà một bước nhỏ hôm nay, là một bước dài của Nhân tộc!
Đây đều là cái quỷ gì?
Không phải chỉ là muốn để cho ta mang các ngươi tiến vào trong tiên trận thôi sao? Cần thiết phải kéo lớn như vậy không?
Trọng điểm là các ngươi mới vừa lừa gạt người xong, còn có mặt mũi ở đây kéo lấy hai chữ "Tín nhiệm"? Còn cái gì động lòng không bằng hành động? Bây giờ rõ ràng chính là tim của bổn cô nương đều sắp bị tức đến không đập nữa rồi.
Nữ tử cầm roi dài lộ ra vẻ tái nhợt, không còn gì để nói nữa.
Mà ở phía sau tảng đá, Trương Tố Nguyệt bị Từ Khuyết tiện tay mang tới, giờ phút này cũng trợn mắt ngoác mồm, lộ ra vẻ ngơ ngác.
Nhìn ba tên Từ Khuyết cùng Husky cùng với Đoạn Cửu Đức đang dùng dao động đại pháp, nàng có cảm giác đúng là được mở mang hiểu biết, trong miệng không khỏi thấp giọng lẩm bẩm:
- Thực sự là lợi hại, chẳng trách mọi người đều nói bọn họ là Tạc Thiên Bang tam tiện, chết đều có thể thổi thành sống, thật sự là quá đáng sợ!
. . .
- Ta chỉ có một điều kiện.
Cuối cùng, sau khi im lặng một lúc lâu, nữ tử cầm roi dài rốt cục mở miệng, ánh mắt nhìn thẳng tắp vào Từ Khuyết, cực kỳ chân thành nói:
- Sau khi ta mang các ngươi thông qua tiên trận, tiến vào trong Táng Tiên Cốc, sau đó ngươi nhất định phải xóa Thần Hồn Chủng Tử trong ta đi, bằng không ta sẽ ở trong Táng Tiên Cốc thả ra tín hiệu, chúng ta đều sẽ đồng quy vu tận!
- Không thành vấn đề!
Trên mặt Từ Khuyết lập tức lộ ra nụ cười, rất sảng khoái đồng ý.
Chỉ cần tiến vào trong Táng Tiên Cốc, hắn có Phong Hỏa Luân ở trong tay, có nhiều thời gian cùng tinh lực cùng đám "Tiên Nhân" kia chơi trò du kích chiến, căn bản không cần phải sợ.
Chỉ clà tiên trận kia thực sự quá mạnh mẽ, dù cho chỉ có cấp bậc bán tinh tiên trận, cũng không phải thực lực trước mắt của hắn có thể trực tiếp xông qua, vì thế phải chiếm lấy vị trí chủ động, khống chế mạch máu của nữ nhân này, an ổn đột phá tiên trận rồi lại nói.
- Hi vọng lần này, ngươi thật sự sẽ nói được làm được.
Nữ tử cầm roi dài lạnh giọng nói xong, nhặt lên roi dài ở trên mặt đất.
- Khẳng định, bằng hữu yên tâm đi, bao ở trên người ta, đến đến đến, ta xóa đi cầm cố ở trên người ngươi trước.
Từ Khuyết vỗ ngực, việc nghĩa chẳng ngại gian khổ bảo đảm nói, sau đó đánh ra thủ ấn, thu hồi đạo vận gông xiềng trên người cô gái cầm roi dài.
Nữ tử cầm roi dài lại cười lạnh, bây giờ nàng đối với loại giọng điệu cùng vẻ mặt này của Từ Khuyết, một chút xíu cũng không dám tin.
- Được rồi, tu vi của ngươi chắc là đã khôi phục, có thể dẫn đường rồi. Nhớ kỹ, tuyệt đối đừng chơi trò xiếc gì, đây là một lần hợp tác cuối cùng, sau khi chuyện thành công, ta nhất định sẽ thả ngươi đi, ta biết ngươi là một người thông minh, vì thế ta không nói nhiều nữa.
Từ Khuyết cười híp mắt nhắc nhở.
Trong lòng của nữ tử cầm roi dài lại yên lặng hừ lạnh một tiếng, không nói nhiều? Ngươi nói còn chưa đủ nhiều sao?
- Đi theo ta, vào trận đi theo vết chân của ta, nhớ kỹ là không nên vận dụng bất kỳ pháp quyết nào ở bên trong, bằng không thì tự gánh lấy hậu quả.
Nữ tử cầm roi dài trầm giọng nói xong, liền dẫn đầu cất bước mà ra, hướng về phía tiên trận đi đến.
- Đương nhiên.
Từ Khuyết nở nụ cười, phất phất tay, ra hiệu cho Husky, Đoạn Cửu Đức cùng với Trương Tố Nguyệt theo lên phía trước.
Hắn biết sau khi đã làm như thế, đã có một một chút nào đó ngăn chặn nữ nhân này giở tâm tư thủ đoạn, một người thông minh tiếc mệnh như vậy, khẳng định là biết nên làm lấy hay bỏ.
Rất nhanh, đoàn người đã đi đến trước tiên trận, nữ tử cầm roi dài đánh ra một đạo thủ ấn, nhẹ nhàng đặt lên trên trận pháp bình phong.
Trận pháp bình phong trong nháy mắt tan ra một cái lối vào, mấy người trực tiếp cất bước bước vào trong đó.
Lúc tiên trận vận chuyển, cũng không có người chuyên môn phụ trách trông giữ.
Giống như nữ tử cầm roi dài đã từng nói, bây giờ bọn họ ở Táng Tiên Cốc không đủ nhân lực, sao còn có thể có người rảnh rỗi lúc nào cũng nhìn chằm chằm vào trận pháp?
Nếu như có người có thể nhìn chằm chằm suốt được, vậy thì cũng không cần bày trận, dù sao ở tứ đại châu, bọn họ không cho là có thể có ai lặng yên không một tiếng động giết chết người giám sát của bọn họ được.
Vì thế bày xuống trận pháp, một mặt là vì loại bỏ một ít nghĩ đến đục nước béo cò của một số tu tiên giả, đơn giản bớt việc. Mặt khác cũng là thêm một tầng bảo đảm, nếu như thật sự có người có thể xông vào tới trung tâm trận pháp, thậm chí uy hiếp đến trận pháp, bọn họ cũng có thể đúng lúc nghe được động tĩnh, phái người đuổi ra truy sát, để tránh khỏi để cho trận pháp chịu đến phá hoại.
Dù sao đây cũng là một toà bán tinh tiên trận, cực kỳ quý giá, dù cho bị một chút xíu tổn thương, bọn họ đều sẽ cảm thấy rất đau lòng.
Cũng chính bởi vì loại ý nghĩ này của bọn họ, mới để cho mấy người bọn Từ Khuyết có thể lợi dụng cơ hội.
Lúc trước Từ Khuyết xông vào, đánh giá thấp uy lực của tòa trận pháp này, mà bây giờ được nữ tử cầm roi dài dẫn dắt đi, đoàn người đi vô cùng thuận lợi, giống như trận pháp không hề tồn tại, sau khi vững vàng vượt qua vài đoạn đường, liền thuận lợi thông qua tiên trận.
Điều này làm cho Từ Khuyết rất là cảm khái, trận pháp ảo diệu, đúng thật sự là sâu không lường được.
Người không hiểu rõ đi nhầm vào bên trong sẽ rơi vào tuyệt cảnh, mà người nắm giữ sinh môn của trận pháp, lại có thể ung dung đi tới giống như đang ở hậu viện của mình.
- Xem ra sau này có thời gian, phải kiếm thêm mấy quyển sách kỹ năng trận pháp để học, tương lai đây nhất định là một đại sát khí.
Trong lòng Từ Khuyết ngầm hạ quyết định, dự định tăng lên một ít phó chức nghiệp một chút.
Không lâu lắm, theo nữ tử cầm roi dài đánh ra một đạo thủ ấn cuối cùng, đánh hướng về phía trước, một màn ánh sáng đột nhiên xuất hiện, biến ảo thành sóng nước, đẩy ra gợn sóng.
Cửa vào Tiên trận, ở bên trong màn nước từ từ mở ra.
Ầm!
Trong nháy mắt, một trận linh khí cổ điển mà nồng nặc, trực tiếp thổi từ trước mặt tới đây.
Bọn Từ Khuyết lúc này cảm thấy tinh thần chấn động, vô cùng sảng khoái.
Linh khí ở chỗ này, so với Huyền Chân đại lục còn tinh khiết hơn, thậm chí bên trong còn có một loại linh khí tinh thuần, sau khi hút vào trong cơ thể, trực tiếp hóa thành trạng thái lỏng của chân nguyên, chảy xuôi ở trong kinh mạch.
- Chỗ này, trâu bò a!
Từ Khuyết không khỏi mở miệng thở dài nói, nếu như ở chỗ này tu luyện, tốc độ có lẽ sẽ theo kịp lúc đi giết địch lấy kinh nghiệm rồi.
- Nơi đây đã là khu vực trung tâm của Táng Tiên Cốc, linh khí nồng nặc nhất rồi, nhưng so với Lâm Tiên Giới thì còn kém xa tít tắp.
Nữ tử cầm roi dài từ tốn nói, lập tức lại muốn nhìn Từ Khuyết:
- Bây giờ, đến lượt ngươi hoàn thành lời hứa hẹn rồi.
- Ha ha, nhìn bộ dáng lo lắng của ngươi kìa, đúng là, ta đã nói cho ngươi rồi, ta không phải là loại người như vậy, giữa người và người phải có tín nhiệm. Đến đây đi, ta liền giúp ngươi xóa đi Thần Hồn Chủng Tử.
Từ Khuyết sang sảng cười nói, trong tay cũng bấm ra pháp ấn, ngưng tụ đạo vận cùng thần hồn, hình thành một loại lực lượng phá giải.
Nữ tử cầm roi dài thấy thế, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Nhìn tới. . . tên này cũng không phải là vô sỉ không có ranh giới như trong tưởng tượng như vậy.
"Ầm!"
Vừa nghĩ đến chỗ này, một tiếng vang trầm thấp đột nhiên từ sau gáy nàng vang lên, tiếp đó mắt tối sầm lại, nữ tử cầm roi dài trực tiếp ngã xuống mặt đất, lại bị gõ hôn mê.
Husky:
- Đậu phộng!
Đoạn Cửu Đức:
- Đậu phộng x2!
Trương Tố Nguyệt:
- ? ? ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận