Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 643: Khiếp Sợ! Khiếp Sợ!

Thời gian chỉ hơn nửa tháng, tiếng đồn đã lan ra toàn bộ Đông Hoang.
Nguyên nhân không chỉ vì Đoạn Cửu Đức quá mức cường hãn, mà còn có quan hệ tới việc Từ Khuyết gần đây gây náo động, hai người này lại có quan hệ với nhau, thật sự khiến cho Đông Hoang khiếp sợ.
- Ta biết mà, Từ Khuyết này vô sỉ, thủ đoạn lại tàn nhẫn đê tiện, hóa ra là do Đoạn Cửu Đức dạy dỗ.
- Lợi hại, nhưng nếu phải nói thì khẳng định là Từ Khuyết cao hơn một bậc, quả thực là trò giỏi hơn thầy.
- Điều này thì không nhất định, năm đó Đoạn Cửu Đức khi gây chuyện, ai có thể áp chế? Chẳng qua mấy chục năm gần đây ông ta đột nhiên khiêm tốn lại, có người nói là do hắn cảm thấy vô vị, bởi vì mọi người đều không muốn trêu chọc nên ông ta cảm thấy vô vị.
- Ha ha, chẳng trách, vì thế ông ta mới dạy ra một đệ tử ra ngoài gieo họa cho thiên hạ.
...
Bất luận đi tới nơi nào, chỉ cần có tu sĩ thì đều đang bàn luận chuyện này.
Từ Khuyết nghe được không ít, lông mày nhíu chặt lại, vô cùng căm tức.
Hắn vốn cũng đang muốn tìm Đoạn Cửu Đức tính sổ, kết quả lão gia hỏa kia lại ra tay trước, còn tuyên bố với thiên hạ, nói mình là đệ tử của y.
- Tiên sư nó, muốn để ta đi Nam Châu tìm, còn mang hai cây linh thảo ra uy hiếp ta, ha ha, lão gia hỏa này nhất định là không được chết tử tế.
Từ Khuyết cười lạnh không ngớt.
Đoạn Cửu Đức rõ ràng biết hắn cần Thái Sơ Ngũ Linh Thảo, cố ý hái mất linh thảo, ép hắn chạy từ Ngũ Hành Sơn đến nơi này, bây giờ còn uy hiếp hắn, chuyện này khiến Từ Khuyết hận không thể lập tức tới Nam Châu rồi hung hăng đánh lão gia hỏa kia một trận.
- Đoạn Cửu Đức là thứ chó má gì, khi bản thần tôn tung hoành thiên hạ, y còn chưa xuất thế đâu.
Husky cũng nghe được không ít tin đồn, khinh thường khịt mũi nói.
- Đi, bây giờ chúng ta đi Nam Châu tìm y tính sổ!
Từ Khuyết vỗ đầu Husky, ánh mắt nhìn về phía phương xa, khóe miệng khẽ cong lên thành một cười nhạt.
Husky thấy thế thì sợ hết hồn:
- Tiểu tử ngươi điên rồi? Ngươi còn chưa bắt đầu tu luyện lại, dựa vào thân thể phàm nhân này mà muốn chạy tới Nam Châu, quả thực là nằm mơ!
- Sợ cái gì, không phải có Truyền Tống Trận sao?
Từ Khuyết cười nói.
- Truyền tống cái rắm, với thân thể này của ngươi, sợ rằng Truyền Tống Trận vừa mới khỏi động thì ngươi đã bị xé thành ngàn mảnh rồi.
Husky xem thường.
Từ Khuyết lắc đầu:
- Chuyện này thì không cần lo lắng, trên người ta có pháp khí phòng ngự.
Dựa vào trang bị Giáp Tâm Linh và Dây Chuyền Chữ Thập, đúng là có thể ngăn cản được lực kéo do Truyền Tống Trận sinh ra.
Nhưng Từ Khuyết vốn là muốn bế quan một hai năm, tu luyện đến khi đạt tới Luyện Hư kỳ, đến lúc đó sẽ cùng với Đạo Thân đánh vỡ tất cả ràng buộc, ai cũng không thể làm gì hắn, còn có thể đi vào Thanh Đồng Cổ Điện, cứu Khương Hồng Nhan.
Nhưng hắn vẫn chưa tìm được nơi thích hợp để bế quan, khu vực này Linh khí quá yếu, so với Ngũ Hành Sơn còn nhạt hơn, dù cho có nhiều Linh Thạch hơn nữa cũng không thẻ thỏa mãn hắn, hơn nữa hiện tại Đoạn Cửu Đức đã hung hăng thành như vậy, trước tiên phải đi xử lý ông ta trước, thuận tiện thu hồi hai cây linh dược.
- Ồ, tiểu tử, bản thần tôn đột nhiên nhớ tới, ngươi rời khỏi Nam Châu, tựa hồ cũng là việc tốt.
Đột nhiên, hai mắt Husky sáng ngời, hưng phấn nói.
Từ Khuyết ngẩn ra:
- Tại sao nói như vậy?
- Ha ha ha, năm đó bản thần tôn cũng đi qua bí cảnh kia, linh khí vô cùng nồng đậm, nếu ngươi vào trong đó bế quan tu luyện, tuyệt đối làm ít mà ăn nhiều.
Husky nói.
Hai mắt Từ Khuyết híp lại:
- Chuyện tốt như thế, ngươi lại chủ động nhắc nhở ta? Không đúng ! Đây không giống tác phong của ngươi.
- Khốn kiếp, tiểu tử ngươi có ý gì, lúc nào bản thần tôn lừa gạt ngươi?
Husky nghe thế thì lập tức nổi giận, dáng vẻ như gặp một nỗi oan uổng lớn, vô cùng không phục.
Nhưng sau một khắc, nó lại trở mặt, đột nhiên ngại ngùng cười, vẻ mặt nịnh nọt nhìn về phía Từ Khuyết nói:
- Đương nhiên, bản thần tôn cũng có chút chuyện muốn ngươi hỗ trợ.
- Ha ha, ta biết ngay mà!
Từ Khuyết cười nhạo, lắc lắc đầu.
- Tiểu tử, đừng như vậy! Bản thần tôn cũng có ý tốt, nếu ngươi đi, bảo đảm ngươi thu hoạch to lớn, đến lúc đó chúng ta có thể chia đều bảo vật bên trong bí cảnh.
Husky dụ dỗ nói.
Từ Khuyết vô cùng hờ hững, hắn vốn không thiếu cái gọi là bảo vật, nhưng đối với đề nghị đi vào trong bí cảnh để bế quan của Husky, hắn cũng cảm thấy có chút hứng thú.
- Nói đi, bên trong có bảo vật gì?
- Trời, bản thần tôn cũng chưa từng đi vào, làm sao biết sẽ có bảo vật gì. Nhưng ngươi yên tâm, bên trong nhất định có thứ tốt, hơn nữa khẳng định là bây giờ vẫn chưa bị người tìm ra. Bởi vì nơi đó vô cùng bí mật, là một toà bảo các to lớn nhất bên trong bí cảnh, năm đó bản thần tôn muốn đi vào, nhưng bị trận pháp ngăn cản, bây giờ có ngươi hỗ trợ, tuyệt đối có thể xông vào.
Husky kích động nói.
Từ Khuyết lắc lắc đầu:
- Ngươi nghĩ quá nhiều rồi, năng lực về trận pháp của ta còn rất yếu, có lẽ còn không so được với ngươi ấy, chí ít là trong thời gian ngắn rất khó tăng lên.
Nói đến trận pháp, Từ Khuyết cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ, tuy bây giờ hắn có hơn một vạn điểm điểm trang bức, nhưng vẫn chưa đủ lấy để hắn tăng cấp thân phận Trận Pháp Sư, nếu không thì hắn đã sớm phá vỡ trận pháp ở Thanh Đồng Cổ Điện.
- Khà khà, không cần ngươi phá trận.
Husky cười gian, vô cùng thần bí nói:
- Tuy rằng trận pháp kia không người nào có thể phá, nhưng bản thần tôn lại biết một bí mật.
- Bí mật gì?
Từ Khuyết hiếu kỳ nói.
Husky thấp giọng đáp:
- Bí mật này chỉ có bản thần tôn mới biết, chính là trận pháp kia chỉ hạn chế tu sĩ, nhưng không hạn chế phàm nhân, chỉ cần là người không có tu vi đi tới, trận pháp kia sẽ trở nên vô dụng.
- Thật hay giả thế?
Từ Khuyết ngờ vực hỏi, tuy hắn biết cũng có loại trận pháp này, nhưng luôn cảm thấy vô căn cứ.
Husky lập tức vỗ ngực bảo đảm:
- Tuyệt đối là thật, lừa ngươi thì ta là chó!
- Mẹ nó, ngươi vẫn câm miệng đi!
Từ Khuyết khinh bỉ nói.
Nhưng hắn vẫn gọi ra Đạo Thân, bởi vì hắn quyết định đi Nam Châu một chuyến, tìm Đoạn Cửu Đức tính sổ, thu hồi linh dược, sau đó liền tiến vào bên trong bí cảnh, tranh thủ tu luyện tới Luyện Hư kỳ, quay lại đỉnh cao, rồi trở về cứu Khương Hồng Nhan.
...
...
Hai ngày sau, Đạo Thân điều động sấm sét, mang theo chân thân Từ Khuyết và Husky bay ngang trời, chạy tới một toà cổ thành ở gần.
Sau đó, Từ Khuyết mặc lên Giáp Tâm Linh và Dây Chuyền Chữ Thập, bảo vệ kỹ thân thể lại, sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, trực tiếp bước lên Truyền Tống Trận.
Ầm!
Dưới linh lực của cực phẩm Linh Thạch, Truyền Tống Trận trong nháy mắt được khởi động.
Từ Khuyết dường như đột nhiên nhớ ra cái gì đó, hắn hô lên với đám tũi đứng ngoài truyền tống trận:
- Các ngươi giúp ta truyền lời, ta là Từ Khuyết Tạc Thiên Bang, không phải đệ tử của Đoạn Cửu Đức, lão già kia là cái thá gì, muốn làm đồ đệ của ta cũng không có tư cách, lại dám giả mạo là sư phụ ta, quả thực không biết xấu hổ, già mà không đứng đắn, đê tiện vô sỉ!
Lão muốn tìm ta ăn cơm đúng không, các ngươi giúp ta nói cho lão biết, lão cứ rửa sạch mông... phi không đúng, rửa sạch cổ chờ chết đi.
Vừa dứt lời, chỉ nghe vèo một tiếng, Từ Khuyết và Husky trên Truyền Tống Trận đã biến mất không còn tăm hơi.
Tất cả mọi người đều dại ra, trầm mặc một hồi rồi mới đột nhiên phản ứng lại, khiếp sợ không gì sánh nổi.
Từ Khuyết lại không phải đệ tử của Đoạn Cửu Đức, còn nói Đoạn Cửu Đức rửa sạch cổ chờ chết?
Lẽ nào lần này hắn đi Nam Châu, là muốn tìm Đoạn Cửu Đức tính sổ?
Trời ạ! Tên này điên rồi sao? Muốn đi chịu chết à?
...
Ngày hôm đó, lời Từ Khuyết lưu lại, bắt đầu lại gây lên sóng gió ở mảnh khu vực này, sau đó một truyền mười mười truyền một trăm, nhanh chóng khuếch tán ra ngoài.
- Tin tức động trời đây, Từ Khuyết tự mình nói, mình không phải là đệ tử của Đoạn Cửu Đức, là Đoạn Cửu Đức mạo danh sư phụ hắn!
Tin nóng! Nam nhân nghe xong thì trầm mặc, nữ nhân nghe xong lại rơi lệ! Từ Khuyết nói Đoạn Cửu Đức không biết xấu hổ, muốn làm đồ đệ hắn cũng không có tư cách!
Tin nóng! Không truyền ra ngoài thì không phải người Đông Hoang! Có người nói Từ Khuyết đã lên Truyền Tống Trận đi Nam Châu, muốn tìm Đoạn Cửu Đức tính sổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận