Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 780: Bị Dọa Sợ Rồi

Từ Khuyết vừa dứt tiếng, toàn trường trong nháy mắt im lặng một cách chết chóc.
Đám đệ tử và trưởng lão Đan Dương Phái đều ngạc nhiên một trận, tiếp đó ầm ầm cười to, giống như nghe được chuyện cười lớn nhất thế gian.
- Ha ha, chết đến nơi rồi còn muốn kiên cường?
- Ngươi bị điên rồi sao? Lại dám bảo tiền bối Cung gia quỳ gối ở trước mặt ngươi?
- Còn tự gánh lấy hậu quả? Chúng ta cũng muốn nhìn một chút, đến cùng là hậu quả gì!
- Thực sự là làm trò cười cho thiên hạ, chỉ là một tiểu bối trẻ tuổi, dựa vào cái gì dám nói những lời này?
...
Nhưng mà ai cũng không phát hiện, lúc này trên bầu trời đêm đen nhánh cũng hoàn toàn yên tĩnh lại.
Mười vị cường giả Luyện Hư kỳ của Cung gia đã bị dọa sợ, tâm thần rung mạnh.
Bọn họ quả thực không thể tin những gì mình vừa nghe được.
Tạc Thiên Bang Từ Khuyết?
Trời ạ, tại sao tên kia lại ở chỗ này?
Chẳng lẽ đám ngu ngốc Đan Dương Phái kia muốn chúng ta đến giúp đỡ tiêu diệt kẻ thù, chính là cái tên này hay sao?
Mẹ nó chứ! Đan Dương Phái, CM các ngươi!
Ngay sau đó, mười bóng người kia từ trên không trung gia tốc, giống như bị điên, bỗng nhiên từ không trung nỗ lực hạ xuống.
Tiếp đó, ở dưới vẻ trợn mắt ngoác mồm của mọi người Đan Dương Phái cùng với Tư Đồ Hải Đường...
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Liên tiếp vài tiếng vang ầm ầm vang lên, mười tên cường giả Luyện Hư kỳ đến từ Cung gia lấy hành động có độ khó cao, hai đầu gối chạm đất, trán đập xuống đất, mạnh mẽ quỳ rạp xuống trước mặt Từ Khuyết.
- Từ Khuyết đạo hữu, nghe chúng ta giải thích a!
Trong nháy mắt mấy người quỳ xuống đất, trăm miệng một lời hô lớn.
Lúc này bọn họ đã hoảng rồi, làm sao cũng không nghĩ tới, CMN đều đã chạy đến Ngũ Hành Sơn rồi, thế mà còn gặp phải cái tai hoạ này.
Đáng sợ hơn chính là, lần này bọn họ còn phụng mệnh đến giúp đỡ Đan Dương Phái tiêu diệt cái tai hoạ này.
Đây có khác gì bảo họ đi chết đâu?
Nhưng mà mọi người Đan Dương Phái đứng ở phía sau quan sát tình cảnh này, lập tức ngơ ngác tập thể, trợn mắt ngoác mồm, ngơ ngẩn!
Chẳng ai nghĩ tới, vẻn vẹn một câu nói của Từ Khuyết thật sự làm cho những cường giả Cung gia tập thể quỳ xuống trước mặt hắn.
- Chuyện này... làm sao có thể?
- Tại sao lại như vậy?
Vài tên trưởng lão Đan Dương Phái tỏ vẻ dại ra, trong miệng lẩm bẩm.
Người càng khiếp sợ hơn ở đây chính là Tư Đồ Hải Đường.
Nàng cũng hoàn toàn không nghĩ tới một màn kinh người như vậy sẽ xảy ra, vẻn vẹn một câu nói, lại có thể dọa cường giả Cung gia sợ đến như vậy.
Đó chính là cường giả Luyện Hư kỳ đấy!
Đó chính là người của Cung gia đến từ một trong các thế lực bá chủ ở hải ngoại đấy!
- Hừ, giải thích? Các ngươi không phải vừa mới nói ta xem thường Cung gia các ngươi sao? Ta làm sao dám để cho các ngươi giải thích?
Từ Khuyết tỏ vẻ lạnh nhạt, mặt không hề có cảm xúc hỏi.
Mười tên cường giả Cung gia lập tức run lên, trong lòng ngơ ngác.
Bọn họ chưa từng thấy qua vẻ mặt này của Từ Khuyết.
Dù cho năm đó lúc tên này đi tới Cung gia xét nhà, trên mặt đều cợt nhả, nhưng hôm nay mặt hắn lại tối sầm lại, chuyện này biểu thị hắn đã tức giận đến cỡ nào.
Xong xong! Lần này xảy ra đại sự rồi!
- Từ đạo hữu, hiểu lầm, việc này nhất định là hiểu lầm.
- Chúng ta là thật sự không biết ngài đang ở chỗ này.
- Lấy thân phận địa vị của ngài, Cung gia sẽ phải cho ngươi lời giải thích.
- Đúng, ngài yên tâm, Cung gia chúng ta tuyệt đối sẽ cho ngài lời giải thích thoả mãn.
Mấy người hoảng sợ vội vàng nói, cũng ngẩng đầu nhìn về phía Từ Khuyết, tựa hồ đang trưng cầu ý kiến của hắn.
Mọi người Đan Dương Phái ở phía sau quan sát được chút chi tiết nhỏ ấy, trong nháy mắt liền bị dọa sợ cả ra.
Má ơi, chuyện này... đây đến cùng là thế nào vậy?
Tên này chẳng lẽ có lai lịch gì lớn gì hay sao?
Ngay cả tồn tại mạnh mẽ như Cung gia cũng sợ hắn sợ thành bộ dáng như thế này?
- Khặc khặc, các ngươi thực sự là to gan!
Lúc này, Husky ho khan hai tiếng, giả vờ giả vịt đi ra, trừng lớn hai con mắt chó, nhìn chằm chằm vào đám cường giả Cung gia.
"Híttt!"
Mười tên cường giả Cung gia trong nháy mắt hít vào một hơi khí lạnh.
Con chó này cũng đang ở đây!
Tổ hợp Khuyết Đức Cẩu, chớp mắt đã gặp được hai tên.
Má ơi, còn để cho người ta sống không! Trời muốn diệt Cung gia ta a!
- Đám người các ngươi, ban ngày ban mặt lại dám chạy đến Ngũ Hành Sơn bắt nạt người, trong mắt các ngươi còn có vương pháp hay không, có thiên lý hay không?
Husky nghiêm mặt, cố làm ra vẻ nói.
Trong lòng vài tên cường giả Cung gia phát đắng.
Bắt nạt người?
Bây giờ đang bắt nạt người chính là các ngươi mà.
Nhưng mà, những câu nói này bọn họ cũng chỉ dám thầm nghĩ ở trong lòng, trên mặt không dám có một chút nào không phục, khúm núm gật đầu nói:
- Cẩu gia, chúng ta thật sự biết sai rồi, cầu xin Cẩu gia thứ tội.
- Đậu phộng!
Husky lúc này trừng mắt tức giận mắng:
- Trợn to mắt chó của các ngươi nhìn cho rõ ràng, bản thần tôn là sói, nói bao nhiêu lần rồi, là sói!
- Đúng đúng đúng, là sói, là sói.
Mấy người lập tức đáp lại.
- Gọi ta là Uy Vũ Vương.
Husky nói.
Mấy người lập tức cùng hô lên:
- Uy Vũ Vương.
Mí mắt của Từ Khuyết hơi nhấc lên:
- Gọi nó là đại ca vương!
Mấy người sửng sốt một chút, nhưng vẫn làm theo, cùng hô lên một câu đại ca vương, suýt chút nữa khiến Husky vui đến mức thăng thiên, cực kỳ hưởng thụ!
Lúc như thế này, vài tên cường giả Cung gia nào còn nhớ được là cái gì vương, bây giờ bọn họ ngay cả Husky cũng không dám đắc tội, bởi vì Từ Khuyết thực sự quá mạnh mẽ, liền Hợp Thể kỳ đều bị hắn dùng một quyền đánh giết, bọn họ nào có tư cách ở trước mặt Từ Khuyết tranh mặt mũi, vẫn là bảo vệ mạng nhỏ quan trọng hơn.
Nhưng người của Đan Dương Phái cùng với Tư Đồ Hải Đường càng nhìn càng hoảng sợ, đều trợn mắt ngoác mồm.
Cường giả Cung gia thậm chí ngay cả chó đều sợ?
Chuyện này... đây sẽ không là giả làm người Cung gia chứ?
- Được rồi, lời dư thừa ta không muốn nói, các ngươi cho ta một lời giải thích thoả mãn, nếu như không thể để cho ta thoả mãn, ta không ngại lại tới Cung gia đòi công đạo.
Cuối cùng, Từ Khuyết từ tốn nói, chợt dắt Tư Đồ Hải Đường đang đứng dại ra, cất bước đi vào phủ thành chủ.
Vài tên cường giả Cung gia lúc này thở phàhẹ nhỏm, vội vã đáp:
- Cung tiễn Từ đạo hữu. Từ đạo hữu yên tâm, việc này nhất định sẽ làm làm để ngài thoả mãn.
Nói xong, mười tên cường giả Luyện Hư kỳ lập tức từ trên mặt đất đứng lên, ánh mắt lạnh lùng quét g về phía đám trưởng lão và đệ tử Đan Dương Phái ở phía sau.
Đám trưởng lão và đệ tử đều sợ đến run cả người, không nhịn được liên tiếp lui về phía sau, đôi môi phát run nói:
- Chư... chư vị tiền bối, ngươi... các ngươi muốn làm gì?
- Chúng ta cũng là phụng mệnh hành sự.
- Đúng vậy, đây đều là do chưởng môn hạ lệnh.
- Hơn nữa em gái của chưởng môn đã gả vào Cung gia các ngươi, chúng ta có quan hệ thông gia, các ngươi không thể xằng bậy được.
...
- Ha ha! Thông gia?
Mười tên cường giả lập tức cười gằn,.
- Bây giờ bản thân Cung gia chúng ta cũng còn khó bảo đảm, còn để ý các ngươi chỉ là một cái quan hệ thông gia?
- Muốn trách thì trách các ngươi có mắt không tròng, chạy đi trêu chọc tên kia!
- Lời hắn vừa mới nói đã xem như là rất khiêm tốn, bây giờ đâu chỉ là Đông Hoang không có ai dám động đến hắn, dù cho là tứ đại châu liên thủ cũng không có ai dám i hắn mảy may!
- Đều đi chết đi!
Dứt tiếng, vài tên cường giả Luyện Hư kỳ đột nhiên lướt về phía trước.
Đêm nay đã chú định là đêm đổ máu.
Nhưng đặt ở trong Tu Tiên Giới, đây chỉ là một hồi thanh tẩy không hề bắt mắt chút nào.
...
Một đường trở lại phủ thành chủ, Tư Đồ Hải Đường còn có chút khó có thể hoàn hồn, dù sao tình cảnh phát sinh trong đêm nay, đối với nàng mà nói quả thực quá mức kinh thế hãi tục.
- Từ Khuyết, chuyện này...
Nàng quay đầu nhìn về phía Từ Khuyết, muốn mở miệng hỏi dò.
Từ Khuyết lúc này vươn ngón tay, nhẹ nhàng chặn ở trên bờ môi mềm mại của nàng, cười nhạt nói:
- Đừng nói chuyện, hôn ta.
Tư Đồ Hải Đường lập tức sửng sốt, tiếp đó, mặt cười đột nhiên trở nên đỏ hồng.
Dù cho thường ngày nàng lại không câu nệ tiểu tiết như thế nào đi nữa, lại là nữ hán tử làm sao đi nữa, đối mặt với tình huống như thế, cũng có chút không chống đỡ được.
Từ Khuyết cười thầm trong lòng, ghẹo gái đại pháp của Tạc Thiên Bang lại sắp thành công rồi.
Nhưng vào lúc này, một đạo âm thanh không đúng lúc từ bên cạnh hai người vang lên.
- Hôn hắn! Hôn hắn! Vào động phòng, vào động phòng! Sinh con, sinh con!
Husky kích động cổ vũ hò hét.
Bạch!
Cả khuôn mặt của Tư Đồ Hải Đường trong nháy mắt trở nên càng đỏ, sau đó nàng vội vã xoay người trốn vào trong phủ thành chủ.
Từ Khuyết "keng" một cái, từ dưới khố móc ra lợi kiếm, trực tiếp bổ tới Husky.
"Gào!"
Đêm đó, đám người của cả tòa Tuyết Thành bị tiếng kêu gào thê thảm của Husky làm cho mất ngủ.
Từ Khuyết cũng mất ngủ, một đêm vội vàng truy sát Husky, tiến hành một lần hành động làm thịt chó.
Đương nhiên, kết cục vẫn không thể nào thành công, Husky quá cứng, lợi kiếm bình thường không chém nổi nó, nhưng vẫn có thể khiến cho nó ăn chút vị đắng.
Chỉ có điều, trận hành động làm thịt chó này tiến hành đến lúc hừng đông, một âm thanh thông báo của hệ thống đã cắt ngang Từ Khuyết.
Ding, chúc mừng kí chủ, đơn đặt hàng thông qua chân chạy Đánh Người, đã bắt đầu giao hàng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận