Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 881: Giải Trừ Phong Ấn

Vèo!
Từ Khuyết thoáng suy nghĩ, mở ra Khí Vận Quang Hoàn, cũng đưa mắt nhìn về giao diện hệ thống.
Gói quà lớn thần bí trong nháy mắt được mở ra, vài đạo lưu quang bắn ra, hiện ra vật phẩm.
Thiên phẩm Thần Hành Độn Tẩu Phù x2
Thẻ tùy cơ biến thân: Vật phẩm thuộc về đạo cụ, có thể ngẫu nhiên biến thành các nhân vật, thời gian biến hóa cũng ngẫu nhiên, trong lúc đó sẽ sinh ra 100 độ thiện cảm hoặc 100 độ căm ghét, thời gian sử dụng dài nhất là 2 canh giờ.
Kim Cương Bất Bại Phù x2: Phù lục dùng một lần, có thể miễn dịch bất kỳ công kích của cường giả dưới Tiên Nhân Cảnh, thời gian duy trì 5 giây.
- Ồ? Ba vật này cũng không tệ.
Hai mắt Từ Khuyết sáng lên, đồ vật lần này mở ra tuy không nhiều, nhưng đều là vật quý giá.
Hai tấm Thiên phẩm Thần Hành Độn Tẩu Phù, lại thêm hai tấm Kim Cương Bất Bại Phù, ba vật này nhìn thế nào cũng có lời.
Nhưng còn "thẻ tùy cơ biến thân "...
- Đây là thứ quỷ gì, ngẫu nhiên biến hóa nhân vật, ngẫu nhiên phát sinh biến hóa, ngẫu nhiên có độ hảo cảm hoặc độ căm ghét? Móa, nhiều ngẫu nhiên như vậy?
Từ Khuyết nhất thời nhíu mày, hắn không phải là người thích ngẫu nhiên.
Hơn nữa quan trọng nhất chính là, loại kỹ xảo nhỏ như biến hóa dung mạo này, hắn đã có khôi lỗi ngụy trang để dùng, vì thế bất luận nhìn thế nào, tấm thẻ ngẫu nhiên biến thân này đều có chút vô bổ.
- Thôi, hai tấm Kim Cương Bất Bại Phù cũng đã đủ rồi, hơn nữa còn có hai tấm Thiên phẩm Thần Hành Độn Tẩu Phù, cộng với tấm đã lấy được lúc trước, tổng cộng là ba tấm, hắc hắc.
Từ Khuyết không nhìn thẻ biến thân nữa, ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm vào hai tấm Kim Cương Bất Bại Phù, trong lòng đắc ý.
Có hai tấm phù lục này, hắn không cần lo lắng bị người ta đánh.
- Gào! Tiểu tử ngươi bị tẩu hỏa nhập ma rồi hả? Không phải nói muốn tu luyện sao, ngồi ở đó cười ngây ngô cái gì?
Lúc này, Husky đang nằm nhoài dưới hốc cây miệng vẻ mặt quái lạ hỏi.
- Ma em gái ngươi! Đừng quấy rầy ta, hiện tại ta phải tu luyện!
Từ Khuyết trừng mắt nhìn Husky một chút, rồi lập tức lấy ra bản Vô Tự pháp quyết, cũng đóng giao diện hệ thống lại.
Hiện tại chỉ còn thời gian một tháng, tu luyện cảnh giới khẳng định là không kịp, thời gian ngắn như vậy sẽ không thể tiến triển nhanh được.
Vì thế Từ Khuyết quyết định thử lắng đọng đạo uẩn, tiếp tục tìm hiểu Vô Tự pháp quyết thấu đáo một phen.
Ầm!
Hắn nhắm lại hai mắt, thần niệm trong nháy mắt tràn vào bên trong Vô Tự pháp quyết, lần thứ hai tiến vào trong một thế giới trống không.
Ở dưới chân hắn, vẫn như trước có vô số chữ màu đen, tất cả đều là cảm ngộ đạo uẩn của bản thân hắn.
Từ Khuyết không phải lần đầu tiên tới đây, hơi suy nghĩ, rồi đi đến trung ương, khoanh chân ngồi xuống.
Không lâu sau, từng sợi phù văn màu đen từ trên người hắn tuôn ra, giống như sông dài, chảy xuôi tứ phương, tiếp tục bổ sung vào thế giới trống không này.
Một ngày!
Hai ngày!
Năm ngày!
Mười ngày!
...
Ba mươi ngày vội vã trôi qua, Từ Khuyết hoàn toàn chìm đắm trong Vô Tự pháp quyết, chìm đắm trong thế giới đạo uẩn của hắn.
Ròng rã một tháng, hắn đều đang cảm ngộ đạo uẩn, chưa hề tỉnh lại.
Dù đạo uẩn cũng không có biến hóa thực chất, nhưng so với lúc trước bế quan thì hiện tại đạo uẩn đã cường thịnh hùng hậu hơn không ít.
Vèo!
Khi hắn mở mắt ra, linh khí bốn phía thân thể hắn cũng hơi ngưng lại, trực tiếp cố định ở trước mặt hắn.
Đây là do đạo uẩn trong trạng thái dày đặc nhất, vô thức trấn áp linh khí.
- Gào, tiểu tử, ngươi cuối cùng cũng tỉnh rồi, hai người các ngươi tỉnh lại thật đúng lúc.
Đột nhiên, tiếng của Husky vang lên.
Từ Khuyết ngẩn ra, quay đầu nhìn về bên ngoài hốc cây, đúng lúc thấy Khương Hồng Nhan từ trong hốc cây bên cạnh bước ra.
Hiển nhiên, Khương Hồng Nhan cũng nhìn thấy hắn kết thúc bế quan.
Lúc này thực lực Khương Hồng Nhan không chỉ cường thịnh hơn lúc trước, mà dáng vẻ càng thêm động lòng người.
Dung nhan tuyệt mỹ của nàng vẫn như trước, đứng ở nơi đó dường như mỹ cảnh, nhưng khí chất đặc biệt xuất trần trên người nàng lại càng khiến người ta khắc sâu, đây có lẽ là kết quả của việc hồn phách của nàng đã được bù đắp đầy đủ.
- Tiểu cô nương, thật trùng hợp, thu hoạch thế nào?
Từ Khuyết lúc này cười đứng lên, phất tay xóa đi cấm chế ở cửa hốc cây, bước ra ngoài.
Khương Hồng Nhan cười nhạt, gật gật đầu:
- Thành công rồi.
- Vậy thì tốt.
Từ Khuyết đáp, chuyện dung hợp hồn phách, hắn vốn không lo lắng Khương Hồng Nhan sẽ thất bại.
- Gào! Các ngươi đừng tán gẫu nữa, phong ấn chỗ này sắp bị giải trừ rồi, bản thần tôn có thể cảm ứng được ở bên ngoài có rất nhiều người đang đợi giết chúng ta.
Lúc này, Husky một mặt lo lắng nói.
Con hàng này ở ngoài hốc cây hẳn một tháng, vào lúc này phong ấn sắp mở ra, nó mới cuống lên.
Từ Khuyết cùng Khương Hồng Nhan cũng từ trong hốc cây đi ra, thần hồn mở rộng, cảm ứng bốn phía.
Hai người lập tức thấy rõ, phong ấn của khu vực này đúng là đang nhan chóng yếu đi, chẳng mấy chốc sẽ tan rã.
Hơn nữa bởi vì phong ấn yếu đi, bọn họ có thể cảm ứng được bên ngoài có vô số khí tức cường đại, sát ý ngập trời.
- Có ít nhất ba cường giả Đại Thừa kỳ tối đỉnh.
Lúc này đôi mi thanh tú của Khương Hồng Nhan cau lại, sắc mặt ngưng trọng nói.
- Ba người, đúng là có chút khó đối phó.
Từ Khuyết cũng nhíu mày.
Hắn vốn cho rằng dù Thiên Nhân tộc có nội tình mạnh mẽ đến đâu, nhiều lắm cũng chỉ có hai Đại Thừa kỳ đỉnh phong, mà nói không chừng bọn họ còn khinh thường tự mình ra tay tới đối phó hắn.
Nhưng hiện tại xem ra hắn có chút thất sách, đối phương lại kéo đến tận ba tên Đại Thừa kỳ đỉnh phong.
"Vèo!"
Lúc này, Khương Hồng Nhan đột nhiên vung tay ngọc lên, lục mang rơi ra khắp nơi.
Đây là hiệu quả ẩn dật của Tiên Ẩn Thảo, có thể giúp bọn họ xóa đi khí tức, ẩn dật thân hình, để Thiên Nhân tộc bên ngoài không cảm ứng được hướng đi của bọn họ.
- Bây giờ nên làm gì? Nếu không chúng ta chạy đi? Hiện tại chạy vẫn còn kịp.
Husky chần chờ nói.
Giữa tính mạng và mỹ thực, nó có chút dao động.
- Cứ đơn giản chạy như vậy, khẳng định sẽ không kịp, hơn nữa cũng không cần thiết phải chạy.
Từ Khuyết lắc lắc đầu, ánh mắt nhìn về rừng rậm phía trước.
Hắn biết nơi đó chính là phương hướng đi về lãnh địa Thiên Nhân tộc.
Lúc này, hắn đúng là không cần thiết phải chạy.
Trước không nói hắn có hai tấm Kim Cương Bất Bại Phù, chỉ dựa vào ba tấm Thiên phẩm Thần Hành Độn Tẩu Phù đã đủ để bảo đảm cho bọn họ có thể bình yên chạy trốn đến bất kỳ địa phương nào, không e ngại bất luận cấm chế gì.
- Cho dù là đầm rồng hang hổ, chỗ kia ta nhất định phải tận mắt đi xem.
Từ Khuyết kiên định nói, dù sao chuyện này quan hệ đến việc hắn có thể trở lại Địa Cầu hay không.
Khương Hồng Nhan gật đầu, cười nhạt nói:
- Phong ấn sắp mở ra, chúng ta nên đi thôi.
Dù cho gặp phải nguy hiểm, nàng cũng không từ chối đề nghị của Từ Khuyết, huống chi, hiện tại thực lực của nàng đã không còn giống dĩ vãng.
Đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là nàng tin tưởng thực lực Từ Khuyết, nếu hắn không nắm chắc, Từ Khuyết sẽ không dễ dàng mạo hiểm.
- Chờ đã, đúng lúc khoảng thời gian ta bế quan lại học một chiêu mới, trước tiên thử một lần.
Từ Khuyết đột nhiên nhớ ra cái gì, hắn gọi ra hệ thống giới, ánh mắt rơi vào tấm thẻ biến thân kia.
Hắn biết đám Thiên Nhân tộc bên ngoài đã dùng một phương pháp nhìn thấy mình giết tộc nhân bọn họ, vì thế hiện tại khẳng định đã khóa chặt mình.
Đã như vậy, vậy thẻ biến thân vừa mở ra đúng là có thể thử một lần, ngược lại đều vô bổ, biết đâu sau khi biến thân có thể đục nước béo cò vượt qua, ngược lại có thể bớt đi rất nhiều phiền phức.
Nghĩ tới đây, Từ Khuyết thoáng động, sử dụng thẻ biến thân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận