Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 624: Mua Husky?

Người thứ nhất bị đánh?
Đối với cái điều kiện mà Đổng Căn Cơ đưa ra, cường giả của các thế lực lớn đều cau mày, cảm thấy rất khó khăn.
Dù sao ai cũng muốn làm người đầu tiên.
Chủ yếu là do lần này bọn họ gặp phải thương tích quá nghiêm trọng, vết thương không cách nào lập tức khỏi hẳn, nhìn vô cùng chật vật, hơn nữa những vết thương này còn là do một thiếu niên Anh Biến kỳ tạo thành, làm bọn họ cảm thấy rất mất mặt.
Mà bây giờ, bọn họ nhìn thấy có cơ hội có thể nhanh chóng khôi phục thương thế, chỉ cần bị con chó kia đánh một trận, liền có thể khôi phục.
Người thứ nhất bị đánh, liền mang ý nghĩa chính là người thứ nhất khôi phục thương thế, ai cũng muốn mau mau khôi phục lại.
Nhưng thiên tài của Tiêu Diêu Lâu lần này đến cũng không ít, hơn nữa mỗi một người đều không yếu hơn Thánh Tử Thánh Nữ ở đây chút nào, thậm chí có một vài người còn mạnh mẽ hơn so với Thánh Tử Thánh Nữ.
Vì bảo đảm có đủ nhân thủ bắt Khương Hồng Nhan lại để cưỡng ép Từ Khuyết, cường giả của các thế lực lớn hơi trao đổi qua, cuối cùng đành đáp ứng điều kiện của Đổng Căn Cơ.
Sau đó, bọn họ chậm rãi đi ra, vô tình hay cố ý phân tán ra, là đang dần dần tới gần vị trí của Husky.
Kế hoạch của bọn họ chính là ở dưới điều kiện không kinh động tới Khương Hồng Nhan và Từ Khuyết, bắt lấy Husky, đương nhiên, nếu như cơ hội cho phép, bọn họ khẳng định trực tiếp bắt Từ Khuyết hoặc Khương Hồng Nhan!
Người của Thiên Cơ Các cùng Cực Lạc Tông vẫn không tham dự vào như trước.
Thiên Cơ Các là bởi vì nghe theo lời của Thánh Nữ Hàn Oánh nói, cảm thấy không nên mạo hiểm, thậm chí không thể là địch cùng Từ Khuyết, sau đó còn phải nghĩ biện pháp tận lực tu bổ quan hệ với hắn, cho nên bọn họ đều chủ động lui ra.
Cực Lạc Tông bị các thế lực lớn bài trừ ở bên ngoài, tất cả mọi người đều thấy rõ, Liễu Tĩnh Ngưng cùng Khương Hồng Nhan còn có tình nghĩa, thậm chí quan hệ với Từ Khuyết cũng không cạn, nếu như kéo Cực Lạc Tông lại cùng, không chừng Cực Lạc Tông sẽ làm lộ kế hoạch.
Nhưng mà, cho dù các thế lực lớn hành động cẩn thận như thế nào, bọn họ phân tán hướng khác nhau để áp sát đám Từ Khuyết, trước sau vẫn làm cho bọn Từ Khuyết chú ý đến.
Thậm chí là loại đầu thiếu gân ngu ngốc như Husky, đều cảm thấy được không đúng, vội tới gần Từ Khuyết, thấp giọng cảnh giác nói:
- Tiểu tử, bầu không khí có chút không đúng, những người này muốn ra tay rồi, ngươi mau mau đem mấy trăm tấm phù lục ra, bản thần tôn bảo vệ cho ngươi bình an vô sự.
Từ Khuyết lập tức vui vẻ, cầm mấy trăm tấm Thần Hành Độn Tẩu Phù ra, còn cần ngươi đến bảo đảm bình an sao?
Nhưng hắn cũng không dự định rút đi, ngược lại muốn cùng đám người kia cẩn thận chơi một chút, thanh toán món nợ một lần, coi như giết không được những người này, cũng phải mạnh mẽ lại dạy dỗ bọn họ một trận.
Mà cường giả của các thế lực lớn cũng biết kế hoạch của bọn họ không thể hoàn mỹ, lúc ra tay nhất định sẽ bại lộ.
Nhưng bây giờ tên đã lắp vào cung, không thể không làm, nếu thử ra tay một lần, dù sao cũng tốt hơn trơ mắt thả bọn Từ Khuyết rời đi.
- Nhanh lên một chút, có lẽ bọn họ đã phát hiện ra chuyện không đúng, nói mọi người phân tán ra, tận lực phong tỏa phạm vi trăm dặm, ta thấy phù lục của tiểu tử kia, hẳn là không đến ra phạm vi trăm dặm.
Khương Ngọc Thụ trầm giọng mở miệng, truyền âm cho những người khác.
Nhưng vào lúc này, Từ Khuyết đột nhiên bước ra một bước, lớn tiếng quát:
- Các vị đạo hữu, chúng ta không đánh nhau thì không quen biết, bây giờ cũng đã là bằng hữu, có chuyện gì có thể ngồi xuống thương lượng, đậu hủ thúi và thần vật nhìn thấu cổ thạch, trên người ta vẫn còn, các ngươi muốn, hoàn toàn có thể lấy Linh Thạch ra mua.
Lời này vừa nói ra, mọi người lập tức ngẩn ngơ.
Tình huống đây là thế nào?
Chúng ta vây giết ngươi, ngươi lại còn muốn làm ăn với chúng ta?
- Các ngươi phải nghĩ kỹ, Tạc Thiên Bang ta cũng không thiếu thần vật, thế nhưng rất thiếu Linh Thạch, vì thế rất tình nguyện cùng mọi người chia sẻ những thần vật kia, thế nhưng nếu như các ngươi muốn ra tay trắng trợn cướp đoạt, ta bảo đảm các ngươi một cái đều không giành được, thậm chí thần vật cũng không mua được, bởi vì ta có thể đi Nam Châu, Tây Mạc và Bắc Hải.
Từ Khuyết lần nữa mở miệng nói.
Mọi người nghe xong, lập tức liền dừng lại.
Khương Ngọc Thụ cũng liền vội hướng mọi người truyền âm:
- Tất cả mọi người đều dừng lại, khoang hãy manh động.
Ông ta tin tưởng Từ Khuyết thật sự có thể từ rời khỏi nơi này, khiến cho bọn họ ngay cả một cái thần vật đều không lấy được, bằng không bọn họ có nhiều cường giả Luyện Hư kỳ như vậy, cũng không phải dùng tới kế hoạch được sắp xếp cẩn thận từng li từng tí một như vậy.
Mới đầu bọn họ cảm thấy Từ Khuyết và bọn họ đã là tử địch, căn bản không nghĩ tới cái tên này lại rộng rãi như vậy, còn có thể mở miệng làm ăn cùng bọn họ.
Nhưng mà, chuyện này đối với bọn họ mà nói, ngược lại là một con đường tốt hơn.
Bỏ Linh Thạch ra mua thần vật, chuyện như vậy ở Tu Tiên Giới tuyệt đối sẽ không thể xuất hiện, nếu như ai đó có thần vật, còn không phải sẽ cất giấu kỹ cho mình hay sao, nếu như lấy ra bán, tên kia có chín phần bị ngốc rồi.
Nhưng bây giờ, bọn họ cảm thấy mình đã phát hiện ra tên ngốc kia, thật sự muốn lấy thần vật ra bán.
Hoặc là là đối phương thật sự thiếu Linh Thạch, hoặc là đối phương có âm mưu gì đó.
Nhưng mọi người càng có thiên hướng tin tưởng vào loại tình huống thứ nhất, bọn họ thật sự cho rằng Từ Khuyết đến từ Tạc Thiên Bang, một cái thế lực nhỏ vô danh bừa bãi, đang tìm cách phát triển, cần số lượng Linh Thạch lớn.
Còn chuyện chơi âm mưu gì đó, mọi người lại không hề lo lắng.
Có thể lăn lộn đến địa vị cùng thế lực như ngày nay, nói rõ những người này đều không phải là kẻ ngu.
Bọn họ có đủ tự tin, tuy rằng ngày hôm nay quả thật bị ám hại một lần, nhưng nếu như làm ăn, bọn họ cảm thấy chắc chắn sẽ không bị lừa.
Hơn nữa cường giả của không ít thế lực đều tận mắt chứng kiến qua, Từ Khuyết từng lấy ra thần vật là chân thực, ví dụ như đậu hủ thúi trên đại hội cắt đá, không ít người đều mang về trong môn phái, cho người có tu vi cao hơn nếm thử, quả thật có hiệu quả.
Chuyện làm ăn này đối với bọn họ xem như là có lời lớn, vì thế ở dưới tình huống có án lệ thành công, tất cả mọi người càng có thiên hướng tin tưởng Từ Khuyết thật sự cần số lượng Linh Thạch lớn.
- Tiểu hữu, đã như vậy cũng dễ bàn, ngươi lấy pháp quyết Tiên Đế và các pháp quyết khác ra bán đi, chúng ta sẽ cho ngươi một cái giá vừa ý.
Khương Ngọc Thụ sau khi im lặng một lát, lại mở miệng nói.
Ông ta cảm thấy nên thử một chút, nếu như chuyện làm ăn này có thể thành, đương nhiên là chuyện tốt. Nếu như không làm được, lại nghĩ cách ra tay cũng không muộn.
Từ Khuyết cười híp mắt lắc đầu nói:
- Ta cũng không có pháp quyết Tiên Đế gì đó, lẽ nào các ngươi đều không phát hiện, pháp quyết của ta tuy rằng có uy lực lớn, thế nhưng một điểm đạo uẩn đều không có sao? Bởi vì đây chính là thiếu hụt của những pháp quyết này, một khi triển khai, liền không thể hòa một chút đạo uẩn nào vào.
Mọi người vừa nghe thấy vậy, sắc mặt khẽ hơi chìm xuống.
Bọn họ đều không tin tưởng lời giải thích này của Từ Khuyết, bởi vì đạo uẩn này, hoàn toàn không có quan hệ cùng pháp quyết.
Cái gọi là đạo uẩn, hầu như là sự dung hợp của chân nguyên cùng thần hồn, dung hợp khắp toàn thân, giơ tay nhấc chân, đều có đạo uẩn.
Vì thế bất kể là pháp quyết gì, một khi triển khai, liền nhất định sẽ cần đến chân nguyên và thần hồn, nhất cử nhất động, tất cả đều sẽ có đạo uẩn rót vào trong đó.
Đây cũng là do Từ Khuyết không biết đạo uẩn là thứ gì, mới nghĩ đến loại lời giải thích thái quá này.
Nhưng một chiêu tù mù này của hắn, ngược lại để mấy người thở phào nhẹ nhõm.
Khương Ngọc Thụ căn bản liền không hi vọng Từ Khuyết sẽ bán pháp quyết Tiên Đế ra, nếu như thật lấy ra, ông ta ngược lại còn phải cảnh giác.
Bây giờ Từ Khuyết dùng cớ sứt sẹo như thế để từ chối bán pháp quyết Tiên Đế, Khương Ngọc Thụ cũng yên tâm, càng thêm tin tưởng Từ Khuyết có khả năng là thật sự cần Linh Thạch.
Ông ta hơi trầm ngâm một lúc, lại đạm mạc nói:
- Tiểu hữu, ngươi nếu như không có thành ý như vậy, chúng ta sẽ rất khó làm ăn. Như vậy đi, nếu ngươi không muốn bán pháp quyết Tiên Đế, vậy thì nói chuyện con yêu thú bên cạnh ngươi đi, ra cái giá, chúng ta muốn mua.
- Mua yêu thú?
Từ Khuyết vừa nghe thấy vậy, lập tức tỏ vẻ kinh ngạc.
Đậu phộng!
Có ý gì, bọn họ lại muốn mua Husky?
Bạn cần đăng nhập để bình luận