Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 525: Ta Có Một Vấn Đề

Toàn trường là vắng lặng một mảnh, ánh mắt của mọi người đều tập trung ở trên người Từ Khuyết, bầu không khí có chút quỷ dị.
Lúc này, lão Lý rốt cục không nhịn được chen vào đoàn người, thấp giọng truyền âm nhắc nhở Từ Khuyết:
- Gia Cát Tướng quân, không nên kích động, lấy thực lực của ngài, Đan Dương Phái tất nhiên sẽ không tạo thành uy hiếp, nhưng em gái của chưởng môn bọn họ, cũng chính là cô cô của Thượng tướng quân gả cho một đại gia tộc ở hải ngoại, không thể đắc tội được đâu.
- Hắn còn có một cô cô, hơn nữa lại có quan hệ cùng hải ngoại sao?
Từ Khuyết không khỏi cau mày.
Lão Lý vội truyền âm đáp:
- Nghe đồn cô cô y có thể chất đặc thù, nắm giữ hai cái Thiên Linh Căn, một vị cao nhân hải ngoại trong lúc dạo chơi phát hiện ra nàng, đưa nàng đi, sau đó dương danh hải ngoại, liền gả cho một thiên kiêu của một đại gia tộc.
- Vậy cũng không có cái gì, ở trước mặt Tạc Thiên Bang ta, tất cả đều là phù vân.
Từ Khuyết hờ hững.
Mà lúc này, Thượng Võ cũng đã dùng đan dược, nhanh chóng khôi phục thương thế, con ngươi trừng trừng nhìn chằm chằm vào Từ Khuyết, cắn răng cả giận nói:
- Gia Cát Lượng, ngươi khinh người quá đáng!
- Ồ, ta bắt nạt ngươi lúc nào?
Con ngươi của Từ Khuyết nhắm lại, cười nhạt nói.
Husky lúc này vậy đột nhiên bò lên, lộ ra vẻ thô bạo nói:
- Đúng là thế! Ai bắt nạt ngươi thế?
Nói xong, nó lại đột nhiên ngã xuống, giả ra dáng dấp thoi thóp, hữu khí vô lực nói:
- Tiểu tử, bản Thần tôn sắp không xong rồi, nhớ phải báo thù... cho ta!
Mọi người đều tức tới xạm mặt lại.
Mẹ nó, có con chó nào giả chết như ngươi không? Diễn cũng không diễn đạt một chút, chết một nửa lại bò lên kêu gào, sau đó lại ngã xuống giả chết, khinh chúng ta là kẻ ngu si sao?
- Thượng tướng quân à. Có vẻ như ta cũng không đắc tội với ngươi mà? Nhưng từ lúc vào thành vừa nãy đến giờ, đều là ngươi đến gây sự, Gia Cát Lượng ta ở bên trong Tạc Thiên Bang xem như là có tính khí tốt nhất, nhưng cũng không thể chịu được tức giận, người khác mắng ta một câu, ta giết cả nhà người đó, chuyện như vậy ta vẫn thường làm.
Từ Khuyết bình chân như vại uy hiếp nói.
Trên thực tế lấy tính tình của hắn, nếu như gặp phải người như Thượng Võ, lúc ở ngoài thành đã sớm mạnh mẽ dạy dỗ một trận, cuối cùng vẫn là xem ở trên mặt Tư Đồ Hải Đường, mới tha cho gã một mạng.
Nhưng hắn không nghĩ tới mình cùng Husky đang ở trong khách sạn đùa giỡn, con hàng này lại dám chạy tới nhúng tay, vậy cũng chỉ có thể thuận thế phun vài ngụm nước miếng để giáo huấn.
- Ha ha, Gia Cát Lượng, ngươi quả nhiên là miệng lưỡi bén nhọn, rõ ràng là ngươi trước mặt mọi người nói đùa giỡn phu nhân ta trước, lại nói là ta đến gây sự?
Thượng Võ cười gằn đứng lên, cánh tay cũng đã chậm rãi phục hồi như cũ.
Từ Khuyết hơi kinh ngạc, nội tình của Thượng Võ này cũng thực là không tồi, tùy tiện ra tay, chỉ là thuốc chữa thương cũng trâu bò như thế.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, lần này cũng thật là người ta chiếm lý lẽ.
Dù sao nói cho cùng, Tư Đồ Hải Đường cũng là người vợ đã chỉ định hôn nhân của người ta, mình nói câu nói như thế kia, xác thực cũng là không quá thích hợp.
- Được rồi được rồi, bản thần tôn tới nói lời nói công đạo đi.
Lúc này, Husky mới giả chết được một nửa, một lần nữa như một làn khói từ trên mặt đất đứng lên, chạy đến ra vẻ hiểu chuyện, nghĩa chính từ nghiêm nói:
- Chuyện này, tuyệt đối không có quan hệ cùng bản thần tôn.
- Đi chết đi.
Từ Khuyết một chưởng liền ấn nó trở về, ánh mắt nhìn về phía mọi người, cực kỳ chính khí nói:
- Việc này liền đến đây là dừng đi, ta là Gia Cát Lượng, tâm nguyện của ta là hòa bình thế giới, tạm biệt các vị.
Nói xong, hắn xách cổ Husky lên đi ra bên ngoài.
Hắn đúng là muốn coi như thôi, ngược lại cũng đã giáo huấn Thượng Võ một hồi, không cần thiết mỗi lần đều huyên náo đánh giết chết giết, dáng dấp kia quá máu me, bản bức vương cũng là người muốn mặt mũi mà.
Nhưng mà, chân trước của hắn vừa vặn bước ra, Thượng Võ lại đột nhiên đưa tay chặn đường đi của hắn.
- Hừ, Gia Cát Lượng, ngươi muốn đi thẳng một mạch hay sao?
Thượng Võ lộ ra sắc mặt âm trầm nói.
Từ Khuyết vừa thấy thế liền vui vẻ, từ trước đến giờ đều là ta đi bắt nạt người, ngày hôm nay thật vất vả muốn rộng lượng một chút, ngươi lại còn dám cản ta?
Lúc này, hắn cười lạnh nói:
- Làm sao? Chẳng lẽ còn muốn ta xin lỗi sao?
- Ha ha, xin lỗi? Ngươi không khỏi nghĩ quá đơn giản rồi.
Thượng Võ cũng là cười gằn, khắp khuôn mặt đều là vẻ hung tàn, trầm giọng nói:
- Chuyện nhổ nước miếng, bản tướng quân có thể tiếp nhận lời xin lỗi, thế nhưng vừa rồi các ngươi hại cánh tay ta bị thương nặng, lãng phí một viên linh đan quý giá, chuyện này không phải xin lỗi liền có thể giải quyết, Gia Cát Tướng quân, tự ngươi lựa chọn đi, ngươi đoạn cánh tay, hoặc là để con chó này đoạn hai cái chân!
- Ồ ồ, ngươi lấy dũng khí từ đâu lại dám uy hiếp ta như thế?
Từ Khuyết mừng rỡ không thôi, trong tròng mắt lộ ra sát cơ.
Mọi người ở đây cũng đều há hốc mồm, chẳng ai nghĩ tới Thượng Võ lại mạnh mẽ như thế.
Nhưng đoàn người cũng hiểu rõ trong lòng, dù sao thân phận của Thượng Võ vốn là bất phàm, là con trai độc nhất của chưởng môn Đan Dương Phái, lại có một cô cô gả ở hải ngoại, chỗ dựa sau lưng vô cùng mạnh mẽ.
Nhưng vị Gia Cát Tướng quân này cũng không phải là người lương thiện gì, được mọi người gọi là Đại Ma Vương, thủ đoạn quả thực là khó có thể tưởng tượng.
Hai người như vậy, nếu như nháo lên, hậu quả sẽ đáng sợ tới nhường nào?
Lúc này, lão Lý vội chạy đến, cười khổ nói:
- Hai vị Tướng quân, đừng kích động, đều là người một phe.
- Người một phe cái rắm, Tạc Thiên Bang của ta bức cách cao bao nhiêu? Há có thể làm bạn cùng người như thế? Ngươi nhìn một chút xem tên của hắn đều không hề có chút trình độ gì, Thượng Võ, thượng em gái ngươi à! Sao ngươi không gọi hạ ngọ đi?
Vẻ vô lại trên người Từ Khuyết bắt đầu xuất hiện, hiển nhiên là bắt đầu nổi giận rồi.
Ở trong Tu Tiên Giới này, đạo lý cái gì đó căn bản không tồn tại, thế nhân chỉ nhìn thực lực, nếu như nhất định phải giảng đạo lý, đó đều là trẻ con chơi nhà chòi, vô cùng buồn cười.
- Gia Cát Lượng, đây là ngươi muốn đối địch với ta sao?
Sắc mặt của Thượng Võ đen đến đáng sợ, cắn răng lạnh lùng nói.
- Là địch, ngươi có tư cách là địch nhân với ta sao?
Từ Khuyết cười gằn, thần niệm hơi động, một cái Huyền Trọng Xích đột nhiên xuất hiện ở trong tay, cả người tỏa ra một luồng uy thế hung hăng, trong nháy mắt bao phủ tứ phương.
Sắc mặt của mọi người ở đây đều kịch biến!
- Chuyện này... Đây là Anh Biến kỳ tầng bốn?
Rất nhiều người lúc này mới cảm nhận được cảnh giới thực lực của Từ Khuyết, khiếp sợ không gì sánh nổi.
Mẹ nó, lúc này mới qua mấy tháng?
Gia Cát Tướng quân lại liền từ Nguyên Anh kỳ vọt tới Anh Biến kỳ, hơn nữa còn là Anh Biến kỳ tầng bốn, đây không khỏi cũng quá khủng bố rồi đi?
- Làm gì thế? Ai đang gây sự?
Lúc này, một đạo âm thanh lanh lảnh nhưng có lực, đột nhiên từ phía bên ngoài đoàn người truyền đến.
Tất cả mọi người đột nhiên cả kinh, đều quay đầu nhìn lại, ngạc nhiên một trận, chính là Hải Đường Tướng quân trở về.
Từ Khuyết cũng hơi sửng sốt một chút, ánh mắt phóng qua đoàn người, rơi vào trên người Tư Đồ Hải Đường.
Nàng tuy rằng đã là thành chủ cao quý, nhưng vẫn một thân giáp vàng chiến bào như trước, tóc dài buộc lên, anh tư hiên ngang, vóc người vẫn lồi lõm có hứng thú như trước.
- Đều tản đi cho ta!
Tư Đồ Hải Đường mở miệng lần nữa, quát lui đám người vây xem.
Nàng cũng nhìn thấy Từ Khuyết, nhưng giống như là đã biết Từ Khuyết ở chỗ này, vì thế cũng không có lộ ra vẻ bất ngờ, nhưng lúc nhìn thấy Thượng Võ, lông mày nhíu chặt, vẻ mặt không hề dễ chịu.
Mà đám người vây xem vừa nghe thấy Tư Đồ Hải Đường nói, lập tức đều tản ra, khách sạn lập tức trở nên rộng rãi yên tĩnh.
Lúc này, mặt Thượng Võ vốn vẫn âm trầm, đột nhiên giống như biến thành người khác, lộ ra vẻ mặt ôn hòa, nho nhã lễ độ, nhìn Tư Đồ Hải Đường cười nói:
- Hải Đường, ngươi trở về rồi?
- CMN, tiểu tử, cái tên này không đơn giản a! Có hai khuôn mặt, đều sắp đuổi kịp ngươi rồi!
Husky lúc này trợn to hai mắt, kinh ngạc nói.
- Ta đã nói với ngươi bao lần rồi? Ta là một người đơn thuần như thế, từ đâu tới hai mặt hả?
Từ Khuyết một câu liền chặn lại miệng chó của Husky, không cho nó nói chuyện.
Tư Đồ Hải Đường thì lại không để ý đến sự ân cần của Thượng Võ, nhàn nhạt nhìn về phía Từ Khuyết, im lặng một lúc, mở miệng nói:
- Gia Cát Lượng, đi theo ta một chút, ta có lời muốn nói cho ngươi.
- A! Chỉ hai người chúng ta thôi sao? Ai nha, chuyện này thật sự là không tiện đâu!
Từ Khuyết tỏ vẻ đắc ý nhìn về phía Thượng Võ.
Cả khuôn mặt Thượng Võ lập tức đen lại.
- Có đi hay không?
Tư Đồ Hải Đường không kiên nhẫn hỏi một câu, chợt tự mình xoay người rời đi.
Vẻ đắc ý trên mặt Từ Khuyết lập tức không còn, nhìn về phía Husky cùng Thượng Võ nói:
- Ai nha ai nha, các ngươi nói một chút, đây là thái độ gì thế? Nói ta tới ta liền tới, ta cũng có sĩ diện đó?
Nói xong, hắn lập tức xoay người đuổi theo Tư Đồ Hải Đường, hô lớn:
- Hải Đường, đừng đi nhanh như vậy mà, nếu không chúng ta trước tiên đi đi dạo phố xem phim đi. Ngươi tại sao không nói chuyện thế, bộ dáng ngươi như vậy ta rất khó hiểu, lẽ nào là không biết mướn phòng sao?
Theo hai người dần dần đi xa, âm thanh tiện tiện kia của Từ Khuyết cũng dần dần biến mất.
Trong khách sạn lại khôi phục vô cùng bình tĩnh, chỉ còn dư lại Husky cùng Thượng Võ đang tức giận.
Một người một chó không tự chủ được liếc mắt nhìn nhau, bầu không khí có chút quỷ dị, Husky chủ động mở miệng:
- Thượng tướng quân!
- Cái gì?
Thượng Võ phẫn nộ quát, nếu như không kiêng kỵ thân thể đáng sợ của Husky, g4 đã sớm động thủ làm thịt chó.
Husky lại lắc lắc đầu nói:
- Không có gì, ta có một vấn đề! Có tức hay không?
- Cái gì?
- Có tức hay không, có tức hay không, liền hỏi ngươi có tức hay không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận