Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1343: Nàng Không Đơn Giản

- Chỗ kia ở đâu?
Từ Khuyết nhìn về phía Bạch Thải Linh, vô cùng chờ mong.
Nếu như có thể trực tiếp tìm được nơi trồng Thiên Kim Phục Sinh Đằng thì tất cả mọi chuyện sẽ trở nên đơn giản.
Bạch Thải Linh chần chờ một lát rồi mở miệng nói:
- Từ lão, ngài còn nhớ Y Đan không? Lúc đó y rèn luyện trong một bí cảnh, biết được tin tức Y Trọng bỏ mình, đã trực tiếp chạy tới di tích cổ chiến trường, cuối cùng mấy người hộ vệ kia vì bồi tội với ngài, lấy ra 200 cây Thiên Kim Phục Sinh Đằng. Lúc đó ta cảm thấy rất kỳ quái, tại sao trên người bọn họ lại mang theo nhiều Thiên Kim Phục Sinh Đằng như vậy, vì thế. . .
Nàng còn chưa dứt lời, hai mắt Từ Khuyết đột nhiên sáng ngời:
- Vì thế nơi trồng Thiên Kim Phục Sinh Đằng, chính là ở bí cảnh nơi Y Đan thí luyện?
- Đúng.
Bạch Thải Linh gật đầu, tuy rằng đây chỉ là nàng suy đoán, còn chưa đi nghiệm chứng, nhưng theo nàng thì đã chắc tám chín phần mười.
- Bí cảnh này ở đâu?
Từ Khuyết lúc này truy hỏi.
Bạch Thải Linh trực tiếp lấy ra một khối ngọc, đưa cho Từ Khuyết:
- Từ lão, đây là địa đồ chỉ dẫn Thiên Tướng Tiên Vực, bên trong có hơn vạn cái bí cảnh, vị trí bí cảnh lúc trước của Y Đan ta đã đánh dấu ra, vừa vặn ở phía nam di tích cổ chiến trường, gần biên giới Thái m Tiên Vực.
- Rất tốt.
Từ Khuyết lập tức tiếp nhận thẻ ngọc, trong lòng tràn đầy ý mừng.
Một khi lấy được khối lượng Thiên Kim Phục Sinh Đằng lớn, số lần hai hồn phách ra tay sẽ tăng cường, đã như thế, điểm trang bức tích lũy của hắn cũng sẽ tăng nhanh, đến lúc đó có thể thăng cấp hệ thống, tiến vào một cấp độ mới, toàn thể thực lực của hắn cũng sẽ tăng vọt.
- Dựa theo hiểu biết của ta, bí cảnh kia có phạm vi rất lớn, người đi vào cũng không chỉ có người của Thần Nông Thị tộc, nếu bọn họ trồng Thiên Kim Phục Sinh Đằng ở bên trong, nhất định sẽ trồng ở một nơi kín đáo, đến lúc đó ta cùng Từ lão đi tới, cũng có thể giúp được chút việc.
Bạch Thải Linh mở miệng nói.
- Con dâu tốt.
Từ Khuyết vẻ mặt hiền lành quay về Bạch Thải Linh nở nụ cười.
Nụ cười trên mặt Bạch Thải Linh không khỏi hơi run lên.
- Ha ha ha, lần này đắc ý rồi, tiểu tử, lúc nào xuất phát? Đại đao của bản thần tôn đã khát khao khó nhịn rồi!
Lúc này Husky hưng phấn dị thường bắt đầu kêu gào.
Kiểu trộm gà bắt chó này, đúng là chuyện nó thích nhất rồi.
- Khà khà, chuyện này còn phải hỏi sao? Đương nhiên là. . .
Từ Khuyết híp mắt nở nụ cười.
Bạch Thải Linh vội ngắt lời:
- Từ lão, ta có một chuyện muốn xin ngài giúp.
Từ Khuyết ngẩn ra, lập tức cười nói:
- Ồ? Con dâu, ngươi đừng khách khí như vậy, đều là người một nhà, có chuyện gì cứ nói, cho dù là muốn sinh con, lão phu cũng không chối từ.
- Từ lão, không biết trước khi ngài lên đường, có thể xuất thủ giúp Dao Trì khôi phục Bàn Đào Viên hay không?
Bạch Thải Linh chân thành hỏi.
Khôi phục Bàn Đào Viên?
Từ Khuyết lúc này mới nhớ tới đến, chuyện mình đã đáp ứng Dao Trì còn chưa làm đây.
- Ồ, hóa ra là chuyện này, yên tâm, chút chuyện nhỏ này cứ để lão phu ra tay, hiện tại sẽ đi giải quyết.
Lúc này, Từ Khuyết vỗ ngực bảo đảm nói.
Trước đây hắn đã từng dùng Sinh Linh Thánh Thủy khôi phục lại một gốc cây trong Bàn Đào Viên, nhưng phần lớn chất dinh dưỡng trong Sinh Linh Thánh Thủy, đều bị Cửu Chuyển Bàn Đào ở dưới lòng đất rút lấy.
Sau khi hắn đào đi Cửu Chuyển Bàn Đào, kỳ thực đã gần khôi phục Bàn Đào Viên, chỉ cần đưa vào một lượng linh khí lớn, toàn bộ Bàn Đào Viên rất nhanh sẽ khôi phục hoàn toàn.
Vì thế chuyện này đã biến thành một chuyện nhỏ, cho dù hắn không ra tay, chờ Dao Trì tự mình phản ứng lại, đưa linh khí vào cũng có thể khôi phục Bàn Đào Viên, dù sao Cửu Chuyển Bàn Đào là "họa nguyên" đã bị hắn đã lấy đi.
- Đa tạ Từ lão.
Bạch Thải Linh mừng rỡ nói lời cảm ơn.
- Cảm ơn thì không cần, dù sao trước đây ta đã đáp ứng giúp các ngươi, đúng rồi, nhớ tới quy tắc cũ, trong khi lão phu xuất thủ, bất luận người nào cũng không được tới gần.
Từ Khuyết khoát tay áo một cái, chống gậy, ung dung đi về phía Bàn Đào Viên.
Husky cũng lập tức chạy đi theo.
Bạch Thải Linh vội hô:
- Husky đạo hữu, Từ lão nói bất luận người nào cũng không được tới gần, ngươi. . .
- Bản thần tôn không phải người.
Husky không quay đầu lại đáp.
Bạch Thải Linh nhất thời há miệng, không còn gì để nói, lời này thật sự không thể tiếp được.
Lúc này Từ Khuyết cũng xoay người lại, cười nói:
- Bọn họ đều theo ta cùng vào cũng được, vừa vặn có thể giúp chút việc.
- Được, Từ lão nếu có chuyện khác cần giúp đỡ, cũng có thể nói với ta.
Bạch Thải Linh rất cung kính đáp, sau đó nhìn đoàn người Từ Khuyết đi về phía Bàn Đào Viên.
Nàng bình tĩnh đứng tại chỗ, nhưng nội tâm lại mừng rỡ và kích động.
Qua nhiều năm như vậy, Dao Trì Thánh Địa vẫn dần xuống dốc, không biết bắt đầu từ khi nào, sản lượng cùng chất lượng Bàn Đào càng ngày càng giảm, dẫn đến Dao Trì Thánh Địa từ vị trí bá chủ năm đó lưu lạc tới mức bây giờ, chỉ còn là một thế lực trong thập tứ Tiên Vực.
Nhưng hiện tại, nàng đã nhìn thấy hi vọng.
Một khi Bàn Đào Viên thức tỉnh, Dao Trì Thánh Địa sẽ một lần nữa quật khởi, ngay trong tầm tay.
Nàng thân là này Thánh Nữ, tương lai cũng sẽ là Thánh Mẫu, hoàn toàn tự tin có thể dẫn dắt Dao Trì Thánh Địa một lần nữa đạt tới đỉnh phong.
- Cuối cùng sẽ có một ngày, Dao Trì ta nhất định lấy lại tất cả những thứ đã mất, bất kể là vinh dự hay địa vị.
Bạch Thải Linh thấp giọng tự nói, tràn đầy vẻ kiên định.
. . .
Cùng lúc đó, bên trong Bàn Đào Viên.
Đoàn người Từ Khuyết đã đi vào, đệ tử bên ngoài đã hoàn toàn rút đi, cho hắn một hoàn cảnh yên tĩnh.
Dù sao đông đảo đệ tử Dao Trì sớm đã nghe nói, phương pháp Từ lão tiên sinh khôi phục Bàn Đào Viên, chính là cùng những cây bàn đào này ngủ một giấc, ngủ một giấc là được rồi.
Vì thế mọi người đều tự giác rời đi, chỉ lo Từ lão ngủ không đủ an ổn, ảnh hưởng tới việc khôi phục Bàn Đào Viên.
- Ta kháo, tiểu tử, vật kia thật sự bị ngươi lấy đi à?
Husky vừa vào Bàn Đào Viên, lập tức nhìn về phía bể nước, lại trừng mắt về phía Từ Khuyết nói.
- Phí lời, đó là do ta có thực lực lấy.
Từ Khuyết hùng hồn nói.
Lúc trước bởi vì nhìn thấy trên một gốc cây trên có vết chân Husky lưu lại, hắn mới có thể phát hiện bí mật dưới bể nước, cuối cùng mới lấy được Cửu Chuyển Bàn Đào, giờ khắc này thấy Husky tích cực như vậy chạy vào, liền biết con chó ngu ngốc này là hướng về phía Cửu Chuyển Bàn Đào mà đến.
- Ta kháo, lại bỏ mất một bảo bối tốt.
Husky đấm ngực giậm chân, cực kỳ ảo não.
Từ Khuyết đắc ý cười nhẹ, không thèm để ý tới con chó ngu ngốc này, đồ vật quý giá như Cửu Chuyển Bàn Đào, cho Husky cũng lãng phí, đương nhiên cần lưu ở trên người, chuẩn bị bất cứ tình huống nào, phòng ngừa Hỗn Độn Thanh Liên lần sau sinh trưởng.
- Tiểu tử.
Lúc này, Liễu Tĩnh Ngưng lại đột nhiên nhìn Từ Khuyết, nhẹ giọng mở miệng, sắc mặt có chút nghiêm nghị.
Tựa hồ từ khi tiến vào Bàn Đào Viên, nàng đã có vẻ mặt này.
- Làm sao, tiểu ma nữ, ai trêu chọc ngươi tức rồi?
Từ Khuyết ngẩn ra, hiếm thấy nàng nghiêm túc như vậy, không khỏi khẽ mỉm cười hỏi.
- Bạch Thánh Nữ này. . .
Liễu Tĩnh Ngưng chần chờ một lát, tiếp tục nói:
- Nàng rất không đơn giản, nếu ngươi thật sự động lòng với nàng, cũng cần lưu ý, ta không yên lòng về nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận