Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 699: Tông Chủ, Trinh Tiết Đâu?

Từ Khuyết nghẹn lời, toát mồ hôi, thực sự không có gì để nói.
Gặp qua người bất lực, nhưng có thể nói tới việc bất lực một cách hùng hồn, quang minh chính đại như thế thì đây là lần thứ nhất nhìn thấy.
- Ai! Người cao tuổi, có thể hiểu.
Từ Khuyết thở dài, dáng vẻ "Ta hiểu ngươi", nhìn Tông chủ Cực Lạc Tông.
Tông chủ Cực Lạc Tông nhất thời như vứt được gánh nặng, thở phào nhẹ nhõm, gật đầu cười nhạt nói:
- Đa tạ ngươi đã hiểu, bản Tông chủ đúng là cao tuổi, lên không nổi, mong Từ hữu tìm người khác vậy.
- A...
Từ Khuyết sờ sờ cằm, đầu lại chuyển hướng tới những người khác có mặt ở đây.
Ánh mắt hắn nhìn tới đầu, mọi người đều "xấu hổ" cúi đầu.
Dù cho có người không kịp cúi đầu, ánh mắt vừa vặn đối diện cùng Từ Khuyết, trong nháy mắt sắc mặt liền kịch biến.
- Từ công tử, ngài thấy ta khỏe mạnh, trên thực tế ta cũng không có lực.
Một tên đệ tử Cực Lạc Tông cao to cường tráng, vừa lúc thấy Từ Khuyết nhìn tới, vội vàng khoát tay
- Híc, Từ công tử, ngài cũng đừng nhìn ta, ta càng thảm hại hơn, ta từ nhỏ đã bất lực.
- Ta cũng thế, ta từ nhỏ đều chưa lên.
Người bên ngoài cũng vội vàng xua tay, liên tiếp lui về phía sau.
Lập tức, bầu không khí trong đại điện trở nên vô cùng quái lạ.
Từ Khuyết dường như không hiểu sao đã nắm giữ một loại kỹ năng đáng sợ trừng người nào, người đó bất lực.
- Tiểu Khuyết Khuyết, đừng đùa nữa, làm chính sự quan trọng, còn nữa, mau thu hồi thượng cổ Hung trận đi, vật quý giá như thế, không nên dễ dàng lấy ra.
Cuối cùng Liễu Tĩnh Ngưng không nhìn nổi, truyền âm nhắc nhở Từ Khuyết, lần này còn có chính sự muốn làm.
Hơn nữa nội tâm của nàng cũng đang phát sinh biến hóa, dĩ vãng nếu như có thượng cổ Hung trận, nàng nhất định sẽ không chút do dự tranh thủ lợi ích cho Cực Lạc Tông, nhất định phải lấy được thượng cổ Hung trận.
Nhưng hiện tại, phản ứng đầu tiên của nàng chính là để Từ Khuyết thu hồi thượng cổ Hung trận, trong lúc vô hình nàng đã coi lợi ích của Từ Khuyết cao hơn so với Cực Lạc Tông.
Từ Khuyết cười nhạt một tiếng, hắn cũng không có ý định tiếp tục chọc người, dù sao trang bức cũng gần đủ rồi, hơn nữa điểm trang bức mấy bộ Linh giai trận pháp cũng đã kiếm về rồi.
Còn thượng cổ Hung trận này, dù Liễu Tĩnh Ngưng không muốn, hắn vẫn có thể trả lại về cho hệ thống.
Khi hệ thống thăng cấp đếnphiên bản 5.0, Từ Khuyết phát hiện bên trong có thêm một chức năng "Huỷ bỏ", chỉ cần mua đồ vật mà không sử dụng tới, trong vòng một ngày vẫn có thể trả lại cho hệ thống với giá gốc.
Chức năng này đối với Từ Khuyết mà nói, chính là giúp đỡ to lớn đối với việc phát triển sự nghiệp trang bức của hắn.
- Ngươi thật sự không muốn sao?
Từ Khuyết cân nhắc trận bượng cổ Hung trận trong tay một chút, truyền âm hỏi Liễu Tĩnh Ngưng.
Nếu như Liễu Tĩnh Ngưng muốn, hắn cũng không để ý mà cho nàng một toà.
Nhưng Liễu Tĩnh Ngưng không hề nghĩ ngợi, trực tiếp lắc đầu đáp lại:
- Nhanh thu hồi lại. Còn có Linh giai trận pháp này nữa, ta muốn một toà là được, còn lại ngươi đều thu hồi đi.
- Chuyện này thì không thể được, thượng cổ Hung trận ta có thể thu lại, chờ lúc nào ngươi ôm ta hôn ta, ta sẽ cho ngươi. Thế nhưng những trận pháp Linh giai này nhất định phải cho ngươi, ngươi chớ khách khí với ta. Ta thật sự nhìn không lọt mắt những trận pháp Linh giai này.
Từ Khuyết truyền âm nói.
- Thế nhưng ngươi cho ta nhiều trận pháp Linh giai như vậy, ta cũng không dùng được. Hơn nữa mang ở trên người rất nguy hiểm, ngươi muốn từ này về sau đều bảo vệ ở bên cạnh ta sao?
Liễu Tĩnh Ngưng trừng mắt nhìn, cười tủm tỉm nhìn Từ Khuyết.
- Điều này cũng đúng, vậy được rồi, trước tiên ngươi lấy một toà cho Cực Lạc Tông dùng, còn lại ta sẽ lấy đi, lúc nào ngươi muốn thì cứ đến chỗ ta lấy.
Từ Khuyết trầm ngâm một lát rồi gật đầu nói.
Trận pháp Linh giai tuy rằng tốn đến ngàn điểm trang bức, nhưng hắn vẫn đưa nổi.
Nhưng thượng cổ Hung trận quá quý giá, hai toà thượng cổ Hung trận gộp lại, mất đến hơn ba vạn điểm trang bức, lấy điểm trang bức trước mắt của hắn, nếu như không phải tình huống bắt buộc, vậy có thể tiết kiệm liền tiết kiệm.
Hai người đơn giản truyền âm một phen, nên không thu hút quá nhiều người chú ý.
Nhưng truyền âm vừa kết thúc, Từ Khuyết lại đột nhiên vung tay lên, trực tiếp thu lại mấy bộ Linh giai trháp cùng với thượng cổ Hung trận, bỏ vào trong kho hàng hệ thống.
Trong nháy mắt, đám người Cực Lạc Tông đều không thể bình tĩnh được.
Tình huống này là sao?
Không phải muốn tặng cho Thánh Nữ sao?
Tại sao lại thu lại?
- Khụ khụ, Từ tiểu hữu, ngươi đây là...
Mí mắt Tông chủ Cực Lạc Tông khẽ giật, ho khan một tiếng hỏi.
Dù sao đó chính là thượng cổ Hung trận, y đường đường là tông chủ một tông, đời này cũng là lần đầu tiên nhìn thấy, có thể thấy thứ kia quý giá đến nhường nào.
- Khụ cái gì mà khụ! Cực Lạc Tông các ngươi lớn như vậy, tất cả đều là một đám bất lực, ta có thể làm sao, ta cũng rất tuyệt vọng a! Trước hết để lại một toà trận pháp Linh giai cho các ngươi đi, cái khác ngày sau lại đưa.
Từ Khuyết trợn mắt nói.
Khóe miệng Tông chủ Cực Lạc Tông co giật, tuy nhiên rất bất đắc dĩ, y thân là Tông chủ, không thể xụ mặt xuống đi bế Từ Khuyết, lại không thể ép buộc người trong tông môn đi làm chuyện này.
Những đệ tử và Trưởng lão còn lại cũng tỏ vẻ đau khổ, thầm nói việc này quá đáng tiếc.
Rõ ràng chỉ cần bế là có thể lấy được một toà thượng cổ Hung trận, nhưng lại không có ai đồng ý làm, có thể các nữ đệ tử sẽ đồng ý, nhưng Từ Khuyết ngoại trừ Liễu Tĩnh Ngưng, đều chỉ tìm nam đệ tử.
Bọn họ cho rằng đây chính là quá bắt nạt người.
Hai nam nhân trưởng thành ở trước mặt mọi người chơi trò bế nhau, sau này làm sao còn lăn lộn ở Tu Tiên Giới? Có còn cần mặt mũi không?
Sau đó trong bầu không khí im lặng kỳ quái, Từ Khuyết thu hồi lại trận pháp, cũng không ai mở miệng nói gì.
- Tông chủ, đệ tử muốn hỏi một chuyện...
Lúc này, Liễu Tĩnh Ngưng cũng hướng về Tông chủ Cực Lạc Tông, đôi môi khẽ nhúc nhích, chính là đang truyền âm, hỏi dò xem ở Vô Tận Hải Vực đã xảy ra chuyện gì, vì sao lão tổ các nơi đều tranh nhau chạy tới?
Từ Khuyết thấy Liễu Tĩnh Ngưng đang truyền âm cùng Tông chủ Cực Lạc Tông, cũng không gây chuyện nữa, trầm mặc không nói gì ngồi trở lại trên ghế, bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần, làm bộ cao nhân.
Mà đoàn người Ly gia cách đó không xa, lại ngầm hiểu ý nhìn nhau một chút.
Đặc biệt Ly Đường Sơn cùng Ly gia thiếu chủ, hai người đều từ trong mắt đối phương nhìn thấy vẻ vui mừng, không hẹn mà cùng sinh ra một ý nghĩ.
Giết người đoạt bảo!
Nếu như Từ Khuyết thật sự đưa thượng cổ Hung trận cho Cực Lạc Tông, bọn họ quả thật không tiện ra tay, nhưng nếu hắn mang theo thượng cổ Hung trận bên người, một khi rời khỏi Cực Lạc Tông, chính là cơ hội tốt nhất để bọn họ ra tay.
Thượng cổ Hung trận, sự mê hoặc này thật sự quá to lớn, lớn đến mức ngay cả Ly gia có Linh giai trận pháp đều không chống đỡ được.
- Khuyết Khuyết, có tin tức rồi.
Lúc này, Từ Khuyết đang nhắm mắt dưỡng thần, bên tai truyền đến tiếng Liễu Tĩnh Ngưng truyền âm.
Hắn mở hai mắt, nhìn thấy Liễu Tĩnh Ngưng một mặt nghiêm túc.
- Hỏi thăm được cái gì?
Từ Khuyết hỏi.
- Tứ đại châu sắp có biến cố, hơn nữa có quan hệ cùng Hồng Nhan, vừa đi vừa nói đi, hiện tại chúng ta phải lập tức khởi hành tới Vô Tận Hải Vực.
Liễu Tĩnh Ngưng nói.
- Được.
Từ Khuyết không chần chờ, trực tiếp gật đầu.
Hai người không nói nhảm nhiều, đơn giản nói lời từ biệt cùng Tông chủ Cực Lạc Tông rồi lập tức lên đường rời khỏi.
Chỉ là hai người chân trước vừa đi, đám người của Ly gia cũng ngồi không yên nữa.
- Mạc tông chủ, nếu chuyện thông gia không thành, vậy chúng ta cũng không tiện ở đây quấy rầy, cáo từ.
Ly Đường Sơn mở miệng, từ biệt với Tông chủ Cực Lạc Tông.
Con ngươi Tông chủ Cực Lạc Tông khẽ động, thâm ý nhìn Ly Đường Sơn một chút, nói:
- Ly đạo hữu, các ngươi ngàn dặm xa xôi tới đây, không bằng ở thêm mấy ngày, để bản Tông chủ tận tình một phen.
- Hảo ý của Mạc tông chủ chúng ta ghi nhớ, chỉ là chúng ta còn có chuyện quan trọng trên người, nên không ở thêm được nữa.
Ly Đường Sơn nhàn nhạt đáp, rồi cũng không nhiều phí lời, xoay người liền cùng đám Ly gia thiếu chủ rời khỏi đại điện, trực tiếp đi xuống dưới núi.
Mãi đến khi đám người Ly gia người hoàn toàn đi xa, một tên Trưởng lão Cực Lạc Tông mới đứng dậy, cau mày nói:
- Xem ra người của Ly gia muốn đến cướp đoạt thượng cổ Hung trận.
- Tiểu tử kia vẫn còn quá trẻ, chưa va chạm nhiều, đạo lý tiền tài không lộ ra ngoài cũng không hiểu, hắn mang theo hai toà thượng cổ Hung trận, đổi lại là người khác cũng sẽ muốn cướp.
Một vị Trưởng lão khác lắc lắc đầu.
- Tông chủ, chúng ta có cần phái người đi trợ giúp hay không? Dù sao Thánh Nữ đi chung với tiểu tử này, vạn nhất bị liên luỵ...
Có người xin chỉ thị Tông chủ Cực Lạc Tông.
Nhưng Mạc tông chủ chỉ cười nhạt, lắc đầu nói:
- Không cần, thiếu niên kia có phù lục bỏ chạy trong nháy mắt, người của Ly gia không đuổi kịp bọn họ.
Đám Trưởng lão nghe vậy đều nhất trí gật gù.
Nếu không biết Từ Khuyết có loại phù lục thần kỳ kia, sợ rằng vừa nãy Cực Lạc Tông bọn họ đã sớm xuất thủ cướp thượng cổ Hung trận rồi, thế nào còn đến lượt Ly gia.
- Nhưng...
Lúc này, một tên Trưởng lão có chút chần chờ mở miệng, thấp giọng nói:
- Hôm nay biểu hiện của Thánh Nữ có chút kỳ quái, tựa hồ đối với Từ Khuyết này có chút không giống.
Mấy vị Trưởng lão khác cũng gật đầu:
- Sợ rằng quan hệ giữa TNữ và hắn không đơn giản.
- Chuyện này cũng không tốt đẹp gì. Tuy Từ Khuyết có vô số trân bảo, nhưng bất kể là thân phận hay thực lực, căn bản đều không xứng với Thánh Nữ Cực Lạc Tông chúng ta.
- Quan trọng hơn chính là danh tiếng người này quá tàn tạ, gây thù vô số, nếu Thánh Nữ quá thân thiết với hắn, sau này Cực Lạc Tông chúng ta có thể sẽ bị liên luỵ.
- Nguy rồi, ngày hôm nay hắn đưa một bộ trận pháp Linh giai cho chúng ta, nếu truyền đi, sợ rằng sẽ khiến cho thế lực khắp nơi hiểu lầm, cho là Cực Lạc Tông chúng ta đã giao hảo cùng hắn.
Vài tên Trưởng lão nghĩ đến chuyện này, nhất thời đều cau mày, vẻ mặt tràn đầy ưu lo.
Tông chủ Cực Lạc Tông cũng khẽ gật đầu, thở dài:
- Điều này cũng chính là lo lắng của bản Tông chủ, nhưng dù sao đó cũng là một toà trận pháp Linh giai, chúng ta cũng không thể từ chối.
Cả sảnh đường trầm mặc.
Một lát sau, Tông chủ Cực Lạc Tông mới mở miệng lần nữa, trầm giọng nói:
- Như vậy đi, các ngươi truyền lời ra ngoài, Từ Khuyết là người đạo đức bại hoại, tác phong hạ lưu, ở Nam Châu bí cảnh khiến Cực Lạc Tông tổn thất to lớn, ngày hôm nay hắn tự mình tới cửa xin lỗi, cũng bồi thường một toà trận pháp Linh giai.
- Hả, Tông chủ, làm như vậy có ổn không?
Có Trưởng lão chần chờ nói.
Ầm!
Lúc này, đại điện ở ngoài đột nhiên lướt tới vài đạo lưu quang, tốc độ trực tiếp đột phá âm chướng.
Vài tên Trưởng lão quay đầu nhìn tới, nhất thời cả kinh:
- Đại trưởng lão bọn họ không phải ở lại Nam Châu sao? Tại sao đột nhiên trở về? Hơn nữa còn chạy vội như vậy, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì?
Vèo!
Sau một khắc, mấy bóng người rơi xuống đất ở ngoài đại điện, vẻ mặt hốt hoảng, vội vàng chạy vào.
- Tông chủ, đại sự không ổn, chúng ta ở Nam Châu nhận được tin tức, có một tai họa đang chạy tới CLạc Tông chúng ta!
Lão giả dẫn đầu vừa bước vào đại điện lập tức mở miệng nói, biểu hiện cực kỳ lo lắng.
- Cái gì? Là ai?
Mấy vị Trưởng lão bên trong cung điện nhất thời cả kinh, có thể khiến đại trưởng lão sốt sắng như vậy, phải tự mình chạy về gọi là tai họa, người kia là đại địch như thế nào?
Đại trưởng lão hoang mang hoảng loạn nói:
- Người kia tên Từ Khuyết, khẳng định các ngươi đều nghe qua tên của hắn, tên kia quả thực là yêu nghiệt, chúng ta tận mắt nhìn thấy hắn ở ngoài Nam Châu bí cảnh dùng ba quyền đánh chết lão tổ Thiên Giác Ngưu tộc, nghe nói hiện tại có lẽ sắp tới Cực Lạc Tông chúng ta rồi.
- Cái gì, Từ Khuyết?
Trong nháy mắt, tất cả mọi người bên trong đại điện đều ngạc nhiên, tỏ vẻ kinh hãi.
Dù cho là Tông chủ Cực Lạc Tông, lúc này cũng há hốc mồm, cả người trực tiếp ngồi yên trên ghế, vẻ mặt mộng bức.
Ba quyền đánh chết lão tổ Thiên Giác Ngưu tộc?
Sao lại có thể như thế?
Đó chính là Lão tổ Hợp Thể kỳ! Làm sao có khả năng bị một thiếu niên dùng ba quyền đánh chết được?
Tất cả mọi người cảm thấy khó có thể tin tưởng được, dù sao tin tức này đối với bọn họ thực sự quá mức hoang đường.
- Đúng, chính là Từ Khuyết!
Đại trưởng lão gật đầu, lòng vẫn còn sợ hãi nói:
- Lúc đó ta vừa lúc ở gần bí cảnh, tận mắt chứng kiến hắn cùng Thánh Nữ chúng ta từ bên trong bí cảnh đi ra, sau đó lão tổ Thiên Giác Ngưu tộc ra tay với hắn, lại bị hắn dùng Nông Phu Tam Quyền đánh chết tại chỗ, người này thật sự quá khủng bố. Nếu hắn thật sự tới Cực Lạc Tông, chúng ta nhất định không thể đắc tội!
- Híttt!
Nhất thời, mọi người bên trong đại điện đều hít một ngụm khí lạnh.
Nông Phu Tam Quyền, đánh chết lão tổ Hợp Thể kỳ!
Hoá ra tiểu tử này lúc trước đều nói thật!
Lúc này, bọn họ mới hồi tưởng lại những lời Từ Khuyết nói khi nãy, hơn nữa còn nói với vẻ mặt hờ hững.
Chẳng trách! Chẳng trách!
Chẳng trách hắn không chút sợ hãi như vậy, dám ở trước mặt nhiều người lấy ra thượng cổ Hung trận.
Hóa ra hắn không phải ỷ vào có loại phù lục có thể trong nháy mắt bỏ chạy, mà là dựa vào thực lực chân chính.
Chẳng trách hắn dựa vào tên của hắn, lại có tư cách không đồng ý thiếu chủ Ly gia cầu hôn.
Bởi vì tên của hắn, sợ rằng chẳng mấy chốc sẽ danh chấn tứ đại châu.
- Nguy... nguy hiểm thật.
Lúc này, một tên Trưởng lão bên trong đại điện khẽ lau mồ hôi lạnh trên trán, run giọng nói.
Bởi vì vừa nãy suýt chút nữa bọn họ đã ra tay với Từ Khuyết, cướp thượng cổ Hung trận.
Bây giờ suy nghĩ lại, đúng là nguy hiểm thật.
Vạn nhất bọn họ thật sự ra tay cướp, sợ rằng toàn bộ Cực Lạc Tông cũng bị diệt/
Dù sao lão tổ của Cực Lạc Tông đã sớm đi tới Vô Tận Hải Vực.
Đương nhiên, cho dù mấy vị lão tổ đều ở đây, sợ rằng cũng không thể làm gì được. Dù sao chuyện chỉ dùng ba quyền đánh chết một lão tổ, lão tổ Cực Lạc Tông không làm được.
- Chuyện gì xảy ra? May mắn cái gì?
Đại trưởng lão ý thức được phản ứng của mọi người có chút không đúng, liền ngờ vực hỏi.
Vài tên Trưởng lão lúc này mới lúng túng liếc mắt nhìn nhau, rồi kể lại chuyện Từ Khuyết tới, đồng thời còn có chuyện Ly gia tới cầu thân.
Vị đại trưởng lão kia nghe xong, cũng không khỏi bị doạ đến mức mồ hôi lạnh ướt sũng cả người.
- Các ngươi hồ đồ, thiếu niên kia nếu dám lên Cực Lạc Tông chúng ta như vậy, vậy khẳng định là có chỗ dựa vào, cũng may các ngươi không lựa chọn ra tay, bằng không thật sự gây nên đại họa rồi!
Đại trưởng lão thở dài, sắc mặt lập tức lại trở nên quái lạ lên, ánh mắt đột nhiên nhìn phía bên dưới ngọn núi, giễu giễu nói:
- Đám người Ly gia lúc này sợ là muốn xong.
Lời này vừa nói ra, những người còn lại cũng dồn dập nhìn về phương hướng dưới ngọn núi, đồng tình thay đám người Ly gia.
Dám đi cướp một kẻ có thể dùng ba quyền đánh chết lão tổ Hợp Thể kỳ?
Chuyện này khác gì đi chịu chết?
"Ầm!"
Lúc này, Tông chủ Cực Lạc Tông đột nhiên vỗ lên bàn một cái, vội vàng đứng lên, con ngươi toát ra màu sắc kì lạ, lớn tiếng nói:
- Truyền bản lệnh của Tông chủ, báo cho thiên hạ, Từ Khuyết tuổi nhỏ tài cao, phẩm hạnh đoan chính, là tấm gương cho người trẻ tuổi bây giờ! Hôm nay tự mình đến Cực Lạc Tông, khiến cho Cực Lạc Tông cảm thấy vinh hạnh! Đồng thời còn lấy một toà trận pháp Linh giai làm sính lầu thân Thánh Nữ Liễu Tĩnh Ngưng Cực Lạc Tông, trở thành đạo lữ!
Rầm!
Bên trong đại điện mọi người đều há hốc mồm, cứng đờ ở tại chỗ.
Mấy vị Trưởng lão càng mắt to trừng mắt nhỏ, khó có thể tin.
Tông chủ, trinh tiết đâu?
Bạn cần đăng nhập để bình luận