Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1013: Điểm Thiện Lại Tăng?

Rào!
Mọi người ở đây lập tức đều ồ lên.
Trình độ không biết xấu hổ của tên này đã sắp đột phá chân trời, ai có thể thấy việc nghĩa hăng hái ra tay trừng trị hắn đi?
Mặt của rất nhiều người đều tối sầm lại, nhìn Từ Khuyết thực sự thấy rất khó chịu, nhưng lại rất bất đắc dĩ.
Dưới tình huống con hàng này không làm chuyện xấu, ai dám động tới hắn?
Lúc này, ở trong ánh mắt nhìn kỹ của mọi người, Từ Khuyết nghênh ngang mang theo bọn Khương Hồng Nhan, trực tiếp đi xa.
Husky tỏ ra hưng phấn:
- Tiểu tử, nói mau, làm chuyện xấu xa gì thì tốt đây? Bản thần tôn đã khát khao khó nhịn, đã lâu không gây sự.
- Rất đơn giản, nếu không ngươi đi trên đường tiểu lung tung, hoặc đi ị đi?
Từ Khuyết hỏi.
Lúc này mặt của Husky biến đổi:
- Hừ, bản thần tôn là người làm đại sự, chút chuyện nhỏ này sẽ không làm, mà đại tiểu tiện trên đường tính là chuyện xấu gì chứ? Phân của bản thần tôn là bảo vật, vạn nhất bị người lấy đi thì biết làm sao bây giờ?
- Vậy thì đi dạo khắp nơi đi, nhìn thấy ai dễ bắt nạt, liền đi lên đánh y một trận.
Từ Khuyết cười híp mắt nói, vừa đi, ánh mắt cũng đánh giá khắp nơi.
Từ Phỉ Phỉ tỏ vẻ quái lạ, thỉnh thoảng hướng về phía sau nhìn, thấp giọng nói:
- Ca, đám người kia tại sao còn đi theo chúng ta thế?
- Ha, không sao hết, cứ để cho bọn họ đi theo đi.
Từ Khuyết nở nụ cười, lắc đầu nói.
Đám người kia tại sao lại đi theo? Đây chính là muốn chờ sau khi hắn làm chuyện xấu, xông lên thấy làm việc nghĩa, kiếm lấy điểm thiện mà thôi.
Đối mặt với tình huống này, Từ Khuyết không hoảng hốt một chút nào.
Giả như chỉ làm chút ít chuyện xấu, nói không chừng đúng là sẽ bị người tìm tới cơ hội đến làm việc nghĩa, trừ phi một lần làm ra chuyện xấu lớn, một hơi lấy tới một mớ điểm ác lớn, trực tiếp bị truyền tống vào nhà lao.
Nhưng mà. . . nên làm chuyện gì mới xem như là chuyện xấu lớn đây?
Cướp đoạt trên đường?
Không được không được, như vậy bức cách quá thấp, không cách nào biểu lộ ra ra sự thô bạo của Tạc Thiên Bang.
Bên đường đùa giỡn cô nương?
Không được không được, đùa giỡn có ý gì, yêu thích thì phải đi cường. . . ặc không đúng, loại chuyện đó không thể làm, sẽ bị trời phạt.
- Haizz, chán như con gián. Nên làm chuyện gì đây?
Từ Khuyết lập tức thở dài, lộ ra vẻ khổ não.
Nhưng rất nhanh, ánh mắt của hắn liền khóa chặt tòa tháp cao màu đen phía trước kia, chính là nhà lao của Thiện Ác thôn, Phật ngục.
- Hả?
Lúc này Từ Khuyết dừng lại, đi một lúc, lại đến bên ngoài nhà lao.
Trong nháy mắt, con ngươi của hắn sáng ngời, ngạc nhiên mừng rỡ hô lớn:
- Ta rốt cục đã nghĩ ra rồi, chúng ta đi cướp ngục đi!
- Cướp ngục?
Husky vừa nghe thấy thế, lập tức lộ ra vẻ hưng phấn, gật đầu liên tục nói:
- Hay lắm hay lắm!
Khương Hồng Nhan khẽ mỉm cười, cũng không có dị nghị gì.
Đám người đi theo phía sau trong nháy mắt bị dọa sợ.
Cướp ngục?
CMN, tên này dự định làm một vố lớn ư?
Ông lão đi theo ở trong đám người cũng tỏ vẻ ngơ ngác, y đã sớm không dám theo Từ Khuyết, vào lúc này nghe nói như thế, lại cả kinh nói không ra lời.
Lão nhân mặc áo bào đen cũng triệt để bối rối, kinh hãi nói:
- Sư đệ, ngươi từ đâu quen biết người này thế? Tiểu tử này hoàn toàn là một người điên đó.
- Sư huynh, ta đã sớm nói rồi, tên này không phải là người bình thường mà.
Ông lão tỏ vẻ cay đắng.
Mà phía sau đoàn người, lúc này vị nữ bộ khoái kia cũng đã vô cùng ngạc nhiên.
Ở Thiện Ác thôn nhiều năm như vậy, loại người nào cũng gặp qua, nhưng loại người chủ động muốn làm chuyện xấu này, nàng quả thật mới nhìn thấy lần đầu.
Quan trọng hơn là tên này còn dám quang minh chính đại hô muốn cướp ngục như vậy, quả thực là tùy tiện đến cực điểm.
- Hừ, nghé con mới sinh không sợ cọp, đúng thật là tiểu tử điếc không sợ súng.
Nữ bộ khoái không khỏi hừ lạnh một tiếng, loại tu vi Hợp Thể kỳ như Từ Khuyết đặt ở trước đây lúc nàng còn chưa tiến vào Thiện Ác thôn, căn bản không lọt nổi vào mắt xanh của nàng.
Nhưng bây giờ, nàng quan tâm tới Từ Khuyết, cũng chỉ có một mục đích, muốn chờ tên này thật sự chạy đi cướp ngục, đến lúc đó nàng lại ra tay bắt lại, trực tiếp kiếm lấy điểm thiện.
. . .
Cùng lúc đó, trong phòng giam đầu.
Không khí âm u mà ẩm ướt khiến cả nhà lao quanh năm tràn ngập một loại mùi khó ngửi, hoàn cảnh cực kỳ ác liệt.
Cả tòa Phật ngục được chia làm tám tầng, trên đất bốn tầng, trong lòng đất bốn tầng, từ trên đi xuống, chia ra làm Phật ngục cấp một, Phật ngục cấp hai. . . cho đến tầng thấp nhất là Phật ngục cấp tám.
Điểm ác càng cao, bị giam vào nhà lao có cấp bậc càng cao, hoàn cảnh cũng sẽ càng ác liệt hơn, trên căn bản khó có thể chạy trốn được.
Giờ phút này, ở trong một gian phòng giam trong Phật ngục cấp bốn, mấy bóng người đang ngồi vây chung một chỗ.
Bởi Phật ngục cấp bốn vừa vặn nằm ở bên trên, bệ cửa sổ của nhà lao cũng đối diện với phố lớn, ánh mắt của ba tên tù phạm đang tham lam nhìn chằm chằm vào phố lớn.
- Khà khà, lần này nếu như có thể thành công, sau này chúng ta sẽ không có gì phải sợ nữa, có thể muốn làm gì thì làm ở trong Thiện Ác thôn này.
Một tên nam tử râu tua tủa trong đó tỏ vẻ vẻ hưng phấn, thấp giọng cười nói.
Một tên nam tử gầy yếu vẻ mặt gian xảo bên cạnh, kích động nói:
- Không sai, lần này đi ra, ta muốn chiếm lấy tất cả nữ nhân trong thôn, vị ngoài cửa kia có dung nhan kinh thế, đời ta chưa từng gặp nữ tử nào hoàn mĩ như vậy.
Nam tử râu tua tủa lúc này hừ lạnh một tiếng:
- Hừ, nữ nhân có cái gì tốt, nếu ta nói, sau khi đi ra ngoài phải đại khai sát giới, tàn sát hết toàn bộ thôn, để máu tươi chảy ròng ròng thành sông, hình ảnh tuyệt đó vời biết bao nhiêu.
- Ha ha!
Lúc này, ông lão tóc trắng ở giữa hai người nở nụ cười:
- Chỉ cần lần này có thể thành công đi ra ngoài, các ngươi muốn làm gì cũng được, nhưng trước đó phải hành sự cẩn thận, đi ra ngoài thì không cần e dè gì nữa.
- Minh Lão, ngươi có nắm chắc thật không?
Nam tử râu tua tủa hỏi.
- Đúng đó Minh Lão, nếu như vượt ngục thất bại, chúng ta ít nhất sẽ tích lũy thêm mấy ngàn điểm ác, trực tiếp bị giải vào Phật ngục cấp bảy, đến lúc đó liền vĩnh viễn không có cách nào đi ra nữa.
Nam tử gầy yếu cũng hỏi.
Ông lão tóc trắng cười gằn:
- Lão phu bị giam vào đây một ngàn năm, thử nghiệm vô số phương pháp, rốt cuộc tìm được một lần thời cơ như thế, đương nhiên là hoàn toàn chắc chắn.
Ánh mắt của y ngưng lại, tiếp tục nói:
- Các ngươi cứngoan ngoãn nghe lão phu nói đi, lúc nữa lừa ba tên ngục tốt kia đến đây, chiếm thiện ác ngọc bài của bọn họ trước, lao ra khỏi nhà lao, chỉ cần ngọc bài không nát tan, chúng ta sẽ có thể muốn làm gì thì làm ở trong Thiện Ác thôn, quy tắc gì cũng vô dụng đối với chúng ta!
- Được!
Nam tử râu tua tủa và nam tử gầy yếu lúc này đều gật đầu.
Ông lão tóc trắng đã đi vào hơn một nghìn năm, thực lực phi phàm, còn biểu diễn qua thuật bói toán đáng sợ, đối với y, hai người đều lựa chọn hoàn toàn tin tưởng.
Lần này muốn đi ra ngoài, nhất định phải cần ba khối thiện ác ngọc bài của ngục tốt mới có thể.
Không nhiều không ít, chính là ba khối!
- Dựa theo tính toán, bọn họ sắp tới rồi, chuẩn bị một chút đi.
Lúc này, ông lão tóc trắng bấm tay tính toán, trầm giọng nói.
Sắc mặt của nam tử râu tua tủa cùng nam tử gầy yếu lúc này ngưng lại, gật gật đầu, lập tức nằm ở trên mặt đất lên tiếng kêu rên.
- Gào cái gì thế? Còn không mau yên tĩnh một chút đi?
Gần như cùng lúc đó, ba tên ngục tốt từ chỗ ngoặt đi ra, nhìn thấy tình hình này, vừa quát lớn, vừa đi đến cửa sắt của nhà lao.
Ầm! Ầm! Ầm!
Đột nhiên, bên trong ba tiếng vang trầm trầm, một tia khói đen xẹt qua, ba tên ngục tốt trực tiếp ngã xuống đất chết.
Ông lão tóc trắng cùng hai người khác, trên mặt lộ ra vẻ mặt trêu tức cùng hưng phấn.
. . .
Cùng lúc đó, ở bên ngoài Phật ngục.
Từ Khuyết còn đang thương lượng đối sách cùng với Husky, chính là đề tài "Làm sao để cướp ngục", triển khai thảo luận kịch liệt.
- Bản thần tôn cho là nên nổ nát toàn bộ lầu tháp, thả phạm nhân ra.
Husky kích động nói.
- Nổ nát em gái ngươi, lầu tháp này nào có thể cho nổ dễ như vậy?
Từ Khuyết trợn mắt nói.
Husky:
- Vậy ngươi nói nên làm gì? Trực tiếp giết đi vào sao? Như vậy quá nguy hiểm.
Từ Khuyết nhíu mày:
- Ta rất thích làm những chuyện nguy hiểm.
Husky:
- Được, vậy ngươi đi trước đi, bản thần tôn chờ ở phía sau.
Từ Khuyết:
- Đi trước cái rắm, ngươi ở phía sau ta, vạn nhất ngươi đâm sau lưng ta thì sao?"
Husky:
- Đậu phộng, bản thần tôn không phải loại sói mắt trắng (Bạch Nhãn Lang) kia! Chắc chắn sẽ không đâm ngươi, lừa ngươi làm chó.
- Bản thân ngươi chính là chó, ngươi. . . ồ, chờ chút, hình như có người muốn đi ra.
Từ Khuyết mới nói được một nửa, thần hồn đột nhiên cảm ứng được ba đạo khí tức đang từ trong nhà lao chạy ra bên ngoài.
- Ồ, đúng là như thế!
Husky cũng cảm ứng một chút, đáp lại.
Sắc mặt của Từ Khuyết lúc này vui mừng:
- Ha ha, trời cũng giúp ta, khẳng định là ngục tốt muốn đi ra, lần này cũng không cần giết vào, chúng ta ở trước cửa ám hại bọn họ là được.
- Được được, bản thần tôn rất thích kế hoạch này.
Husky tỏ vẻ hưng phấn, liên tục gật đầu.
Chuyện mai phục ám hại như vậy, nó thích làm nhất.
Đối thoại của một người một chó, toàn bộ quá trình đều bị mọi người ở đây nghe vào trong tai.
Tất cả mọi người đều lộ ra vẻ không biết nói gì, thậm chí còn có tu sĩ cũng nhận ra được trong phòng giam quả thật có ba đạo khí tức đang đến gần, sắp đi ra.
- Tiểu tử này nói thật. Thật sự có người sắp đi ra.
- CMN, tên này điên rồi!
- Không phải hắn thật sự muốn mai phục ám hại ba vị ngục tốt kia chứ?
- Chư vị, thời cơ sắp đến rồi, thời điểm trừ ác dương thiện sắp đến rồi.
- Đều chuẩn bị sẵn sàng đi, một người một tên, ai giết được chính là của người đó.
Mọi người đều đã bắt đầu chuẩn bị, chỉ cần Từ Khuyết vừa động thủ, bọn họ sẽ xông lên tiến hành ngăn cản.
"Ầm!"
Lúc này, cửa lớn lầu tháp màu đen đột nhiên vang vọng, chậm rãi đẩy ra hướng bên ngoài.
Lúc này thân thể của tất cả mọi người ở đây đều căng thẳng, chỉ cần Từ Khuyết hơi động, bọn họ lập tức sẽ xông lên phía trước.
Nhưng vào lúc này, dưới chân Từ Khuyết đột nhiên lóe qua một mảnh thiểm điện, lập tức cả người loáng một cái trực tiếp biến mất.
- Không được, hắn ra tay rồi!
- Nhanh, xông lên!
Lập tức, mọi người sôi trào, đều triển khai thân pháp, bỗng nhiên xông lên trên.
Gần như cùng lúc đó, cửa lớn Phật ngục bị đẩy ra hơn nửa, ba bóng người xuất hiện ở cửa.
Nam tử râu tua tủa cất tiếng cười to:
- Ha ha, lão tử rốt cục đi ra rồi, Thiện Ác thôn đêm nay sẽ biến thành huyết tinh thôn.
Nam tử gầy yếu tỏ vẻ kích động:
- Các cô nương, ta tới đây!
Ông lão tóc trắng giơ hai tay lên, ngửa mặt lên trời thét dài:
- Lão phu nằm gai nếm mật một ngàn năm, rốt cục lại thấy ánh mặt trời, từ giờ khắc này, toà Thiện Ác thôn này, để cho lão phu. . .
Nói còn chưa dứt lời, một thanh Huyền Trọng Xích to lớn đột nhiên xuất hiện ở trước mặt bọn họ.
Bạch!
Trong chớp mắt, Huyền Trọng Xích biến ảo thành một mảnh xích ảnh lít nha lít nhít, chấn động hư không, phía sau còn mang theo mấy chục đóa tam sắc Hỏa Liên yêu diễm, toả ra khí tức cuồng bạo khủng bố, bay thẳng đến ba người bọn họ.
Vẻ kích động trên mặt ông lão tóc trắng trong nháy mắt đọng lại:
- Lão phu. . . CMN, là ai vậy?
Ầm ầm ——!
Vừa dứt lời, ông lão tóc trắng kể cả nam tử râu tua tủa cùng nam tử gầy yếu, bị vụ nổ khủng bố bao phủ tại chỗ, trực tiếp chấn động bay trở về trong phòng giam, thiện ác ngọc bài mới vừa cướp đến ở trên người "răng rắc" một tiếng vỡ vụn thành tro.
Lúc này, trên không trung mới hiện ra bóng người Từ Khuyết, đang cất tiếng cười to:
- Ha ha, trúng chiêu đi, có tức hay không, liền hỏi các ngươi có tức hay không, bản bức thánh ngày hôm nay chính là đến cướp ngục, các ngươi. . . Hả? Đậu phộng, CMN, cái quỷ gì thế này? Điểm thiện tại sao lại lên đến một ngàn rồi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận