Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1293: Lựa Chọn

- Lão phu cũng không biết.
Từ Khuyết lắc lắc đầu, nhàn nhạt nói:
- Vì thế lão phu kiến nghị các ngươi tốt nhất đều lui về phía sau một chút, nếu không lát nữa thật sự xuất hiện biến cố gì, lão phu cũng không có năng lực bảo vệ nhiều người các ngươi như vậy.
Chờ một lúc nếu thật sự xuất hiện nguy hiểm, vậy hắn nhiều lắm cũng chỉ có thể dùng Tiên phẩm Thần Hành Độn Tẩu Phù mang đi Husky và Đoạn Cửu Đức, đương nhiên, Liễu Tĩnh Ngưng cũng phải cứu.
Còn những người này, hắn không thể làm gì, hiện tại nói lời nhắc nhở, cũng là do lúc trước Cơ Vô Vân cho hắn mượn một kiện Tiên Khí, chuyện này xem như là trả trước chút lợi tức nhân tình.
- Đa tạ Từ lão nhắc nhở.
Cơ Vô Vân nghe vậy mới phản ứng lại, chắp tay nói cảm ơn.
Sau đó, đoàn người cũng vội vàng lùi về phía sau, Bạch Thải Linh cũng mang theo đám người của Dao Trì lùi lại.
Lúc này, Từ Khuyết chậm rãi nâng lên đùi phải, một tia sáng vàng chậm rãi từ trên chân hắn hừng hực tỏa ra.
Bức Vương Thối chi hoàng kim chân phải.
Đạp phá vạn ngàn trận pháp!
Nếu cửa ngầm này là cấm chế bình thường, sao có thể ngăn được Bức Vương Thối có Thánh Thể bổ trợ?
Lần này là vì cứu Liễu Tĩnh Ngưng, Từ Khuyết không giữ lại chút lực nào, vận dụng Bức Vương Thối giá trị mức cao nhất là mười vạn điểm điểm trang bức, mạnh mẽ đạp ra.
"Ầm!"
Dưới ánh mắt chú ý của đám người, một tiếng vang thật lớn nổ tung, chân phải Từ Khuyết đạp trên màn chắn vô hình, "cửa ngầm" trong nháy mắt như pha lê giăng đầy vết rách, dần dần vỡ vụn.
Sau một khắc, một lối vào đen kịt như hố đen, xuất hiện trước mặt mọi người.
Lối vào đen kịt nhìn qua giống như một tấm chân dung bị người xé rách tạo ra lỗ hổng, bên trong là một cái động không đáy.
Nhưng ở bên trong động không đáy, tất cả mọi người đều nhìn thấy một bóng người xinh đẹp, là Liễu Tĩnh Ngưng vẫn đang bế quan chữa thương.
Nàng yên tĩnh ngồi bên trong, vô thanh vô tức, giống như căn bản không biết mình đang trong hoàn cảnh nào, không biết gì về động tĩnh bên ngoài cả.
- Kỳ quái, tại sao bản thần tôn lại có một dự cảm không lành?
Lúc này, Husky cau mày, hồ nghi nói.
Đoạn Cửu Đức cũng thoáng lùi về sau một bước, trầm giọng nói:
- Lão đầu ta cũng có cảm giác này, nếu không tính một quẻ trước đi?
Nói rồi y đã lấy ra mai rùa cấp bậc bán phẩm Tiên Khí, chuẩn bị gieo một quẻ.
Từ Khuyết cũng không ngăn hắn, bởi vì giờ phút này sau lưng hắn cũng cảm thấy có một luồng khí lạnh từ lòng bàn chân dâng lên trên đỉnh đầu, đây là một trực giác khi đối mặt với nguy hiểm, giống như bị một nhân vật khủng bố nhìn chằm chằm, rất là đáng sợ.
Phía sau, người mấy thế lực lớn cũng tỏ vẻ kinh hãi, ngơ ngác nhìn lối vào đen kịt này.
- Hóa ra phía sau cửa ngầm là như vậy.
- Chúng ta nghĩ đã quá đơn giản, đây có lẽ không chỉ là một màn chắn, mà giống như là quy tắc ngăn cách thế giới, một khi bị cách ly, thì sẽ cách xa thế giới này của chúng ta.
- Liễu cô nương kia ngồi ở bên trong, không có chút cảm giác nào, e là không dễ cứu ra như vậy.
Rất nhiều người bắt đầu thấp giọng nghị luận.
Chuyện này đối với với bọn họ là một loại kiến thức hoàn toàn mới, bọn họ căn bản không giúp được gì.
- Từ lão, ta có một vật, có thể thử nghiệm mang Liễu cô nương từ bên trong ra.
Lúc này, Bạch Thải Linh mở miệng nói rằng.
Trong tay nàng xuất hiện một đoạn tơ lụa màu trắng, màu sắc giống y phục của nàng, không nhìn ra có gì đặc biệt.
Nhưng hiện tại cầm trong tay, Từ Khuyết mới kinh ngạc phát hiện, đây lại là một kiện hạ phẩm Tiên Khí.
- Chờ một chút, không thể dùng vật này cứu người.
Đột nhiên, Đoạn Cửu Đức sợ hãi kêu lên.
Y cầm mai rùa trong tay, ngơ ngác nhìn Từ Khuyết nói:
- Chúng ta ngàn vạn lần không thể manh động, ta vừa tính một quẻ, ngươi đoán được kết quả gì không, đây là một con đường chết, thập tử vô sinh, nếu chúng ta có bất kỳ hành động nào, đều sẽ thập tử vô sinh!
- Cái gì?
Từ Khuyết nghe vậy, nhất thời trợn to hai mắt.
Mọi người nghe thế cũng khiếp sợ không gì sánh nổi, vô cùng bất ngờ với kết quả này, Đoạn Cửu Đức lại tính ra quẻ bói nguy hiểm như vậy.
- Rõ ràng người đang ở trước mắt, nhưng ngầm có nguy cơ, cửa ngầm này và thứ phía sau, rột cuộc là cái gì?
Từ Khuyết nắm chặt nắm đấm, cắn răng nói.
Lấy tính cách của hắn, không thể vì Đoạn Cửu Đức bói ra quái tượng mà bị doạ lui từ bỏ cứu Liễu Tĩnh Ngưng ra.
Hắn khẳng định vẫn sẽ xuất thủ, chỉ là càng muốn ra tay, trực giác lại nói cho hắn nguy hiểm lại đang áp sát, thậm chí hắn có cảm giác không thở nổi.
- Như thế còn có thể sử dụng đầu óc không?
Husky mở miệng hỏi.
- Tốt nhất đừng làm loạn.
Đoạn Cửu Đức vội vàng lắc đầu, biểu hiện rất là nghiêm túc, y chưa bao giờ gặp phải quẻ bói khủng bố như vậy.
Từ Khuyết cau mày, lên tiếng gọi hệ thống hỏi:
- Hệ thống, tra một chút xem thứ này là gì? Có biện pháp nào cứu Liễu Tĩnh Ngưng ra hay không?
Ding, trải qua kiểm tra, đây là vật chứa năng lượng khổng lồ, được gọi là thần cách do Thần Linh chết đi lưu lại. Chỉ cần là người có đạo vận nhỏ yếu hơn so với nó tới gần, đều sẽ bị thôn phệ, đề nghị kí chủ không nên tiếp xúc.
Hệ thống đáp lại nói.
Sắc mặt Từ Khuyết nhất thời chìm xuống, tâm lạnh một nửa.
Đồ chơi này, lại là thần cách!
Thần cách là gì? Đây chính là biểu tượng của Thần Linh, chỉ khi có thần cách, mới có thể trở thành là Thần Linh.
Nếu coi đạo uẩn của đám tu sĩ là nước, như vậy thần cách chính là một vùng biển rộng, giọt nước mưa rơi xuống biển rộng sẽ có hậu quả gì?
Dựa theo lời hệ thống, hiện tại Liễu Tĩnh Ngưng đã bị thần cách thôn phệ, không chỉ không có cách nào cứu ra, chỉ cần bọn họ tới gần, cũng sẽ bị thần cách thôn phệ.
- Móa nó!
Từ Khuyết tức giận, hoàn toàn không nghĩ tới chuyện sẽ nghiêm trọng như thế.
Một giây trước hắn còn cảm thấy có thể đoàn tụ cùng Liễu Tĩnh Ngưng, một giây sau lại phát hiện Liễu Tĩnh Ngưng cùng với hắn đã sắp sinh ly tử biệt, chênh lệch này quả thực khiến người ta cảm thấy phẫn nộ, bởi vì bất đắc dĩ mà phẫn nộ.
- Hệ thống, cho ta phương pháp cứu người, mặc kệ đánh đổi cái gì, ta nhất định phải cứu Liễu Tĩnh Ngưng đi ra!
Từ Khuyết trong lòng gào thét với hệ thống.
Hắn tuyệt đối không thể trơ mắt mặc kệ Liễu Tĩnh Ngưng ở đây, chắc chắn sẽ không để nàng bị cái gọi là thần cách thôn phệ như vậy.
Ding, trải qua kiểm tra, bản hệ thống đã thay kí chủ tìm được hai phương pháp. . .
Tiếng hệ thống nhắc nhở vang lên, đồng thời trong giao diện hệ thống hiện ra một cửa sổ, trên đó liệt kê ra hai phương án.
Hai mắt Từ Khuyết khẽ híp lại, cánh tay nắm chặt đến nổi gân xanh.
Bởi vì hệ thống đưa ra hai phương án, có chút tàn nhẫn mà lại khó có thể lựa chọn.
Phương án thứ nhất rất đơn giản, chính là tặng người cho thần cách bên trong, chỉ cần có người tiếp xúc thần cách, trong nháy mắt thần cách sẽ bỏ qua Liễu Tĩnh Ngưng, Từ Khuyết có thể nhân cơ hội kéo Liễu Tĩnh Ngưng ra, nhưng người bị đưa vào sẽ thay thế vị trí Liễu Tĩnh Ngưng.
Phương án thứ hai chính là Từ Khuyết tự mình đi vào, lấy thân thể Thánh Thể, thêm vào Hỗn Độn Thanh Liên trong cơ thể cứng rắn chống đỡ thần cách, nguy hiểm cực kỳ rất lớn, nhưng nếu thành công, hắn có thể lợi dụng Hỗn Độn Thanh Liên thôn phệ ngược lại thần cách, nếu thất bại, chính hắn sẽ bị thần cách thôn phệ, vĩnh viễn không bao giờ luân hồi.
Hai phương pháp, một cái là thiệt người lợi mình, một cái là mình đặt mình vào nguy hiểm.
Chuyện này nên lựa chọn thế nào?
Hai mắt Từ Khuyết lóe lên hàn ý, dùng khóe mắt quan sát người mấy thế lực lớn ở đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận