Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1407: Có Phải Ngài Nhận Lầm Người Rồi Không?

- Sư tôn, thủ hạ lưu tình! Tuy rằng lão đầu ta cũng cảm thấy tiểu tử kia đáng chết, nhưng người cũng chết rồi, ta cũng không cần phải quật thi mà!
Đoạn Cửu Đức hấp tấp chạy tới vị trí linh nhãn, sau khi nhìn thấy Tử Hà tiên tử đứng ở tại chỗ, vội vàng khuyên can nói.
Bọn Liễu Tĩnh Ngưng cũng rơi xuống mặt đất, vừa nãy từ trong miệng Đoạn Cửu Đức, sau khi hiểu rõ "Chí Tôn Bảo" trong miệng Tử Hà tiên tử chính là Từ Khuyết, vào lúc này tất cả mọi người đều cảnh giác nhìn Tử Hà tiên tử, nghiễm nhưng đã coi nàng thành đại địch.
- Ngươi vừa mới. . . nói cái gì?
Cùng lúc đó, đôi ánh mắt lạnh lùng của Tử Hà tiên tử đã quét về phía Đoạn Cửu Đức, sát khí bàng bạc.
Nghiệt đồ chết tiệt này, dám nói Chí Tôn Bảo đáng chết? Nếu như tất cả bên trong ảo cảnh năm đó đều là sự thật, ngươi có biết bây giờ Chí Tôn Bảo sẽ có thân phận như thế nào không?
- Khụ, sư tôn, ngài đừng nên tức giận, lão đầu ta cảm thấy không cần thiết phải tàn nhẫn như thế, tiểu tử kia cùng lão đầu ta có giao tình rất sâu, cứ để hắn mồ yên mả đẹp đi.
Đoạn Cửu Đức hiếm thấy thật lòng cầu xin, cho rằng Tử Hà tiên tử muốn đào thi thể của Từ Khuyết ra tiên thi, đây tuyệt đối là một loại hành vi độc ác, y thực sự không nhìn nổi.
Huống chi, cho đến bây giờ, y vẫn cảm thấy Từ Khuyết rất có khả năng còn sống sót, vạn nhất thật sự bị Tử Hà tiên tử đào móc ra, chỉ sợ thật sự sẽ không sống được nữa rồi.
- Ngươi đang nói lời nói vô sỉ gì đó? Bản tọa làm việc, khi nào đến phiên ngươi đến chỉ điểm, huống hồ bản tọa chỉ là đến thay Chí Tôn Bảo báo thù, ngươi lại cho rằng bản tọa muốn làm ra việc độc ác như tiên thi kia?
Lúc này con ngươi của Tử Hà tiên tử phát lạnh, lạnh giọng trách mắng.
Cái gì? Báo thù?
Trong nháy mắt Đoạn Cửu Đức liền choáng váng.
Sư tôn lão nhân gia nàng, không phải hướng về phía tên tiểu tử Từ Khuyết kia mà đến, mà là đến báo thù cho hắn?
Đậu phộng, sao có thể có chuyện đó, năm đó không phải sư tôn rất ghét tiểu tử kia sao, tại sao bây giờ ngược lại còn muốn báo thù cho hắn?
- Nhưng mà, ý ngươi vừa mới nói, là chỉ Chí Tôn Bảo. . . vẫn ở dưới lòng đất nơi này?
Giọng điệu của Tử Hà tiên tử hơi bằng phẳng, trầm giọng hỏi dò.
Táng Tiên Cốc vì sao lại biến thành như vậy, nàng đương nhiên biết được.
Giây phút mà Thiên Địa Dung Lô khởi động, nàng ở Ngũ Hành Sơn cũng đã cảm ứng được, liền nhanh chóng tới đây.
Cũng không biết rằng sau khi chạy tới, cứu được Đoạn Cửu Đức, lại nghe được tin tức "Chí Tôn Bảo" đã chết, cũng lầm tưởng "Chí Tôn Bảo" là bị Thiên Địa Dung Lô hiến tế, vì thế lập tức liền tìm ra vị trí linh nhãn, phải chém giết người bên trong linh nhãn, báo thù cho Chí Tôn Bảo.
Nhưng bây giờ nghe Đoạn Cửu Đức nói, Tử Hà tiên tử mới ngẩn ra.
Nếu như Chí Tôn Bảo cũng ở dưới linh nhãn này, có khả năng hắn vẫn còn sống.
Nghĩ tới đây, con ngươi của Tử Hà tiên tử rốt cục lộ ra một tia thần thái, tìm tới một ít kỳ vọng.
- Sư tôn, hắn. . . thật sự là hắn cũng ở dưới đất, trước đây chúng ta xác thực nhìn thấy hắn cùng Husky tiến vào linh nhãn sơn mạch, nhưng bây giờ. . .
- Hắn còn sống!
Đoạn Cửu Đức nói còn chưa dứt lời, Tử Hà tiên tử đã ngắt lời nói.
Nếu như là ở vị trí linh nhãn, rất có thể sẽ tránh thoát khỏi Thiên Địa Dung Lô hiến tế.
- Khụ, sư tôn, kỳ thực điều này cũng không nhất định, ta vẫn nên nói thật với ngài đi, hắn từng bị người viết tên vào bên trong Thái Ất Thiên Thư, vị trí vừa nãy của chúng ta, phía dưới có một cái băng quan, người bên trong đã chết đi, chính là người còn lại trên Thái Ất Thiên Thư, tính mạng hai người liên kết, đồng sinh cộng tử, vì thế tiểu tử kia cho dù tránh thoát Thiên Địa Dung Lô, bây giờ. . . e rằng cũng không lạc quan.
Đoạn Cửu Đức tỏ vẻ cay đắng.
Tuy rằng không biết quan hệ giữa sư tôn mình cùng Từ Khuyết đã chữa trị như thế nào, nhưng bây giờ y cũng không dám hỏi, chỉ có thể thành khẩn giảng giải ngọn nguồn câu chuyện.
- Thái Ất Thiên Thư?
Tử Hà tiên tử lộ ra vẻ kinh sợ.
Ở niên đại của nàng, lấy thực lực địa vị của nàng, tự nhiên nghe nói qua Thái Ất Thiên Thư, thậm chí so với Đoạn Cửu Đức hiểu rõ càng nhiều, nhưng mà. . . Chí Tôn Bảo làm sao lại bị viết vào Thái Ất Thiên Thư?
Người nắm giữ Thái Ất Thiên Thư, làm sao có khả năng lại chọn Chí Tôn Bảo, thực lực của hắn yếu ớt như vậy, cho dù hơn mười năm qua có đại tạo hóa, cũng không thể có đủ tư cách bị viết vào trong Thái Ất Thiên Thư.
- Không thể, lấy thực lực của Chí Tôn Bảo, thiên tuyển giả làm sao dám mạo hiểm lớn như vậy, cùng hắn đồng sinh cộng tử?
Tử Hà tiên tử lạnh lùng nói.
Đoạn Cửu Đức một lần nữa cười khổ:
- Sư tôn, việc này nói ra rất dài dòng, ngươi cũng biết, tiểu tử kia vốn là thiếu đạo đức lại không có lương tâm, chuyên làm chút chuyện tức chết người không đền mạng, vì thế chọc giận vị thiên tuyển giả kia, liền bị. . .
- Làm càn!
Tử Hà tiên tử đột nhiên lớn tiếng hét một tiếng, cắt ngang Đoạn Cửu Đức, đằng đằng sát khí tập trung vào Đoạn Cửu Đức.
Nghiệt đồ chết tiệt này, không ngờ còn dám nói xấu Chí Tôn Bảo nữa, dám chửi bới Chí Tôn Bảo như vậy?
- y. . . sư tôn, sao. . . làm sao vậy?
Đoạn Cửu Đức bị dọa tới sắc mặt trắng bệch, lộ ra vẻ sợ hãi nói.
Những người còn lại ở đây cũng ngạc nhiên, thầm nói Đoạn Cửu Đức cũng không nói sai cái gì mà, tại sao vị đạo cô xinh đẹp đến kỳ cục này lại bạo phát? Thật là dọa người.
- Chí Tôn Bảo làm người tâm địa thiện lương, thuần phác vô tà, một lòng chỉ suy nghĩ cho người khác, ngươi dám ở trước mặt bổn tọa chửi bới hắn, đáng tội gì?
Tử Hà tiên tử lớn tiếng răn dạy, thậm chí suýt chút nữa thì giơ tay mạnh mẽ giáo huấn Đoạn Cửu Đức.
Nhưng mà lời nói này của nàng mới nói ra, trong nháy mắt mọi người ở đây trừng to mắt, tập thể ngơ ngác.
Từ Khuyết, Từ bang chủ, tâm địa thiện lương, thuần phác vô tà, một lòng chỉ suy nghĩ cho người khác?
Vị đạo cô tỷ tỷ này, sợ là ngươi bị mất trí rồi đi.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc không thôi, tỏ vẻ quái lạ nhìn Tử Hà tiên tử.
Đoạn Cửu Đức cũng lộ ra vẻ ngơ ngác, khó có thể tin, há to miệng nói:
- Sư tôn, ngài. . . ngài có phải là nhận lầm người rồi không, lẽ nào Chí Tôn Bảo mà ngài nói, không phải tiểu tử Từ Khuyết kia?
- Từ Khuyết? Vô sỉ, bản tọa, ngươi đều vào tai này ra tai kia hay sao. Chuyện của Chí Tôn Bảo có quan hệ gì với tên vô sỉ Từ Khuyết kia?
Tử Hà tiên tử phẫn nộ lạ kỳ, năm đó nếu không phải là xem ở trên phần Chí Tôn Bảo, chắc chắn nàng sẽ không buông tha cho Từ Khuyết.
Dù sao Từ Khuyết chính là ở ngay trước mặt nàng, hủy diệt hơn nửa mảnh Dược Viên của Uy Vũ Tông, còn nói lời trêu chọc nàng.
- y. . .
Đoạn Cửu Đức sững sờ ở tại chỗ, sau đó toàn bộ vẻ mặt triệt để đã biến thành vẻ mặt đau khổ.
Mọi người ở đây cũng là như vậy.
Đôi mi thanh tú Liễu Tĩnh Ngưng càng là cau lại, cảm giác chuyện này không đơn giản, lấy tác phong ngày xưa của tiểu tử Từ Khuyết kia, chỉ sợ là đạo cô này đã bị lừa rồi.
Quan trọng là bị lừa gạt cũng không sao, dựa theo xu thế trước mắt này, vị đạo cô này. . . sau này e rằng cũng không thể cùng với nàng trở thành chị em tốt rồi.
Nghĩ tới đây, Liễu Tĩnh Ngưng lập tức tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, tiểu tử kia thật sự là gan to bằng trời, lại lén lút ở bên ngoài trêu hoa ghẹo cỏ, hơn nữa còn trêu chọc sư phụ của Đoạn Cửu Đức, quả thực là đáng ghét.
- Đoạn Cửu Đức, bây giờ bản tọa chỉ muốn biết một chuyện, người ở dưới lòng đất nơi này, đến cùng là Chí Tôn Bảo hay là Từ Khuyết? Nếu như ngươi muốn lợi dụng bản tọa tới cứu ra Từ Khuyết, vậy bây giờ bản tọa sẽ thanh lý môn hộ.
Tử Hà tiên tử dứt tiếng, trong nháy mắt linh khí trên không trung ngưng tụ thành một thanh trường kiếm sắc bén, trực tiếp chỉ tới yết hầu Đoạn Cửu Đức, lộ ra ánh sáng lạnh.
Lúc này Đoạn Cửu Đức khóc tang lên mặt, hô lớn:
- Sư tôn, oan uổng quá! Ngài nói Chí Tôn Bảo, chính là Từ Khuyết!
Ầm!
Cùng với một tiếng vang trầm thấp, trường kiếm do linh khí ngưng tụ thành kua, trong nháy mắt tán loạn biến mất ở trước mặt Đoạn Cửu Đức.
Tử Hà tiên tử tỏ vẻ thất thần, khó có thể tin:
- Ngươi. . . ngươi nói cái gì?
. . .
Cùng lúc đó, bên trong vô tận cát đá dưới chân mọi người.
Hồn phách con hải quy kia, đang không ngừng hướng về trong lòng đất mà chui vào, đầu hải quy tinh xảo đáng yêu, như một đồ vật ngắn nhỏ mà cứng rắn, không ngừng hướng về trong lòng đất thâm nhập, liền dường như muốn chinh phục vùng đất này.
Càng sâu vào lòng đất, nó liền càng có vẻ kích động, toàn thân hừng hực.
- Khí tức thật là mạnh, đây tuyệt đối là tổ tiên, y càng ngày càng lớn mạnh rồi!
Tiểu hải quy hưng phấn tự nói, cả người kích động đến không nhịn được run rẩy, thậm chí còn vừa nói vừa không cẩn thận phun ra mấy ngụm nước bọt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận