Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 1524: Xử Lý Thế Nào

Người đàn ông trung niên cả người run rẩy.
Sao lại có thể như thế?
Dù cho sư phụ của y nay gần trăm tuổi, thân thể vẫn cường tráng cực kỳ, đều là vì bước vào cảnh giới đại tông sư, có thể nội khí ngoại phóng.
Nhưng vấn đề là nội khí ngoại phóng đi ra, cũng là vô ảnh vô hình, dường như một cơn gió, cách không xuyên thủng đối thủ.
Nhưng Từ Khuyết nhưng trực tiếp đánh ra một con rồng, Kim Long, tuy rằng chỉ to bằng cánh tay lớn, nhưng ở bên trong giới luyện võ, chuyện này quả thật một sự tình hoang đường đến cực điểm.
Quá đáng sợ!
Hạ Lạc Kình cũng tê liệt trên ghế ngồi, nguyên bản tư thế y ngồi rất cao, tràn đầy tự tin, nhưng giờ khắc này nửa người đã mềm nhũng ở trên ghế.
Trước y cho rằng là Vương Lễ lừa gạt y, tìm mấy tên bịp bợm giang hồ, không có gì bản lĩnh, mới bị Từ Khuyết đánh như vậy.
Nhưng tận mắt thấy cái tên này đánh ra một con tiểu kim long, ngay ở trước mặt mình đánh bay mấy người đàn ông trung niên, Hạ Lạc Kình mới phản ứng được, không phải mấy người đàn ông trung niên quá già yếu, mà Từ Khuyết này là cao thủ hàng thật giá thật.
- Thế nào? Các bằng hữu khán giả, Hàng Long Thập Bát Chưởng chính tông, không có khoát lác, càng không có đặc hiệu, rồng thuần nội lực đánh ra thật trăm phần trăm, nếu yêu thích, nhớ song kích 666, sưởi ấm tâm hồn chiến sĩ.
Lúc này, trong căn phòng vắng lặng, truyền đến âm thanh của Từ Khuyết.
Con hàng này đang nhìn vào màn hình điện thoại chào hỏi, nở nụ cười xán lạn.
Hạ Lạc Kình và người đàn ông trung niên trên đất trong nháy mắt trừng to mắt.
Cái gì quỷ gì thế?
Cái tên này đang phát sóng trực tiếp?
CMN, hắn là điên rồi sao?
Chuyện như vậy hắn cũng dám truyền ra ngoài, không sợ ảnh hưởng quá lớn, bị kéo đi nghiên cứu giải phẫu phân tích ư?
- Ôi ôi ôi, nếu các bằng hữu cảm thấy quá giả tạo, vậy hoan nghênh đến hiện trường quan sát, địa chỉ ta đã ghim ở trên rồi đấy, hoan nghênh mọi người đến chơi nha.
Lúc này, Từ Khuyết nhìn đoạn chat bên trong điện thoại, cười híp mắt đáp lại.
Chuyện như vậy phát sóng trực tiếp, phản ứng đầu tiên của khán giả khẳng định là cảm thấy giả, là đặc hiệu, nhưng cũng không ít người quan tâm, có thể dùng đặc hiệu trong khi phát trực tiếp, chí ít bọn họ đều chưa từng nhìn thấy đặc hiệu trực tiếp nào trâu như thế.
Đương nhiên, có nhiều người xem như thế cũng là nhờ vào chủ tài khoản này.
Nguyên bản đây là tài khoản trực tiếp của bản cùng phòng Từ Khuyết, ngày thường không có chuyện gì là liền trực tiếp LoL, nói vài câu lẳng lơ thú vị, cuối cùng thu được một đống lớn fans, trong kênh trực tiếp đúng là có chút danh tiếng.
Hiện tại lại bị Từ Khuyết mượn tới dùng, vốn là khán giả muốn đến xem LoL, nhưng không ngờ có một người xa lạ đang biểu diễn Hàng Long Thập Bát Chưởng gì gì đó, cho dù có tốt bọn họ cũng sẽ biểu thị bất mãn.
Nhưng mà Từ Khuyết nói ra, chung quy vẫn khiến không ít người hiếu kỳ, thật là có người đang ở đây, lúc này đã ở chạy tới, muốn đến vạch trần đặc hiệu của Từ Khuyết.
Bất quá Từ Khuyết vào lúc này cũng không lãng phí thời gian nữa, ánh mắt quét về phía người đàn ông trung niên, cười dài nói:
- Thế nào? Hiện tại có phục hay không? Nếu như không phục thì mau gọi người đi.
Nói xong, hắn nhìn về phía Hạ Lạc Kình, mở miệng nói:
- Chỉ còn cậu thôi, cậu có phục không? Có muốn tiếp tục gọi người đến hay không?
- Cậu. . .
Hạ Lạc Kình lập tức tức giận đến mức trừng to mắt.
Hiện tại y thừa nhận Từ Khuyết rất tà môn, nhưng cũng sẽ không quá để Từ Khuyết ở trong mắt.
Nội khí ngoại phóng, Hàng Long Thập Bát Chưởng, vậy thì thế nào?
Cho dù ngươi trâu bò, còn có thể lợi hại hơn khoa học kỹ thuật ư? Còn có thể đỡ được đạn sao?
Phải biết, trong người một vài vệ sĩ đặc thù của Hạ gia đều có súng.
- Được, rất tốt, như cậu mong muốn, tôi hiện tại liền gọi người!
Hạ Lạc Kình cười gằn, trong lòng lộ ra sát cơ.
Lần này, y muốn chân chính vận dụng sức mạnh Hạ gia.
Thân là đại thiếu gia Hạ gia, y cũng không phải là người ngu, không thể tự đối nghịch với Từ Khuyết được, nhưng y cũng rõ ràng, Từ Khuyết đã là tồn tại dị đoan, đã không phù hợp với giá trị quan chủ nghĩa xã hội.
Đắc tội rồi người như thế, vạn nhất sau này hắn càng cường đại sẽ chính là một cái mầm họa, phải mau chóng xử lý xong, dù cho không xử lý được, cũng phải đoạt đến nghiên cứu một chút, miễn cho rơi vào tay người khác.
Thêm vào Từ Khuyết hiện tại còn lộ liễu như thế, thừa dịp hắn vẫn chưa làm lớn chuyện, âm thầm giải quyết hắn mới là lựa chọn chính xác.
Bằng không sau này nhiều người nhìn chằm chằm hắn hơn, muốn giải quyết hắn thật sự rất khó khăn.
Huống hồ lấy sức mạnh Hạ gia, muốn cho một tên học sinh nho nhỏ biến mất, quả thật rất dễ dàng, chí ít hiện tại mà nói, đúng là như vậy.
Vì thế, loại sự tình ám hại người này, Hạ Lạc Kình không ngại làm một lần.
"Vèo!"
Trong nháy mắt, y lấy điện thoại di động ra, vẫn giấu ở bàn dưới, lặng lẽ nhắn đi một tin nhắn.
Cùng lúc đó, người đàn ông trung niên cũng từ trên mặt đất giãy dụa bò lên, lấy điện thoại di động ra, co rút ở trong góc, bấm một số điện thoại.
. . .
"Tùng tùng tùng!"
Lúc này, cửa phòng bao bị người gõ nhẹ mấy lần.
Theo sát, một người phụ nữ trẻ tuổi bước vào.
Cô đeo kính đen, khuôn mặt người Hoa, nhưng mái tóc quăn màu vàng kim, có vẻ hơi thời thượng, cũng hoàn mỹ che giấu tuổi tác chân thực của cô.
Nhìn qua cứ như thiếu nữ hai mươi, nhưng một thân âu phục cùng với khí chất trên người cô, lại khiến người ta cảm thấy nàng chí ít đã ba mươi, bốn mươi tuổi.
- Hạ thiếu gia, cậu biết đây là chỗ nào rồi chứ, xác định muốn gây sự ở đây ư?
Cô gái vừa vào cửa, trước tiên liền nhìn về phía Hạ Lạc Kình.
Đối với mấy người nằm trên đất, cô không có liếc qua một chút nào, tựa hồ đã sớm biết những chuyện này, dù sao trong mỗi phòng bao đều có gắn camera.
- Lâm lão bản, ngài hiểu lầm, không phải là tôi động thủ đánh người.
Hạ Lạc Kình nhìn thấy cô gái mang kính râm, tựa hồ còn rất nể tình, vẻ mặt đau khổ cười nói.
Nguyên bản y chỉ là muốn mượn chỗ này để giải quyết Từ Khuyết, sau đó lại đưa cho người quản lý một chút lễ vật, xem ở mặt mũi Hạ gia, quản lý khẳng định sẽ không truy cứu nữa, thậm chí còn sẽ xuất thủ giải quyết những ảnh hưởng chuyện này mang đến.
Nhưng hiện tại không chỉ không giải quyết Từ Khuyết, sự tình ngược lại còn có xu thế làm lớn, hơn nữa y cũng vừa kêu người của Hạ gia đến đây, hiện tại Lâm lão bản ra mặt, sự tình sợ rằng không thể giải quyết được nữa rồi.
- Người trẻ tuổi, cậu đánh nhau ở đây, trái với quy củ nhà hàng chúng tôi, cậu cảm thấy chuyện này nên xử lý như thế nào đây?
Lúc này, cô gái kính râm nhìn về phía Từ Khuyết, từ tốn nói, nhưng dưới cặp kính râm, đôi mắt tựa hồ tràn ngập tò mò.
Nhưng mà lời này vừa ra tới, sắc mặt Hạ Lạc Kình nhất thời khẽ thay đổi, hơi kinh ngạc.
Nữ nhân này lúc nào dễ nói chuyện như vậy?
Tuy nói ván cờ này là Hạ Lạc Kình y bày xuống, nhưng người trong vòng đều biết, mặc kệ ai đúng ai sai, chỉ cần dám ở chỗ này động thủ đánh nhau, hoặc là làm những chuyện khác, tuyệt đối sẽ bị nữ nhân này ném đi.
Lúc trước có một tên đổng sự tập đoàn nào đó, tuổi đã trên năm mươi rồi, cũng xem như là danh nhân, từng ở trong phòng ăn uống rượu say, mở miệng đùa giỡn một nam nhân viên.
Kết quả liền bị Lâm lão bản phái người ném vào thang máy, một chút mặt mũi cũng không cho.
Còn có phó tổng tập đoàn nào đó, không hiểu ra sao ở nhà hàng bị người đánh một quyền, còn chưa kịp hoàn thủ, hai người đều bị ném ra ngoài.
Nhưng hiện tại, Từ Khuyết không chỉ có tham gia động thủ, còn đánh tận mấy người, nữ nhân này lại không ném hắn đi, ngược lại hỏi hắn muốn xử lý như thế nào?
Nữ nhân này còn có lúc lắng nghe ý kiến người khác?
CMN!
Nội tâm Hạ Lạc Kình một mảnh ngổn ngang, nhưng vẫn hiểu rõ nguyên nhân.
Nữ nhân này chắc chắn đã nhìn thấy toàn bộ quá trình bên trong camera, nhất định đã sinh ra hứng thú đối với kim long Từ Khuyết đánh ra, bằng không sao có thể khách khí như vậy.
- Xử lý như thế nào?
Lúc này, Từ Khuyết nhíu lông mày lại, hai con mắt trực tiếp nhìn cô gái mang kính râm, cười lạnh nói:
- Cô đừng trang bức, cô cũng gọi người đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận